Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Địa Ngục Lĩnh Chủ
Unknown
Chương 165 : Nịnh nọt ( Cầu bình luận, cầu đề cử . cầu đánh giá !!!! )
" không biết bệ hạ đối với món quà này của chủ nhân nhà thần có thấy vừa lòng không ạ ? " Baron thấy Hames chằm chằm không rời khỏi chiếc rương chứa đồ, biết rõ vẫn cố hỏi
" Vừa lòng, vô cùng vừa lòng ! " Hames không che giấu chút nào . Kì thực cũng không có gì cần che giấu . Rốt cuộc một thứ quý giá như vậy làm quà, ai lại không vui cho được " Thật không ngờ công tước đến lãnh địa chưa lâu, lại đã đạt được vật quý như thế, lại còn đem tặng cho ta . Trẫm thấy quả nhiên là mình nhìn không lầm hắn . "
" Mảnh đất kia vốn bị cho là chỗ không may, nhưng ta nghĩ đi nghĩ lại : Phụ thân của James là chiến sĩ can đảm hàng đầu vương quốc, cũng là người thông minh tài trí số một số hai trong đám công tước . Con của hắn sao có thể là loại kém cỏi . Nên ta cũng muốn thử thách hắn một phen . Không nghĩ đến con càng vượt cha "
Hames đem chuyện nói đến mây trôi nước chảy, biến bản thân mình từ cố tình điều James đến chỗ không ra gì nói thành ý tốt, Baron cảm thấy nếu không phải bản thân mình biết được một phần chân tướng thì chắc cũng đã tin vào chuyện ma quỷ mà lão già này nói rồi .
" Dạ ! Chủ nhân nhà thần cũng rất cảm tạ ơn tài bồi của bệ hạ, vậy cho nên ngài luôn không ngừng tìm cách phát triển cực tây cảnh ... " Baron ngừng một chút, rồi sau đó nhận lấy cuộn giấy từ tay của vệ binh " Nên công tước có mấy việc muốn xin với bệ hạ, mong được ngài chấp thuận "
Nói rồi chắp hai tay nâng cuộn giấy lên trước mặt . Hames đối với việc đột ngột này như đã có dự đoán từ sớm, chỉ đánh nhẹ một cái chân mày về phía đại hoàng tử, lập tức vị điện hạ cao cao tại thượng lại lần nữa phải đảm nhiệm chức vụ của một tên sai vặt, đi xuống lấy quốc thư lên .
Nhưng lần này, khi trở về, hắn trực tiếp mở quốc thư ra đọc to lên . Đây cũng xem là thông lệ của truyền mệnh quan .
" Biển tây sóng dậy, ơn vua bao la .... "
Đại hoàng tử càng đọc càng thấy nói quá . Trong thư, James ca ngợi Hames như thần như thánh, lời vàng ý bạc không dứt . Nào là anh minh hùng dũng, nhân từ khoan hậu, trí tuệ hơn người .... Các cận thần ở một bên thì mặt méo xệch cả đi, trong lòng đều thầm nghĩ tên này nói năng dễ nghe như vậy từ bao giờ ? Ninh hót đến mức xuôi gió thuận nước, đen cũng nói thành trắng làm dù n·gười c·hết nghe thấy cũng phải gật gù tán thưởng
Hames đang ngồi trên ngai vàng nghe những lời James nói ca ngợi chính mình cũng có chút lòng dạ lâng lâng, cảm giác như những lời này càng nói càng đúng, càng nói càng chuẩn xác .
Nếu lúc này ở ngàn dặm xa xôi, James nhìn thấy được biểu cảm của bọn họ thì chắc chắn sẽ thấy vô cũng buồn cười . Những lời này đều được hắn lấy từ mấy bản sớ tấu của những tay tham quan nổi tiếng cổ kim phương đông .
Nói về văn chương nịnh hót, đám quan viên này thật sự là ai cũng không dám ngang hàng, mê hoặc quân vương đến mức chỉ hươu nói là ngựa vẫn có thể khiến nhà vua tin sái cổ thì người thường sao không thấy đúng cho được .
Thư của james rất dài, nhưng chủ yếu muốn nói về kế hoạch chấn hưng tây cảnh, nói hắn thiếu khuyết tài chính nặng nề, sợ làm không nổi nên muốn xin một chút viện trợ của hoàng gia .
Hames đã được nghe về kế hoạch này, chính là thư báo của hội họp quý tộc cực tây cảnh gửi về . Hắn cũng giống mấy người nam tước Colin, cho rằng James không cách nào có thể làm được, nên cũng không hề để ý . Không ngờ James lại trực tiếp về kinh đô báo cáo việc này, còn muốn xin hắn viện trợ nữa !
Sự việc này bỗng chốc đẩy Hames vào thế khó . Vừa nói hắn để James đến nơi khó khăn để rèn luyện, nếu bây giờ lại không đứng ra giúp đỡ, như vậy thì truyền ra ngoài, danh dự của hắn để ở đâu .
