Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Dị Giới Rubik Cube
Unknown
CHƯƠNG 6: Gặp Huân Nhi Và Tu Luyện Hơi Thở Sấm Sét.
Gió khẽ lay động qua từng phiến lá, tiếng chuông gió kêu đong đưa vui tai vui mắt. Tiêu Lâm sáng nay thức dậy khá sớm, nhưng cậu không đi tập luyện như mọi khi mà đang ngồi vắt vẻo trên một cành cây khá cao trong Tiêu Gia, nơi mà có thể quan sát rõ ràng mọi nơi. Hôm nay có lẽ là một ngày khá là trọng đại, ngày mà Huân Nhi tới, nữ chính thân phận đại đại, thỏa thỏa đại lão trong Đấu Phá.
Ngồi hóng mát một lúc thì từ phía xa Tiêu Lâm liền thấy cha mình và một vóc người nhỏ bé đang tiến dần đến trước cổng Tiêu Gia. Cô bé này nhìn khá là nộn nộn dễ thương, nhưng lại toát ra một nét gì đó mang theo sự cao quý. Làn da trắng, mái tóc đen dài cộng với khuôn mặt kinh diễm hơi có vẻ lành lạnh cao ngạo. Đây đích thị là Cổ Huân Nhi rồi.
Lần đầu tiên thấy cô nàng này ngoài đời thật không phải loại mô tả trên trang sách hay là hoạt họa 3D, Tiêu Lâm không khỏi có một cảm giác kinh diễm. Này thì không trách được Tiêu Viêm ca ca lại không tiếc dở trò khi cô nàng này còn bé như vậy để bắt về làm vợ nuôi từ bé. Nhưng hiện tại đã có Tiêu Lâm rồi, Tiêu Viêm ca ca a, đệ đây thật xin lỗi. Dù gì thì hiện tại hai người còn không quen nhau.
Khi Tiêu Chiến và Huân Nhi đi tới trong sảnh chính của Tiêu Gia, mọi người đều hiếu kỳ mà tụ tập lại, nhân cơ hội này mà Tiêu Chiến cũng giới thiệu Huân Nhi cho các thành viên trong gia tộc. Đúng như trong nguyên tác thì hiện tại Huân Nhi ở Tiêu gia được Tiêu Chiến cho lấy tên giả là Tiêu Huân Nhi, thật ra là chỉ đổi họ để thuận tiện.
Sau đó thì Tiêu Chiến dẫn Huân Nhi đi dạo làm quen với không khí nơi đây. Nhìn từ xa Tiêu Lâm có thể thấy Huân Nhi vẫn vẻ mặt như vậy, lạnh lùng mà thờ ơ với mọi việc. Đang quan sát thì một tiếng kêu làm cậu giật mình.
“Tên tiểu tử này xuống ngay đây cho ta, nhà ngươi ở trên đó nhìn lâu như vậy mà không muốn xuống tới à!!!” - Là tiếng gọi mắng của phụ thân Tiêu Chiến, thì ra việc Tiêu Lâm ngồi trên cây quan sát nãy giờ đã bị phát hiện.
Tiêu Lâm nhảy từ trên ngọn cây xuống, nhẹ nhàng nhìn hai người đang chậm rãi đi tới mà gãi đầu cười gượng gạo.
Tiêu Chiến nhìn Tiêu Lâm mà mỉm cười. Sau đó ông ấy giới thiệu.
“Đây là Huân Nhi, từ nay sẽ ở Tiêu Gia cũng coi như là muội muội của mấy huynh đệ các con, hãy chăm sóc muội muội cho thật tốt”
Tiêu Lâm nhìn Huân Nhi một chút, cô ấy cũng nhìn cậu, đôi mắt trong veo mang theo sự tò mò, tuy là khuôn mặt vẫn tỏ vẻ lạnh tanh.
