Diệt Khư Tử Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9:Cái mật khẩu
Điều này khiến Shin cảm thấy bị sốc vội vàng từ chối nhưng Lia kiên quyết dúi nó cho cậu.
Đứa nhóc:"Chà~mùi hương từ anh trai thật sự thơm đến khó mà miêu tả!!".
Hương thơm từ cơ thể thon gọn của cô toả ra thật sự rất là thơm dễ chịu, thực sự như muốn để người ta an lành say đắm vậy.
......!!!!!!!!!???????!!????Lia:"😱😱😱😱😱!!".
Lia:"Nếu cậu cần tiền thì tớ cho cậu nè!!".
Đứa nhóc:"Anh thật thú vị à nha~em có hứng thú với anh rồi đó-!".
Đưa nhóc:"Hể~~ể--!thật tò mò quá à nha-!".
Cuối cùng cũng hết tiền.
Đã thế cả cái dãy xe đều ít cũng phải hơn một trăm cái.
Shin:"Hử??????thật sao?".
Đây là quy luật của thế giới.
Shin:"Cái thẻ này có bao nhiêu tiền thế?".
Đứa nhóc:"Thật thú vị nha,anh đang sợ em à,mùi của anh đang có dấu hiệu sợ sệt kia kìa!!".
Vừa rồi Chị thư ký đã đổi mật khẩu tài khoản của Lia để cô đỡ bối rối chỉ là....
Nghe vậy Lia liền xì khói đầu đỏ hết mặt mũi không thốt nên lời.
Cậu nghĩ thầm trong khi thản nhiên liếc nhìn qua cô bé bí ẩn này.
Như bọn Hấp huyết quỷ,thịt người và máu người là thứ đồ ăn yêu thích hiếm hoi của chúng thì đương nhiên sẽ như con lợn nằm trên bàn mổ.
Shin tuyệt vọng nhưng đời mà,cứ phải chấp nhận thôi.
Shin:"À không,em cứ ngồi đi!!".
Lia bây giờ chuyển sang nhìn cô với đôi mắt cực kỳ hằn học như muốn xiên cô mấy nhát vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn vẻ bối rối cực độ của Lia khiến Shin khó hiểu,cậu chỉ hỏi cho có chuyện thôi mà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lia:"Hehe,mình đang ngồi sát bên Shin nè~~!!".
Lia:"Tớ nói thật mà!!😊".
Đứa nhóc:"Ý em không phải thế đâu nhưng anh trai đang đợi ai sao?".
Shin nhìn lên bầu trời trong xanh đã có chút khí lạnh đi kèm tuy vẫn có ánh nắng chiếu xuống.
Đưa nhóc cười lên đầy thích thú.
Thư ký:"...!!??".
Lia:"Ư.. ừm!!".
Shin:"Hahahaha---!!!xưa nay tớ đúng là luôn của cậu mà nhỉ Lia!!".
Rốt cuộc sau một hồi lâu khiến Lia quyết tâm sẽ nói ra những lời này.
Shin:"Ừ thì anh không có xịt nước hoa hay gì đâu!!".
Shin:"Hả?ông ấy ở nhà sao,tớ tưởng ông ấy bận lắm?".
Thư ký:"Mật khẩu là Shin ngốc là của Lia!!".
Đứa nhóc nghe vậy liền cười khúc khích.
Lia:"Tơ..tớ..!!!".
Lia:"Shin à,cậu lát nữa muốn ăn gì tớ nấu cho cậu nè~!!".
Shin:"Khí tức vô hình nhưng tràn đầy t·ử v·ong mạnh đến bất thường này,xem ra là một Chân hấp huyết quỷ thuộc vào dạng Thần thảm hoạ !!".
Nhìn tiểu thư nhà mình vui vẻ như vậy khiến cô thư ký chân dài xinh đẹp bên cạnh cũng là kinh ngạc.
Shin:"Mật khẩu là...!?".
Hahahaha---!!!
Trên con đường phố rộng lớn này,Shin nhẹ nhàng ngồi xuống trên một hàng ghế chờ ngoài cửa hàng này.
Cho dù có la hét,có kêu cứu cũng không khác gì con lợn kêu cứu đau đớn la hét là bao.
Nếu muốn ăn thịt kẻ yếu mà không bị kẻ mạnh ăn thịt lại thì chỉ có mạnh hơn,mạnh hơn nữa,mạnh đến mức có thể bảo vệ mình.
Cậu không biết có nên chuyển chỗ ở luôn không nữa đây.
Đây đích thị là một chủng Hấp huyết quỷ.
Shin:"😱😱😱😱😱😱😱😱😱😱😱😱😱😱😱😱😱😱!!!!!!".
Ai khi đi qua cũng nhìn cậu với con mắt kỳ cục,có người thì khinh thường ra mặt.
Shin:"Chứ không em nghĩ anh có thể chờ ai chứ!!".
Lia:"Mật khẩu thì là...
Shin:"Haizz---!!đi đâu cũng bị người ta soi mói thật là kỳ mà!?".
