Vài phút sau buổi lễ trao giải diễn ra, mọi người tập trung về khán đài mong chờ kết quả của cuộc thi đấu.
Một lão giả bước lên trước bắt đầu nói
-Sau đây lão sẽ công bố ba người giành được giải thưởng của mùa giải hôm nay.
Lão giả cầm lấy một cây trường thương nhảy lên trời vạch mây cho ánh sáng mặt trời chiếu đến ba vị trí trong đám người.
Lần lượt là Tử Ninh, Tào Phùng, Linh Nhi. Sau đó một lão giả khác phất ống tay áo ba người toàn thanh nhẹ bổng bay lên trên đài.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng đó hết sức khinh ngạc và hoan hô cho ba người kia.
Trên đài thân ảnh ba người từ từ hạ xuống đứng trên sàn. Một lão giả khác bay đến trước mặt họ lật cổ tay ba phần thưởng thứ hạng đưa tới.
-Phần thưởng hạng ba một cần câu linh cấp dành cho Tào Phùng, hạng hai một chuyến du lịch trên thuyền hai ngày ba đêm cho hai người gửi đến Lục Tử Ninh. Hạng nhất gửi đến Mục Linh Nhi một vé đóng tàu miễn phí.
Ngay sau khi trao giải kết thúc mọi người tản hết ra đi nghĩ dưởng, Thiền Tài cùng Linh Nhi chuẩn bị rời đi thì một lão giả đi tới trước mặt họ nói
-Ha Ha Ha, câu nhóc cậu hôm nay câu được một con dị thú lạ phải chứ.
Thiên Tài không dấu diếm gật đầu. Lão giả thấy vậy cười cười nói
-Vậy, không biết cậu có thể cho bọn ta chiêm ngưỡng được chứ?
Thiên Tài lật tay triệu gọi con dị thú đó ra, vừa ra ngoài nó liền thái độ nằm cuộn tròn nhìn tất cả mọi người ngáp dài.
Thiên Tài tính đi lên cho nó một trận dạy dỗ thì đã thấy ba lão giả đã bay đến trước bắt đầu nghiên cứu.
-Ừm, đúng là một con dị thú lạ, để ta lấy máu nó thử xem.
Lão giả ba chỏm râu rút ra một cây kim đâm vào cơ thể dị thú, nhưng kim đâm vào một phần hai thì liền bị cong đến một thể cong được nữa.
Một lão giả khác nói
-Da của tên này cứng thật, nếu kim đã đâm không được thì dùng thú này.
Sau đó lão lấy ra một cây trường thương dài cấp bậc linh cấp đã có linh tính.
Linh thương vừa tới gần lập tức linh tính liến quay đầu đánh lại, {Bành} thương đánh vào cơ thể lão làm lão văng đi một đoạn dài. Lão giả còn lại nuốt nước miếng nói
-Hay là ta bỏ đi, ngươi tới đi.
Nói rồi lão chỉ về phía lão cầm kim trước đó, thấy lão chủ tới mình lão giả ba chòm râu lắc đầu nói.
-Thôi ta, ta còn có việc khác đi trước đây.
Nói rồi lão lập tức phi hành bay đi mất, lão giả trước đó chỉ vào cũng lập tức bay đi.
Lão giả bị đánh bay cũng lọm khọm bò dậy cúi người chào rồi bay đi. Thiên Tài chỉ biết nhìn họ bay đi liền thở phào nhẹ nhõm nói
-May mà lúc nãy ta không ra tay.
Rồi hắn thu con đó lại cùng Linh Nhi và Lạc Anh Tuyết đi về phía chổ đống thuyền.
{Cốc cốc} Thanh âm gõ cửa vang lên từ trong nhà bước ra nói
-Tới đây, tới đây.
Sau đó một lão trượng phu da ngâm đen ra mở cửa lão cúi đầu nhìn ba người nói.
-Ta có thể giúp gì cho cô cậu.
Thiên Tài nhìn lão đóng tàu nói
-Chúng tôi đến đây để lãnh phần thưởng.
Lão đóng tàu xoa cầm ngẩn mặt lên trời suy nghĩ rồi nói
-Thì ra cô cậu là người giành chiến thắng trong trận thi đấu bải biễn sao? Mời vào, mời vào.
Thiên Tài cùng hai nàng cùng theo bước lão đóng tàu đi vào trong nhà, lão đóng tàu bắt đầu giới thiệu
-Ta tên là Tào Thanh Tùng là thợ đóng tàu nỗi tiếng ở hãi cảng này.
Thiên Tài nghe thấy họ Tào thắc mắt nhìn lão đóng tàu nói
-Ngài cũng họ Tào vậy ngài có biết người tên Tào Phùng không.
Lão Tào đi đến trước mặt Thiên Tài đặt bàn tay nặng nề lên vai hắn nói
-Cậu biết tên nghịch tử đó à.
Thiên Tài gãi gãi đầu nói.
-Đúng vậy.
