Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: tiêu hương lâu, Liễu Thiên Tuyết say rượu làm loạn ?
Sau một lúc trò chuyện, hắn cũng có hiểu biết đại khái, về thông tin của tứ đại cổ quốc này, mà từ tỉ lệ quy đổi có sự chênh lệch to lớn, giữa linh thạch và đồng tiền được lưu hành hiện tại cho thấy.
"Nếu người cảm thấy mệt mỏi, thì chúng ta hãy tạm dừng chân, và nghỉ ngơi tại nơi này một thời gian đi."
Mà sau khi hắn rời đi, Trần Dạ và Liêu Thiên Tuyết, cũng nhanh chóng tiến vào phòng của bản thân, mà nằm xuống nghỉ ngơi.
Rất nhanh hai người liền đáp xuống, trước cửa của toà khách điếm to lớn kia, lúc này họ mới để ý đến tấm bảng hiệu đầy xa hoa lộng lẫy, được treo ở trước cửa khách điếm, bên trên có khắc ba chữ "tiêu hương lâu".
Tên tiểu nhị kia sau khi nhìn thấy Trần Dạ lấy ra linh thạch, thì liền vội vã đi tìm chưởng quầy.
Nói rồi, hắn liền làm một động tác mời, rồi dẫn hai người đi lên tầng năm, hắn vừa đi vừa giới thiệu cho hai người về tiêu hương lâu này.
"Hai vị mới tới nên có lẽ không biết, tiêu hương lâu của bọn ta, được chia làm năm tầng, trong đó tầng một và hai, là dùng để tiếp đãi khách nhân bình dân."
Liễu Thiên Tuyết dùng giọng nói quyến rũ, mà nói ra những lời nói đầy ám muội, kết hợp với tuyệt mỹ dung nhan, đang đỏ ửng vì say rượu của nàng, tạo nên một khung cảnh, khiến cho Trần Dạ vừa nhìn, liền cảm thấy có chút khó nhịn.
"Sư tôn ngài say rồi, để ta đưa ngài về phòng nghỉ ngơi."
Không phải đâu ?
"Bẩm vị khách quan này, trong tiêu hương lâu của chúng tôi, có tổng cộng ba mươi hai loại rượu ngon."
"Thật ngại quá, đã để hai vị đại nhân chờ lâu rồi, ta là chưởng quầy của tiêu hương lâu này, rất hân hạnh được phục vụ cho hai vị."
Sau khi Trần Dạ vừa nằm xuống giường, thì âm thanh của hệ thống lại vang lên.
Tuy rằng nơi này nằm cách xa trung tâm của hai đại tiên vực, nên linh khí có phần cằn cỗi, bảo vật khó tìm, cũng có thể nói là hoàn cảnh tu luyện khó khăn, nhưng số lượng tu sĩ ở nơi này cũng không ít.
"Đúng là một cái nhược nhục cường thực thế giới." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tiêu Hương lâu, nghe tên liền biết thức ăn ở đây làm rất ngon đi, chỉ là không biết có thể so với a Dạ nhà ta không ?"
Mà tên chưởng quầy đang đi phía trước, nghe hắn hỏi vậy, liền cười vui vẻ đáp.
Mà Trần Dạ và Liễu Thiên Tuyết vừa bước vào không lâu, liền có một tên tiểu nhị đến tiếp đón hai người.
Bên trong lãnh thổ của tứ đại cổ quốc, có rất nhiều mỏ khoáng sản, vàng bạc và đá quý các loại, nhưng lại có rất ít các loại mỏ linh thạch, dẫn đến tình trạng tu sĩ tại đây, thiếu hụt tài nguyên tu luyện trầm trọng, mà hình thành sự chênh lệch giá cả to lớn giữa hai bên.
Sau khi hoàn tất việc bàn giao phòng, hắn liền hơi cúi người hành lễ, rồi nhanh chóng cáo lui.
"Hừ ! nếu không phải a Dạ chỉ biết nấu ăn, mà không biết ủ rượu, thì ta cần gì phải đi tới nơi này để uống rượu chứ !?"
Mà Trần Dạ đứng một bên thấy thế, liền lấy ra mười viên trung phẩm linh thạch, rồi đưa đến trước mặt tên tiểu nhị kia.
"Còn tầng ba và bốn, thì dùng để tiếp đãi vương công và quý tộc, chỉ có riêng tầng năm, thì phải đạt được mức chi tiêu nhất định, tại tiêu hương lâu, thì mới có thể được tiếp đón tại đây."
