Thiên Tài nghe thấy lời nói đó trong lòng có chút thương tâm nhìn nàng nói: “Vậy sao, vậy ta sẽ thay cô giữ bí mật này.”
Cô nương nhỏ nhẹ nhàn gật đầu nói: “Ta…ta tin tưởng ngươi.”
Thiên Tài nhìn cô gái nhỏ cười một cái nói: “Cô nương nhỏ, cô dễ tin người quá đấy không sợ ta lật long sao?”
Cô nương nhỏ lắc đầu nói: “Không sợ, ta tin vào nhân phẩm của chủ nhân bọn chúng.”
Thiên Tài khoé miệng nhẹ nhàn nhất lên cười một cái xoa đâu cô gái nói: "Vậy sao, được rồi ta tên Hông Thiên Tài còn ngươi.”
Cô nương nhỏ chấp cánh tay ngại ngùn nói: “Ta tên Mạc Linh Nhi.”
Thiên Tài nghe tên của nàng không kìm được mà cảm tháng: “Mạc Linh Nhi một cái tên thật đẹp!”
Linh Nhi được khen mặt đỏ ửng không chịu được trên đầu bóc lên một cột khói, nhìn thấy cảnh đó hắn không nhịn được cười phá lên.
“HaHaHa, được rồi không chêu cô nữa, nói xem tại sao ta chưa bao giờ thấy cô triệu gọi nó mà lại sử dụng Âm Ma Dơi.”
Linh Nhi ngại ngùn gãi đầu nhìn hắn nói: “Ta cũng không hoàn toàn không chế nó, thậm chí…thậm chí còn không thể khí kế ước với nó.”
Thiên Tài kinh ngạc không thôi há hóc mồn nhì nàng hỏi: “Cái gì? Tại sao lại chưa kí kế ước chứ? Chẳng phải nó là của cha ngươi để lại sao?”
Linh Nhi mặt đỏ sắp khóc nói: “Ta…ta cũng không phải chưa thử nhưng…nhưng nó không chấp nhận, oaoaoa.”
Thiên Tài nhìn thấy nàng không liền lún túng vô về nàng: “Được rồi, được rồi là ta không hiểu, là ta trách sai cô, ta xin lỗi đừng khóc.”
Cô nương Linh Nhi uỷ khuất nhẹ nhàn gật đầu ngừng khóc nhìn hắn có chút khó chịu nói: “Vậy ta có thể, nhờ ngươi trợ giúp thuần phục nó không?”
Thiên Tài nghe xong lời nàng hắn chỉ tay lên mặt mình ngạc nhiên không ngớt hỏi: “Ta giúp ngươi? Ta làm sao làm được chứ?”
Linh Nhi nghe vậy liền phân phui: “Ngươi không thể, nhưng con Thiên Long của ngươi có thể.”
Thiên Tài không hiểu ý nàng nói là gì hỏi lại: “Con Thiên Long của ta có thể giúp?”
Linh Nhi hào hứng gật đầu điên cuồng: “Ừ, con Thiên Long của ngươi có chứa huyết mạch Chân Long thuần chủng vô cùng có chấn nh·iếp với
những dị thú có huyết mạch Long Tộc bình thường.”
Thiên Tài nghe nàng nói vậy mới ngạc nhiên không tin được con rồng nhỏ này lúc trước nhận được từ một ổ Đia Long chỉ là Long Tộc huyết
mạch bình thường, chỉ là có chút biến dị vậy mà lại là huyết mạch Chân Long.
Nghe vậy hắn thấy nếu có thể giúp thì cũng giúp nàng một chút dù sao cũng là mình phát hiện ra bí mật của người ta.
Thiên Tài nhìn về phía của nàng khẻ gật đầu đáp ứng, cứ vậy hai người bước nhanh về phía của lồng giam nơi con Thiết Bối Dực Long đang bị
giam.
Đứng trước cánh của khổng lồ nơi giam giữ Thiết Bối Dực Long hắn cảm nhận được một cổ lực lượng sát ý vô cùng vô tận tràn đến phía của
hai người.
{Ầm ầm} thanh âm không khí bị sát khí đánh nổ liên hoàn vang lên, thấy cảnh tượng này mặt dù chưa nhìn thấy hình ảnh của nó cũng đủ khiến hắn không nhịn được mà run rẫy.
"Trong…trong đó là nó?”
“Đúng vậy, chín là nó.” Linh Nhi thấy hắn như vậy nàng cũng không chịu được mà trả lời
Thiên Tài đã xác định được điều gì đó mà thốt lên: “Quá cường đại đi, thế ta phải làm cái gì a?”
Linh Nhi nở một nụ cười nham hiểm nhìn vào chiếc lồng kia rồi quay lại nhìn Thiên Tài nói: “Ngươi chỉ cần triểu gọi con Thiên Long kia ra là
được rồi.”
Nghe theo Linh Nhi chỉ điểm hắn liền triệu gọi tiểu long ra
“Tiểu long ra đây đi.”
Một vòng tròn xuất hiện từ trên cao hạ xuống một con rồng cao lớn vô cùng mang theo vẻ uy nghiêm không thể ngờ được, từ trong con Thiên
Long toả ra một luồng khí lạnh đến thấu xương.
Vừa xuất hiện tiểu long cảm nhận được một luồng sát khí nồng đậm hướng về phía chủ nhân, tuy đối với nó cũng chỉ như mũi đốt I nốc nhưng
với chủ nhân thì rất khó nói.
