Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Cách nhiễm bệnh an toàn với tỉ lệ tử vong 100%

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Cách nhiễm bệnh an toàn với tỉ lệ tử vong 100%


Giọng nói đầy nhiệt huyết của Lý Bát khiến Trần Định không khỏi rùng mình. Cậu cảm thấy như ở đây không chỉ có một dược sư điên loạn mà là tập hợp cả một nhóm người điên rồ. Sự nhiệt tình của họ khiến nỗi bất an trong lòng cậu càng mạnh mẽ hơn.

Ông nhìn thẳng vào mắt Trần Định, giọng nói càng trầm hơn:

Trần Định run rẩy, giọng cậu lẩm bẩm:

- Đó là ảo cảnh dễ dàng nhất trong lịch sử nhân loại. Haha!

- Vậy… rốt cuộc ảo cảnh là gì mà khiến nó nguy hiểm đến vậy? Nó giống như việc dùng các c·hất k·ích t·hích, hay chỉ là một cơn ác mộng kinh hoàng?

Lý Bát tiếp lời, giọng ông đầy nhiệt huyết:

- Rất nhiều người đã cố gắng tìm hiểu quy luật của ảo cảnh. Nhưng tất cả đều thất bại… cho đến khi…

Trần Định cau mày, rụt rè hỏi:

Cô nhếch môi, nụ cười đầy vẻ thích thú:

- Thật buồn cười, phải không? Những thôn trấn như thế này bị xóa sổ vô số kể. Chẳng ai nhớ đến chúng, chẳng ai lưu lại tên chúng, nếu không phải có một người đàn ông chạy thoát khỏi nơi này.

Trần Định nhìn cô, ánh mắt đầy nghi ngờ. Nhưng trước khi cậu kịp nói gì, Đông Na đã cười lớn, vẻ mặt đầy thích thú:

Đầu tiên là một cánh rừng bạt ngàn, núi non trùng điệp. Một đàn hươu đang chậm rãi uống nước bên dòng suối nhỏ. Con suối uốn lượn quanh một ngôi làng nhỏ, nơi những con người vui vẻ cười nói, trẻ em nô đùa. Một khung cảnh bình yên đến kỳ lạ.

- Đây là Kim Lăng thôn. Nó bị hủy diệt trong Đại Thiên Tai thứ nhất. Nhưng không phải do kẻ thù, mà bởi đồng minh lớn nhất của nhân loại: yêu tộc.

Trần Định ngước mắt lên trần nhà. Mong muốn ư? Cậu chẳng biết gì về lịch sử, chẳng biết ai để mà mong gặp, ngoài… rác.

Trần Định nhìn những hình ảnh ấy, bất giác cảm thấy lòng an yên lạ thường.

- Thiệt thòi nhất là những người như cậu. Những đứa trẻ sinh ra ở đáy xã hội, không được học về sinh tồn, lịch sử, hay văn hóa của lục địa này. Kể cả khi Trùng Sào đưa các cậu tới một nơi nổi tiếng trong lịch sử, ở cạnh một vị đại năng tốt tính, các cậu cũng chẳng thể sống sót nổi quá một ngày.

- Yêu tộc…

Trần Định nhíu mày. Cậu định nhấc tay lên gãi đầu nhưng nhanh chóng nhận ra rằng tay mình vẫn đang bị trói chặt. Thở dài bất lực, cậu thả lỏng người rồi nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Bát dừng lại một chút, ánh mắt ông thoáng hiện vẻ buồn: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô cười khẩy, ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh:

- Bởi chính ta đã sống sót qua ảo cảnh mà ta tự chọn.

Ông dừng lại đôi chút, rồi chậm rãi như muốn ghim từng chữ vào suy nghĩ của cậu bé trước mặt, nói tiếp:

- Chỉ cần cậu có một mong muốn cực kỳ mạnh mẽ, đến mức bị ám ảnh với nó, thì Trùng Sào sẽ đưa cậu đến nơi mà cậu có thể thực hiện mong muốn đó.

- Hiện tại, toàn bộ cơ sở này đang vận hành hết công suất để phục vụ một mình cậu. Trong năm ngày tiếp theo, từng giờ, từng phút, cậu sẽ được chuẩn bị một cách kỹ càng nhất để tăng khả năng sống sót.

