Toàn Chức Pokemon
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Chủng Pokemon mới
Reymon Kizlaf cảm thấy bản thân không được để ý, hơi nổi nóng, tiếp tục nói xiên nói xốc.
Đương nhiên, nếu như lỗ mũi của hắn, và cái lỗ mũi của Colileaf không trùng điệp run run, Lục Hoàng có thể nghĩ hắn đang đấu tranh tư tưởng, trở thành Trư Bát Giới nhìn thấy gái đẹp trong truyền thuyết.
Thư sinh tuấn tú bị thái độ của Lục Hoàng làm cho cả người tê dại, Colileaf ở trên vai cũng ngu ngơ theo, một lát sau cả gương mặt của thư sinh bốc đỏ, trong ánh mắt như phun ra lửa giận ngàn độ.
Cuối cùng, dưới vô số lần Colileaf rung lắc để Reymon Kizlaf tỉnh táo lại, hắn quyết tâm nhịn nhục dụ hoặc của hương thơm, nhưng bụng của hắn thì đầu hàng, phất cờ trắng tung bay bằng cách dồn giã đập từng tiếng trống đói bụng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươi... Ngươi nhìn thử cái giá kia ghi đi! Bày đặt không ép duyên ép dầu gì đó, ta thấy ngươi đang muốn tìm mấy tên ngu si đần độn tới đây ăn để kiếm chác chứ gì! Ngươi ngươi là cái thứ… cái thứ độc ác, cái thứ… gì nữa ta… cái thứ âm mưu hại người!”
Rõ ràng hắn đang nhìn tới hệ thống.
“Ê! Ngươi có nghe ta nói chuyện hay không đó?! Ngươi có phải chủ tiệm này không đây?” Thư sinh tuấn tú mắt to trừng mắt nhỏ với Lục Hoàng, nổi giận đùng đùng.
Vậy chẳng phải, Vita Region sẽ có rất nhiều Pokemon chủng mới sao?
Reymon Kizlaf nhìn thấy Lục Hoàng đi tới phía hắn, ngẩng đầu tự tin hẳn, sau đó nói khùng nói điên tiếp.
“Ủa rồi tự nhiên đứng đây nói khùng nói điên gì vậy?”
Mà Lục Hoàng đang một bên suy tư, vị thư sinh đã nhìn thấy qua giá cả ghi trên bảng gỗ, con mắt trợn tròn, miệng bắt đầu há lớn, tiếng thét chói tai vang khắp con hẻm yên tĩnh.
Cuối cùng, Reymon Kizlaf và Colileaf đã biết mùi hương kia từ đâu truyền ra đây, quay đầu hướng phía phòng bếp, chỉ thấy một bóng người từ cửa sau đi ra, hai tay bưng một cái khay màu trắng, ngón tay thon dài đang chạm vào miệng của cái chén sứ trắng, mùi hương nồng đậm càng ngày càng lan tỏa, từ cái chén sứ bay ra.
Tiếng thét chói tai vẫn còn ở quanh quẩn trong màng nhĩ của Lục Hoàng, nhưng Lục Hoàng lại chưa từng hoảng loạn, vẫn như cũ nằm phè trên ghế bố, hai con ngươi nhìn lên trời cao.
Đánh giá con đường Đầu bếp: Khù khờ - Con đường này mới bắt đầu, hệ thống còn đang gõ đầu dạy dỗ, muốn trở thành người đứng đầu, e rằng còn xa lắm nhóc ơi. ]
Khả năng chăm sóc khách hàng có vấn đề?
“Ủa sao không nói gì nữa đi! Chột dạ rồi sao?! Bị ta nói hết mấy chiêu thức lừa gạt dụ dỗ người khác rồi chứ gì, bởi vậy, Colileaf à, sao mà ta quá thông minh, trên đời này tại sao ta lại thông minh tới như vậy hả!?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Colileaf à! Hắn còn đang khích tướng ta kìa? Ngươi có phải đang nghĩ ta sẽ bị hắn lừa đúng không, sau đó ta sẽ bắt hắn nấu một món gì đó cho ta ăn để chứng minh đúng không? Sau đó hắn đã hoàn thành lừa được ta, coi ta là thằng khùng dâng tiền đến chứ gì!”
“Không cần giải thích, Reymon Kizlaf ta đã sớm nhìn thấu gương mặt mục rữa của ngươi rồi!”
“Ta… Ta nhất định sẽ nói cho toàn bộ cư dân ở thành Tây về cửa hàng này của ngươi, để ngươi nhanh chóng đóng cửa dẹp tiệm lẹ lẹ! Ủa mà không cần.... Có lẽ không cần ta nói đâu, ai mà nhìn thấy cái bảng giá của ngươi treo, đều cảm giác ngươi không những âm hiểm, còn rất ngu ngốc!”
Reymon Kizlaf chờ cả buổi, vẫn nhìn chằm chằm vào mấy cái bảng giá treo trên tường, cuối cùng sờ sờ lên đầu Colileaf, rồi thở phì phò chuẩn bị rời khỏi.
Mục tiêu của hệ thống: Trợ giúp Lục Hoàng trở thành Toàn Chức Bá Chủ Poké World.