Trần Dạ nghe thế cũng có chút bất ngờ, sau đó suốt quãng đường đi, hắn cũng liên tục trò chuyện, với tên chưởng quầy kia, về tỉ lệ quy đổi linh thạch, cũng như tình hình kinh tế chung của tứ đại cổ quốc.
"Còn các loại mỹ tửu, mà vị đại nhân này vừa gọi, chúng rất nhanh sẽ được đưa lên phòng cho ngài."
Trần Dạ nghe nàng nói thế, cũng cảm thấy bản thân có chút miệng đắng lưỡi khô, một cổ d·ụ·c hoả đang bừng lên mảnh liệt từ trong người hắn.
"Chúng đều có giá trị vô cùng quý, thậm chí có vài loại mỹ tửu, ngài cần phải chứng minh giá trị của bản thân, thì mới có thể mua được."
"Ươn~ cuối cùng cũng tới, ba ngày này không ngừng không nghỉ phi hành, kém chút nữa làm ta mệt c·h·ế·t rồi."
"Tinh! chúc mừng ký chủ nhận được thần thông, đại vận mệnh thuật."
Mà động tác này của nàng, cũng hoàn mỹ phô diễn ra từng đường cong tuyệt mỹ trên cơ thể nàng, kết hợp với bộ đạo bào mỏng, có chút bó sát người kia, càng làm tôn lên vẻ đẹp quyến rũ, và thành thục của nàng.
Liễu Thiên Tuyết nhìn vào tấm bảng hiệu, có tên tiêu hương lâu kia, rồi quay sang nhìn Trần Dạ nói.
Mà lúc này trên bầu trời đêm của thành phi long, kinh thành của thanh long cổ quốc, bỗng nhiên xuất hiện một cái khe nứt không gian, sau đó liền có hai thân ảnh bước ra từ trong đó, chính là Trần Dạ cùng Liễu Thiên Tuyết.
Thiên hoang chi địa, biên giới giữa huyền thiên tiên vực, và hoàng thiên tiên vực.
Nói rồi hắn liền muốn đỡ Liễu Thiên Tuyết đứng dậy, rồi đưa nàng trở về phòng của nàng, nhưng hắn vừa muốn đứng lên, thì nàng liền quay người lại ôm chầm lấy hắn.
Mà Trần Dạ đối với tất cả những việc này, cũng chỉ có thể bất lực thở dài, mà cảm thán một tiếng.
Nói xong, hắn lại hướng ánh mắt, về phía Liễu Thiên Tuyết nói tiếp.
"Vậy thì chúng ta hãy tạm nghĩ chân ở đây một khoảng thời gian đi."
Trần Dạ cố gắng kềm chế bản năng của cơ thể nói.
Mặc dù đại đa phần tu sĩ ở đây, tu vi chỉ có linh hải cảnh cùng kết đan cảnh, nhưng cũng có không ít người đạt tới ngưng thần cảnh, và không minh cảnh.
"Ta thấy người không phải đến đây để dùng bữa, mà là đến để uống rượu thì có." Trần Dạ lắc đầu cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
"A~ cơ thể của a Dạ nhà ta thật săn chắc nha, sờ vào liền có cảm giác thật thoải mái~"
"Ồ nếu nói như vậy, thì ta đã chi tiêu đạt mức cần thiết để lên tầng năm rồi sao ?" Trần Dạ có chút ngạc nhiên nói.
"Tinh! Phượng Thanh Ca sau ba ngày tu luyện, chí tôn cấp công pháp, đã đạt đến viên mãn, đang phản hồi..."
"Tinh! chúc mừng ký chủ nhận được thần thông, cửu thiên kiếm ngục."
Sau khi âm thanh của hệ thống kết thúc, trong não hải của Trần Dạ, liền xuất hiện thêm, bốn môn cực kỳ cường đại, cùng khủng bố đại thần thông.
Mà Trần Dạ sau khi nghe nàng nói thế, liền có chút không nhịn được mà co giật khoé miệng, trong nội tâm hắn cũng đang gào thét liên tục.
"Hai vị đại nhân, xin mời đi theo ta qua bên này, ta đã sắp xếp hai căn phòng thượng hạng, cho hai vị ở trên tầng năm."
Liễu Thiên Tuyết vừa vươn người ưỡn ngực, vừa bày ra vẻ mệt mỏi mà than khổ.
Cho nên, đối với việc những tu sĩ kia, luôn tỏ ra vẻ cao cao tại thượng, cùng lũng đoạn giá trị thị trường, bọn họ rất phẩn hận, nhưng cũng chỉ có thể bất lực, và cam chịu chấp nhận số phận.
