Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 161 : Kính sợ ( Cầu bình luận, cầu đề cử cầu đánh giá !!!!)

Chương 161 : Kính sợ ( Cầu bình luận, cầu đề cử cầu đánh giá !!!!)


“ Tính đến ai sao ? Chuyện cười thật “ James cười khẩy . “ Ta và tước sĩ đã kí kết hiệp ước . Đã có thể dùng đồng minh sinh tử để hình dung . Việc chi viện chẳng phải là một phần của nghĩa vụ đồng minh hay sao ? “

“ Đúng . Việc kí kết này ta đã quyết định rồi “ Wohl cũng phụ họa “ Tone, ngươi sẽ không định cả quyền lực kí kết hiệp ước của lãnh chúa cũng c·ướp đoạt đấy chứ “

“ ha ha ha “

“ Đại nhân nói quá lời “ Tone cười “ Ngài thân là tước sĩ thế tập của hắc thạch lĩnh, quyền lợi kí thác các hiệp ước chính trị đương nhiên vĩnh viễn là của ngài . Ta thân là phong thần, sao dám vượt quyền. Nhưng việc ngài muốn điều quân đi tri viện, hội đồng lãnh địa cần phải biết và đồng ý, phải chứ ? “

“ Đúng, nhưng các ngươi không có quyền ngăn cản ta ! “ Wohl gắt lên

“ Ta đâu có ngăn cản ngài ? “ Trái với vẻ phẫn nộ của Wohl, Tone điềm tĩnh phẩy nhẹ tay như phủi đi một con ruồi “ Cái chúng ta đang bàn là về chi phí xuất quân, không phải quyết định có tri viện hay không . “

Lần nữa cả người Wohl cứng ngắc, hắn không biết làm sao để phản đối lại ý kiến của đối phương . James lúc này mới vẫy nhẹ tay gọi Sen đến bên mình, thì thẩm hỏi về cái gọi là “ hội đồng lãnh địa “ trong lời Tone nói .

Hóa ra trước đó, lão lãnh chúa của hắc thạch lĩnh – cũng chính là cha của Wohl, trước lúc lâm chung sợ rằng con mình trẻ người non dạ, không thể quản lí cho tốt lãnh địa . Nên đã tập hợp các gia tộc lớn nhất của lãnh địa lại, lập thành hội đồng lãnh địa .

Mục đích chính là giá·m s·át hành động của Wohl, thẳng đến khi hắn có thể tự mình dẫn dắt lãnh địa mới thôi .

Ban đầu, hội đồng này khá hiệu quả . Đúng là không ai hiểu con bằng cha, lúc mới nhận tước vị, Wohl ra vô số quyết định ngớ ngẩn, từ việc đánh thuế gà vịt, cho đến xây một bức tượng bằng đá đen lớn đặt ở quảng trường cho mợi người nhìn ngắm .

Tất cả đều bị hội đồng kịch liệt phản đối . Tone lúc đó thậm chí còn thẳng thừng mắng James là đồ phá của, mọi người không ai không nghi ngờ về trí tuệ của vị lãnh chúa này . Mãi sau đó, khi Wohl gần 20 tuổi mới đỡ đi nhiều .

Nhưng tình huống lúc này cũng lại nảy sinh ra vấn đề mới !

Sen xuất hiện .

Vốn dĩ đây là điều tốt . Sen tuy trẻ tuổi, thế nhưng tư duy, tầm mắt đều cao hơn Wohl . Vị tước sĩ cũng không giống như mấy nhân vật phản diện trong phim truyền hình, nghi ngờ đố kị với nàng mà trái lại càng thêm yêu mến . Không việc gì là không hỏi ý kiến của Sen .

Sen vừa là người hầu, vừa là thầy của Wohl . Mặc cho thân phận thực sự của nàng cao quý hơn Wohl không biết là bao nhiêu, nhưng đối với thanh niên ngây ngô lại có chút đáng yêu này, Sen vẫn rất tận tâm chỉ dạy .

Hai người phát triển không tệ, nhưng thường nói chuyện tốt không đến cả đôi . Vai trò của hội đồng lãnh địa từ đó cũng xuống thấp hơn nhiều . Gần như chỉ còn trên mặt hình thức .

Thế là từ 2 năm trở lại đây, mấy thành viên của hội đồng ra sức chèn ép lâu đài tước sĩ . Dù không chống đối thẳng thừng, nhưng pháp lệnh, điển chế của Wohl ban hành ra, bọn họ thi hành đều rất chậm chạp . Thuế má, lao dịch .v.v. đều cố gắng trì hoãn không làm

Tone còn quá đáng hơn, thẳng thừng thâu tóm các sản nghiệp trong lãnh địa . Đến bây giờ, có hơn 3 phần tài chính đều chảy vào túi của hắn .

