Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: ước định với Liễu Thiên Tuyết, tiến vào lang nha bí tàng.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: ước định với Liễu Thiên Tuyết, tiến vào lang nha bí tàng.


"Hệ thống, ngươi có thể kiểm tra trạng thái hiện tại, của nàng được hay không ?"

Chỉ đơn giản là một câu ngắn ngủi vài chữ, nhưng lại có thể khiến cho Trần Dạ, vừa nghe xong liền kinh ngạc thất thần, trong nội tâm cũng gào thét liên tục.

Hắn vừa mới đến đã nhìn thấy, thân ảnh của Liễu Thiên Tuyết, đang nằm yên bất động, trên một cái giường ngọc trắng noãn, ngay lập tức hắn liền tiến tới đỡ nàng ngồi dậy.

Lúc này, hắn mới chợt nhớ tới điều gì đó.

Lúc này, Liễu Thiên Tuyết cũng bị hắn hôn đến mức, đầu óc có chút choáng váng mà thở dốc liên tục, trên tuyệt mỹ dung nhan của nàng, cũng bị bao phủ bởi một áng mây đỏ ửng.

Chẳng lẽ không làm hết, cũng được tính là lỗi sai của ta sao ?

"Tinh! qua kiểm tra tổng quát cho thấy, nàng chỉ là tạm thời ngất đi mà thôi, xin ký chủ cứ yên tâm."

Mà Trần Dạ sau khi nghe nàng nói thế, cũng liền thở phào nhẹ nhõm, nội tâm đang hỗn loạn của hắn, cũng dần trở nên thanh tĩnh lại.

Nghĩ đến đây, trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện, những hình ảnh cũng như hành động, của hắn và nàng vào tối hôm qua.

Lại qua một lúc đi sâu vào bên trong, thì hắn cuối cùng cũng đi đến, vùng trung tâm của căn phòng này.

Mà Liễu Thiên Tuyết vừa nhìn thấy hắn bước vào, liền nhẹ nhàng đặt ly trà trên tay xuống bàn, rồi dùng ánh mắt có chút u oán, mà nhìn chằm chằm như hắn.

Rất nhanh sau đó, âm thanh của hệ thống liền vang lên.

Hơn nữa khi chạm vào bức tường của căn phòng này, hắn liền có một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc, loại cảm giác này, khiến hắn bất tri, bất giác nhớ tới bạch ngọc đế kiếm, đang nằm trong không gian hệ thống của hắn.

Mà Trần Dạ còn không đợi nàng hết choáng váng, liền áp sát tới bên tai của nàng mà thì thầm.

Trên một ngón núi nào đó gần thành Phi Long.

Đợi đến khi ánh sáng tán đi, thân ảnh của Trần Dạ và Liễu Thiên Tuyết, cũng hư không tiêu thất giữa thiên địa.

Hả ? Ta không nghe nhầm đâu nhỉ ?

Trần Dạ nghĩ đến đây, thì chợt nhận ra điều gì đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghĩ đến đây, Trần Dạ liền vô thức nhìn kỹ, đôi môi đỏ mọng nước, có chút sưng đỏ của Liễu Thiên Tuyết, rồi lại tiếp tục chìm vào trong thế giới nội tâm của bản thân.

Mà Liễu Thiên Tuyết nghe hắn đột ngột nói thế, thì cũng liền dừng lại, mà quay sang nhìn hắn, sau đó nàng có chút nghiêng đầu, rồi dùng giọng nói đầy sự nghi ngờ hỏi Trần Dạ.

Trần Dạ nghe được thông báo của hệ thống, cũng triệt để yên tâm trở lại, hắn đang định bế Liễu Thiên Tuyết lên.

"Đồ ngốc, tối hôm qua ta không hề say."

"Còn đứng đấy làm gì, không chuẩn bị đi tìm bí tàng sao ?" Liễu Thiên Tuyết giọng có chút buồn bực nói.

