Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Cơm Cà Ri Vị Nguyên Bản

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Cơm Cà Ri Vị Nguyên Bản


Colileaf cũng không để ý tới chủ nhân nó, một bên chầm chậm đưa mỏ dài vào trong nước sốt, hút từng ngụm nhỏ, hưởng thụ cảm giác Grassy Terrain từng đợt từng đợt tràn vào cơ thể.

Thế nhưng, so sánh với dĩa cơm cà ri trước mắt này, mùi vị không nói tới nữa, nhưng muỗng vừa múc lên lại có thể phát sáng, chưa bao giờ hắn thấy qua.

Cả người Reymon như nằm bên trong phần cơm cà ri, hắn đã đồng tình, đồng tình với lúc hai con Lechonk ăn cơm cà ri, bởi vì hắn và tụi nó đều là những vị khách mỹ thực, tự cảm nhận từng đợt hương thơm ngon tới tan chảy này.

Cầm muỗng sứ khắc hoa văn thanh nhã, Reymon nuốt nước miếng, rồi liếm mép môi, thận trọng đưa cái muỗng sứ từ từ vào trong miệng, nước sốt cà ri không cẩn thận kéo giọt rớt xuống dĩa cơm, một muỗng vừa vào miệng, lập tức bùng nổ toàn bộ hương vị, đánh thẳng vào vị giác của Reymon.

Còn phần nước sốt cà ri, không lỏng không đặc, vừa phải vô cùng, trong nước sốt có thể phân biệt một chút tương Miso đậu nành cỏ xanh, nhìn mướt mịn đến lạ kỳ.

Từng hạt cơm trắng thon dài, mượt mà, từng hạt trong suốt như những viên thủy tinh, mỗi một hạt cơm được bao phủ nhàn nhạt lớp bột nâu, tuy rất ít, chỉ lấm tấm trên từng hạt cơm, nhưng rõ ràng nhìn dưới ánh mắt lại lấp lánh đến thế.

Reyman và Colileaf chính thức tan chảy!

Nhưng Reymon vẫn còn cảm giác không thể nào hiểu nổi, món cơm cà ri này đâu đó lại xuất hiện hương vị Grassy Terrain!

Năm phút đồng hồ trôi qua, trong phòng bếp lại lần nữa bay ra một mùi hương đậm vị, mùi vị đó để Reymon và Colileaf mê say không thôi, đậm mùi Fancy Apple, chưa kể còn có Mirin và Amylase hòa quyện vừa phải, không ngửi thấy vị chua hay vị chát nồng, toàn bộ đều là sự hòa hợp đạt tới ưu nhã, còn mang theo mùi gạo trắng thơm ngát, chỉ là ngửi được hương vị thôi, Reymon và Colileaf, miệng đã ngập tràn nước miếng ứa ra.

“Ngon tuyệt!”

Colileaf: Đúng đúng, bản chim cũng đã ăn rất nhiều loại thảo mộc quý giá trên đời không biết bao nhiêu, đuôi heo đừng coi thường chim khác!

Colileaf không có miệng, nó cũng buồn phiền lắm chứ, mỏ dài của nó hình dáng giống một vòi hút, khả năng trữ các loại dịch vào hai bên má, sau đó từ từ cảm thụ và nuốt xuống, cho nên bình thường nó hút đã rất chậm, giờ vì nước sốt quá thơm, cho nên Colileaf đã không trữ sốt mà hút thẳng xuống bụng.

Từng viên khoai và cà rốt được cắt viên vừa đủ một lần cắn, bằng nhau, chính xác đến từng milimet, vô cùng mộng nước chứ không phải loại khô cứng, mà có một chút sốt nước màu trắng vàng bên trên, giống như rưới lên chút hương vị từ thiên đường.

Những sợi nho nhỏ khoác vào từng viên khoai và cà rốt này là gì?

Không để ý đến Lục Hoàng, ánh mắt của Reymon bây giờ chỉ trừng trừng vào dĩa cơm cà ri, nếu thật sự giá cả bằng một viên Comet Shard.... Tuyệt đối… dĩa cơm cà ri này không phải dạng vừa!

Trên thực tế, phần cơm cà ri này chỉ có cơm, sốt, khoai và cà rốt, đồ ăn cũng không nhiều, khoai và cà rốt chỉ có ba cục, không có chút nào dư thừa, thậm chí phần sốt vừa đủ từng muỗng ăn cùng cơm, không thêm không dư.

“Hự! Làm như bản công tử chưa từng ăn mấy thứ đồ ăn này, bản công tử còn ăn nhiều thứ quý giá hơn nhiều?! Mắt heo đừng coi thường người khác! Hừ!”

Cuối cùng không để ý tới cái gì thân phận quý tộc nữa, Reymon lại múc thêm một muỗng nữa bỏ vào trong miệng.

Reymon có thân phận cao quý, hắn là con của đại tướng ở đế đô Udura, trong biệt viện tướng quân đã ăn không ít mỹ vị, nếu là dạng cơm cà ri như thế này, hắn cũng đã ăn từ các vùng thành phố lớn như Unova, Galar, Kalos cho tới Paldea, thậm chí hắn còn nếm qua đầu bếp trong hoàng cung…

Đến khi nó hút hết sốt cà ri trong chén nhỏ, cuối cùng, nhìn lại, chủ nhân của nó đang dùng cái lưỡi vét thành vòng tròn xung quanh cạnh dĩa.