- Nhưng đừng nghĩ Trùng Sào chỉ muốn g·iết người. Thực ra, thứ nó muốn là những chiến binh mạnh nhất để phục vụ nó. Lời giải của ảo cảnh luôn nằm trong khả năng của người tham gia. Chỉ là họ có đủ tỉnh táo và thông minh để tìm ra hay không mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cậu là chủ thể thứ 723 trong thí nghiệm “Cách nhiễm bệnh an toàn” – một dự án do dược sư Đông Na, người thuộc Viện Y viện Hoàng gia, sáng tạo và nghiên cứu. Đơn giản mà nói, chúng tôi sẽ giúp cậu vượt qua ảo cảnh một cách an toàn và dễ dàng nhất có thể.

Lý Bát cũng mỉm cười, xoa cái đầu hói của mình:

- Nhưng… chưa từng có ai sống sót trở về từ thí nghiệm này. Làm sao các người có thể chắc rằng mình có thể can thiệp vào địa điểm mà Trùng Sào sẽ đưa tôi tới?

- Tất cả đều đã được chuẩn bị. Với kiến thức cậu sẽ học trong những ngày tới, việc sống sót sẽ cực kỳ khả thi.

Nhưng hình ảnh nhanh chóng thay đổi. Ngôi làng trở nên hỗn loạn. Người dân hoảng hốt chất hành lý, vội vã rời đi trong bóng tối. Những tiếng hét vang lên.

- Các người đã ở đây từ rất lâu, từ khi tôi còn nhỏ. Nhưng tôi chưa từng nghe thấy ai bước vào đây mà có thể quay trở về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông dừng lại, ánh mắt đột nhiên sáng lên, giọng nói pha lẫn sự phấn khích:

- Chính là thần tượng của ta. Người sáng tạo ra phương pháp tu luyện cực đoan nhất của nhân loại – cơn ác mộng của yêu tộc.

Lý Bát liếc sang Đông Na, như muốn kiểm tra phản ứng của cô, rồi quay lại nhìn Trần Định. Ông gật đầu, thừa nhận:

Lý Bát nhìn cậu, như đoán được suy nghĩ trong đầu. Ông vỗ vai cậu, giọng trấn an:

- Đầu tiên, cậu phải bỏ suy nghĩ rằng mình sẽ c·hết. Sống sót – đó là mục tiêu duy nhất cậu được phép nghĩ đến. Chẳng phải cậu tới đây cũng vì điều đó sao?

Lý Bát nhìn cậu chằm chằm trong vài giây, không nói gì. Rồi ông gật đầu, giọng chậm rãi nhưng kiên quyết:

- Đúng là như vậy. Tỉ lệ t·ử v·ong ở Bãi Rác này quá cao. Thể chất của con người ở nơi đây quá yếu, họ bị ô n·hiễm n·ặng nề từ đủ loại thứ độc hại: linh trùng, nguồn nước, thức ăn… Phần lớn những kẻ tới đây đều đã gần như không còn cơ hội sống sót.

Ông vỗ tay đầy phấn khích:

Ánh mắt Lý Bát rực sáng khi ông nói, như thể mỗi lời ông thốt ra đều mang theo niềm tin mãnh liệt.

Rồi, từ bóng tối, những kẻ đồ tể xuất hiện. Chúng có hình dáng con người, nhưng to lớn gấp đôi. Những bộ áo giáp đen kịt bọc kín cơ thể chúng. Và chúng chỉ có một mục đích: g·iết.

Ông ngừng lại, rồi tiếp tục:

Chưa kịp thốt lên sự kinh ngạc, cậu đã thấy trên những tấm băng, hình ảnh bắt đầu hiện lên.

Hình ảnh dừng lại, và giọng Đông Na vang lên:

Nghe đến đây, Trần Định lập tức tập trung hơn bao giờ hết. Cậu cảm nhận được rằng những lời tiếp theo của ông sẽ vô cùng quan trọng.

