Diệt Khư Tử Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10:Quyết chiến
Kenjiro:"Khi dừng thời gian ở phạm vi của bản thân thì mọi thứ sẽ dừng hoạt động kể cả khái niệm,...vv,khi mọi thứ không còn hoạt động và mất đi tính chất gì đó thì nó chính là hư vô!!".
Giọng nói của ông trầm lại.
Lia đang gọt vỏ quả táo trên bàn và đưa nó cho Shin khi đã gọt xong một cách hoàn hảo.
Shin nhẹ nhàng ngồi xuống đôi diện hai người mà không khỏi có chút ngượng cái tình huống này.
Cậu đá vào một vùng nước,
Cô lo lắng nắm chặt lấy bàn tay.
Dù vậy vẫn b·ị t·hương quá nặng,cả người máu me đầm đìa te tua dáng vẻ thật sự vô cùng thảm.
Lia:"Tức là hôm qua ngươi khiêu chiến với cậu ấy ư!!??".
Chương 10:Quyết chiến
Haruki:"Một cá nhân nguy hiểm như ngươi sao có thể khiến Lia an toàn chứ nên tốt nhất ngươi nên biến khỏi vị trí đáng lý là của ta kia!!".
Lia:"Tớ dẫn cậu vào chỗ của cha nhé!!".
Lia:"Ồ~~!!vậy là cậu ấy sẽ thắng phải không cha!!". (đọc tại Qidian-VP.com)
Haruki:"Tên khốn kia sao vẫn trơ trơ ra vậy!!?".
Vô số cột kiếm khí mạnh mẽ chém xuyên qua mọi thứ lao đến Shin nhưng nó căn bản không hề có tác dụng.
Lia:"Cha à,cha làm gì đi chứ!?".
Haruki:[ Phong vũ kiếm pháp đệ nhất chiêu,Phong dẫn thuật ]
Anh chàng cười cười nói.
Haruki:"Chậc,trời ạ để tớ cho cậu một bộ khác nhé!!".
Shin thì thôi khỏi nói bởi vì cậu hết nói nổi với cái con người này.
Kenjiro lập nên một kết giới vô hình bao phủ toàn bộ ngôi nhà cổ kính này chắn lại trận cuồng phong kia.
Haruki:"Bộ đồ hôm nay của cậu rất dễ thương đấy Lia!!".
Lia:"Gió mà sắc như dao nhọn vậy sao!?".
Kenjiro:"Mà hôm nay nhóc tới có chuyện gì sao,Haruki?".
Shin:"Nào nào,tới đây!!".
Shin:"Hôm qua chuyện chưa làm ngươi tỉnh ngộ à?😑".
Shin:"Ta là một người bình thường ở Minh giới thôi không hề có gì đặc biệt cả?".
Việc bị từ chối thẳng thừng như vậy khiến Haruki vô cùng mất mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn qua cái bộ vest mà Shin đang cầm trên tay làm Haruki không khỏi có mấy phần khinh thường.
Đây thật sự là cái tình huống sẽ làm cả tổ tông nhà kẻ này đội mồ sống lại khi nghe thấy.
Và một bên đối diện là một bóng thanh niên quá quen mặt Haruki.
Kenjiro:"Cậu có vẻ trở lại đây sớm nhỉ?".
Shin:"Chào chú,hôm nay lỡ làm phiền chú rồi!!".
Nghe vậy Haruki cau mày,
Sóng nước cuồn cuộn,bọt nước tung toé,
Haruki:"Hừ,hôm qua chỉ là ta không muốn gây ra động tĩnh ở trường nên tạm thời tha cho mày nhưng hôm nay sẽ không có chuyện may mắn như vậy đâu!!".
Kẻ này thực sự nên bị loại bỏ.
Ầm!!!một tiếng v·a c·hạm vang lên.
Haruki:"Dạ thưa chú,cháu muốn cầu thân với Lia ạ!!".
Cô cảm thấy mất tự nhiên khi có người không thân thuộc có mặt ở đây lúc này.
Cơn bão đã dừng khi Hắn dừng thi triển,chỉ là...
Shin:"Ta có gì mà không an toàn chứ,chỉ là chính bản thân ta còn không biết có thứ gì có thể gây nguy hiểm cho ta nữa!".
