Toàn Chức Pokemon
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Cửa hàng lần đầu đông khách
“Trong hẻm cụt tại sao có cửa hàng bán đồ ăn? Nhìn số nhà, hình như quen quen à nha!” Một bác gái đi tới quan sát, cuối cùng nói, “Nhà này không phải nhà Luciel chứ?”
Vô số người chửi thầm trong lòng chủ tiệm này đầu óc có vấn đề, chọn mở tiệm ngay chỗ vắng hơn chùa.
Bác trai nắm tay đứa nhỏ, một lúc nâng đầu lên, khó hiểu nhìn tới dáng vẻ của bác gái, đi tới nhìn thử bảng giá, vừa nhìn, mặt mũi từ đầu là khó hiểu, cho tới khi ánh mắt càng lướt, cả người run rẩy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bà già à, bà có từng đi vào Nhà Hàng Phượng Hoàng Oh-Ho đâu mà biết phòng VIP của người ta ra sao, nói xạo còn nói lớn!” Bác trai đứng phía sau lên tiếng.
Huh? Còn có cả một con Jirachi?
Vô số con Pokemon phổ biến ở thế giới này cũng được Lục Hoàng diện kiến, ví dụ như Skitty, Delcatty, Azurill, Pichu, Lillipup, Odish, Jigglypuff, Shaymin, Clefairy đều được rất nhiều bác gái, tiểu thư, cô gái trẻ ôm tới cửa hàng nhỏ.
Muốn gọi Cơm Cà Ri Trứng Nồng, tiên quyết phải từ Chiến Cuồng trở lên, Cơm Cà Ri Trứng Nồng nói rõ chuyện gì? Món này so với Cơm Cà Ri Nguyên Bản phải hơn, lúc trước chỉ một dĩa Cơm Cà Ri Nguyên Bản đã giúp hắn thoát khỏi tình trạng linh khí tắc nghẽn, còn giúp hắn thăng cấp tu vi, lần này hắn phải thử Cơm Cà Ri Trứng Nồng cho bằng được!
“Thôi thôi, biết thì nói, không biết thì thôi, cửa hàng này có dạng Pokemon như kia, rõ ràng lai lịch không nhỏ, ngay cả Keith thiếu gia còn dám ra tay!” Bác trai bên cạnh kéo áo bác gái.
Cửa hàng nhỏ lần đầu đông khách của Lục Hoàng lại lần nữa trở yên ắng, cơ bản không có ai bằng lòng bỏ ra cái giá kia.
Chương 23: Cửa hàng lần đầu đông khách
Phần lớn người đi vào trong cửa hàng của hắn, đều giống với bác trai bác gái.
…
Thế là, rất nhiều người bước tới cửa hàng.
Reymon mang theo Aoi bước vào trong cửa hàng.
Nhờ có sự kiện trăm người diễu hành, cũng khiến cho vô số người cùng dãy đường biết tới cửa hàng nhỏ của Lục Hoàng.
Lục Hoàng không cảm xúc, ánh mắt liếc tới nước mũi đang nhỏ giọt xuống sàn nhà.
Gương mặt vô cùng hưng phấn, hôm nay chị gái của hắn không cùng đi, Comet Shard đem theo, hẳn là ăn được Cơm Cà Ri Trứng Nồng?
“Hi vọng một đám người vào tới trong quán, ít nhất có một người ở lại.”
Cửa hàng của Lục Hoàng lần đầu tiên trong vòng mấy tháng nay, mới có khách đông đến vậy đi vào.
“Cửa hàng định giá món ăn đều có quy tắc riêng, muốn ăn có thể gọi món, không ăn mời quý khách rời đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bác gái liếc xéo hắn, nghĩ một chút thấy cũng đúng, đây không phải nhà của mình, không nên cãi nhau, mất mặt mà thôi, quay người nhìn về phía bảng giá, thờ ơ nói lớn tiếng như thét: “Thằng nhóc mở cửa tiệm kinh doanh, coi như ngươi may mắn, hôm nay ta vui, ta biết kinh doanh một cửa hàng cũng không dễ dàng gì, để hôm nay ta ủng hộ ngươi một chút, nhiều khi ta ăn xong, ta còn đi rao giúp ngươi, để coi, ta sẽ gọi…”
“Đúng rồi! Công tử Aoi chưa biết đâu, cơm cà ri ở chỗ này phải nói là ngon nhất, ta chưa từng ăn cơm cà ri nào ngon đến vậy! Coi như đầu bếp nhà ta, hay mấy đầu bếp ta từng ăn… Không không, kể cả đầu bếp của nhà công tử chưa chắc làm được!”
Trong hẻm nhỏ, bây giờ lại vắng lặng, đám người hóng chuyện cũng đã tán đi, chỉ còn lại một vài người yêu thích Mr. Rime, hoặc tò mò cửa hàng bán gì ở lại.
