Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Địa Ngục Lĩnh Chủ
Unknown
Chương 160 : Ta mang theo thành ý mà đến ( Cầu bình luận, cầu đề cử, cầu đánh giá !!!! )
Hai người nghỉ ngơi trong thoàng chốc, James bí mật bảo Lucas ra xe lấy hai món đồ mình đã chuẩn bị từ sớm vào mang theo bên mình . Sau đó mọi người cùng nhau tiến về trang viên dinh thự của nhà Quint .
Dinh thự nhà Quint không hổ danh là tòa nhà lớn nhất của hắc thạch lĩnh, mái nhà làm từ đồng đã ngả màu xanh ngọc rất đẹp ở trên cao, tường đá trắng phau không nhuồn màu thời gian của cát gió tây cảnh . Vườn cây xanh um theo chân người từ cổng vào làm người đến dù với tâm trạng gì cũng thấy được thư thái hơn hẳn .
Mùi thơm từ những cây oliu, nho thoảng nhẹ từ đằng xa theo gió bay đến . James cũng đã lâu không ngửi thấy những mùi hương này . Ở Sử Tâm lĩnh những thứ này đến cả cái bóng cũng không thấy, hắn từng hỏi qua Bahn, biết rằng đúng là có cây như vậy, nhưng ở cuồng sa lĩnh xưa nay đến ăn no còn không có, ai lại nghĩ đi trồng mấy thứ lòe loẹt kia . lần này gặp quả thực là may mắn .
Rượu vang từ cây nho, dầu oliu dù sao cũng là đặc sản của phương tây . Người Châu Âu thích ăn như vậy, ở thế giới này chắc chắn sẽ bán chạy lắm
Ủ rượu từ nho ở đây không phải không có . Chỉ là bọn họ chưa biết cách làm tốt nhất, rượu ủ thường bị chát và đắng hơn bình thường . Nếu trong tay James có nho, vậy thì câu chuyện sẽ khác rồi . Đảm bảo bán sẽ còn tốt hơn rượu cam ở đây nữa .
“ Wohl ! Ngươi biết ở đâu bán cây giống cây nho và Oliu không ? “
“ À ! Lát nữa ngươi có thể hỏi chính Quint, bọn họ cũng thường sẽ đem tặng những cây giống này ! Chỉ là bọn họ lần này không mang theo ý tốt, không biết có tặng hay không . “ Wohl ngẫm nghĩ một chút rồi nói “ Nhưng không sao, mấy thứ cây này vốn cũng không quý giá gì, thường trồng để ăn vặt mà thôi, ta đi hỏi chắc chắn sẽ có nhiều người muốn bán “
“ Vậy thì cảm ơn ngươi trước ! “ James vui mừng .
“ Chúng ta có quan hệ gì, sao mà phải khách sáo như vậy chứ “ Wohl cười cười, choàng tay khoác vai của James, hai người cùng nhau tiến vào trong dinh thự
Nơi này bài trí trang nhã, khắp nơi đều khảm đèn chiếu sáng, trên trần, dưới sàn đều ốp đá màu tinh xảo, còn có trong đó biết bao nhiêu bức họa đẹp mắt đủ thứ hình thù . Đây là ban ngày, đèn không sáng, nếu là ban đêm có ánh phản lại từ đá bóng, tất nhiên sẽ đẹp đẽ vô cùng .
James đã đi qua vương cung, cũng gặp qua không ít di tích lịch sử trên Trái đất . Nhưng trang trí ở đây quả thực có đặc sắc hơn người . Bố cục hài hòa, hình dáng trang nhã, tất nhiên xuất phát từ bàn tay của tông sư .
“ Nơi này cũng đẹp thật “ James không nhịn được mà cảm khái
“ Đúng vậy, ta đến đây cũng đã mấy lần, không phải nói chứ về kiến trúc thì ở đây có thể nói là sánh được với lâu đài của bá tước nhà Betic đấy “ Wohl không chút keo kiệt nào mà tán thưởng “ Tên Tone này cái gì cũng tệ, chỉ là có một tên con trai trầm mê vào kiến trúc, cả căn nhà này đều là hắn thiết kế đó . “
“ Đều do con trai của Tone thiết kế sao ? “ James hai mắt sáng rực,
“ Đúng vậy “ Wohl mải ngắm nghía, qua loa đáp lại “ Ý ! Bức tranh kia mới đổi kìa “
James lúc này lại chăm chăm nhìn ngang ngó dọc, không hề để ý đến lời của Wohl nói . Six nhìn thấy hai người tự mình có chú ý khác biệt liền lấy tay đỡ trán, lắc lắc đầu . Chủ nhân nhà mình không biết lại nghĩ ra chủ ý kì lạ gì nữa đây
Đi theo người hầu thêm một lúc nữa, hai người được dẫn vào phòng họp chính . ở đây lúc này đã có đến mấy vị ngồi sẵn từ lâu ở một phía của chiếc bàn dài .