Một chiêu kiếm khí hung bạo được tung ra thành nhiều đạo đồng loạt xẻ thẳng về phía trước.
Nó thật sự rất rộng lớn,khí hậu mát mẻ khiến Shin không khỏi có chút ao ước như này ngôi nhà.
Kenjiro:"Hả,đây là con của bạn ta mà,nó đến thì cũng phải tiếp chứ?".
Haruki:"Chú Kenjiro,vụ việc lần này nghiêm trọng lắm sao,chú có cần nhân lực hỗ trợ không!?".
Ông cảm thấy đau đầu .
Hắn cắn răng không cam tâm trước cái kết quả lãng xẹt như thế này.
Ông khó hiểu nhìn Lia.
Con gái của một cường giả cấp 6 một cấp độ Thần Linh thậm chí đang có dấu hiệu lên cấp 7 cấp Đại thượng thần.
Cô đứng dậy hét lớn đầy phẫn nộ.
Phía trên mặt hồ,
Kenjiro:"Ờ,vụ việc lần này khá hệ trọng và ta sẽ tham gia vào!!".
Haruki:"Cái gì,vậy ngươi xứng ngồi cạnh cô ây sao hạ dân!?".
Shin:"À thôi không cần đâu!!".
Kenjiro:"Thì rõ là nó rất mạnh nên không phải lo quá đâu cứ quan sát thôi,nếu có chuyện gì thì ta sẽ can thiệp ngay!!".
Shin:"Ồ!".
Sau lời nói này là một bầu không khí im lặng bao trùm xung quanh.
Haruki:"Thế ngươi dám đấu lại với ta một trận không!?".
Lia:"Nè~cho Shin đó!!".
Shin:"Cảm ơn cậu Lia!!".
Cậu mỉm cười cảm thấy khá là thú vị, nhưng nó kém hơn nhiều so với Thiên lôi kiếm pháp của Murasaki.
Còn hơn cả vọng tưởng hão huyền nữa.
Nhìn thấy Shin đi tới khiến cho Haruki cảm thấy bực tức trong mình nhẹ nghiến răng,đương nhiên là còn cay mấy chuyện hôm trước.
Những đạo kiếm khí kia tựa như muốn cắt phẳng mọi thứ chẻ đôi rất nhiều trên mặt hồ,sóng nước dữ dội nay bị một thứ gì đó vô hình còn chưa kịp chạm vào Shin liền mất.
Haruki:"Vâng,cháu tới đúng là có chuyện cần bàn với chú!".
Lia:"Hở?ờ!".
Cậu ngoắc tay chỉ về phía của Haruki.
Cứ như vậy,Lia nắm tay dẫn Shin đi tới một ngôi nhà tại ven hồ rộng lớn.
Kenjiro:"Ồ,có chuyện gì thế?".
Shin:"Cậu có vẻ không biết thân phận của mình nhỉ?".
Shin:"Ừ,dù sao tớ có cũng đâu có tiền đâu!".
Lia vẻ cực kỳ khing bỉ nhìn tới tên rác rưởi trước mắt kia,cảm thấy hắn thật ngáo đá.
Lia:"Cha...như vậy Shin sẽ nguy hiểm đấy!!".
Shin:"Ừm, được!!".
Shin:"Gì chứ,tôi với cô ấy chơi với nhau từ nhỏ,cô ấy đối xử tốt với tôi là do tôi may mắn và tôi cũng chưa từng đi quá giới hạn của mình,đâu như cậu!!".
Kenjiro:"Ồ không,nếu cần nhân lực thì ta chỉ cần những kẻ đủ ưu tú thôi!!".
Nghe đến đây khiến Lia không nhịn nổi nữa.
Haruki:"Cậu tính đi dự tiệc bằng bộ vest rẻ tiền này ư?".
Shin:"Chú mày chỉ có thế thôi à?".
Haruki:"Vô lý,mọi đòn của mình đều không hề gây ra một v·ết t·hương hay ướt một chút áo của hắn!!".
Hắn xoay người chém một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén thành một cơn lốc cao tới 30m,toàn bộ cơn lốc đều sắc như dao vậy,
Thấy vậy ngay lập tức Kenjiro tém tém cái miệng lại cho đỡ mất công đứa con gái này nó lại đi mách vợ mình.
