Toàn Chức Pokemon
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Nụ cười trên môi, lòng thì tan vỡ.
“101 người bước vào lối nhỏ, 101 không áo bước ra về.”
“Không ngờ Keith công tử, không những không có cơ bụng, hai chỗ đó còn rất đen…”
…
Mr. Rime lần nữa dùng Telekinesis, tung hắn lên trời, xoay ba bốn vòng trên không trung, giật rách đồ đạc trên người hắn, túi tiền và một số trang sức giữ nguyên, kéo vào trong cửa hàng.
“Wow, đây là lần đầu tiên ta mới thấy luôn đó!”
“Người thứ năm vừa bay ra có phải James nhà cạnh ngươi không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước mắt con Linh thú này cũng không phải Pokemon truyền thuyết gì, càng quan trọng là trên người tên chủ tiệm kia linh khí yếu ớt, không cách nào nắm giữ linh khí biến thân, bọn hắn hoàn toàn không cần lo lắng.
Đám lâu la nghe được mệnh lệnh của Keith, lại lần nữa la hét inh õi, lao nhao phóng về phía cửa hàng.
Nhưng mà kết cục vẫn như cũ.
Chỉ cần xông vào, thì sẽ có người bay ra, lúc vào tay cầm v·ũ k·hí, lúc ra tay không ngực trần, cả người dính trên tường.
Về sau, hắn sẽ có một quá khứ đầy bi thương?
Hơn một trăm người toàn bộ xếp hình trên tường đối diện, hoàn thành một chữ cái có ý nghĩa, hắn ngáp một cái, rời đi cái ghế.
Chương 22: Nụ cười trên môi, lòng thì tan vỡ.
“Cửa hàng của chúng ta nói không với b·ạo l·ực, người làm trái quy tắc, sẽ bị t·rừng t·rị thích đáng!”
Giọng nói từ trong bụng Mr. Rime truyền ra, trong con hẻm yên ắng, nhiều người lại òa lên vì thấy lạ.
Cùng ngày, một tin tức cũng rất hot xuất hiện.
Một đám người từ đầu khẳng khái hành quân, bây giờ cả đám người xấu hổ hành quân trở về.
Vô số chủ đề đăng lên, cùng với vô số người hóng chuyện đi theo, 100 người cùng Keith biến thành idol giới trẻ, ở trần dạo phố.
“Tuy thô nhưng rất nghệ thuật nha, ta cảm giác thích Mr. Rime!”
“Đúng là nuôi c·h·ó lại hóa ra nuôi lừa, đám phế vật, tại sao lại đi vào từng người?! Đi vào cùng một lúc cho ta!”
…
“Tin nóng: Một trong ba công tử ăn chơi trác táng đế đô Udura, hôm nay không mặc áo, diễu hành ở khu bình dân.”
Keith nhìn thấy Mr. Rime, cả người giận run, nhớ lại cảnh con Pokemon này từng hành hắn, tại thế giới tu vi tại thân so sánh Linh thú còn mạnh hơn, có gì phải sợ?!
“Ok!”
Sau đó Mr. Rime chỉ để lại một câu lạnh lùng, “Kẻ nào dám vào bên trong cửa hàng gây sự, xé áo, phạt tiền, mãi mãi ghi vào sổ đen.”.
Vô số người trong đám đông không ít có phóng viên, chụp hình, đăng cảnh tượng lên PokeNav. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chủ đề cũng rất thô, cũng rất thật!
“Ba ba con cũng muốn một con giống vậy?”
“Ừ.”
Keith choáng váng vừa mới tỉnh, lại nghe bình luận bên tai, nhìn dáo dác xung quanh, muốn tìm cái quần nào đó để đội hoặc cái lỗ nào đó chui xuống.
Mr. Rime nói xong, Keith biến sắc, lập tức quay người muốn bỏ chạy, nhưng nhìn dàn người hóng chuyện phía sau… hắn xoay đầu, nuốt một ngụm nước miếng, mặt nở ra nụ cười khổ.
Keith và Leeron bay thẳng tới tường, ứng với dấu chấm ở cuối chữ LOSER, cuối cùng rơi thẳng xuống đất, có thể thấy được dấu chấm giờ biến thành dấu chấm than, một bức tranh graffiti nghệ thuật vô cùng xuất hiện.
“Nghĩ gì?”
Trong lúc xoay tròn trên không trung, Leeron cũng được giải phóng.
Còn may, cả đám lâu la đều là có tu vi tự thân là Cửu phẩm Chiến Binh, tuy Chiến Binh so với Chiến Sư xa không bằng, nhưng nhân số đủ nhiều, Chiến Binh vẫn vả mặt Chiến Sư như thường.
Rầm!
Nhưng mà một màn kế tiếp lại để bọn hắn đang vọt tới thì thắng gấp, cảnh hai màn một tái diễn, bởi vì chỉ cần có người vừa bước chân vào cổng, người đó đều bị Mr. Rime dùng Confusion nhấc bổng người, quăng thẳng ra bức tường đối diện, mà cái quan trọng ở đây là, lúc dính vào bức tường, quần áo đều bị gió rít xé nát.
Đã có tên thứ hai, thì sẽ có thứ ba, thứ tư, thứ năm…
“Kia có phải là chủng Linh thú ở Galar Region đúng không?”