Nghe vậy Lia ngay lập tức sụt sịt cảm thấy cậu thật là ngốc mà.
Nghĩ đến đây cô không còn có thể nói được gì nữa ngại ngùng muốn c·hết.
Nhìn cái bóp còn đúng hơn 100đô khiến cậu không khỏi tiếc nuối thở dài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Loại này chỉ có Kenjiro mới có thể cản được chứ ở Nhân giới căn bản là không thể có người ngăn nổi.
Shin:"Bình thường thôi!".
Lúc này Shin đã đi tới và Lia nắm tay cậu vào trong xe. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái ý tưởng sẽ xin cô ấy ít tiền bỗng nổi lên trong đầu vì cậu thật như kẻ dưới đáy xã hội vậy.
Shin chán nản đi vào một cửa hàng quần áo tiếc đứt ruột cái số tiền tích cóp hơn một năm của mình.
Cô thư ký này bị sốc khi nghe lời của Lia nói.
Nghe vậy Lia hơi ngạc nhiên sau đó liền nhìn Shin rồi sờ soạng cậu.
Muốn đào cái lỗ mà chui xuống.
Nói đến đây Lia chợt đứng hình đỏ tái mặt và cả cơ thể run lên bần bật.
Nhưng nhìn cậu ấy an toàn thì cô cũng bớt lo lắng đi mà thay vào đó là niềm vui khôn xiết.
Lia:"Hk--t...tơ...to...tớ...tớ tớ có xài loại khác!!!".
Cậu cười phá lên đầy thích thú. (đọc tại Qidian-VP.com)
Shin:"À,tớ sao?tớ chỉ cần ăn cơm và có thêm chút thịt là được nè🤩!!".
Cậu hơi bất ngờ với hành động của Lia nhưng cô chợt nhìn cậu với con mắt lo lắng.
Cậu chấn động tâm thần nhìn vào một bóng người đang ngồi bên cạnh mình.
Cô nghĩ thầm đầy vẻ thích thú một dạng.
Đây là cả gia tài của cậu rồi,đã thế còn phải đóng tiền trọ tháng này nữa.
Cô nhớ mỗi cái thẻ mật khẩu đều là "Mình yêu Shin của mình".
Lia:"Cậu ngày thường có ăn uống đầy đủ không vậy?".
Đứa nhóc:"À~xin lỗi anh trai nhé,em ngồi nhờ một chút rồi sẽ đi ngay!!".
Đứa nhóc chính là đang ngồi ăn Hamburger ngon lành.
Nghe vậy Lia hơi chút lo lắng nhìn Shin.
Cậu cũng chẳng muốn can ngăn làm gì cho mệt hết vì tộc nào cũng có lý do cả.
Nhưng lúc này,
Một bé gái thân hình nhỏ nhắn, gương mặt dễ thương tới điên đảo tâm thần,mặc một chiếc váy đen cùng một chiếc răng nang nhọn hoắt.
Một thảm hoạ sẽ giáng xuống thế giới nếu con nhỏ này làm loạn lên.
Đây là lần đầu tiên cậu ấy gọi cho cô tới đón nên cô khá là lo lắng tức tốc đến ngay.
Việc này khiến Shin kinh dị một dạng.
Ngay sau đó Shin đứng dậy rời đi.
Cậu thở dài đi mua một bộ vest.
Lia:"M...mâ..mật ..khẩu .l...là..là
Lia:"À,mọi chuyện đã có mẹ lo tất rồi nên ông ấy chỉ ở nhà để làm mấy việc khác thôi,đương nhiên mọi quyết định sẽ do ông ấy kiểm soát!!".
Đương nhiên Lia đang cực tốc qua liền.
Mặc kệ như nào cho dù có ích kỷ cũng chỉ có thể ích kỷ với những người quen thuộc của mình mà thôi.
Cậu nhẹ nhàng bước đi rốt cuộc đi tới trường học quen thuộc.
Thư ký:"😱!!".
Dù có làm cách gì thì nghĩ cũng dễ hơn thực hành nên cô vẫn không tài nào dám nói.
Shin:"Nghĩ mới nhớ,mấy hôm nay cậu xài nước hoa khác hả!!".
Chương 9:Cái mật khẩu
Mua được một bộ vest bình thường là quá rồi.
Cậu mua rồi muốn trở về nhà nhưng xực nhớ là ở đó có Murasaki đang gườm gườm chĩa kiếm vào mình.
Shin:"Ừ!".
Đứa nhóc:"Tức là anh sợ em vì đó là phiền phức sao?".
Lia:"Mãi tối nay mới tổ chức tiệc cơ nên cậu đến nhà tớ chơi nhé,cha tớ cũng có ở nhà đó!!".
Shin:"Mong đó chỉ là lời nói đùa!".
Rốt cuộc đoàn xe cũng khởi hành.
Trước đây cậu có biết Lia rất giàu nhưng không thể tin nổi là giàu đến mức này.
Lia:"À...tớ nhớ mỗi một tấm thẻ của mẹ tớ cho tớ mỗi tháng đều có khoảng hơn 17tỷ đô trở lên.
