Toàn Chức Pokemon
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Toàn Chức Pokemon
Vita Region?
Giới tính: Đực
Hệ thống yêu cầu, món ăn không được giảm giá, thời gian buôn bán phải đúng giờ đóng cửa.
“Lại một ngày ế chổng mông.”
[ (Phát hiện mới)
Tiềm lực: C
Thuộc tính: Grass/ Flying (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Hoàng đã sớm tập thói quen này trong một tháng vừa qua, một khi trong đầu của hắn có suy nghĩ ngưỡng mộ, hâm mộ Nhà Hàng Phượng Hoàng Oh-Ho, thì hệ thống sẽ đọc cho hắn nghe mấy câu đạo lý, súp gà tâm hồn, cảnh cáo hắn.
Thế giới huyền huyễn tu tiên không ít dạng nữ cải nam trang đó sao?
Lục Hoàng nhìn lên đồng hồ treo tường. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ồ? Vào đây là cái hẻm cụt, lại có thằng điên nào lại mở một cửa hàng trong cái nơi khỉ ho cò chưa chắc gáy này?”
Một giống loài mới của vùng đất này sao?
Fatty nằm lăn lộn trên mặt đất, lâu lâu ngó tới Aroma, rồi liếc nhìn hắn, thở phì phò một cái, rồi tiếp tục lăn lộn tới cái ổ nhỏ của nó.
Mặc dù thân ở thế giới Pokemon kết hợp huyền huyễn, nhưng hệ thống bố trí hoàn toàn công nghệ cao, có thể nói là công nghệ còn cao hơn thế giới Pokemon, nội thất ưu tú không gì tả xiết.
Quả nhiên, hệ thống cho hắn vài điểm thông tin, khác hoàn toàn so với hai con ăn chùa dưới chân.
Trong lòng thở dài mấy hơi liền, đứng lên bước ra ngoài cửa hàng, bước tới cổng nhà, đóng cửa.
“Mang danh Toàn Chức Pokemon, đi ra nghề nghiệp đầu tiên Đầu Bếp, mở ra một cửa hàng ăn uống? Vì sao không có lấy một người khách hàng nào?”
Chương 2: Toàn Chức Pokemon
Trí tuệ: 22, Tinh thần: 11, Nhanh nhẹn: 20
“Chủ nhân, muốn đứng đầu thế giới này một ngành nghề gì đó, điều đầu tiên không nên có loại cảm giác hâm mộ cửa hàng khác, vì tương lai còn đón đầu, hôm nay phấn đấu nhiều hơn đi!”
“Nhiệm vụ bắt buộc, trong vòng một tháng phải có được một người khách quen, hệ thống sẽ ban thưởng.”
Trong hẻm nhỏ vẫn không thấy một hơi thở con người nào.
Colileaf có đôi cánh thứ hai dùng để giữ lấy những trái cây mà nó muốn dự trữ. Trước mỗi bữa ăn, Colileaf sẽ biểu diễn một điệu nhảy, đó là cách Colileaf cảm ơn vì được ăn.
Vị thư sinh lớn lên mặt mũi rất tuấn tú, mặt trái xoan, mắt sáng sủa, môi sáng bóng, làn da mướt không khô sạm, nếu như không nhìn thấy trái cổ nhô ra, cũng thấy được trước ngực bằng phẳng, Lục Hoàng còn tưởng gặp được nữ cải nam trang trong mấy bộ tiểu thuyết huyền huyễn kiếp trước từng xem rồi chứ.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lục Hoàng mặt mũi mông lung rời khỏi giường, rửa mặt đánh răng, mở cửa hàng.
Cấp: 12
Tố chất thân thể: 107
Bật bếp, khò lửa, Lục Hoàng bắt đầu bước vào chế độ luyện tập.
Ngoại trừ Lục Hoàng mỗi ngày nấu hai phần đồ ăn cho hai con Lechonk ở ngoài sân ra, những phần đồ ăn khác đều sẽ được đặt vào trong các ngăn tủ lạnh này.
Dọn dẹp xong phía trước sân, Lục Hoàng đưa tay đón ánh nắng buổi sáng, hoàn thành các thủ tục một ngày mới, hắn lại lôi ghế bố gỗ ra, cả người nằm dựa dài, hài lòng tắm nắng trước sân.
Colileaf hút mật hoa bằng chiếc mỏ dài của nó, tích lũy thức ăn vào hai bên má, nó có thể tích lũy thức ăn trong cả tuần.
…
Vì sao trong ký ức của ta, không có loài này.
Cửa hàng không lớn, mà quy định quá trời quá đất, bởi vì quy định do hệ thống đặt ra, cho nên trước khi “Ký chủ nâng cấp lên cao” quy định hiện tại liền biến thành quy định của Lục Hoàng.
“Xem ra giấc mơ danh mục nghề Đầu bếp đầu tiên, coi như xong, còn chưa bắt đầu đã bị bóp c·hết từ trong trứng.”
Kỹ năng: Gust, Leafage, Roost, Defog
Đặc tính: Overgrow (Phát Triển Vượt Mức) (đọc tại Qidian-VP.com)
Trạng thái : Đang hồi phục sau khi bị chủ nhân đem nó đi bay lượn quá mức.
