Toàn Chức Pokemon
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Keith báo thù
Vậy là không phải rồi, chờ xem sau này rồi tính.
…
Tiến độ hiện tại: 22/100, 10,000/100,000. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong đó, có 10 viên Comet Shard chính là tiền Keith bị phạt vì lãng phí đồ ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sáng sớm hôm sau.
Hơn một trăm người bước đều bước, đi qua Nhà Hàng Phượng Hoàng Oh-Ho, rẽ vào con đường nhỏ bên cạnh, không khí và người đi đường xung quanh chỉ biết câm nín mà nhìn theo.
…
Nhưng mà vừa bước tới đường lớn, lại thấy được một cảnh như kia, Keith mang theo hơn một trăm người đi tới cửa hàng nhỏ của Lục Hoàng để đập phá.
Đi tới đầu hẻm, Keith lạnh lùng nhìn vào cửa hàng nhỏ ở cuối hẻm cụt.
Người xưa thường nói: Niềm tin của người và heo, ở giữa luôn có một loại gọi là trung thành, trung thành của các ngươi đâu?
Cơ mà Digimon da thịt chủ yếu giáp sắt, nấu nướng kiểu gì?
Còn về gia vị nguyên liệu ở đây, hắn vỗ ngực đảm bảo hệ thống toàn là hàng chất lượng cao, nếu như cho phép người khác mang theo nguyên liệu đến đây, tăng thêm hắn chế biến, nhất định có thể kiếm không ít Comet Shard.
“Ăn cơm đi, hai đứa.” Lục Hoàng nói.
Lục Hoàng lùa hết suy nghĩ tạp trong đầu, rời khỏi hệ thống, chậm rãi nhắm mắt lại, ngủ say, chỉ lát sau, tiếng ngáy theo quy luật chậm rãi vang lên.
Ma thú sao? Chẳng lẽ là đám Digimon?
“Khách hàng về sau có nguyên liệu phong phú, có thể đem tới chủ nhân tự nấu cho, xây dựng công thức nấu nướng riêng, giá cả sẽ do hệ thống đánh giá, đưa ra một khung giá để chủ nhân tự mình định giá.” Vẫn như cũ, hệ thống vẫn giải thích.
Aroma và Fatty nghe mùi thơm từ Cơm Cà Ri, bao nhiêu biểu cảm buồn bả liền biến mất, lập tức tinh thần phơi phới, cái mũi heo thụt ra thụt vào, hai cái đuôi phía sau mông của hai Lechonk lúc lắc không ngừng, chờ mong chén sứ trên tay của Lục Hoàng.
Lục Hoàng thở dài trong lòng, nhiệm vụ này khó ăn.
Cơ bản chưa từng có nhiều người đi vào, mà hôm nay có sự kiện gì lại có nhiều người đến thế.
Hôm qua bị cái con ma thú cầm gậy mặt mũi như thằng hề đánh, hắn về nhà ngủ mớ còn nhớ tới mấy lần, gặp ác mộng tới sáng mới thôi, hôm nay tâm thần càng trở nên gắt gỏng, cho tới tận sáng nay, hắn lôi kéo toàn bộ thuộc hạ ở trong nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn quyết tâm, hôm nay phải lấy lại mặt mũi.
Người đi đường nhao nhao bị đám người đẩy ra hai bên, vô cùng sợ hãi nhìn Keith.
Đáng tiếc hắn hiện tại đẳng cấp không đủ, ở thế giới huyền huyễn này, ma thú là dạng gì hắn còn chưa biết, nói đến chất thịt ra sao càng không biết, nếu biết thì biết thế giới này có Pokemon, bọn chúng lại gọi là Linh thú.
Đem toàn bộ kỹ năng tập một vòng, Lục Hoàng duỗi người ngáp một cái rồi bước ra cửa hàng.
Kiếp trước ở trên Tiktok, xem bọn heo kiểng trong nhà làm trò cho chủ nhân vui? Kiếp trước ở trong anime gặp qua mấy con Lechonk, có con nào giống hai ngươi, không biết nịnh nọt chủ nhân, yêu thương chủ nhân gì hết!
Cùng lúc đó ở một nơi khác trong đế đô Udura. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nữ thần Hilma trên cao nhìn xuống mà xem! Ta hôm nay thức sớm như vậy đến ăn cơm cà ri mà! Giờ chiều tới đập không được sao? Móa nó, khổ thân thiệt sự!”
Hừ, tốt thôi, đối với hai con hàng ăn chùa này, Lục Hoàng đã bó tay hết cách, sau khi đặt hai chén sứ trước ổ của Aroma và Fatty, hai cái đuôi lúc lắc trước mặt Lục Hoàng thay đổi vị trí, bây giờ chính nó lúc lắc với hai cái chén sứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Reymon cực kỳ nóng giận, nếu Keith kéo theo trăm người đi đập cửa hàng kia, về sau làm gì còn chỗ nào bán cơm cà ri ngon cho hắn ăn?!