Đang yên đang lành lại muốn cầu thân con gái của Kiếm thánh mạnh nhất Nhân loại làm vợ.
Những bọt nước bay lên và nó được ngưng đọng thời gian lại trở thành những vật thể bất thường có đặc tính hư vô.
Cứ như vậy cả hai thanh niên này đi ra và đứng trên mặt hồ nước tính toán nợ nần.
Lia:"??nó mạnh không ạ!".
Cả hai tự nhiên như chốn không người thoải mái với nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ đơn giản là gió thổi ra đã tựa như những nhát cắt vô hình xẻ nát địch thủ vậy.
Nghe vậy Kenjiro ngạc nhiên nhưng nhanh chóng mỉm cười.
Cô nắm tay răng rắc nói.
Haruki:[ Phong vũ kiếm pháp đệ tam thức,Thiên phong loạn vũ ]
Kenjiro:"Là cái năng lực dừng thời gian để tạo ra đặc tính hư vô à !!". (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe cha mình nói như vậy khiến Lia thật lắng ra mặt,cô nhìn qua Shin và thấy cậu vấn an toàn một dạng nên rất là hồi hộp.
Kenjiro:"Đòn này mà thi triển ở đám đông thì thật sẽ là t·hảm s·át đấy nhưng vấn đề nằm ở cơn lốc kia kìa,chỉ là...!!".
Một khu sơn trang hoành tráng và đẹp mắt,có các khu nhà cổ cực kỳ khang trang đẹp mắt.
Kenjiro hứng thú quan sát trận chiến này trong khi Lia đang vô cùng lo lắng.
Kenjiro:"Cũng phải xem tốc độ di chuyển của tên nhóc kia đã,chiêu thức hủy diệt nhưng đánh không trúng thì chả có nghĩa lý gì!".
Nếu không phải nể mặt lão cha của tên Haruki này thì cô chắc chắn đã lột xác tên này ra rồi .
Rõ ràng đã chuẩn bị rất nhiều lễ vật, chuẩn bị tinh thần rất nhiều đủ mọi loại để cho ngày hôm nay vậy mà cứ thế tan biến.
Shin:"Có biến động sao?".
Shin khá là hứng thú nhìn lấy,quả nhiên không tồi.
Lúc này cậu ta quay sang nhìn Lia phía đối diện chiếc bàn rộng lớn này.
Kenjiro:"Haha,ta nói này nhóc Haruki,tuy đúng là ta có giao tình với cha của nhóc nhưng chỉ thế mà đòi ta gả con gái cho ư,đúng là nực cười!!".
Nghe vậy Haruki liền có chút nheo mắt cảm thấy người đàn ông này không hề xem trọng mình.
Thật không hổ là người có tiền a.
Shin:"Tuổi còn nhỏ nhưng sức mạnh này cũng coi như là được so với cùng thế hệ nhỉ?".
Nhìn một màn này khiến cho Haruki tưởng như phát điên,tên khốn hạ đẳng kia lại dám thân mật với Lia như vậy.
Haruki đứng tại mặt nước vẫn đang thủ thế,xung quanh hắn có một luồng chắn đi cơn gió.
Nhìn thấy Shin khiến ông có chút bất ngờ.
Kenjiro:"Được rồi,nếu cậu đã tới thì cứ ở lại đây làm khách cũng được,với lại trưa nay ta muốn nói chuyện với cậu một chút!!".
Kenjiro lắc đầu ngán ngẩm.
Cậu mỉm cười nói hớp một ngụm trà.
Roạch---!!!!!
Rốt cuộc chiêu kia là gì chứ.
Shin:"Một vụ việc mà đến cả kiếm thánh cũng phải ra mặt thì e là cháu không thể can thiệp đâu!!".
Kenjiro:"Căn bản những thứ chạm vào hư vô sẽ mất đi toàn bộ khái niệm của nó vậy nên kẻ kia là hiện đang bất khả chiến bại!!".
Và điều này cũng làm Kenjiro để ý đôi chút.
Shin thở dài,
Kenjiro:"Gia tộc Hayashi nổi tiếng với các truyền thừa kiếm pháp phong hệ vô cùng mạnh mẽ,nay cũng coi như xem xem như nào!".