Nhìn thấy vậy Tiêu Lâm liền mỉm cười nói
“Chào muội Huân Nhi, huynh là Tiêu Lâm”
“Chào ca ca” - giọng nói dễ thương của Huân Nhi cất lên
Có vẻ như cô ấy còn khá là rụt rè, mặt dù trên mặt không có biểu hiện gì nhưng đôi mắt lại không nói dối. Tiêu Lâm nhìn ra được, Huân Nhi không lạnh tanh như vẻ bề ngoài. Nhìn thấy vậy cậu liền mạng dạng tiến tới nhẹ nhàng nắm tay cô ấy.
“Đi huynh dẫn muội đi chơi”
Sau đó không cho Huân Nhi kịp phản ứng lại, Tiêu Lâm kéo luôn cô ấy chạy đi trong ánh mắt mỉm cười của phụ thân Tiêu Chiến.
Cả ngày hôm đó, Tiêu Lâm dẫn Huân Nhi đi làm quen khắp Tiêu gia, dẫn cô nàng này đi ngắm các cảnh đẹp, đi dạo phường thị và xung quanh Ô Thản Thành. Họ còn ghé các quầy ăn vặt, Tiêu Lâm còn mua cho cô ấy những món đồ nhỏ nhỏ vui vui làm quà. Trong suốt chuyến đi, muội ấy nói không nhiều, nhiều lúc chỉ đáp lại vài lời nhưng Tiêu Lâm vẫn cảm nhận được có vẻ như Huân Nhi khá vui vẻ, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng kéo gần lại thân thiết mặc dù chỉ vừa mới quen.
Tới tối gần tối Tiêu Lâm dẫn muội ấy về tới Tiêu gia, sau đó đưa tới tận trước cửa phòng, nhìn bóng lưng nhỏ nhắn đi vào phòng sau đó cậu mới quyến luyến rời đi. Sau đó Tiêu Lâm liền quay đi, nhưng không để ý rằng từ trong phòng có một đôi mắt trong veo dễ thương đang nhìn bóng lưng quay đi của cậu với ý cười vui vẻ.
Tiêu Lâm không về phòng mà đi tới ngọn núi sau Tiêu Gia, nơi có khu vực bí mật mà cậu luyện tập. Gần hai tháng nay Tiêu Lâm đều tập luyện ở nơi này.
Rẹt rẹt, ầm ầm, tiếng của tia điện xanh thẳm cộng thêm ánh chớp hồ nổ tung quang lan tỏa xung quanh. Tiêu Lâm đang tập luyện Lôi Thiểm và Bạo Lôi Quyền. Hiện nay đây là hai chiêu thức mà cậu có thể dùng thành thục, trong quá trình tập luyện cậu còn phát hiện sự thông thạo trong việc điều khiển lôi điện và sự tiêu hao cũng giảm thiểu khá nhiều so với lúc mới bắt đầu.
Hiện nay Tiêu Lâm có thể chiến đấu tới vài chục giờ nếu chỉ sử dụng hai chiêu này mà không lo bị cạn kiệt đấu khí. Đây cũng là nhờ phương pháp kết hợp tu luyện đấu khí và tu luyện chakra, vì nó tăng độ rộng kinh mạch và số trữ lượng đấu khí, kèm theo đó chính là độ bền bỉ và khả năng chiến đấu kéo dài.
Hiện nay Tiêu Lâm cũng đã là Đấu Khí Cửu Đoạn đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá cánh cửa Đấu Giả, cậu cảm nhận được cánh cửa cảnh giới mong manh ấy, nhưng Tiêu Lâm không muốn hiện tại đột phá bây giờ, cậu muốn rèn luyện cơ sở cho thật sự là vững chắc. Theo như kinh nghiệm đọc bao nhiêu cuốn tiểu thuyết của mình thì ở những cấp độ đầu khi mới tu luyện thì đánh cơ sở càng cứng rắn và mạnh mẽ thì khi đột phá về sau thì thực lực sẽ càng kinh khủng.
Sau khi luyện tập xong cái cũ thì Tiêu Lâm bắt đầu luyện cái mới. Hôm qua mới rút được Hơi Thở Sấm Sét, cậu lấy ra kiếm gỗ Toya, nắm trong tay, ngẫm lại trong đầu những gì liên quan tới Hơi Thở Sấm Sét.