Mà Trần Dạ nhìn thấy hành động, và tình trạng của nàng lúc này, khoé miệng liền có chút co giật, một loại cảm giác quen thuộc nào đó, lại chạy dọc sống lưng của hắn.
Khiến cho Trần Dạ nhìn đến mê mẩn thất thần, nhưng rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại, mà di chuyển ánh mắt sang chỗ khác, hắn sợ nếu nhìn nàng thêm một chút nữa, thì hắn sẽ không nhịn được, mà làm ra vài hành động khi sử miệt tổ mất.
Nói rồi hắn liền quay người rời đi, để lại Liễu Thiên Tuyết đang nhắm mắt, nằm yên ngủ trên giường.
Bên trong tiêu hương lâu có không khí rất náo nhiệt, tiếng khách nhân gọi món, và thân ảnh tiểu nhị chạy qua, chạy lại phục vụ liên tục không ngừng, thỉnh thoảng còn có mùi thơm của mỹ thực, và mỹ tửu toả ra từ phòng bếp ở phía sau.
Liễu Thiên Tuyết liền nhìn theo hướng mà hắn chỉ, lập tức hai mắt nàng liền toả sáng, khi nhìn thấy một toà khách điếm to lớn, nhộn nhịp khách nhân ra vào, toạ lạc ở giữa trung tâm của thành thị kia.
Liễu Thiên Tuyết sau khi đi vào, thì liền tiến lên ngồi xuống trên đùi của hắn, nàng vòng một tay ôm lấy cổ hắn, tay kia thì bắt đầu không an phận, mà sờ soạng khắp ngực hắn.
"Tính sai rồi~ nhưng ta vẫn rất hài lòng với tính cách, và nhân phẩm của a Dạ nhà ta nha~"
Nghĩ đến đấy, hắn liền lắc đầu cười khổ, rồi nhanh chóng đuổi theo bước chân của nàng, mà tiến vào tiêu hương lâu.
"Tinh! chúc mừng ký chủ nhận được thần thông, thượng thương kiếp quang."
Ngoại trừ tâm thông thiên địa ra, thì mấy môn thần khác, được hệ thống ban thưởng, đều đạt đến cảnh giới đại viên mãn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó, Liễu Thiên Tuyết với bộ dạng say bí tỉ, liền từ từ bước vào phòng hắn, sau khi bước vào nàng còn cẩn thận, giúp hắn cài lại chốt cửa.
Trần Dạ vừa chỉ xuống thành thị nhộn nhịp phía dưới, vừa nói.
"Chào hai vị khách quan, xin hỏi hai vị là đến để dùng bữa, hay là đến để thuê trọ ạ ?" Tiểu nhị mỉm cười lấy lòng hỏi.
Bên trên thiên hoang chi địa này, còn có tứ đại cổ quốc cư ngự, bao gồm thanh long cổ quốc, bạch hổ cổ quốc, chu tước cổ quốc, và huyền vũ cổ quốc.
Nói đến đây hắn liền có chút cẩn trọng, mà nhìn Liễu Thiên Tuyết, ánh mắt của hắn như thể đang hỏi nàng, ngươi có đủ tiền sao ?
Sau khi áp chế xong d·ụ·c vọng của bản thân, hắn liền bế Liễu Thiên Tuyết đặt lên giường, rồi nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của nàng nói.
"Nếu như hai vị đại nhân, không có yêu cầu nào khác, thì ta cũng không tiếp tục làm phiền hai vị nữa, tại hạ xin cáo lui."
Sau một lúc ôm hôn quấn quýt, thì hai người mới chịu tách nhau ra, lúc này cổ d·ụ·c hoả đang bừng lên trong người của Trần Dạ, cũng bị hắn thành công trấn áp xuống.
Rất nhanh sau đó, hắn liền dẫn theo một người, mặc cẩm y màu vàng, một thân tràn đầy quý khí quay trở lại, người mặc cẩm y kia sau khi gặp hai người, liền hơi cúi người hành lễ, rồi cười giới thiệu nói.
Mà trong lúc hắn đang ngồi suy nghĩ, lên kế hoạch tiếp theo nên làm gì, thì cửa phòng của hắn bỗng nhiên bị mở tung ra.
Mà bởi vì cửu thiên kiếm ngục, là thần thông được thức tỉnh từ kiếm tâm, nên Trần Dạ cũng theo đó, mà thuận lợi thức tỉnh được thần thông của tiên tâm, tâm thông thiên địa.
"Tinh! Cơ Thu Nhã sau ba ngày tu luyện, chí tôn cấp công pháp, đã đạt đến viên mãn, đang phản hồi..."