Chỗ ngồi dễ phải đủ cho gần 30 người . Không phải loại bàn ghế thông thường, mà làm từ gỗ tuyết tùng . james chỉ cần ngửi mùi tuyết tùng vẫn còn thoang thoảng trong không khí là biết chắc chắn loại bàn tinh xảo thế này, chế tác từ đầu đến cuối đều tỉ mỉ, nếu vận về trái đất đem bán, không được mấy trăm ngàn Dolar là điều không thể nào .
“ Hai vị đã đến, xin mời vào chỗ ngồi “ Tone rất có phong phạm chủ nhà, vừa thấy hai người bước qua cửa, liền nhiệt tinh đứng dậy tiến lên chào hỏi “ Vị này chắc chắn là đại danh nức tiếng, công tước tuổi trẻ tài cao, James Napolis rồi “
Lời nói của Tone tuy đầy ý nâng cao, nhưng thực tế đã đứng ở hàng trưởng bối khen bề dưới . Phải biết pháp độ xem chức tước chứ không phải tuổi tác . Như lần trước Colin còn lớn hơn James đến mấy tuổi, nhưng chức tước của hắn thua James xa lắc, thành ra James lấy giọng trưởng bối răn dạy, Colin đến một chữ phản bác cũng không dám nói .
James sao có thể không nghe ra Tone đây là muốn lấy chủ đè khách . Hắn cười giả lả
“Không dám nhận! Tuyệt đối không dám nhận ! Ngài chắc là gia chủ nhà Quint, Tone Quint ? Nghe danh ngài đã lâu . Trước đó ta thường nói chuyện với chư vị công tước, đều có nghe nhắc sơ qua đến ngài . Thiết nghĩ nhà Quint chỉ là tiểu tộc, ấy vậy mà lại có thể ở trước mặt của chư công lộ mặt, chắc chắn không phải dễ gì . Gia chủ ắt là người phi thường, hôm nay gặp mặt, quả là danh xứng với thực “
Nụ cười hòa ái trên gương mặt Tone phút chốc cứng đờ . Không nghĩ đến thằng nhóc trước mặt lại đanh đá như thế, đến một chút thua thiệt miệng lưỡi cũng không hề muốn nhận .
“ Ngài cũng quá khen ta rồi, là chư vị công tước nâng đỡ mà thôi . Xin mời ngài nhập tọa “ Tone làm ra vẻ mặt trấn đinh, mắt cũng không chớp liền đỡ hai người vào chỗ ngồi . Thậm chí chủ tọa cũng để cho Wohl ngồi vào . Chỉ một điểm này thôi cũng đủ để ấn tượng về Tone trong mắt James cao thêm mấy phần .
Xưa nay, quân cường thần nhược thì quân thần như cá với nước . Quân nhược thần cường, vậy thì chuyện quân thần hòa hợp cũng xin miễn cho được rồi .
Đó là lẽ thường tình . Cũng vì thế mà quyền thần từ cổ chí kim, bất kể là ở đâu, kết cục thường chỉ có : hoặc là lên ngôi hoàng đế, hoặc là c·hết không chỗ chôn thân . Mấy ai có thể được cái danh “ bá chủ “ như Tề Hoàn Công mà yên ổn được .
Phải biết, vào thời khắc này đây, tổng thể thực lực của nhà Quint muốn thay chủ cho hắc thạch lĩnh là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi . Thế nhưng tâm cảnh của hắn có thể bình tĩnh, dành cho Wohl đủ lễ nghĩa như vậy, quả thực rất hiếm
Ít nhất điểm này, hắn so với một tên đường đường nam tước như Colin mạnh hơn quá nhiều . Wohl ăn thiệt thòi trong tay hắn, quả không oan .
Ai ngồi chỗ nấy rồi, Tone mới lên tiếng giới thiệu .
