Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 164 : Tặng lễ ( Cầu bình luận, cầu đánh giá, cầu đề cử!!!! )

Chương 164 : Tặng lễ ( Cầu bình luận, cầu đánh giá, cầu đề cử!!!! )


May mắn là Baron suy tính không lầm . Dịch trạm ở vương đô cũng không keo kiệt, khi thấy hắn trình ra giấy xác nhận của phủ công tước thì đồng ý bố trí cho cả đoàn người ở lại . Cũng may dịch trạm vương đô bố trí ở ngoại thành, không gian rộng rãi đủ chứa cả mấy ngàn người ăn ở . Sắp xếp cho bọn họ không chút khó khăn nào .

Bố trí xong đoàn người cũng đã là chiều tối . Mọi việc đều cần để đến sáng mới có thể quyết định tiếp được .

" Đại nhân, ngày mai chúng ta lịch trình ra sao, xin ngài phân phó ! " Một tên vệ binh nói

" Các hầu nữ ở lại lo chuyện cơm nước . Cắt một nửa số vệ binh ở lại để bảo vệ bọn họ . Còn các ngươi đi theo ta đến các nơi để tặng lễ " Baron nhìn danh sách trong tay, ước lượng một chút " Đầu tiên, sáng mai ta đã xin được giấy tiếp kiến đức vua, sau buổi triều hội, chúng ta đi tặng lễ các hoàng tử, công chúa, mấy vị công khanh "

" Cuối cùng ngày kia, chúng ta đến học viện hoàng gia tìm tiểu thư "

" Đại nhân, chúng ta là người nhà Napolis, để tiểu thư đi thăm hỏi sau như vậy .... " tên vệ binh này vốn là người của kị sĩ đoàn gốc . Hắn hiểu rõ tính cách của vị quản gia đã có mấy mươi năm làm việc cho nhà Napolis trước mắt

Có thể gói gọn lại là vương quốc tồn vong, vinh nhục trước mắt hắn mà xét thì còn không bằng nhà Napolis có chuyện gì hay không .

" Thăm viếng là việc tư, tặng lễ là việc công . Đại nhân từ lúc đi qua đã có dặn dò, mọi việc lấy công sự làm chủ . Chúng ta chậm rãi đi thăm tiểu thư là được . " Baron không chút do dự nào lên tiếng

Kì thực hắn cũng không đem chuyện James dặn kĩ nhất ra nói cho bọn vệ binh . Hắn nhớ như in dáng vẻ cẩn thận của chủ nhân nhà mình trước khi hắn đi

" Ngươi đi chuyến này, nhất định phải cẩn trọng . Nếu có thể thì cố gắng dò xét động tĩnh của các thế lực ở vương đô "

" trời sắp thay đổi, chúng ta dù sao cũng cần có biện pháp ứng đối mới được "

Vậy nên dù thế nào, hắn cũng phải lấy công vụ làm đầu .

Sáng hôm sau, ngay từ sớm, đoàn người của Baron đã chuẩn bị quần áo chỉnh tề, tuần tự tiến về vương cung .

Hắn rời vương đô cũng chỉ vừa mới có vài tháng, quang cảnh xung quanh không khác chút nào . Vẫn như cũ là ngoại thành thì rối bời, trong thành thì ngăn nắp .

Nói là ngăn nắp nhưng kì thực chỉ là khắp nơi không còn tùy ý quăng phân và nước tiểu, không có người đái bậy, gia s·ú·c không phóng uế trên đường mà thôi .

Vương cung đã ở trước mặt . Hôm nay bọn hắn đến vừa lúc là ngày họp triều, nên Baron được đặc cách dẫn vào phòng chờ cho viễn thần đại diện đến họp .

Ngồi trong phòng nghỉ chờ đợi . Chẳng bao lâu sau nhóm người của hắn đã được tuyên gọi vào trong chính điện .

Giờ phút này, trong chính điện nguy nga, văn võ quý tộc ngồi ở hai bên, ở giữa chừa ra một lối đi rộng dược lạt đá khác màu, xem chừng rất tỉ mỉ .

