Toàn Chức Pokemon
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Reymon Kizlaf
Reymon Kizlaf sửng sốt một hồi, ánh mắt liếc tới giá cả hai món kia, không hiểu sao, cảm giác tim bị lại bị hai mũi tên vô hình bắn trúng.
Ôi cái hương vị kia…
“Thật đáng tiếc! Chờ chút nhé.” Lục Hoàng gật gật đầu, quay đầu vào bếp.
Reymon Kizlaf đi tới cổng, lúc đầu dự định đi thẳng một mạch, thế nhưng hương thơm vẫn cứ nhảy vào mũi hắn không thôi, từ bản năng, hắn và Colileaf quay đầu nhìn về phía hai con Fatty va Aroma, nhìn chén sứ thức ăn đang vơi đi.
Cạnh bên Colileaf nhìn thấy biểu cảm của Reymon, tâm linh tương thông, cũng tự tưởng tượng một hồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Hoàng đưa ra bộ mặt khó hiểu kinh ngạc.
Reymon Kizlaf run rẩy bờ môi, nghẹn ngào nấc lên những tiếng ứ ứ, chân dậm lung tung, mà trong mắt Lục Hoàng lại cảm thấy tên trước mặt đang muốn ăn vạ, còn làm cái dáng nũng nịu kia…
May mắn trong cửa hàng cũng chỉ có hắn và Colileaf, nếu không, người khác mà thấy cảnh vừa rồi, danh xưng dòng dõi Vũ Khúc Công Tử gia tộc Kizlaf coi như ném hết xuống vực thẳm.
“Gì dạ?!”
Vẫn là hai gương mặt khổ sở buồn bã, đột nhiên tinh thần phấn chấn, cái miệng chìa vào chén sứ, bắt đầu tiếng nhai đồ ăn lần lượt vang lên, khóe miệng Lục Hoàng cũng nhếch lên, tạo thành một đường cong.
Reymon Kizlaf quay đầu, đang muốn nói chuyện với Lục Hoàng, hắn kiêu ngạo nói muốn ăn thử, trong giọng nói phát ra cường độ cao thượng, giống như muốn cho Lục Hoàng mặt mũi.
“Ngươi... Ngươi...”
Bởi vì Lục Hoàng đang ngồi xuống cạnh bên hai con Lechonk, mùi thơm dần tỏa ra càng đậm vị, nhưng vô số hạt cơm lại rơi vào trong chén thức ăn của hai con heo.
“Biết rồi, một phần Cơm Cà Ri Nguyên Vị đúng chứ, chờ chút nhé.”
Gương mặt diễn tốt lắm, cắt cắt cắt, ta không muốn nhìn!
Reymon Kizlaf cực kỳ tức giận, nghiêng đầu sang chỗ khác, hằm hằm nhìn Lục Hoàng, nhưng cuối cùng hắn vẫn trượt chân té xuống, không thể chấp nhận những gì mà hắn nhìn thấy.
Hừ hừ hừ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn cử chỉ trên bộ mặt của Lục Hoàng, dáng dấp vẫn bình tĩnh tới lạ thường, Reymon hận không thể bước tới vả mặt hắn một cái, một dĩa đậu nàng cỏ xanh xào mà bán 10,000 LM, ngươi nghĩ đầu ta không có não sao?
Ôi đau!
“Tên ẻo lả này ngoài khùng còn bị chạm mạch nữa?”
Nhưng mà đâu có dè, Reymon Kizlaf thân hình cứng đờ như tượng đá, bởi vì Lục Hoàng không có đứng phía sau hắn, cũng không có chờ đợi hắn xoay người lại, mà đã đi thẳng tới sân nhỏ.
Nhìn dáng vẻ Reymon Kizlaf phồng má trợn mắt, Lục Hoàng nhìn hắn sâu xa, khóe miệng nhếch lên nhưng khó thấy bằng mắt thường.
Tụi nó đang khinh thường hắn...
Thế là trong ánh mắt Reymon Kizlaf, Fatty dùng cái bụng của nó đè lên cái chén sứ, còn Aroma trên người phản ứng Aroma Veil, che phủ chén sứ, cảnh giác sâu đậm, cả hai dùng một cử chỉ hành động, đem một cục khoai tây phun lên không trung, rồi nhanh chóng há to miệng hứng lấy, rồi nhai nhóp nhép, sau đó dùng Tail Whip, lúc lắc cái đuôi xoay đi chỗ khác.
“Không cần! Một phần cơm cà ri là được rồi.”
Fatty và Aroma động tác ăn vui vẻ đột nhiên đình chỉ, trong lòng có loại cảm giác gì đó, ngẩng đầu dò xét, phát hiện một tên da dẻ trắng trẻo, thế mà đang nhìn ngó chén ăn cơm của tụi nó, lập tức, ánh mắt heo của Aroma và Fatty bắn ra tư thế cảnh giác.
Mặt mũi Lục Hoàng vẫn không có biểu cảm gì, chỉ nói một câu, rồi xắn tay áo, bước vào phòng bếp, sau đó nghĩ tới cái gì hỏi vọng ra, “À đúng rồi, cửa hàng của ta có món Đậu Nành Cỏ Xanh Xào và Mì Trộn Hành, có làm thêm hai phần này không?”