Lão Tào đi đến quày đồ nghề cầm lấy một chiếc búa làm cho Thiên Tài có chút rén, lão quay qua nhìn hắn cười nói
-Đừng sợ tên đó là con trai ta rất cưng chiều, sở dĩ bảo nó là nghịch tử bởi vì cái nghề gia truyền mà nó không theo cứ một mực đòi làm cái gì
mà dạy lướt sóng đó.
Thiên Tài nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, đang chuẩn bị ngồi xuống uống miếng nước thì từ ngoài thanh âm quen thuộc vang lên.
-Thiên huynh ta biết kiểu gì huynh cũng sẽ ở đây mà.
Tào Phùng chạy đến phía Thiên Tài, đang chạy thì {boong} một cái búa bay thẳng vào mặt hắn. Lão Tào nói.
-Tên nhóc nhà ngươi có thể giữ ý tứ không hả. Ngươi xem con dâu ta điềm đạm cở nào còn ngươi thì sao hả.
Tào Phùng đứng dậy máu mũi chảy dài gãi đầu nói
-Cha à sao người cứ so sánh con với nàng vậy, nàng là vợ con thì sẽ bù đấp cho con rồi.
Nghe vậy lão Tao tín ném tiếp một búa nhưng Tào Phùng nhanh chóng trốn sau lưng lão Tử Ninh.
Thiên Tài nhìn cảnh này cười nói
-Được rồi Tào lão tha cho hắn đi, ngài xem mặt hắn còn in cả hình cây búa rồi kìa.
Thế là Tào lão hạ búa xuống nhìn Thiên Tài nói.
-Vậy các cậu muốn đóng loại tàu cho dị thú nào, lấy ra ta xem thử.
Thế là Linh Nhi vẫy tay một cái một con cá đuối lập tức xuất hiện lão Tào nhìn nó rồi lắc đầu.
-Thật xấu hổ con dị thú này là loại thuần chiến không thể làm thành thú kéo thuyền được.
Linh Nhi thu cá đuối lại cưới lắc đầu nói
-Thật có lỗi, ta lần đầu có hãi dị thú nên chưa biết phân loại của nó ra sao. Không biết có thể làm phiền ngài giải thích một lần được không.
Lão Tào vuốt vuốt cầm nói
-Ta thì xin miễn, nhưng để con dâu ta thay thế thì sao.
Nói rồi lão vẫy vẫy tay kêu Tử Ninh tới, Tử Ninh gật đầu bắt đầu giảng.
-Vì mọi người vừa tiếp xúc với hải thú chưa lâu nên ta sẽ nói ngắn gọn, hải thú chia làm ba loại lần lược là vận-công-toàn. Vận chính là những hải thú dùng để vận chuyển chuyên chở đa phần chúng có thân hình to lớn, tốc độ chậm, thể lực nhiều có thể chở người di chuyển đường dài ví dụ như Hải Linh Côn. Công là những dị thú có tốc độ nhanh khả năng tân công lớn và có khả năng đặt thù ví dụ như con cá đuối lúc nãy. Cuối cùng là Toàn bao gồm cả hai mặt trên nhưng lại cực hiếm gặp.
Nghe giảng giải xong Thiên Tài mới biết hải dương cũng hình thành một phân loại khác với đất liền như vậy, hắn gãi đầu suy tư.
Tào lão ho khan một tiếng nói
-Hay vầy đi ta cho các người thời gian mười ngày để câu một con hải thú thuộc loại Vận được chứ.
Thiên Tài nhìn Tào lão nói
-Thế thì tốt quá bất quá lão có thể xem thử con dị thú này của ta thuộc loại nào không ạ?
Thiên Tài phất tay áo một con hải thú cuộn mình ngủ say mở mắt nhìn mọi người rồi ngáp dài ngủ tiếp.
Tào lão xem một vòng nói
-Con dị thú này thể trạng lớn có thể vận chuyển nhưng không biết lực tấn công của nó như thế nào, nếu không đánh lại nguyên anh cảnh vậy sẽ là loại vận.
Thiên Tài ngắc ngang lời của Tào lão hỏi.
-Thế nếu đánh bay được tu sĩ xuất khiếu kì thì sao?
Tào lão ngỡ ngàng nói
-Nếu thế thì nó được xem là loại toàn rồi, chàng trai trẻ cậu thật may mắn.
Nói rồi lão vỗ vào lưng Thiên Tài cười nói
-Thế cậu có muốn làm muốn làm một chiếc thuyền cho nó chứa.
Thiên Tài lắc đầu nói
-Thật xin lỗi Tào lão tên gia hoả này ta bắt được nhưng nó không nghe lời ta lắm nên vẫn là thối đi.
Tào lão mặt mất mát nói
-Thế thì thật đáng tiết mà, được rồi các cậu có thời gian mười ngày để câu hải thú đây, giờ thì đi đi để ta dạy dỗ tên tiểu tử kia.
Thế là cả ba cuối chào Tào lão rồi quay người rời đi.
0