Khoan đã, nếu sư tôn đã nói như thế, thì có nghĩa là ta được phép làm gì đó nhỉ ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà Trần Dạ nghe thấy nàng đáp ứng yêu cầu của hắn, liền cảm thấy có chút kinh ngạc, cùng niềm vui ngoài ý muốn, sau đó hắn liền không nhịn được, mà tiếp tục hôn lên môi nàng.

"Có chuyện gì ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn chưa đợi nàng nói xong, thì Trần Dạ đã cúi đầu xuống, mà hôn lên đôi môi đỏ mọng nước của nước, mà nàng bị hắn tấn công bất ngờ, liền theo bản năng muốn vùng vẫy phản kháng, thì lại bị hắn ôm chặt hơn.

Có lẽ việc bị ta cưỡng hôn trong lúc say, đã chọc giận sư tôn rồi !

Nhưng mà để cho chắc chắn, hắn vẫn yêu cầu hệ thống, kiểm tra trạng thái hiện tại của Liễu Thiên Tuyết.

Không chỉ thế, nơi này còn có vô số các loại thần tài và thần dược, mà trên cửu thiên thập địa, đã tuyệt tích từ lâu, đan dược cùng linh thạch thì càng là nhiều vô số kẻ.

Hắn liền có một cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ, tựa như hắn đã từng đi qua nơi này rất nhiều lần rồi, nên mới có thể cảm thấy yên tâm, và không lo lắng khi bước qua đại môn kia.

Rồi vội vã sử dụng chân nguyên và thần hồn lực, để kiểm tra cơ thể và trạng thái hiện tại của nàng, sau một lúc kiểm tra, hắn liền thở phào nhẹ nhõm khi biết, nàng chẳng qua chỉ là tạm thời ngất đi mà thôi.

Nếu thật sự là sư tôn tức giận vì chuyện này, thì hiện tại ta nên đối mặt, với ngài ấy như thế nào đây ?

Không lẽ ta lại vô tình làm gì, khiến cho ngài ấy tức giận rồi ?

Sau đó, trong suốt quãng đường đi dò tìm lối vào của bí tàng, bầu không khí giữa hai người, liền trở nên yên tĩnh đến lạ thường, không ai chịu nói chuyện với ai.

Những suy nghĩ như thế này, cứ mãi xuất hiện trong đầu của Trần Dạ, khiến cho hắn lâm vào hoàn cảnh bối rối không thôi.

"Ngươi muốn làm gì ? có chuyện gì muốn nói thì ưm~ô."

Mặc dù không muốn đi tới nơi ngay lập tức, nhưng với tốc độ phi hành hiện nay của hắn, rất nhanh liền bay tới trước cửa tiêu hương lâu.

Chương 15: ước định với Liễu Thiên Tuyết, tiến vào lang nha bí tàng.

Cũng có nghĩa là, còn có những bảo vật khác trân quý hơn, đang được cất giữ sâu bên trong, vùng trung tâm của cả căn phòng rộng lớn này.

"Nếu có thiên kêu được khoá lại với ký chủ, gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, hoặc nguy cơ sinh tử, hệ thống sẽ ngay lập tức thông báo cho ký chủ, để ký chủ có thể đến ứng cứu kịp thời."

Ta nhớ rồi !

"Xem ra là sư tôn đã bị dịch chuyển đến nơi khác rồi." Trần Dạ thì thầm nói.

Lúc này trong lòng hắn thật sự rối bời, có vô số ý nghĩ loé lên, rồi nhanh chóng bị hắn gạt bỏ, quá trình này cứ tuần hoàn liên tục, cho đến khi Liễu Thiên Tuyết lên tiếng, phá vỡ bầu khí im ắng đến ngạt thở hiện tại.

Thậm chí cả căn phòng này, cũng có thể là một kiện bảo vật, có một không hai cực kỳ hiếm có, bởi vì hắn có thể cảm nhận được, cả căn phòng được tạo ra, từ những vật liệu không tầm thường.

Trần Dạ thấy thế cũng liền biết, hắn và sư tôn đã bị dịch chuyển vào trong lang nha bí tàng, hơn nữa vừa tiến vào đây, hắn đã không còn cảm nhận được, khí tức của Liễu Thiên Tuyết nữa.