Có tổng cộng 6 chiêu thức trong Hơi Thở Của Sấm Sét, trong đó Thức thứ nhất là cơ bản của các thức còn lại. Và từ thức thứ nhất, Zenitsu đã tạo ra được Thức thứ bảy.
Thức thứ nhất: Phích Lịch Nhất Thiểm – Kiếm sĩ lao về phía trước và chém đối phương với tốc độ cao. Chiêu này có thể mài giũa khả năng tới mức có thể chém nhiều lần với tốc độ nhanh. Thường thì là Lục Liên (thực hiện sáu lần) nhưng đã có người có thể sử dụng được Bát Liên, chính là Zenitsu. Thần Tốc cũng là một đặc điểm của chiêu này – Zenitsu có thể tận dụng kĩ thuật này để tăng tốc độ của Tích Lịch Nhất Thiểm xa hơn. Cậu chỉ có thể sử dụng kĩ thuật này hai lần trong ngày. Sau khi dùng lần thứ hai, hai chân cậu sẽ trở nên vô dụng. Trong trận chiến cuối cùng chống lại Muzan, Zenitsu có thể sử dụng Thần Tốc nhiều hơn hai lần.
Thức thứ hai : Đạo Hồn - Kiếm sĩ có thể tạo ra năm đòn t·ấn c·ông thẳng quanh người sử dụng trong một khoảnh khắc.
Thức thứ ba : Tụ Văn Thành Lôi - Tạo ra một vòng quay sấm sét theo khắp các hướng.
Thức thứ tư : Viễn Lôi - Kiếm sĩ tạo ra nhiều đòn t·ấn c·ông tầm xa về phía mục tiêu.
Thức thứ năm : Nhiệt Giới Lôi - Một đòn chém tập trung duy nhất.
Thức thứ sáu : Điện Oanh Lôi Oanh - Một loạt các đòn t·ấn c·ông tầm xa mạnh mẽ được tạo ra xung quanh người sử dụng.
Thức thứ bảy: Hoả Lôi Thần - Được tạo ra bởi Zenitsu. Kiếm sĩ sẽ nhảy lên không trung và tạo ra một nhát chém với tốc độ chóng mặt khiến đối phương không kịp trở tay.
Đây phải nói đúng là một bộ hoàn chỉnh hệ thống tu luyện và chiêu thức chiến đấu, có khá nhiều tính linh động. Thậm chí nếu đánh giá thì đây có thể sánh ngang những bộ đấu kĩ Thiên cấp như Đế Ấn Quyết của Cổ tộc, hơn nữa có thể cơ động hơn vì cấp độ nào học cũng được.
Tiêu Lâm vào tư thế của thức thứ nhất, nhắm mắt lại, tập trung, loại bỏ tạp niệm, cảm nhận hơi thở. Nắm trong tay Toya, từng đạo lôi điện trên người tên lan tràn, cơ thể cậu như phát nhiệt. Tiêu Lâm cứ giữ một tư thế như thế rất lâu, cảm nhận thật kĩ về hơi thở, từng đạo lôi điện sức mạnh trong cơ thể.
Không biết bao lâu, Tiêu Lâm mở mắt, sức mạnh trong nháy mắt lan tràn.
“Hơi Thở Sấm Sét thức thứ nhất: Phích Lịch Nhất Thiểm”
Chỉ thấy một luồng chớp giật khủng bố lóe lên một phát. Tiêu Lâm lúc này đã xuất hiện tại vị trí cách vị trí ban đầu 20 mét và “Ầm!!!” một tiếng, một gốc cây thô to đã ngã xuống bởi một vét chém ngọt xớt không có cả vụn gỗ, vị trí vết chém đã cháy đen.
Thở ra một hơi, nhìn lại hiện trường mình vừa gây ra, đúng là thật kinh khủng, nếu như tu vi của Tiêu Lâm mạnh hơn nữa mà thi triển ra thì không biết khủng bố như nào.
Trong quá trình vừa rồi Tiêu Lâm còn phát hiện ra một việc đó là hơi thở sấm sét có thể giúp cậu hiểu rõ hơn về lôi điện. Chất lượng và sức mạnh của lôi điện được tăng cường. Đúng thật khủng bố.