Baron lưng thẳng, cằm ngẩng cao, đi xuyên qua giữa khoảng trống giữa hai bên quyền quý mà như giữa chốn không người . Mãi đến khi bước đến sát gần với lối lên ngai vàng, hắn mới dừng lại, quỳ một chân xuống

" Thần ! quản gia trưởng nhà Napolis, xin khấu kiến quốc vương bệ hạ " Baron cúi mình rất thấp, hô to lên

Ở trên ngai vàng, Hames gương mặt kiêu hùng hơi có chút trắng bệch nhìn xuống dưới sân chầu . Vương đô từ lâu đã có đồn đại rằng sức khỏe của quốc vương gặp vấn đề, nhưng mọi người ai cũng chỉ dám nói sau lưng, trước mặt vị quốc vương này thì đến một chữ cũng không dám nói . Hắn nheo mắt, cố nhớ xem trước mặt là ai, sau đó tặc lưỡi một cái .

Lúc trước nghe là có sứ giả công tước đến chầu kiến, hắn còn tưởng rằng là đám người Betic hay Rosantine . Vốn dĩ có chút bất ngờ, vì hắn từ sớm đã ra lệnh, công tước không có lệnh triệu thì không cần phải về kinh đô cống nộp .

Nói không cần đến là để cho dễ nghe mà thôi, kì thực là sợ đám công khanh quý tộc lớn này nhúng tay vào những việc không phải của bọn họ . Giờ biết rằng là sứ giả của nhà Napolis thì Hames lại thấy hơi lạ . Tên này không phải mấy tháng trước ta vừa mới tống đi hay sao ? Vẫn còn chưa c·hết ư ?

" Miễn lễ ! " Hames hơi đưa tay ra lệnh cho Baron đứng dậy " Chủ nhân nhà ngươi mới lĩnh lãnh địa được mấy tháng ? Sao lại phái ngươi về kinh đô rồi ? "

Baron đầu không ngẩng lên, nói :

" Chủ nhân của thần, tuy thân ở nơi xa nhưng không giây phút nào quên lòng trung thành với bệ hạ. Nay đặc biệt sai thần đến để thăm hỏi bệ hạ " Nói đoạn hắn hơi lui người lại phía sau, để cận vệ đưa chiếc rương chứa quà đến bên cạnh mình " Công tước đại nhân đến lãnh địa chưa được bao lâu, nhưng tình cờ được thần minh chỉ dẫn, tìm được vật quý này, muốn xin dâng lên quốc vương bệ hạ "

Mọi người nghe được Công tước Napolis sai người vượt ngàn dặm về cung là để tặng lễ thì bỗng chốc trở nên ồn ào hơn hẳn . Có người thì khinh thường hừ một tiếng, thầm nghĩ tên phế vật nhà Napolis đúng là chẳng ra gì . Mới đi xa một thời gian đã học được trò nịnh hót hèn hạ .

Có người lại hiếu kì liếc măt, muốn xem trong rương kia là vật gì, vậy mà có thể để một tên công tước lặn lội đường xa mang từ cực tây cảnh về kinh đô

" Ồ ! Khó được công tước có lòng nhớ đến ta . Vậy ta cũng muốn xem là vật quý gì đây " Hames bật cười, có chút không để tâm mà quay sang " Đại hoàng tử, con đi xuống dưới, mang đồ lên đây đi "

Đại hoàng tử đang đứng ngay cạnh đức vua, một vạn lần không nguyện ý nhưng vẫn phải đi xuống làm kẻ sai vặt . Gương mặt hắn lúc này, cười xem ra còn khó coi hơn cả khóc .

Mới sáng sớm hắn đã biết được, mình sắp tới sẽ bị phái đến nam bộ phát triển . Trong khi đó, nhị công chúa và tam hoàng tử đều được đưa lên phía bắc . Người ở cả tay gấu công quốc không ai không biết, phía dông và phía bắc là nơi giàu có nhất cả vương quốc, thông với đại lục ngũ quốc, sản vật phong phú, giao thông thuận lợi .

Trái lại, phía tây và nam thì bốn bề đều là núi và rừng, liền thông ba nơi tuyệt địa là vô tận sa mạc, vô tận sâm lâm và bạo phong hải . Chất béo đã ít, nơi phát triển còn nghèo nàn . Giờ hắn bị điều đến đó chẳng khác nào đi đày . Muốn từ đây tích lũy lực lượng đã khó càng thêm khó .

Tâm lí không vui làm đại hoàng tử không chút kiêng dè nào tỏ thái độ . Hắn bước đi rất mạnh, như trẻ con đang giận dỗi . Tiếng gót giày bọc nỉ gõ xuống sàn đá phát ra tiếng { cành cành } chát chúa, khiến mấy vị quý tộc không khỏi nhíu mày

Ngươi đây là tỏ thái độ cho ai xem vậy ?