Thể lực: 32 Sức mạnh: 13, Phòng ngự: 9
Điểm thân mật: 0 (Nó đối với ngươi không cảm xúc)
Trong một góc phòng bếp còn có một cái tủ lạnh theo phong cách Puchi Puchi (dòng game Sword and Shield) tủ lạnh được hệ thống chế tạo ra, chuyên dùng để thu hồi những dĩa thức ăn sau khi Lục Hoàng luyện tập ra thành phẩm.
Toàn bộ nếu cần là có, Lục Hoàng càng dùng càng cảm thấy quen tay, hắn thậm chí còn có cảm giác bản thân là một tên có giấc mở trở thành đầu bếp.
Giọng nói chipmunk bên trong não của Lục Hoàng vang lên, nhắc nhở hắn.
Trong sân trước cửa hàng, hai con Lechonk sau khi cơm nước xong, cả hai đều lăn tới ổ của chính mình, nằm phè phởn hưởng thụ không khí đêm trăng, nương theo xa xa nghe thấy vài tiếng côn trùng kêu vang.
Giới thiệu: Người ở Vital Region cho rằng nếu thì thầm ước nguyện với Colileaf trong một buổi chiều đầy gió và thả nó lên trời, điều ước này sẽ thành hiện thực.
Đêm tối đến, bầu trời đêm sáng lên hai mặt trăng, đan xen nhau thành hình số 8 nằm ngang, phản chiếu vô số ánh trăng.
Bao gồm nồi, dao, thớt gỗ, thớt sắt, thớt nhựa chia làm các loại nguyên liệu khác nhau, máy hút khói, máy tản mùi, lò vi sóng, tủ đông vân vân...
Nhiệm vụ này tới tay hắn lúc hắn vừa đặt xuống cái ghế cuối cùng trong cửa hàng, hệ thống cho ra nhiệm vụ, đến bây giờ, khoảng cách một tháng chỉ còn lại không tới ba ngày, Lục Hoàng nhìn ra ngoài con hẻm, căn bản không xung quanh không có một bóng người qua đường, đúng như danh, không cảm xúc - H·ồ Q·uang H·iếu.
Hai con Lechonk cũng vậy, lúc nào cũng trong tư thế hưởng thụ.
Colileaf rất tò mò và thích bay tới những cánh đồng đầy hoa, nếm thử nhiều loại mật hoa khác nhau. Sự tò mò này đã khiến nó nhiều lần rơi vào bộ lông đầy hoa của Ondu, nhưng không hiểu vì lý do gì mà chúng không t·ấn c·ông Ondu. Người ta nói rằng, chiếc cánh phụ của nó có thể khiến cho đám Ondu bình tĩnh hơn. ] (Tác sẽ úp link Vitadex trên thông tin truyện sau nhé)
Hôm nay thời gian buôn bán kết thúc, đóng hàng rào, khóa trái cửa, bước tiếp theo là quay về nhà bếp bắt đầu luyện tập nấu nướng, nói là luyện tập, nhưng thật ra không có cái gì siêu cấp tuyệt kỹ này nọ.
Nhưng mà, Lục Hoàng cũng chưa đứng dậy, vẫn như cũ nằm dài trên ghế bố, mặc dù đối phương đã bước vào cửa hàng, nhưng hắn biết khách hàng còn phải nhìn tới giá đồ ăn đã, bởi vì hắn tập trung chú ý tới, con Pokemon nằm trên vai vị thư sinh.
Vị thư sinh cùng con Pokemon trên vai, nhìn tới cửa hàng này, hình như đặc biệt sinh ra hứng thú, thế là bắt đầu bước tới gần cửa hơn.
Chẳng phải là nơi mình đang sống sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay khi Lục Hoàng sắp nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, tiếng bước chân xa xa trong không gian vắng lặng này chợt làm hắn bừng tỉnh, lười biếng mở mắt ra, lại nhìn thấy một vị nam giới, ăn mặc vô cùng nho nhã lịch sự, trên vai còn đậu một con Pokemon rất lạ mắt, đang bước tới.
Lúc nào cửa hàng của hắn mới có thể bằng một nửa như Nhà Hàng Phượng Hoàng Oh-Ho đây, không cần khách tới nườm nượp, chỉ cần… à mà thôi, Lục Hoàng tự nhiên bớt mơ mộng, xách chổi ra quét sân trước một chút.
Lục Hoàng nghiêng đầu, ngáp một cái, thầm nghĩ.
Tuy nói hệ thống máy móc, nhưng nó cũng nhân tính lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Colileaf
Chỉ việc không ngừng làm ra món ăn, nguyên liệu nấu ăn hệ thống mỗi ngày sẽ cung cấp tươi mới liên tục, Lục Hoàng chỉ cần luyện tập là được.
Lục Hoàng tự nhiên cảm thấy ngưỡng mộ Nhà Hàng Phượng Hoàng Oh-Ho ở đầu đường chính làm ăn quá tốt, kinh doanh thuận lợi, khách hàng ra vào đông hơn quân Nguyên, Nhà Hàng Phượng Hoàng Oh-Ho luôn trong trạng thái kín chỗ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.