James nghe được tiền căn hậu quả của việc này, tặc lưỡi một cái . Thật sự rất quen thuộc . Trước nay, hắn gặp những chuyện này không phải là số ít . Đông tây kim cổ, năm đời mười nước đều có chuyện vua nhỏ lên ngôi, đại thần phụ chính, tiên đế thác cô như vậy .

Kết cục cũng thường không mấy tốt lành . Rốt cuộc thì phó thác cho Gia Cát thì ít, mà phó thác cho Trọng Đạt lại nhiều .

Bây giờ, rõ ràng Wohl đã có năng lực cai trị lãnh địa, các gia tộc lại không chịu giao quyền . Đã thành thế đối đầu không thể khoan nhượng được nữa .

Bên này Wohl và Tone vẫn còn tranh cãi, nhưng đều là Wohl thì quát nạt, Tone thì điềm đạm phản bác . Ai thắng ai bại vừa nhìn đã nhận ra ngay .

“ Thôi thôi “ James xua tay ngắt ngang mạch tranh cãi của hai người “ Chuyện này ta muốn hỏi một chút . Quint gia chủ muốn ta đền bù bao nhiêu ? “

“ Ta thấy lần này huy động đi lại, hao binh tổn tướng . Ngài công tước chắc sẽ không keo kiệt dự chi 100 đồng vàng để làm đền bù đó chứ ? “ Tone chưa kịp lên tiếng Heuber ở một bên đã nhướng mày nói ra .

Mức giá này quả thực là cao đến dọa c·hết người ta . James trước đó làm đền bù cho cả mấy trăm người, tính qua cũng chưa đến 500 đồng vàng . Bọn hắn thiệt hại chỉ có mấy chục người lại đòi đến cả trăm đồng vàng như vậy, thật sự cho bản thân mình là sư tử hay sao .

“ Ngài Heuber chắc đang nói đùa rồi ! “ James phớt lờ, đánh mắt về phía Tone “ 100 đồng vàng có thể là lớn lắm đó “

Tone làm như không thấy, vẫn để Heuber lên tiếng như thường .

“ Chuyện này tuyệt đối không nhiều đâu . Những người b·ị t·hương hoặc c·hết đều hết sức quan trọng với lãnh địa của chúng ta . Ngài không biết đó thôi, cuồng sa lĩnh hiện giờ mọi việc phát triển nhanh chóng, số binh lính này có thể không quan trọng lắm. Còn chúng ta, nhà nhỏ nghiệp nhỏ, huấn luyện được một đám tinh binh đâu có dễ dàng gì ? “

“ Chúng ta tổn thất bọn họ, chi phí tái huấn luyện, vũ trang, thời gian chờ đợi . Đây đều là một con số không thể bỏ qua được . Kính mong công tước xem xét “

Giọng điệu của Heuber nghe thì cung kính, nhưng kì thực đã có ý đe dọa, không để cho James có chút mảy may khả năng từ chối nào .

James bật cười, nụ cười rất nhẹ như có như không . Hắn đổi ánh nhìn từ Tone sang Heuber

“ Gia chủ nói đùa . Các ngài ai nấy đều hay chuyện thạo việc . Huấn luyện binh sĩ tốn kém bao nhiêu, chúng ta đâu phải không biết . Dù cho ta có đền bù bằng 1 phần chỗ đó cũng đủ cho các ngài huấn luyện thêm 100 tinh binh ra nữa rồi “

“ Còn chuyện gặp nguy hiểm càng không phải nói đến . Lãnh địa của ta đã hoàn toàn vượt qua thú triều . Thậm chí đã đem trăm dặm xung quanh quét sạch . Bây giờ lãnh địa an toàn vô cùng . Nếu các ngài cần trong thời gian ngắn binh lực bổ sung . Ta có thể cho mượn gấp 3 lần số binh đã tổn thất “ James theo thói quen hơi tựa vào ghế “ binh lính của ta tinh nhuệ thế nào, chắc các ngài cũng đã biết . Đảm bảo hắc thạch lĩnh tuyệt đối an toàn “

James không thuận theo làm Heuber có chút sững người . Tất cả người ở đây đều biết, binh lính của James tinh nhuệ hơn hẳn nhận thức của bọn hắn . Đám người kia chiến đấu không khác gì thần binh, chỉ vài ba đòn đơn giản đã đem mấy tên có thực lực mạnh nhất của các nhà đánh cho ngã dúi dụi .

