Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 32 Oan ức Lưu Sùng! Lâm Tuyệt đối nhân xử thế vẫn rất tốt a.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32 Oan ức Lưu Sùng! Lâm Tuyệt đối nhân xử thế vẫn rất tốt a.


Lâm Tuyệt lúc này hướng đến Âu Dương Hạo cùng mọi người nói: “Trận tỉ thí này mong mọi người không nên truyền ra, ta không muốn bị nổi danh, hiện tại Sở Phàm đang là anh hùng của tông môn, ta cũng không muốn cái danh hiệu đánh bại người hùng này, nếu để cho chúng đệ tử biết ta cá ướp muối lại có thể mạnh hơn Sở Phàm, có thể làm tổn thương đạo tâm của bọn hắn, nếu có ai tò mò cứ bảo Lâm Tuyệt ta bị hạ đo ván là được.”

Sở Phàm bị nện cho thổ huyết, lao thẳng như diều đứt dây, đập mạnh vào đại điện.

Thật ra hắn cũng chẳng thèm quan tâm đến đám đệ tử kia đạo tâm có nát hay không.

Lưu Sùng cũng là mọng bức lấy.

“Ta...ta lúc đó là do chủ quan a.” Lưu Sùng lúng túng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 32 Oan ức Lưu Sùng! Lâm Tuyệt đối nhân xử thế vẫn rất tốt a.

“Hơn nữa, bên trong còn có thêm cả một luồng kiếm khí, xác thật là kì tài kiếm đạo.”

Âu Dương Hạo cũng bắt đắc dĩ, đi lên tuyên bố: “Lâm Tuyệt chiến thắng! Toàn bộ chiến lợi phẩm này quy về hắn!”

Liền như vậy, hắn cũng dám đưa ra chiến thư khiêu chiến?

Lâm Tuyệt lúc này đi đến thu về linh thạch của mình cùng 210 viên kim nguyên đan, rồi đi đến bên cạnh Sở Phàm đở hắn đứng dậy.

Đã là fan cuồng thì đương nhiên sẽ vì Idol của mình đứng ra bảo vệ, nếu như bọn hắn biết Lâm Tuyệt đánh bại Sở Phàm, bọn hắn không những không sợ, còn sẽ ngày ngày đi tìm Lâm Tuyệt khiêu chiến đòi lại danh dự cho thần tượng của mình.

Việc này liên quan gì đến ta? (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía bên ngoài quan chiến, đám phong chủ cũng âm thầm kinh ngạc, lần lượt có người nêu ra quan điểm.

Liền này?

“Con mẹ nó nhà ngươi Lưu Sùng! Có phải hay không cùng tên tiểu tử thúi Lâm Tuyệt kia cấu kết lừa bọn ta?”

“Ngươi biết Lâm Tuyệt mạnh như vậy, tại sao không cùng bọn ta nói hả? Tên hỗn đản.” Liễu Viêm vô cùng phẫn nộ nói, hắn thua tận 20 viên kim nguyên đan a.

Bọn hắn đều không dám tin tưởng.

Ta cũng không không mất trắng 20 viên kim nguyên đan a!

“Ngọa tào! Tại sao lại đòi ta? Ta cũng bị thua a.” Lưu Sùng lúc này thật muốn điên a.

Sở Phàm cũng vô cùng oan ức a, hắn cũng bị sư phụ hắn lừa thảm, nếu biết Lâm Tuyệt lợi hại như vậy hắn cũng không nổi cơn lên đi tìm hắn khiêu chiến, vừa b·ị đ·ánh vừa mất cả công pháp.

Lâm Tuyệt nghe vậy cũng là đầy đầu dấm chấm hỏi.

Tĩnh!

Lâm Tuyệt cũng không muốn bị làm phiền, hắn cũng không thể tức giận mà ra tay g·iết sạch bọn chúng, dù sao Lâm Tuyệt tuyệt không thích chém chém g·iết g·iết.

Đồ đã rơi vào tay ta còn muốn đòi lại?

Lưu Sùng nghe vậy liền khí.

Chuyện đùa!

“Nhìn vào mức độ uy lực, có lẽ đã luyện đến tiểu thành đi, đúng là kỳ tài trăm năm khó được một a.”

Lưu Sùng chỉ biết ôm đầu đón đỡ.

Lúc nãy còn mở miệng khen không ngớt hắn, cuối cùng liền bị Lâm Tuyệt một chiêu cho giây?

Lâm Tuyệt nhìn chằm chằm vào Sở Phàm, hắn lúc này muốn áp chế cảnh giới ở kim đan sơ kỳ, hắn muốn xem xem, cùng cảnh giới hắn có thể hay không đánh bại tiên thiên khí vận giả.