Và chính suy tưởng như này của Shin đã không can thiệp vào chuyện của cô gái Chân huyết quỷ kia làm gì.
Mãi một lúc lâu sau,Shin rốt cuộc chỉ nhận một tấm thẻ quẹt mà thôi.
Phía xa Lia vẫy tay gọi lớn với nét mặt vô cùng vui mừng.
Shin:"Nói mới nhớ,sắp sang mùa lạnh rồi nhỉ!?".
Làm gì có chuyện con người ăn thịt con lợn lại có tư tưởng sẽ không bị con lợn ăn lại chứ.
Một Chân huyết quỷ mạnh tương đương Cấp 8.
Shin thở dài chờ đợi Lia.
Shin nghe vậy liền kinh ngạc.
Sợ cậu ấy sẽ từ chối,sợ bản thân sẽ bị cậu ấy chối bỏ,sợ sẽ còn không thể được đến mức làm bạn với cậu ấy nữa,sợ bị ghét bỏ...
Shin:"Ừm, thơm thật đấy còn dễ chịu nhẹ nhàng nữa!!".
Thế là cậu lại phải nhắn tin cho Lia nhờ cô ấy tới đón mình.
Giữa phố đông đúc xe cộ cùng người qua kẻ lại,cậu cố gắng tìm một cửa hàng quần áo để mua.
Đứa nhóc:"Thân phận của anh xem ra cũng không đơn giản đúng chứ?".
Lia:"Shinnn----------nn!!!!".
Nói rồi Lia tiện tay rút vài tấm thẻ trong túi xách ra,toàn là thẻ đen hàng vip nhất.
Shin:"Anh đây chỉ sợ phiền phức,sợ chị gái và cha mẹ thôi!!".
Các thể loại xe hai hay bốn bánh đi ngang qua đều phải né lẹ ra xa mấy cái xe này.
Cậu kinh dị nhìn cái thẻ trong tay mình cảm thấy đây nhất định là báu vật thế giới.
Đâu thể ích kỷ đứng riêng về một phe được.
Thấy cậu ấy không có vẻ từ chối nên cô cố gắng san sát thêm chút chút(cụ thể là cực nhiều) nữa thôi.
Shin:"À...thì thực ra dạo gần đây tớ sống khá tốt và ăn khá ngon nên đã tốt hơn rất nhiều rồi!!".
Nghe vậy Lia thật sự đỏ mặt choáng váng muốn ngất đi ngay lập tức sau đó cô cô gắng bình tĩnh lại.
Shin:"Cậu sao thế Lia!?".
Shin:"Ồ,mà tớ không nghĩ ông ấy muốn tớ đến nhà chơi đâu!".
Cô sợ đủ mọi thứ khi nói ra lời này.
Đã chấp nhận ăn thịt kẻ yếu thì phải xác định sẽ bị kẻ mạnh hơn nhòm ngó ăn lại.
Nghe vậy Lia liền đỏ mặt ngượng ngùng cố gắng ngồi xát lại gần Shin.
Shin:"Hả,à thì với chi phí tiết kiệm nên tớ chỉ ăn món chính là mỳ ăn liền và chút rau thôi!!".
Đứa nhóc:"Hể~~ể-!!thật sao?".
Nghe con nhóc này nói như vậy khiến cậu cảm thấy hơi sợ,mùi mà Hấp huyết quỷ nói thì còn có thể là gì chứ.
Cậu ngó ngó nhìn nhìn cái thẻ đen này tò mò.
Gia chủ ngày thường rất là nghiêm túc dáng vẻ hiếm khi gặp ai mà sao tiểu thư nói như anh chàng này thân quen quá vậy.
Tất cả bình đẳng,trời bình đẳng,chỉ có sinh linh là tạo nên bất công mà thôi.
Shin:"Cả đời này anh chỉ sợ hai thứ duy nhất em biết là gì không!".
Cũng như con lợn,nếu nó đủ mạnh thì có thể ăn lại được kẻ đang muốn cắt tiết nó.
Shin:"Nếu vậy thì đỡ ngại thật!".
Ở đây sớm đã có một dài hàng xe xịn đắt đỏ cực kỳ nhiều tiền,mỗi chiếc cũng có giá 78tr USD chứ không đùa đâu.
Nghe vậy Lia cố gắng bình tĩnh lấy hết can đảm ra sẵn sàng để nói tránh cho cậu ấy nghĩ cô là cô gái yếu đuối.
Đương nhiên có nhắn tin cho Lia là đến trường để đón tránh cho tự nhiên con Hấp huyết quỷ kia lại dở chứng.
Shin:"Ồ không anh không có đợi ai cả chỉ ngồi nghỉ chân một lát thôi!".
Mạnh được yếu thua quy luật từ thuở sơ khai sáng thế đã là bất diệt.
Lia:"Hả,không phải đâu,ông ấy cũng nói nếu có cơ hội cứ mời cậu tới nhà chơi mà!?".
Lia:"Shin à ...mật khẩu
Lúc này sau khi chạy thoát khỏi thanh katana của Murasaki rốt cuộc Shin cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.