Mặt mũi Reymon Kizlaf tràn ngập nóng giận, trong ánh mắt giống như có thể phun ra ngọn lửa lớn như bếp lửa.
“Nói cho ngươi biết, ta gọi món ăn của ngươi không phải vì chấp nhận món ăn của ngươi, mà là Linh thú của ta có năng lực thử độc, ta cũng học được một thân tuyệt kỹ thử độc, ta sẽ dùng lưỡi hoàng đế mà thử một lần, chứng minh món ăn của ngươi không đáng giá như vậy!”
“Ta gọi một phần cơm cà ri thường! Hừ! Ta quyết định lấy thân thử độc, nếu như ăn không ngon! Ngày mai ta sẽ gọi Police và hội An Toàn Thực Phẩm đến niêm phong cửa hàng của ngươi!”
“Nghe nói, Cơm Cà Ri Nguyên Vị (Curry Rice Original) ăn chung với hai món kia còn tuyệt vời hơn nữa.” Lục Hoàng đứng ở cửa bếp, quay đầu ra, nhẹ nhàng điềm đạm chào mời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Reymon Kizlaf giống như bị sét đánh vào đầu, đứng hình như trời chòng, hắn cảm giác được Lục Hoàng đang làm ra hành động sỉ nhục hắn!
Reymon Kizlaf nháy mắt một cái, từ một thư sinh trắng trẻo, bây giờ da dẻ cả người đã nhuộm một màu đỏ hồng, nhưng hắn vẫn như cũ mạnh miệng.
Lục Hoàng vẫn như cũ, mặt không biểu tình, lườm Reymon Kizlaf một chút.
“Aroma, Fatty, ăn cơm đi.”
Reymon Kizlaf mê man, đứng hình hai giây, sau đó lập tức xù lông.
Mà nói đến Lechonk, vì nguyên nhân cũng do tập tính của Lechonk, bọn chúng chỉ ăn được thức ăn ngon, luôn tìm kiếm thức ăn ngon nhất, cho nên, xung quanh đây làm gì có đồ ăn nào ngon qua đồ ăn của Lục Hoàng làm.
Lục Hoàng ngồi xuống cạnh hai con Lechonk, sờ lên tấm lưng lông sát của hai đứa, cảm nhận từng sợi lông tóc mịn màng.
Trong đầu hồi tưởng lại hương vị, làn hương lại hóa thành thực, một tấm lụa hương bay bổng, Reymon khẽ nghĩ tới cảm giác được bỏ vào miệng, cơn thèm ăn lập tức tăng lên, tiếng đói bụng lại kéo xe lửa ùng ùng, may mắn không phải chỉ có mình hắn.
Thừa dịp Lục Hoàng đang bận làm cơm cà ri bên trong bếp, Reymon chán ngán buồn bực không biết làm gì, nhìn tới Colileaf nằm xụi lơ một góc bàn, ánh mắt tự động liếc tới hai con Lechonk bên ngoài, à không, nhìn tới hai chén cơm cà ri còn sót lại trong chén sứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tốt thôi, nếu ngươi đã thành tâm muốn ta ăn thử, thiếu gia dòng chính gia tộc Kizlaf... Sẽ ăn thử một miếng.”
Một kg đậu nành cỏ xanh chuyển từ các thị trấn vào đế đô, nhiều lắm cũng chỉ 8-10 LM, người nào lại bán một dĩa tận 10,000 LM, chỉ sợ toàn bộ Liên Minh thế giới, chỉ có cửa hàng này mới dám ra giá kia.
Reymon Kizlaf cảm thấy có một cây mũi tên sắc bén vô hình bắn vào trái tim, ui da, đau quá!
Thế nhưng giờ phút này, một thứ nghệ thuật không bình thường kia, đang trồi hụp bên trong cái miệng heo… mà tận hai cái miệng heo!
Reymon Kizlaf méo miệng, khó chịu nói ra.
“Ủa? Ngươi còn đứng đây sao, tưởng về rồi?”
Làm vậy rồi ai coi?
Hai con Lechonk nổi giận!
Móng heo lung lay chén sứ, thân hình tròn lẵng đứng lên, quay cái mông tới Reymon và Colileaf, tiếp tục dùng Tail Whip, sau đó liếc mắt tới, rồi nhanh chóng ăn như chiến hạm.
Chương 4: Reymon Kizlaf
Bên ngoài, Aroma thì cuộn mình che phủ hoàn toàn không thấy bóng dáng, còn Fatty thì che chén sứ cứng đờ như tượng, cảm giác có người nhìn tới, Aroma thò mũi heo và nửa con mắt ra nhìn, Fatty thì ngẩng đầu lên, hai đôi mắt heo nhìn tới Reymon và Colileaf, nhìn thấy hai mắt người, hai mắt chim vẫn đang chăm chú tới chén đồ ăn của chúng.
Nước sốt láng mịn, sóng sánh, từng viên khoai tây, mượt mà, từng viên đậu nành cỏ xanh bóng bẩy lặn hụp bên trong nước sốt kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn Colileaf đã không còn sức lực đứng trên vai Reymon, mà đang ngồi chèm bẹp trên bàn.
Từng hạt cơm thon dài, trắng mịn, đẹp như một tác phẩm nghệ thuật không bình thường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.