Trong lòng bọn họ đều đã có định số : Người này không được tuyên làm kẻ thừa kế thứ nhất quả đúng là có lí do .

Đại hoàng tử lửa giận đã lên, không hề để ý đến những ánh mắt đánh giá xung quanh hướng về phía mình, hắn nhanh chóng đi tới trước mặt của Baron, dùng một tay nhấc chiếc rương lên rồi quay lưng đi thẳng về phía Hames .

Đến trước đức vua rồi, đại hoàng tử định vươn tay mở chiếc rương ra thì Baron bất ngờ lên tiếng

" Bẩm bệ hạ, chủ nhân nhà thần đã có dặn dò . Thứ trong rương này, chỉ có quốc vương của thế giới mới được đích thân mở ra mà thôi "

Bàn tay đại hoàng tử dừng sững lại giữa không trung, trong mắt đầy oán độc mà quắc nhìn Baron, ngươi sớm không nói, muộn không nói, đợi lúc ta chuẩn bị mở thì mới nói là có ý gì đây

" Ồ ! Vậy tên nhóc nhà Napolis này đúng là đã làm ta tò mò rồi đấy " Hames bật cười ha hả, ánh mắt có chút nghiền ngẫm nhìn vào trong chiếc rương, rồi sau đó vươn tay ra mở lên .

Khi chiếc rương được mở ra, vật bên trong bày trước mắt mọi người, chúng quý tộc đồng thanh { ồ } lên một tiếng

Nằm ở trên trong chiếc rương là một tấm da lợn rừng lớn được thuộc vô cùng tinh xảo . Bất luận là đầu hay chân đều đạt đến độ hoàn mĩ cao cấp, nhẹ mà mượt mà vô cùng . Hames vươn tay nhấc tấm da lên . Dù cả tấm da lớn đến ba mét có thừa, nhưng khi hắn nhấc lên lại chỉ như đang cầm một tờ giấy mỏng

" Đây ... đây là thứ gì vậy ? "

" Da ma thú .... một tấm da ma thú vô cùng hoàn chỉnh . "

" Thứ ... thứ này đáng giá bao nhiêu kim tệ chứ ??? "

Mọi người tại chỗ đều như phát cuồng, Hames - người giàu nhất cả nước cũng chưa bao giờ trong đời mình được cầm một thứ như vậy . Nhưng khác với mọi người, hắn hoàn toàn không để ý đến giá trị bề ngoài của mảnh da này .

Tay hắn vuốt nhẹ miếng da ma thú, từng đợt ma lực theo từng lỗ chân lông tràn vào trong cơ thể hắn như sóng vỗ bờ sông, khiến thương thế vốn ngày một nặng bỗng chốc trở nên dịu đi nhiều . Không ai biết khoảng thời gian này hắn khó chịu biết bao nhiêu .

" Tấm da này, công tước từ đâu mà có được ? " Hames yêu thích không rời tay, giọng gấp gáp

Baron thì trái lại, vô cùng bình tĩnh đấp lời

" Chủ nhân nhà thần từ trong tay của một tên thương nhân trên biển đạt được, tốn giá rất cao mới mua lại được " Hắn cố tình nhấn mạnh { phí tổn } khiến mọi người đều có chút bật cười

Không biết { phí tổn } rốt cuộc là dùng vàng mua được hay là ....

" Ồ ! Vậy thì công tước đã tốn công rồi ! " Hames đôi mắt sáng rực, không có quá nhiều truy cứu mà đưa tay đóng chiếc rương lại

Đối với nguồn gốc của tấm da này, hắn không có nghi ngờ gì . Xét cho cùng, da ma thú có thể giữ được nguyên vẹn đã là khó khăn lắm rồi . Vì ma thú có đặc điểm là sắp c·hết sẽ điên cuồng cắn xé thân mình để phục hồi hòng chạy thoát, cho nên được da của nó là hiếm có vô cùng . Lại còn là một tấm da có thể phục hồi ma lực . Như vậy có thể coi là trân bảo ngàn miếng mới có một .

Tên tiểu tử nhà Napolis kia chắc chắn chỉ là may mắn đạt được mà thôi .

Nhưng kì thực Hames không biết rằng, James muốn tạo ra bao nhiêu tấm da loại này đều có thể . Mà trái lại, James cũng không hề biết thứ mình chỉ tùy tiện đem tặng lại có thể có giá trị đến mức độ nào .

Chương 164 : Tặng lễ ( Cầu bình luận, cầu đánh giá, cầu đề cử!!!! )