Giọng nói tức giận vang lên, để đám lâu la bừng tỉnh, hai ba gương mặt nhìn nhau gật đầu, lập tức đồng loạt nhắm tới Mr. Rime phóng đi, ban đầu cũng vì lối đi vào cửa hàng chỉ nhiều lắm vào hai người, nên bọn hắn mới vào từng ngươi.
Keith rất muốn khóc, nhưng cũng choáng váng, rõ ràng hắn kéo đông người tới vậy, cuối cùng kết quả lại thua?
Hắn bước ra ngoài cổng, chiêm ngưỡng thành quả nghệ thuật trước mắt, sau đó chỉ tay về phía Keith, rất bình tĩnh nói: “Mr. Rime, thời trang của hắn hôm nay không hợp nhãn lắm, xé ra xem trong túi có gì, tâm tình nấu ăn của ta sẽ không tốt đâu, phải phạt, lần này có gì lấy hết.”
Hơn một trăm người, chỉ chớp mắt đã dính hết trên tường, nếu từ phía cửa hàng nhìn sang, có thể thấy trăm người ghép thành năm từ - LOSER -.0
“Tuy thô nhưng thật!”
“Đồng ý, chê nha!”
Mấy cô gái trẻ không ngừng che mặt, không ngừng đỏ mặt, cũng không ngừng chê.
Hơn một trăm người nếu tính toán gom nhặt lại có sức mạnh tổng hợp bằng một Thất phẩm Chiến Cuồng, nhưng mà giờ phút này hắn không tưởng tượng nổi, một con Pokemon hệ Psychic trong cửa hàng nhỏ, lại có sức mạnh to lớn ngoài sức tưởng tượng.
“Phải ở cấp bao nhiêu, thì Mr. Rime mới có thể giao tiếp tiếng người như kia?”
“Cút.”
Lục Hoàng vẫn bình tĩnh nằm phè trên ghế sau lưng Mr. Rime, mặt không cảm xúc, mà từ đâu bên tay đang bốc từng viên đậu nành cỏ xanh bỏ vào miệng nhai.
Bọn hắn tu vi yếu ớt, mạnh nhất cũng chỉ đạt tới Bát phẩm Linh giả, đa số thì cầm v·ũ k·hí sắt này kia bởi vì bọn họ không phải Linh thú sư, phần ít còn lại cũng chỉ mới bước vào Linh phu, nhưng trong lòng bọn hắn lại có lòng tin.
Mr. Rime là quản gia mà hệ thống mang tới, đảm bảo việc bảo vệ cho toàn cửa hàng, ngày bình thường cửa hàng không có khách, đường nhiên sẽ ở bên trong phòng bếp kiểm kê đồ ăn thức uống nguyên liệu cho cửa hàng, nhưng hôm nay thì lại khác, có trăm người tỏa ra mùi vị “phá quán” Mr. Rime tự nhiên sẽ là người đứng ra giải quyết.
“Chê!”
Keith nhìn từng người b·ị đ·ánh bay, vẻ mặt càng ngày càng nín tới xanh đỏ, giống như chiếc áo choàng xanh đỏ mà hắn đang mặc. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hình như chính là hắn.”
Ba ba: Nhà nghèo ba má đông, biết khi nào có, “À khi nào con lớn như ba ba, con sẽ có thôi, ha, ha, hu hu.”
Hai chân Keith bắt đầu run rẩy, trong lòng vô số con Lechonk lăn tròn trong lòng chạy ngang…
Tốp năm người phóng vào, toàn bộ bị Mr. Rime khinh thường, thờ ơ dùng Telekinesis, chọi văng một lần cả năm tên.
“Á!” Một cô gái trẻ trong đám đông đứng ở phía trước mặt mũi đỏ bừng, mười ngón tay chụp lên mặt, nhưng lại hé hé ra nhìn, còn không quên á á giả bộ.
“Chỉ là một con ma thú… à không Pokemon bình thường thôi, đập nát nó rồi phá tiệm này cho ta!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa xuất hiện, cái môi dày của Leeron đang cười vui sướng… Sau đó chỉ nghe…
“Hôm nay đế đô có sóng to gió lớn nổi lên, 101 lưu manh tới phá cửa hàng nhà người ta!”
“Bình thường ăn mặc trông rất cường tráng, khi lột đồ ra mới biết, hừ, trơ cả xương, vậy mà trước đây khoe mẻ rất nhiều với ta, ngươi biết ta bây giờ nghĩ gì không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Quá mất mặt!
Một đám phụ nữ già trẻ lớn bé vây xem, dù gương mặt đỏ bừng, nhưng vẫn không quên đánh giá “cơ ngực” đang bay ra ngoài.
“Chúng ta sẽ thắng! Chúng ta đông, kiến bu voi c·hết, đạo lý này ai cũng biết!”
Bên tai không biết bao nhiêu người thảo luận trầm trồ, còn ở bên này, đám lâu la chỉ biết trợn mắt há mồm, từ nơi nào ra tới một Pokemon cấp cao tới vậy? Còn ngang nhiên chặn đường? Rồi chúng ta biết hành động tiếp theo như thế nào đây?
Mà trong đám người đang ăn dưa hóng chuyện, thật ra cũng không ít phụ nữ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.