Nhìn thái độ thờ ơ như coi mình là không khí khiến Haruki hơi có chút cảm thấy ngượng ngùng.
Haruki:"Chú à,cháu và Lia là xứng đôi vừa lứa sao có thể không đến được với nhau chứ!!".
Haruki nghe thấy giọng nói của Kenjiro liền bừng tỉnh trở lại.
Kenjiro:"Hahaha nhóc Shin ngươi thật khách sáo quá đấy,ngồi đi!!".
Nói với cái thằng khốn trước mắt căn bản không khác đem đàn gảy tai trâu.
Shin:"Này Haruki!!".
Haruki:"Hahaha,thật nực cười,nếu ngươi biết thân biết phận thì đã không dính líu đến cô ấy rồi,đã thế ngươi còn có xuất thân không rõ đến từ Minh giới nữa!!".
Vậy nên,
Shin:"Sao tao lại phải nhận thua kẻ yếu hơn mình?".
Rốt cuộc sau một lúc lâu di chuyển thì đã trở về nhà của Lia.
Nghe vậy Lia thở dài lắc đầu,thanh niên này đã từng làm phiền thời gian nghỉ trưa của cô và Shin nên khiến Lia không hề có chút hảo cảm nào.
Phía trên nhà tại bờ hồ nhìn ra,
Thấy vẻ bực tức của Haruki khiến Shin thật phải lên tiếng.
Ở một bên lắng nghe,Haruki bàng hoàng khi biết được tên Shin này biết thân phận của gia chủ Kenjiro, hơn nữa còn có vẻ thân thiện như vậy nữa.
Haruki nhận ra bản thân đang không thể làm gì hơn được nữa.
Nhìn biểu cảm của đứa con gái của mình làm ông không khỏi có chút thở dài.
Kenjiro:"Cứ kệ hai đứa quyết đấu đi!!".
Ở đó,một bóng hình quen thuộc toàn thân áo đỏ trẻ trung đang ngồi rót trà.
Haruki:"Chiêu gì thế?".
Một bên Haruki mỉm cười,
Vô số bọt nước bay tới và nó xuyên thủng cơn bao bay xuyên qua mọi năng lượng xuyên thủng lỗ chỗ trên người của Haruki nhưng hắn nhanh chóng nhảy lên cao.
Cái này...
Một chiêu thức diện rộng.
Lia:"Thì..thì sao?".
Shin:"Một đòn t·ấn c·ông không thể né ở diện rộng thế này sao?".
Tĩnh lặng hồ nước tại khí thế của Haruki mà rung chuyển.
Nó bay đi không hề bị dừng lại với tốc độ như lực đá nó vậy.
Haruki:"Hả?".
Mỗi cột kiếm khí đều cao tới 10m ầm ầm khí tức hung dữ chẻ tới.
Shin nhìn xung quanh,thật không thể không cảm thán là cái hồ quá mức rộng lớn,phía xung quanh toàn là non xanh nước biếc như chốn tiên cảnh vậy.
Lia:"Cha,con cấm người xúi bậy Shin làm gì nguy hiểm nghe chưa!!". (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe vậy Haruki lắc đầu biểu lộ bó tay hết cách.
Đó không ai khác chính là kiếm sĩ mạnh nhất Nhân giới Kenjiro.
Haruki:"Kiếm pháp nhà ta là Phong vũ kiếm pháp truyền thừa lâu đời,nay xuất ra chinh sẽ dạy cho tên hạ dân nhà ngươi một trận!!".
Lia:"Đó là năng lực gì vậy cha?".
Lia:"Cha à,sao Haruki lại ở đây!!".
.........!!!!!!??
Kenjiro nghe vậy liền cau mày,thế hôm nọ thk lỏi này bán hành cho mình lại có thể bị thk lỏi Haruki bán hành lại à.
Nghe vậy cả Kenjiro lẫn Lia có chút thở dài cảm thấy tên này rốt cuộc bị làm sao thế.
Một bên hông dắt thanh Katana trông rất xịn sò và đắt đỏ đang nhẹ nhàng rút ra.
Bên mặt hồ,
Kenjiro:"Hôm trước con cũng thấy được cậu ta đang chiến đấu với ta đúng chứ?".
Haruki:"Đừng có đắc ý!!".
Nghe vậy Lia mới có chút bớt lại lo lắng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.