Cô bật cười: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đừng lo. Tất cả đã được sắp xếp. Cậu chỉ cần nghĩ đến việc sống sót mà thôi.

- Khi trở thành một Thánh Nhân, ông ta đã biến vùng đất từng tồn tại Kim Lăng thôn thành cấm khu tuyệt đối. Đến hàng ngàn năm sau, không một ai dám đặt chân đến nơi này, kể cả đám quái vật biến dị. Đây chẳng phải địa điểm phù hợp nhất để tiến vào ảo cảnh sao?

- …cho đến khi Đông Na đưa ra giả thuyết về cách thức “Nhiễm bệnh an toàn.”

Lý Bát nhìn Trần Định, ánh mắt dịu đi nhưng giọng nói lại trầm thấp, đầy sức nặng:

Bất ngờ, Đông Na – người vẫn đứng yên lặng từ nãy giờ – lên tiếng, giọng nói của cô vang lên nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin:

- Nhưng cậu thì khác. Cậu là một người được Trùng sào lựa chọn – điều đó vô cùng quý giá với chúng tôi. Hơn nữa, cậu chỉ mới mười lăm tuổi – độ tuổi vàng để vượt qua ảo cảnh.

Cậu chớp mắt, hít một hơi thật sâu rồi hỏi:

- Ngài nhấn mạnh rằng tất cả chỉ là ảo, nhưng điều đó lại khiến tôi lo lắng hơn nhiều.

Ông vẫy tay, và không khí trong phòng đột ngột trở nên lạnh lẽo. Hơi nước mờ nhạt cuộn tròn trên sàn nhà, rồi những tấm băng xuất hiện, lơ lửng giữa không trung như treo bởi những sợi dây vô hình.

- Ở đó, cậu sẽ gặp những người xa lạ, người nổi tiếng, hoặc thậm chí là người quen biết. Không quan trọng. Điều duy nhất mà cậu phải làm là sống sót đến cuối cùng – bằng bất cứ giá nào. Và hãy nhớ kỹ điều này: tất cả chỉ là ảo. Không gì ở đó là thật.

- Một phần lớn cuộc đời ta là nghĩ cách g·iết thần tượng của mình. Ta ám ảnh về điều đó đến mức cả trong mơ cũng muốn thực hiện cho bằng được. Và thật tuyệt làm sao, khi Trùng Sào đưa ta vào một ảo cảnh, về thời đại mà thần tượng của ta còn sống.

- Cô ấy cho rằng nếu có thể lựa chọn địa điểm mà Trùng Sào đưa linh hồn người nhiễm bệnh tới, thì khả năng sống sót sẽ tăng lên đáng kể. Nếu chọn được một địa điểm ít xảy ra biến cố trong lịch sử, chúng ta có thể ép Trùng Sào lựa chọn một trong số những sự kiện ấy, từ đó lập ra kế hoạch sống sót.

Lý Bát hít một hơi sâu, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén:

Ông thở dài, giọng nói trở nên nặng nề:

Lý Bát nhìn cậu chằm chằm, như muốn nhấn mạnh từng lời ông vừa nói:

Chương 4: Cách nhiễm bệnh an toàn với tỉ lệ tử vong 100%

- Địa điểm ngẫu nhiên. Thời gian ngẫu nhiên. Sự kiện ngẫu nhiên. Đó chính là điều khiến ảo cảnh trở nên c·hết chóc. Đa số những người bước vào đều c·hết vì không thể thích ứng với những diễn biến quá nhanh và bất ngờ.

Trần Định nuốt nước bọt. Cậu không hiểu rõ lắm những gì cô ta nói, nhưng giọng điệu đầy vui vẻ ấy khiến cậu nổi da gà.

- Không, nó không đơn giản như vậy. Linh hồn của cậu sẽ bị kéo khỏi cơ thể. Trùng Sào sẽ đưa cậu đến một nơi từng tồn tại trong quá khứ. Đó có thể là một vùng đất xa xôi, bí ẩn, hoặc một địa điểm nổi tiếng trong lịch sử.

Nghe câu hỏi của cậu, Lý Bát xoa cái đầu hói, thở dài.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Cách nhiễm bệnh an toàn với tỉ lệ tử vong 100%