“ Công tước là khách, đối với các nhân vật trong hắc thạch lĩnh còn có điều chưa hiểu rõ, vậy ta xin từ đầu đến cuối giới thiệu cho ngài . “ Nói đoạn hắn chỉ tay về phía 3 vị đang ngồi trong phòng “ 3 vị này lần lượt là : Antom Elegan và Hueber . “
Ba người có thể nói là minh họa chuẩn nhất cho cột sóng điện thoại, dáng người gương mặt đều hết sức bình thường . Chính là lẫn vào trong đám đông cũng tuyệt đối không có ai có ấn tượng gì . Chỉ là chiều cao lại trùng hợp là dần dần tăng lên . Làm James bất giác có chút muốn cười .
Nén xuống cơn khúc khích sắp bật ra khỏi miệng, hắn mỉm cười hữu lễ gật đầu với mấy người đang ngồi đó . Wohl thì đối với chuyện này hứ một tiếng coi thường . Gọi đến ở đây toàn bộ đều là vây cánh của Tone, hắn tuy là lĩnh chủ, thế nhưng nhân thủ mỏng manh . Đến một cái gia tộc nguyện ý trung thành cũng không có
Cũng không phải nói thế gia trong lãnh địa đều chống đối hắn . Chỉ là mọi người ôm theo tâm thế đứng ngoài xem kịch . Không lẫn vào tranh chuyện xấu mà thôi . Nhìn từ chuyện này mà nói . James bị ban cho cuồng sa lĩnh cũng có chỗ tốt của riêng mình . Chí ít thì ở đó không có gia tộc nào, hắn làm việc gì cũng không cần lo lắng có người sẽ phản đối .
Cũng phải thôi, lúc hắn mới đến, chỗ kia sống cũng không sống nổi . Sao có thể tồn tại thế gia .
“ Xin chào công tước ! “ Cả ba người đồng thanh .
James đối với những lời nói xã giao như vậy chỉ đơn giản gật đầu một cái coi như đã biết . Mọi người xem hắn không mặn không nhạt, cũng không vì vậy mà khó chịu, ngược lại đều nhất loạt chỉ cười cười . Bọn hắn cũng không phải mời James đến để chơi .
“ Đã biết nhau rồi, vậy ngươi cũng nên nói mục đích ngươi vượt quyền ta, mời công tước đến đây đi “ Wohl khó chịu nói ra
“ Ngài nói quá lời “ Tone dường như không thèm để ý đến thái độ của Wohl, điềm nhiên nói “ Chúng ta đều mang theo thành ý mà tới . Chỉ là có mấy chuyện muốn thương lượng với công tước đại nhân mà thôi . Nói vượt quyền gì đó thì oan cho chúng ta lắm “
“ Đúng đấy, đúng đấy “
“ Chỉ là có chút chuyện mà thôi “
Mọi người đều đồng thanh lên tiếng, tiếng nói như át đi ý kiến của Wohl, khiến hắn nghẹn lời không sao nói tiếp được . Đạt được kết cục như vậy, Tone có ý mừng thầm mỉm cười, rồi quay sang phía James, giọng giả lả .
“ Công tước đại nhân, chúng ta hôm nay mạo muội mời ngài đến, chính là vì chuyện trưng binh lần trước . “
“ Ồ ! kì lạ thật ! Không biết bản thân ta thì liên quan gì đến chuyện trưng binh của các vị ? “
“ Công tước địa nhân ngày bận trăm công ngàn việc, chuyện cỏn con như vậy e rằng đúng là không đáng bận tâm . Chắc ngài vẫn nhớ thời gian trước ngài đã cầu viện đến quân lính của hắc thạch lĩnh để chống lại thú triều chứ ? “
“ Đúng là có chuyện như vậy . Có vấn đề gì sao ? “ James có chút bất ngờ, không nghĩ đến ở phương diện này có chỗ trống gì để bọn họ ra tay được .
“ Đại nhân đã nhớ đến, vậy chúng ta muốn hỏi một chút, lần này viện trợ có 107 người, khi trở về còn 72 người . Không biết đại nhân định tiến hành đền bù ra sao ? “ Tone nói
“ Và trong thời gian ngài cầu viện, chúng ta dựa trên tinh thần cứu viện không ngại điều toàn bộ số binh lính tinh nhuệ nhất của lãnh địa đi . Trong lúc đó đã phải tiến hành bổ sung khẩn cấp gấp 3 lần quân lính . Số tiền phục vụ chiến phí từ đầu đến cuối tăng thêm không biết nên tính cho ai ? “