Nó cảm thấy chán ghét gầm lên một tiếng âm thanh không yếu nghe như bò rống lại như sấm rền chấn động cả toà không gian.
Thiết Bối Dực Long lúc trước cao cao ngạo ngạo không để ai vào mắt lúc này lại bị âm thanh kia khiến cho quỳ xạp xuống không thể nhúc
nhích.
Linh Nhi thấy vậy lập tức bước vào đi đến trước người của Thiết Bối Dực Long chích đầu ngón tay nhỏ một giọt máu lên trán của nó.
{Ầm} nhoán một cái từ dưới chân một người một thú liền bị bao phủ bởi một vòng ánh sáng vô cùng.
……
[Một Ngày Trôi Qua]
Trong thời gian một ngày này hắn ở bên cạnh nàng vừa cho tiểu long trấn áp con Thiết Bối Dực Long kia vừa nhìn cảnh nàng đang làm.
“Haizz! thời gian này cũng thật đáng sợ đi, có một vài lúc nàng cũng nôn ra một ngụm máu khiến ta thiếu chút ngất xỉu a.”
Mấy ngày này tiểu long nghe hắn phàn nàn cũng muốn đ·ánh c·hết hắn a, nhưng vì hắn đã nuôi nó từ nhỏ nên nó cũng không thể làm gì chỉ có thể chịu đựng mà thôi.
Lại trải qua thêm một ngày cuối cùng cơ thể của Linh Nhi cũng lắc lư nhẹ nhàn rồi ngã xuống b·ất t·ỉnh, vòng tròn bên dưới chân cũng biến mất hoá tình hai hình xăm đính trên người của nàng cùng Thiết Bối Dực Long kia.
Hắn không nghĩ nhiều chỉ chạy đến ôm lấy nàng vào lòng đưa nàng lên một chiếc giường để nàng nghĩ ngơi.
Lại trải qua hai ngày cuối cùng nàng cũng đã tỉnh lại.
Thiên Tài bước đến đỡ nàng dậy, thời gian này ở bên nàng hắn cũng đã có chút động tâm rồi nhưng hắn cũng chỉ có thể xếp nàng đứng thứ hai sau Lạc Anh Tuyết mà thôi.
“Thế nào rồi, có thành công chứ?” Thiên Tài ân cần hỏi
Linh Nhi nhìn về phía Thiên Tài gương mặt mệt mõi hai mắt có đầy viền máu nói: “Thành công thì thành công, nhưng ta và nó chỉ có thể kí kết kế ước bình đẳng mà thôi.”
Thiên Tài nghe thế cũng chỉ có thể cảm thấy có chút buồn thay nàng nhưng hắn không muốn biểu lộ ra chỉ có thể giả vờ tiếp tục an ủi nàng
“Không sao, kế ước chỉ là hiện tại sau này chắc chắn có thể thành thay đổi đừng thất vọng.”
Linh Nhi cũng hiểu được ý tứ của hắn a, nàng cũng không muốn thể hiện ra nỗi buồn chỉ có thể gật đầu cười.
Hai người bọn họ cứ thế mà cười cười nói nói để cho tất cả qua đi.
…..
[Công Tôn Vô Thiên và Trương Dương lúc này]
Trương Dương cao hứng nhìn về phía của Vô Thiên hỏi: “Vô Thiên huynh, việc này huynh chắc chứ?”
Vô Thiên phất quạt cười nói: “Điều này còn phải hỏi sao việc ta làm chưa bao giờ thất bại nha, hahaha.”
Trương Dương nghe theo đảm bảo của Vô Thiên cũng không suy nghĩ nhiều nữa chỉ nói: “Được rồi nếu việc đó thành công xin Vô Thiên huynh
đừng ra tay với Lạc Anh Tuyết tiểu thư.”
Vô Thiên nghe thế cũng gật đầu đáp: “Được rồi, ta sẽ không ra tay với nàng.”
Trương Dương nghe vậy hắn cũng vô cùng cao hứng cầm lấy ly rượu gần đó đưa lên nói: “Được rồi, không nói nữa uống đi.”
Vô Thiên cũng cầm ly rượu lên gật đầu đáp: “Được, uống.”
…..
[Bên nhóm người Lạc Anh Tuyết lúc này]
Tiểu Tuyên cầm lấy đôi đủa gắp lên một miếng thịt dị thú ăn vào rồi nói: “Quả nhiên là đệ nhất quán ăn của Tây Thành này, thịt dị thú ăn vào thật tuyệt vời.”
Lý Ba Ba hắn cũng không vừa ăn hết sức mình rồi nhìn về phía Tiểu Tuyên tự hào nói: “Còn phải nói sao đây là ta tìm được đấy, còn không mau cảm ơn ta.”
Mộng Đức cũng chỉ có thể nhẹ nhàn vỗ vào vai Lý Ba Ba nói: “Được rồi, được rồi ngươi là giỏi nhất, lo mà ăn đi.”
Lạc Anh Tuyết cũng nhìn ba người cười nói: “Đúng đấy mấy đệ ăn nhiều vào ngày mai chúng ta phải đi làm nhiệm vụ của học viện đấy, Thanh
Yểm Thú này tuy rằng mới sinh nở xong nhưng cũng không thể coi thường.”
Ba người nghe lời dặn của nàng cùng lúc gật đầu đồng thanh nói: “Vâng đã rõ.”
0