Lục Hoàng lạnh nhạt vô cùng.
“Reymon, trước đó ngươi khoe đủ chuyện về cửa hàng này, nói rằng món ăn trong nhà hàng này rất ngon, đúng chứ?” Aoi bắt chéo tay sau lưng, khí chất phi phàm, nhìn quanh cửa hàng một lần đánh giá.
Cái nọng mở dưới cằm của bác gái không ngừng rung lắc, la oang oang lên “Cái giá bán này rõ ràng là cơm tù! Đưa cái giá này, rồi ai tới ăn cơm, ai chơi lại ngươi?!”
Bác gái muốn mở miệng chửi thêm, nhưng cuối cùng tức nước vỡ bờ, đem cơ thể núc ních dắt tay đứa nhỏ ôm thú bông Jirachi rời khỏi, bác trai thì ỉu xìu, lưng còng gối mỏi, lắc đầu đi theo.
Reymon nhớ tới mùi hương cơm cà ri của Lục Hoàng, hơi khép mắt, tưởng tượng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc đầu bác gái và bác trai như có thù truyền kiếp, còn đứng cãi nhau, nhưng sau khi nhìn giá bán của Lục Hoàng, giống như cô Long, Dương Quá, song kiếm hợp bích chửi xối xả hắn.
Nhìn cái giá trong tiệm xong, đừng có hoảng sợ mà chạy hết.
Cũng có vô số người giấu tò mò trong lòng, đi tới coi thử cửa hàng bên trong bán gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô gái còn lại gật đầu nói, “Đi vào cửa hàng xem thử, ủng hộ một chút không?”
Người đến nhanh, đi cũng nhanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Hoàng mặt không chút gì biểu cảm, nhưng trong lòng mừng thầm.
Đây là kiêu ngạo của đệ nhất đầu bếp trong thế giới này ở tương lai, Lục Hoàng kiên trì đạo lý này trong tim.
Bác gái đột nhiên nói không ra lời, mặt mũi từ vui vẻ, cho tới khi ánh mắt càng lướt, khóe miệng càng run rẩy!
… À không, chỉ là một con Jirachi doll.
“À ờ thì, hai vị khách hàng, nếu muốn chọn món, thực đơn treo trên tường, nếu muốn đại chiến khẩu nghiệp, mời ra bên ngoài.” Lục Hoàng thản nhiên nói, cắt ngang tiếng chửi rủa ầm ỹ của hai người.
Bác gái xoay đầu, khó chịu nhìn bác trai, buông tay đứa nhóc ra, hai tay chống nạnh, trừng to mắt, bắt đầu đại chiến với bác trai.
“Ông làm gì vậy, rõ ràng là nhà Luciel, năm trước t·ai n·ạn tới, cuối cùng tưởng rằng dọn đi về quê rồi chứ, đâu có nghĩ lại mở cửa hàng!.... Ông buông tui ra, để cho tui nhiều chiện, tui muốn ở lại!
PS: Vân sửa lại là từ tu vi tự thân Chiến Cuồng nhé.
Rất nhiều người đi vào thấy mặt tiền nhỏ hẹp, cửa hàng này nhỏ quá, nhưng lại thầm khen nơi này sạch sẽ, trang trí rất tốt, bàn ghế không nhiễm bụi, khen ngợi chủ cửa hàng này rất cẩn thận, bố trí phong cách lạ mắt nhưng tinh tế, tạo cảm giác rất ấm áp, cho người ta cảm giác thoải mái khi bước vào bên trong.
Lục Hoàng đối với chuyện này đã quá quen, tình trạng này đã có sẵn trong dự tính, với giá cả này, cửa hàng của hắn không thể bán cho bình dân được, đối tượng buôn bán của hắn, tập trung vào giới tu hành của thế giới này.
“Trời đất ơi là trời! Một dĩa cơm cà ri 1 viên Comet Shard? Một dĩa đậu nành cỏ xanh xào 10,000 LM?! Ngoài chợ bán nguyên liệu chỉ cần 20 LM là có ba bốn phần rồi, ngươi bị khùng hay sao lại bán giá này?!” Bác trai nhìn bảng giá, tức điên lên.
“Chủ tiệm, chỗ của ngươi bán cái gì ngon sao? Không ngờ trước đó cái nhà này rất sập sệ, sau khi trang trí sửa chữa, có thể so sánh với một phòng VIP ở Nhà Hàng Phượng Hoàng Oh-Ho!” Bác gái tay dắt một đứa nhỏ chảy ròng ròng nước mũi, trên tay đứa nhỏ đang ôm một con thú bông Jirachi, đi tham quan vòng vòng trong cửa hàng của Lục Hoàng, sẵn tiện hỏi han.
“Mr. Rime nha, thật đáng yêu! Cái bụng ú ú nhìn cưng dễ sợ!” Cô gái đứng cạnh một cô gái khác lên tiếng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.