Lục Hoàng thu hồi hệ thống, bình tĩnh xoay đầu lại, nhìn thư sinh tuấn tú, rồi uể oải đứng lên, rời khỏi ghế bố.
Đế đô Udura, đơn vị tiền tệ ngoài LM tính chung toàn thế giới ra, thì dưới còn có loại tiền tỉ lệ bằng một nửa LM, gọi là Urula, một gia đình bình thường, tiền sinh hoạt một tháng đâu đó sẽ rơi vào 100 LM hoặc 200 Urula, 10,000 LM là thứ khái niệm gì?
Kỹ năng: Tạm khóa
Thư sinh vẫn đứng đó vừa cười vừa chửi đổng, nhưng cứ như vậy, thời gian dài trôi qua, hắn chưa từng nghe một câu phản bác nào từ Lục Hoàng tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà con Colileaf càng khó chịu, nó ngửi được trong làn hương, có hương vị Grass nồng đậm, chân đã đứng không vững, lập tức bay vòng quanh trong cửa hàng, liên tục dùng mỏ dài chích tới chích lui.
Cửa hàng nhỏ vẫn cứ im lặng, nhưng rất mau, trong bếp lan tỏa ra một mùi hương mê người.
Ra cái giá này chắc chắn chỉ có thằng khùng mới nghĩ ra!
Reymon Kizlaf nổi giận đùng đùng quay đầu đi tới cửa trước sân, đột nhiên, hắn dừng lại, vì ngửi được một hương thơm tỏa ra.
[ Chủ nhân: Lục Hoàng
Thiên phú: Tạm khóa
Đặc biệt, cơm cà ri cần một viên Comet Shard để thanh toán, Comet Shard là thứ gì?
Chính là nhu yếu phẩm của giới tu tiên, một viên Comet Shard tương đương 100,000 LM!
Chương 3: Chủng Pokemon mới
Linh thú: Aroma (100%) Fatty (100%) - Chúng nó đã xem ngươi là con sen rồi, cố gắng đổi ngược vai trò nhé.
Tu vi: Chưa có
Lục Hoàng nhìn thấy tên khùng trước mắt tự biên tự diễn với con chim, thật sự không còn lời nào để nói, mặt không thay đổi, đi vào phòng bếp, tới giờ phải làm nhiệm vụ nấu cơm cho hai con hàng ăn chùa ngoài kia rồi.
“Mà khoan đã, Aroma Veil hình như là hương thơm từ thảo mộc mà nhỉ? Ừ cứ coi là vậy, coi như ngươi nấu cho dù ngon đi, ta cũng sẽ không vì ngươi bỏ ra số tiền tương ứng đâu!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nữ thần của ta! Một dĩa rau 10,000 LM? Một dĩa cơm cà ri lại có giá một viên Comet Shard? Ngươi thèm tiền, thèm tới khùng rồi sao?!”
“Nè, nói cho tên chủ tiệm nhà ngươi nghe, dòng dõi Kizlaf ở đế đô Uduru này, ghét người làm ác như ghét ma thú, mà đã ghét ma thú sẽ ghét nhóm người âm hiểm như ngươi.”
Nghề nghiệp: Đầu bếp
“Ủa! Gì thơm vậy trời?”
Lục Hoàng cũng hơi tức giận, đi theo con đường trở thành đầu bếp có tiếng ở thế giới này, hắn ghét nhất người khác nói hắn độc ác, âm mưu hại người.
Vẫn cứ yên tĩnh...
“Ực… Ngươi đang lừa gạt tư tưởng của ta đúng không, đừng nghĩ ta không biết Lechonk bên ngoài ở vùng Paldea có đặc tính Aroma Veil! Mùi hương này là ảo giác mà thôi!”
Công pháp: Chưa có
Mùi hương tỏa ra là từ bếp, Reymon Kizlaf hít hà lòng vòng trong cửa hàng, càng ngày càng cảm thấy mùi thơm này đã biến thành loại chất hữu hình, đường bay của hương thơm dần dần hiện ra trong mắt hắn, như một tấm lụa uốn lượn trên không trung.
Thư sinh càng thêm buồn bực, hai tay kéo Colileaf xuống ôm vào ngực, lạnh lùng chằm chằm nhìn vào Lục Hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng Lục Hoàng cảm thấy thật xui xẻo, sáng sớm không có khách hàng thì cũng thôi, lại gặp phải một tên mặc váy đàn bà, làm ăn làm ơ sao mà khó khăn quá.
Đây là thái độ kinh doanh mua bán của ngươi đó sao?
Một chút ít đậu nành cỏ xanh mà bán tới 10,000 LM, chỉ có tên điên... mới làm chuyện khùng!
Căn bản đồ ăn tiệm này đâu giành cho người bình thường ăn!
“Giá cả trong cửa hàng của ta đề ra đều có lý do, ngươi nếu không ăn, có thể rời đi, ta sẽ không chèn ép gì cả.”
Reymon Kizlaf nhẹ nhàng đưa cái cổ lướt tới tấm lụa mùi hương, tay vô thức vuốt ve tấm lụa, toàn thân Reymon Kizlaf đều rung lắc dữ dội.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.