Mà hắn vừa rời đi không lâu, cái người đang nhắm mắt, nằm ngủ trên giường kia, bỗng nhiên bật người ngồi dậy, nàng nhìn về phía cửa phòng, rồi nhẹ giọng lẩm bẩm.
Nói rồi nàng cũng nhanh chân bước vào trong tiêu hương lâu, bỏ lại Trần Dạ đang đứng hoài nghi nhân sinh ngoài cửa.
"Trong đó có mười loại là mỹ tửu thượng hạng, năm loại là mỹ tửu số lượng có hạn, một năm chỉ bán ra ngoài có mười bình."
Liễu Thiên Tuyết nghe tiểu nhị hỏi thế, liền suy nghĩ một chút rồi nói.
Trong lúc Trần Dạ đang chìm trong suy tư và cảm khái, thì tên chưởng quầy đang dẫn đường phía trước, bỗng nhiên dừng bước chân lại, hắn đưa tay về phía hai căn phòng xa hoa, rồi cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn liền không nhịn được mà cúi đầu xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng nước của nàng.
Sau hơn ba ngày liên tục phi hành, cùng vượt qua mấy cái đại truyền tống trận, Trần Dạ và Liễu Thiên Tuyết cuối cùng cũng tới thanh long cổ quốc, cổ quốc nằm giữa biên giới của huyền thiên tiên vực, và hoàng thiên tiên vực.
"Hai vị đại nhân đã đến nơi rồi, đây là hai căn phòng có cấp bậc cao nhất ở tiêu hương lâu, mà ta đã sắp xếp cho hai vị đại nhân."
Cùng lắm thì sau khi trở về, ta liền học cách ủ và pha chế rượu, cho ngài là được.
"Cho ta hai căn phòng loại tốt nhất, rượu thì mỗi loại một bình."
Mà nàng thấy Trần Dạ không chút do dự, liền vạch trần ý đồ thực sự của nàng, làm cho nàng có chút thẹn quá hoá giận, mà hung hăng liếc nhìn hắn.
Không biết ủ rượu cũng là lỗi của ta sao ?
Hơn nữa số lượng tu sĩ tại tứ đại cổ quốc, tuy chỉ chiếm có ba phần mười số lượng nhân khẩu tại đây, nhưng bảy phần còn lại, đều là thường dân không thể tu luyện, hoặc chưa bước lên con đường tu luyện.
"Ta không có say~ ta đang rất tỉnh táo, ta cũng không muốn trở về, lúc này ta muốn thân mật với a Dạ nhà ta thôi~"
"Hai vị khách quan xin đợi một chút, ta đi tìm chưởng quầy, đến tiếp đón hai vị."
Mà dường như để chứng thực cảm giác của Trần Dạ.
Bọn họ đa phần đều là trưởng lão cấp bậc, và lão tổ cấp bậc của một số tiểu thế gia tu tiên, hoặc là một tiểu môn phái nào đó, chỉ có ở tứ đại cổ quốc, mới có sự tồn tại của thần cảnh tu sĩ.
Liễu Thiên Tuyết bị hắn tập kích bất ngờ, liền vòng hai tay ôm lấy cổ Trần Dạ, rồi có chút luống cuống đáp lại hắn.
Chương 14: tiêu hương lâu, Liễu Thiên Tuyết say rượu làm loạn ?
Được rồi ngài là sư tôn cao cao tại thượng, nên ngài nói gì cũng đúng.
"Ha ha, hồi bẩm vị đại nhân này, số tiền ngài bỏ ra để mua mỹ tửu ở tiêu hương lâu bọn ta, đã đủ để mua một căn biệt phủ nhỏ ở kinh thành này rồi đấy."
Sau khi cảm nhận được sự cường đại, của mấy môn thần thông này, Trần Dạ liền cảm thấy, chuyến đi thăm dò bí tàng lần này, sẽ có nhiều hơn mấy phần nắm chắt.
Liễu Thiên Tuyết hừ nhẹ một tiếng, giọng có chút hờn dỗi nói nhỏ.
Nói rồi nàng liền nhanh chóng bay về phía khách điếm kia, mà Trần Dạ thấy thế cũng cười khổ lắc đầu, rồi vội vàng đuổi theo nàng.
"Tuy ta cũng rất muốn đè ngài ra ăn sạch, nhưng ta cũng thể ra tay với ngài, trong tình trạng hiện tại được."
"Bao nhiêu đây đủ không ?" Trần Dạ lạnh nhạt nói.
"Tinh! Mục Ninh Tuyết sau ba ngày tu luyện, chí tôn cấp công pháp, đã đạt đến viên mãn, đang phản hồi..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.