Nhưng nếu giúp đỡ, thì là hàng triệu đồng vàng . Dù hắn nước lớn nghiệp lớn, móc ra vài triệu đồng vàng cũng không phải là không được, nhưng .... tại sao hắn phải làm thế chứ ? Để phát triển một vùng đất khỉ ho cò gáy, rồi hằng năm thu lại vài ngàn đồng vàng tiền thuế sao ?
Nghĩ thế nào cũng là chuyện của thằng ngu mới đi làm !
Miệng hơi giật giật một chút, Hames ho húng hắng mấy tiếng, sau đó nói :
" Công tước có lòng lo cho cả vương quốc như thế, lòng ta rất vui . Trong nước tuy vừa trải qua n·ạn đ·ói, quốc khố không có bao nhiêu dự trữ, nhưng ta cũng sẽ lấy ra một ngàn đồng vàng để viện trợ cho chủ nhân nhà ngươi "
Một ngàn đồng vàng, nghe thì rất nhiều, nhưng kì thực so ra còn không bằng được tấm da kia . Đây lại còn là vừa là khen thưởng, vừa là lại lễ của phong quân thì càng lộ ra mười phần keo kiệt .
Nhưng Hames không hổ là quân vương của một nước, hắn rất nhanh liền đối với quần thần bên dưới có ý kiến
" Các ngươi cũng nên noi gương công tước nhà Napolis, ngày ngày cố gắng, nghĩ cách làm sao để đem công quốc phát triển lớn mạnh . Chứ đừng suốt ngày nghĩ đến tìm nhân tình, ca múa tửu sắc . Như vậy không có ích gì cho công tích của các ngươi đâu "
Đám quý tộc nằm im cũng trúng đ·ạ·n, miệng thì liên tục nói sẽ nghiêm túc cảnh tỉnh mình, học theo công tước, nhưng ánh mắt căm hận lại không chút che giấu nào nhìm chằm chằm Baron .
Sau đó chỉ còn là khách sáo qua lại, quân thần đôi bên kéo xem ai có thể tâng bốc giỏi hơn . Baron là viễn sứ, không có chút căn cơ nào ở vương đô, nên chỉ đứng nhìn cho có lệ . Mãi đến gần trưa, buổi họp mới xong, hắn liền được đưa đi lấy tiền, sau đó li khai vương cung .
Thật ra, một ngàn đồng vàng đã là nhiều hơn so với trong dự kiến của James và Baron . Nguyên bản bọn họ còn nghĩ với người như Hames sẽ chỉ thưởng qua loa một vài trăm đồng đã xem là hào phóng . Cứ thế thì xem ra, vị quốc vương này yêu danh dự của mình hơn là những gì hai người họ tưởng tượng .
" Đại nhân, hiện giờ, chúng ta tiếp tục đi đâu ? " Cận vệ tay mang theo mấy rương tiền lớn, cúi đầu thấp giọng hỏi
" Chúng ta trước hết trở về nhà khách chỉnh đốn lại một chút đã . Sau đó buổi chiều .... tiếp tục tặng lễ " Ánh mắt Baron lóe lên cái nhìn giảo hoạt . Hắn vẫn nhớ như in cảm xúc của mình lúc được James dặn dò công việc lúc đến vương đô
Kinh ngạc, thán phục, cảm khái ....
Không thể biết bao lần hắn suy nghĩ về từng bước hành động mà James nói ra, càng nghĩ càng cảm thấy trí tuệ như vậy, tuyệt đối không phải kẻ bình thường có thể nghĩ ra được, thậm chí.... đã có chút vượt ra phạm vi của chữ " người " có thể diễn tả được .
Đoàn người trở về, cơm nước xong xuôi lại lần nữa tất tả lên đường đi tặng lễ .
....
Dinh thự của đại hoàng tử đầu buổi chiều vắng lặng khác thường .
Vốn dĩ đại hoàng tử là người rất thích đi kết giao với người khác, nhưng ngặt nỗi tính cách của hắn quá nóng nảy cầu thắng, vì vậy hay biến khéo thành vụng, lôi kéo không được người ta, trái lại còn rước họa về mình
Choang
Một chiếc ly bị ném vỡ tan trên sàn nhà, mảnh vụn bay tứ phía . Người hầu xung quanh lại đến thở cũng không dám, mọi người cúi gằm mặt, đứng nguyên tại chỗ chịu cơn giận dữ kinh hoàng của vị hoàng tử
" Đám c·h·ó má ! Toàn một lũ c·h·ó c·hết ! Ngươi... đi bảo với đám quý tộc đó, là ta vẫn chưa c·hết đâu " Đại hoàng tử quát lên với quản gia của mình " Web ta còn sống một ngày, thì bọn hắn đừng mơ có thể để đám người kia thừa kế ngôi vị "
Quản gia đứng một bên đã quá hiểu tính tình của chủ nhân nhà mình, giận dữ vậy chứ hắn tuyệt đối không có ý muốn mình đi làm thật . Hoặc nói cách khác, hắn không có cái gan này .