Đám lâu la của Keith từng người đều đã Linh thú biến thân, vì sao lại làm vậy?
Bên đường cảnh sát Jenny chỉ biết nhìn và lắc đầu.
Nếu là một đầu bếp chân chính, tốt nhất phải có sức khỏe đảm bảo, thôi đi ngủ đi.
…
Keith rất hài lòng với từng ánh mắt của người xung quanh.
Mà hệ thống muốn thăng cấp, cần hoàn thành nhiệm vụ, mà nhiệm vụ gần nhất chính là: Trong một tuần kiếm 100 Comet Shard và 100,000 LM.
Fatty và Aroma vẫn như cũ, mặt mày buồn so chống mũi heo trên cửa, bọn chúng hình như đều chực chờ ở chỗ này vào buổi sáng, chưa từng ra ngoài, Lục Hoàng càng ngày càng cảm thấy hai con hàng ăn chùa này rất có phong cách.
“Đi nhanh lên! Móa nó, hôm nay ta thề phải đập nát cái cửa hàng đó, nếu không, cha ta khỏi nhận ta làm con! Từ nay về sau, các ngươi khỏi cần gọi Bauer nữa”
Lục Hoàng vẫn còn tò mò: “Không nói tới nghề nghiệp thứ hai kia, cơ mà, khách hàng tự đem nguyên liệu cao cấp tới cho ta làm món ăn là thế nào?”
Hắn rút kinh nghiệm, lần trước chưa biến xong, bốn tên người hậu đã b·ị đ·ánh bại.
Trên một con đường lớn, một đám người khí thế hùng hồn, chen chúc đi vào một đường nhỏ.
Lục Hoàng cũng cảm giác bị bơ, đi trở về phòng bếp, đem hai chén sứ bên trong có cơm cà ri, một lần nữa đi ra ngoài cửa, đặt ở trước mặt hai con Lechonk.
Đúng vậy! Ta muốn các ngươi phải sợ hãi! Bản thiếu gia từ xưa tới nay đều là hung thần ở đế đô, không ai là không sợ hãi ta!
Kéo một cái ghế bố ra ngoài, Lục Hoàng nằm phè trên ghế, mắt nhìn Pokemon của hắn à không, hai con ăn chùa ăn cơm, cuối cùng thoải mái nhìn về cổng hàng rào, chờ đợi khách hàng tới ăn cơm.
Naomi hôm nay không có đi ra ngoài, hôm qua hắn không ăn được Cơm Cà Ri Trứng Nồng, chỉ có Naomi ăn được, mà linh khí thu được tăng lên, để nàng phải đóng cửa tu luyện, cho nên hôm nay chỉ có Reymon một người hấp tấp chạy tới cửa hàng.
Đơn giản một ngày yên bình như vậy là quá đủ.
Càng nhìn càng nóng máu, một nhà hàng nhỏ như cái lỗ mũi kia, hôm qua dám khinh thường bản thiếu gia, hôm nay ăn đập để ngày sau còn biết ứng xử trong xã hội này!
Thì ra là vậy, Lục Hoàng hai mắt sáng lên, tính năng đó sẽ là tính năng rất đáng giá, hệ thống phát triển, hắn kiếm Comet Shard, sau đó hắn vừa có tu vi, vừa có sản phẩm để bán.
Keith từ nhỏ tới lớn, chưa từng ăn nhục như vậy, không g·iết c·hết Lục Hoàng, trong lòng của hắn không thoải mái!
Lục Hoàng đúng giờ rời giường, rửa mặt đánh răng, thay đổi áo mới, may mắn có hệ thống cấp tủ quần áo kiêm máy giặt, hắn mỗi ngày bắt đầu đi xuống, chỉ cần tập trung luyện tập nấu ăn.
Fatty và Aroma nhìn thấy nụ cười của Lục Hoàng, xoay đầu, mặc xác hắn.
Bình thường con đường này không có khu dân cư sống, chỉ có chút ít nhà cao tầng xây dựng rồi chờ người tới thuê, nhất là đi càng sâu, càng không có người nào ở, nhiều nhất là nhà dân nhưng vì lý do nào đó, hoặc là có người trở thành Linh Thú Sư đi ra ngoài du lịch.
Dẫn đầu là một người ăn mặc quý tộc, áo choàng phía sau một nửa màu xanh, một nửa màu đỏ, cổ áo xẻ tới ngực, một trong ba công tử ăn chơi trác táng nhất đế đô là Keith, mặt mũi bặm trợn, cùng một đám người đi về một hướng.
Chương 20: Keith báo thù
“Buổi sáng vui vẻ nhé, Hương Hương, Mập Mập (Aroma và Fatty).” Bản mặt Lục Hoàng không có cảm xúc, nên khi cười ra cảm giác rất khó chịu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.