Lại hôn nhau một lúc lâu sau, hắn mới thỏa mãn mà buông tha cho nàng, sau đó hai người lại ôm ấp một lúc, rồi cũng tiếp tục nhanh chóng, đi tìm lối vào của bí tàng.

Sau một lúc quan sát hoàn cảnh xung quanh, hắn phát hiện không còn đường đi nào khác nữa, thì liền đưa tay lên đặt vào đại môn ở trước mặt.

Liễu Thiên Tuyết bị hành động và lời nói của hắn, làm cho vành tai của nàng, không nhịn được liền đỏ ửng lên.

Hình như tối hôm qua, chính bản thân giống như, có chút nhịn không được, liền hôn lên môi của sư tôn.

Hoá ra, lý do thật sự khiến cho sư tôn tức giận, là bởi vì tối hôm qua ta không làm gì cả ?

"Ngươi đến rồi, Dạ !"

Sau đó nàng liền chủ động dán chặt lên người hắn, rồi có chút ngượng ngùng, nói nhỏ như muỗi kêu một chữ "được."

Hắn cũng rất muốn biết, rốt cuộc hiện tại trong lòng nàng, đang suy nghĩ cái gì, sau khi do dự một lúc lâu, hắn liền hạ quyết tâm, muốn hỏi nàng cho rõ ràng.

Sau khi đi đến trước cửa phòng của mình, Trần Dạ liền đưa tay lên chuẩn bị gõ cửa, thì cửa phòng đột nhiên được mở ra, hắn thấy vậy liền hít một hơi thật sâu, rồi nhanh chân bước vào bên trong.

Sau một lúc phản kháng vô ích, nàng mới kịp phản ứng lại, mà bắt đầu chủ động nghênh đón, cùng phản công lại hắn, hai người cứ thế không ai chịu nhường ai, mà hôn nhau một lúc sau, thì mới chịu rời môi.

Sau đó nó liên tục phát ra, từng đạo ánh sáng huyền diệu, những ánh sáng này nhanh chóng, bao phủ lấy thân thể của Trần Dạ, và Liễu Thiên Tuyết.

"Sư tôn, sau khi kết thúc chuyến thăm dò bí tàng này, chúng ta lại tiếp tục những việc, còn dang dỡ tối hôm qua nhé."

Có thể thấy được, trong nội tâm của hắn, cũng không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

Tại khoảnh khắc hắn vừa đặt tay lên, cổ lão đại môn liền phát ra vô tận quang hoa, rồi ầm vang mở ra, Trần Dạ thấy thế cũng nhanh chân bước vào.

Nhưng rất nhanh.

Mà quan trọng nhất là, tất cả những bảo vật trân quý này, chỉ mới là những bảo vật nằm ngoài rìa của căn phòng này thôi.

Lúc này, Trần Dạ cũng bị ánh mắt u oán của nàng nhìn chằm chằm, làm cho hắn không hiểu sao, liền cảm thấy có chút chột dạ, vô số câu hỏi như kinh đào hải lãng, đang tuôn ra không ngừng, trong nội tâm của hắn.

Lúc Trần Dạ vừa bay đến gần vùng trung tâm biên giới, thì liền có biến cố phát sinh, tấm bản đồ của lang nha bí tàng, đột nhiên thoát khỏi tay của hắn, mà bay lên giữa không trung.

Sau khi bước qua cổ lão đại môn kia, hắn liền tiến vào một căn phòng cực kỳ rộng lớn, trong đó chất đầy những bảo vật trân quý, thánh binh, chí tôn khí, thậm chí là đế binh cũng có vài kiện.

Sáng hôm sau...

Mãi cho đến khi hắn nghe được Liễu Thiên Tuyết truyền âm hối thúc, thì hắn mới hoàn hồn trở lại, mà nhanh chóng đuổi theo nàng.

Chỉ có Trần Dạ là thỉnh thoảng, lại nhìn lén tuyệt mỹ dung nhan của Liễu Thiên Tuyết, hắn muốn xem nàng đang bày ra biểu cảm gì ?