Lúc này, một người hầu tiến vào, nói thầm với quản gia điều gì đó
" Điện hạ, có khách tới dâng thiệp, muốn gặp ngài ... Ngài xem "
" không gặp, không gặp, hiện giờ ta không muốn gặp ai hết .... " Web hét lên, ngồi phịch xuống chiếc ghế dài bọc da thú
Quản gia không hổ đã hầu hạ vị chủ nhân này lâu năm, không hề vội vàng ra lệnh đuổi khách, ngược lại an tĩnh đứng yên tại chỗ chờ đợi .
Đại hoàng tử nhắm nghiền mắt, ngả đầu ra sau vờ như đã ngủ . Nhưng chẳng được bảo lâu, hắn lại hỏi người bên cạnh mình
" là ai đến vậy ? "
" Dạ thưa, là quản gia Baron của công tước cực tây cảnh Napolis cầu kiến ạ ! " Quản gia lễ phép thưa
" Lại là hắn ? Sáng nay dâng lễ vật, nịnh nọt cha ta đủ kiểu còn chưa thấy chán hay sao ? Giờ còn vác mặt đến đây làm gì ? " Đại hoàng tử khó chịu " Cho hắn vào đi . Ta muốn xem, hạng chỉ biết nịnh hót kia có thể nói được thứ gì hay ho . "
Baron xuyên qua hành lang dài đi vào đến trong phòng khách . Xung quanh đã được dọn dẹp ngăn nắp, không còn chút dấu vết nào của cơn tức giận thoáng qua ban nãy .
" Thần xin ra mắt đại điện hạ . Chúc ngài sức khỏe an khang ! " Baron cúi người hành lễ
" Ồ ! Tín sứ tan chầu đến gặp, không biết là có chuyện gì ? " Web vẻ mặt không hề chú ý mà tùy tiện hỏi . Xong đôi bàn tay ở hai bên đùi chốc chốc lại siết lại đã phản bội hoàn toàn nội tâm không hề bình tĩnh của hắn .
" Dạ, thần vâng lệnh chủ nhân, đến để đưa quà mừng cho đại điện hạ ! " Baron cũng không gấp không vội, từ tốn nói ra
" Mừng ta ? " Đại hoàng tử khó hiểu nói " Ta thì có gì đáng mừng ? "
" Đại điện hạ thân là con trưởng của bệ hạ, quốc quân tương lai của cả công quốc, nay mạnh khỏe an khang, tuổi xuân phơi phới . Như vậy chẳng đáng mừng hay sao ? " Baron cười
" Thôi đi ! " gương mặt tươi tắn của Web trong giây phút thôi đã đông cứng lại " Ngươi không cần nịnh hót, những lời mê hoặc lòng người như vậy nói với cha ta thì còn được, dùng với ta ư ? Không có cửa đâu . Người đâu, tiễn khách "
Đối với thái độ gay gắt của Web, Baron không hề lo lắng, ngược lại là bật cười
" Đại điện hạ nặng lời, lời ta nói câu nào cũng là thật . Chúng ta thực sự đến để mừng ngài mà . " Nói rồi hắn đưa tay đón lấy chiếc hộp trên tay của cận vệ " Lễ vật cũng ở đây . Xin ngài xem qua "
" Hứ ! " Đại hoàng tử hừ lạnh " Lễ vật ? Ta đoán chỉ một chốc nữa thôi, các ngươi cũng sẽ đem lễ vật đến tất cả các dinh thự của hoàng tử, công chúa khác . Cũng sẽ nói những lời y hệt vừa nãy . Có đúng hay không ? "
" Đúng, nhưng cũng không đúng ! " Baron nghiêng đầu, không yếu thế chút nào " Chủ nhân nhà thần dặn dò phải đến viếng thăm chư công quý tộc, các vị hoàng tử công chúa không sai . Nhưng đồng thời, quốc chủ tương lai chỉ có một vị, chắc chắn phải là người được đến thăm đầu tiên rồi ! "
" Hơn nữa thứ đồ trong hộp này, chỉ có quốc chủ tương lai mới có thể xứng với mà thôi ! "
Vừa nói, Baron vừa mở hộp ra . Bên trong lẳng lặng nằm một chiếc áo giáp làm từ da của một con ma thú cá sấu . Đường may vô cùng tinh xảo, từng lớp vảy được khéo léo ghép nối vừa khít ôm kín lấy thân trên .
Có áo giáp này thì dù búa bổ, dao chém tên bắn đều không đáng kể gì .
Web vừa liếc mắt nhìn thấy đã lập tức đứng bật dậy, lao lên ôm lấy chiếc hộp lễ vật