Nuốt trước một ngụm nước miếng xuống, Reymon vẫn lẩm bẩm trong lòng.

Lục Hoàng kéo một cái ghế đối diện, ngồi đối diện với Reymon, bình tĩnh nhìn cảnh tượng trước mắt, tướng ăn của Reymon, Lục Hoàng đã có thể dự liệu từ trước, lúc trước chính hắn lần đầu ăn miếng đầu tiên, tướng ăn lúc đó không khác Reymon bao nhiêu.

Reymon múc cơm, ăn, một mạch năm sáu muỗng, dừng lại thét lên hai chữ, kèm theo rơi vãi một ít hạt cơm ra ngoài bàn, con mắt Reymon trừng lớn, hắn hoảng hốt, vội vàng lượm từng hạt cơm rơi ra ném vào trong miệng.

Reymon nỉ non, Lục Hoàng thì cái gì cũng không nói, lạnh lùng ngồi ở một bên.

“Chèm chẹp!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Reymon bưng dĩa cơm cà ri lên liếm không sót chút nào, Colileaf một bên liếc nhìn chằm chằm hắn, nghẹn lúc trước không lấy nhiều sốt nước vào chén nhỏ của nó.

Chương 5: Cơm Cà Ri Vị Nguyên Bản (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà bên Reymon, từng muỗng cơm đút vào trong miệng, cảm giác như hắn không thể nào tự chủ bàn tay của hắn nữa, bởi vì từ muỗng đầu tiên nhai trong miệng, nước sốt chạy khắp khoang miệng, mềm, dịu dàng, mịn màng, kết hợp với từng hạt cơm như tan trong miệng! (đọc tại Qidian-VP.com)

Làn khói trắng trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, Reymon trơ mắt từng lớp hương thơm trắng xóa bay lên uốn lượn một vòng, biến mất rồi lại sinh ra, giống như vô số Takaquetz () đang khiêu vũ trước mặt hắn, để Reymon nhịn không được phải hít sâu một hơi.

() Tiến hóa cuối cùng của Colileaf, sẽ cập nhật link hình ảnh sau.

Reymon tức giận.

Thế là Lục Hoàng đã xuất hiện ở cửa bếp, trên tay cầm một dĩa sứ, mùi thơm lập tức ùn ùn phát tán, khiến cho toàn bộ chu vi bên trong cửa hàng nhỏ dậy mùi hương vị.

“Này đâu phải cơm cà ri bình thường?! Không khả năng tưởng tượng nổi, đầu bếp nhà ta chính là… Kể cả đầu bếp trong hoàng cung chắc gì có tay nghề bực này!”

“Vậy thì giá cả của dĩa cơm cà ri vị nguyên bản này, đã đủ xứng đáng giá trị một viên Comet Shard chưa?” Lục Hoàng mở miệng hỏi dò Reymon. (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn nữa! Nước sốt có độ sền sệt mười phần vừa miệng, nếu rưới nó lên ăn chung với cơm, nước sốt bao phủ toàn bộ hạt gạo lại ở một đẳng cấp khác, giống như bên trong còn có hương vị của Grassy Terrain, lại còn tỏa ra một màu nâu đất nhàn nhạt trước mắt.

Thậm chí từ trước tới nay, hắn không nghĩ tới, thì ra một muỗng cơm cà ri, có thể trở thành một tác phẩm nghệ thuật sắc sảo đến như vậy.

Cuối cùng, Reymon đem hạt cơm cuối cùng liếm vào miệng, hắn cuối cùng thở phào, rất mãn nguyện.

Reymon và Colileaf ngơ ngác nhìn qua một muỗng cơm cà ri phát sáng mà hắn chưa từng thấy qua.

“Cơm Cà Ri Vị Nguyên Bản, còn rất nóng, ăn chậm một chút, mời dùng.”

“Chuyện gì đây? Từng hạt cơm lại đang phát sáng!”

“Thơm thì có thơm, nhưng bán tận một viên Comet Shard thì cũng có lời quá rồi!”

Lục Hoàng bày ra một dĩa cơm cà ri đặt xuống trước mặt Reymon, gương mặt Lục Hoàng vẫn dửng dưng nói một câu.

Reymon hoàn toàn say mê bởi từng muỗng cơm cà ri, cả người giống như đang bơi trong một dòng sông cà ri dài, khó mà tự kiềm chế. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từng muỗng từng muỗng cơm cà ri, thỉnh thoảng Reymon sẽ dừng lại hà hơi nóng một chút, nhưng chung quy, vẫn không thể nào ngừng động tác ăn.

Reymon và Colileaf cảm giác nơi trái tim, có vô số Triple Arrows từ Decidueye Hisuian bắn tới tấp... Quan trọng hơn, hai bọn họ lại bị hai con heo khinh bỉ tiếp!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Cơm Cà Ri Vị Nguyên Bản