Nhưng mà rõ ràng tối hôm qua, ta có làm gì ngài ấy đâu ?

Sau khi hạ quyết tâm xong, Trần Dạ liền cất tiếng nói, phá vỡ bầu khí yên tĩnh hiện tại giữa hai người.

Mà Trần Dạ nghe được câu hỏi của nàng, cũng không có trả lời, mà lập tức tiến gần đến chỗ nàng, sau khi khoảng cách giữa hai người đã gần đến mức, có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của đối phương, thì hắn mới hơi dừng lại một chút.

Vừa bước vào trong phòng, đập vào mắt của hắn là, hình ảnh Liễu Thiên Tuyết, đang ngồi vắt chéo chân trên ghế, mà nhàn nhã uống trà.

Ngài ấy không tức giận vì bị ta cưỡng hôn, mà tức giận vì ta không làm gì cả.

Nội tâm vừa mới thanh tĩnh của hắn, liền nổi lên từng cơn sóng lớn, lại một lần nữa rơi vào trong hỗn loạn.

"Sắc trời cũng đã sáng rồi, cũng nên trở về thôi." Trần Dạ bày ra biểu cảm suy tư, rồi nhìn lên bầu trời thì thầm nói.

Sau đó hắn từ từ đứng dậy, rồi nhanh chóng bay về tiêu hương lâu.

Nói xong, nàng liền ngồi dậy, rồi nhanh chân bước ra khỏi phòng.

Đúng rồi !

"Sư tôn, chúng ta tạm ngừng chân một chút đi, ta có chuyện rất quan trọng, cần phải nói với ngài." Trần Dạ giọng nói có chút, phá lệ nghiêm túc nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

A~ thì ra là thế.

Trải qua một phen tìm kiếm của hai người, rất nhanh liền có thể xác định lối vào của bí tàng, là nằm ở vùng trung tâm của biên giới, sau khi đã xác định được điểm cần tìm, hai người cũng liền nhanh chóng bay qua đó.

Nếu là tình huống bình thường, trước tiên hắn sẽ cẩn trọng kiểm tra, xem bên trong có cấm chế hay cạm bẫy nào không, rồi mới tiến trong, nhưng từ lúc hắn tiến vào lang nha bí tàng này.

Với tu vi và thực lực hiện tại của hắn, thì chỉ cần một hai bước chân, liền có thể từ nơi này, trở về tiêu hương lâu ngay lập tức, nhưng hắn không làm thế, mà lại lựa chọn ngự không phi hành.

Có lẽ chính do sự kiện tối hôm qua !

Sau khi hắn nghe được những lời thì thầm, nhỏ như muỗi kêu của Liễu Thiên Tuyết, khi nàng đi ngang qua người hắn.

Nhưng nàng còn chưa kịp lùi lại, thì đã bị Trần Dạ nhanh tay ôm chặt lấy eo thon của nàng, rồi kéo sát cả người nàng vào lòng hắn, khiến nàng cảm thấy có chút hoảng hốt.

Thì đúng lúc này, có một giọng nói vang lên từ phía sau hắn.

Tại sao sư tôn lại nhìn ta, với ánh mắt như thế ?

Mà lúc này, Liễu Thiên Tuyết bị hắn đột nhiên áp sát lại gần, liền theo bản năng muốn lùi lại phía sau một bước.

Trải qua một đêm chuyên tâm tu luyện, Trần Dạ cũng đem mấy môn thần thông hiện có, chải chuốt lại một chút, tiện thể còn đem một vài môn thần thông, thuế biến đến chung cực hình thái.

Sau khi ánh sáng chói mắt tán đi, Trần Dạ vừa mở mắt ra, liền thấy bản thân đang đứng trước một toà cổ lão đại môn, ở phía trên cao của đại môn, còn có một tấm bảng ghi hai chữ "Lang Nha". (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hô~ thu hoạch không tệ." Trần Dạ thở ra một hơi, rồi cười vui vẻ nói.

Mà lúc này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: ước định với Liễu Thiên Tuyết, tiến vào lang nha bí tàng.