Heuber đang không biết phải làm sao thì Antom gần đó đã đỡ lời

“ Chuyện này không thể tính như vậy được . Chúng ta tất nhiên muốn tự mình đảm bảo an toàn cho lãnh địa của mình . Đèn nhà ai thì sáng nhà ấy là đạo lsi bất biến trên đời . Cuồng Sa Lĩnh đã kết liên minh với hắc thạch lĩnh . Chẳng lẽ chỉ là muốn chiếm lợi về mình thôi sao ? “

James thoải mái vắt chân chữ ngũ, không hề đem Antom để vào mắt

“ Chiếm lợi về mình ? Đáp án ta đưa ra, bản thân ta thấy hợp thời hợp đạo . Mọi bên đều vui . Sao qua miệng của Antom ngài, thì thành ta độc chiếm toàn bộ lợi lộc vậy ? “

James lúc này cũng đã hơi mất kiên nhẫn . Trước mắt xem ra, đám người này cũng không có chiêu gì đặc biệt để dồn ép mình . Cũng chỉ là mấy trò cậy đông h·iếp ít kiểu trẻ con mà thôi . Đối với mấy chiêu vặt vãnh cấp thấp này, hắn không bao giờ để ý đến . Đừng nói là sợ hãi

“ Các vị ! “ không đợi bốn người trả lời, James đã tiếp tục lên tiếng “ Chúng ta đều là người ngay thẳng . kẻ ngay thẳng không nói lời trái lòng mình . Ta sẽ không đền bù, dù chỉ là một đồng bạc . Bởi hiệp ước tương trợ chính là để sử dụng trong lúc có khó khăn . nếu là sau này các ngài có việc cần đến sự giúp đỡ của ta . Mà ta lại chiếu theo giá ngày hôm nay mà yêu cầu đền bù …. “

Ngừng một lát, James bẻ nhẹ mấy khớp ngón tay . Giọng dửng dưng “ Vậy các ngài dù có bán hết toàn bộ gia sản trong tay, e rằng cũng chưa chắc có thể đền bù nổi cho 10 binh lính của chúng ta “

Trong lời nói của James có rõ mùi đe dọa . Hắn chính là đã không sợ lớn chuyện . Đám người này cùng lắm cũng chỉ có thể đem mấy lời nói suông này ra dọa dẫm hắn, còn muốn bọn hắn có một hành động thực tế nào đó ư ? Xin lỗi, James thực sự không tin bọn họ có cái gan này

Nhìn khuôn mặt lúc xanh lúc đỏ, tức nghẹn họng cũng không biết đáp lời thế nào . James nghĩ đã đến lúc thay cây gậy bằng củ cà rốt rồi . Thế là James đưa tay ra hiệu . Lập tức từ bên ngoài, mấy người hầu cận của lâu đài tước sĩ vẫn đi theo từ đầu đến giờ lần lượt đi vào .

Trên tay mỗi người đều cầm theo một chiếc hộp gỗ đỏ au . Katz càng là cầm theo một chiếc khay, bên trên là một tấm da báo tuyết lớn . Mọi người bước vào phòng, đưa đô trên tay đến trước mặt của mọi người đang ngồi

“ Ta đến đây, vốn cũng có ý muốn cảm ơn các vị . Có chút quà mọn không thành kính ý . Cũng là thành ý thực sự của ta “ Giọng James đang mềm mại, bỗng dưng đanh lại “ Nhưng cũng đừng nghĩ đây là đền bù gì đó của ta dành cho chư vị . Ta đã nói một chính là một, hiệp ước tương trợ chính là hiệp ước tương trợ, mà không phải là trò lừa đời lấy tiếng . Mong các vị nhớ kĩ “

Mấy người nghe thấy James nói yêu cầu của mình là lừa đời lấy tiếng thì vô cùng tức giận, Giovani thậm chí có vỗ bàn đến rầm một cái toan đứng dậy . Không ngờ cánh tay bị Tone giữ chặt lại . Hắn không còn cách nào, đành ngồi im, giương ánh mắt hằn học nhìn James

Trái lại, James đối với hành động của hắn không để vào mắt, ra hiệu cho người hầu mở chiếc hộp ra . Đồng thời, Katz cũng đưa tấm da áo đến trước mặt của Wohl .

Ban đầu, bọn hắn đối với thứ trong hộp đều đồng loạt cười khẩy coi thường . Một cái lãnh địa rách nát, có thể có thứ tốt gì cơ chứ ? Nhưng không ngờ, chỉ liếc qua một lần thôi, bọn hắn đã kinh sợ đến ngây ngẩn cả người !

Chương 161 : Kính sợ ( Cầu bình luận, cầu đề cử cầu đánh giá !!!!)