Phốc______

“Ngươi còn không hiểu? Loại phế vật như ngươi làm sao có thể dạy dỗ Sở Phàm nên người được? Ta chủ tu là kiếm đạo, nếu như hắn bái ta làm thầy liền đã khác.”

Đối với lời nói này, Lâm Tuyệt hoàn toàn chẳng quan tâm, lúc bình thường hắn có lẽ sẽ cợt nhã thờ ơ, nhưng lúc chiến đấu, sẽ luôn luôn dùng toàn lực, sẽ không vì đối phương thực lực yếu hơn mình mà coi khinh.

Cảm thấy Lâm Tuyệt làm người vẫn rất được.

Sở Phàm tự mình giễu cợt lấy, lủi thủi rời đi.

Nhìn thấy thế trận hùng hồn, Lâm Tuyệt cũng không có bao nhiêu nao núng, sử dụng thân pháp mãn cấp dễ dàng né tránh.

Đám phong chủ dường như phát hiện điều gì đó không đúng, ánh mắt không thiện tập chung vào Lưu Sùng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi làm gì a? Ta chẳng qua sợ ngươi bỏ chạy không chịu giao ra công pháp, chắc ngươi cũng không phải loại người đó a.”

“Lâm Tuyệt trả lại đan dược cho bọn ta a! Trận tỉ thí này bọn ta không phục! Các ngươi bán độ, nên không tính a.”

Các ngươi là đang ngủ mớ sao?

Lâm Tuyệt cũng không phải muốn làm màu, hắn chẳng qua chỉ muốn mài luyện một chút kỹ năng chạy trốn này mà thôi, cũng muốn xem xem địa cấp thượng phẩm công pháp từ một tên kim đan sơ kỳ đánh ra uy lực mạnh và nhanh tới đâu.

“Chủ quan cái đầu ngươi a! Ngươi có ngon áp chế cảnh giới đến kim đan sơ kỳ rồi đánh lén ta xem, để xem ta có bị làm sao không?” Đám phong chủ lúc này đã nổi điên.

“Bây giờ liền căng thẳng sao? Lúc nãy ngươi rất tự tin và phách lối a.” Sở Phàm giễu cợt nói.

Cảm thấy không thể làm gì hơn được Lâm Tuyệt, đám phong chủ lúc này quay sang đòi Lưu Sùng.

Ngọa tào!

Lâm Tuyệt cũng không có xuất kiếm ra khỏi vỏ, mà dùng vỏ kiếm nện lấy, nếu như dùng lưỡi kiếm hay sóng kiếm, hắn sợ Sở Phàm liền lành lạnh a.

“Đúng vậy! Khí thế hào hùng như vậy nhưng chẳng đánh trúng, lại bị Lâm Tuyệt nhẹ nhàng nện trọng thương bay ngược ra sân, bán độ kiểu này cũng quá lộ liễu đi.”

“Ta tu luyện là vì cái gì? Là để được người khác kính ngưỡng tôn trọng sao? Giống như hắn nói, thứ đó có thể ăn được sao?”

“Tại sao lại nói trận tỉ thí này không tính? Ngươi thử hỏi Sở Phàm xem là hắn bán độ hay là thật sự bị ta đánh bại? Không tin các ngươi có thể áp chế cảnh giới ở kim đan sơ kỳ lên đánh với ta là biết liền.” Lâm Tuyệt khinh thường nói.

Còn về Lưu Sùng thì lúc này đã b·ị đ·ánh xưng thành đầu heo bất tĩnh nhân sự.

Hắn biết nơi nào có người nơi đó có giang hồ.

“Đúng vậy! Chuyện lúc trước ngươi bị hắn một kiếm cho trọng thương là sự thật, tại sao lại nói thành là do ngươi b·ị t·hương trước? Con mẹ nó, hại bọn ta thua thảm a.” Mạc Vũ Hà cũng giận điên lên nói.

Ban ngày ban mặt mà cũng nói mớ ra được những lời như vậy?

Nhìn thấy Lâm Tuyệt dáng vẻ nghiêm túc như vậy, Sở Phàm trong lòng cũng là đấu trí 10 phần, không do dự liền nắm lấy trường kiếm, bấm niệm pháp quyết.

Lưu Sùng bị nói cho tức điên, muốn liều mạng cùng với hắn, lúc này Âu Dương Hạo ở trên cao “Hừ” lạnh một tiếng quát:

Sở Phàm hoàn toàn không theo kịp tốc độ của Lâm Tuyệt, liên tục xuất thủ đánh bậy đánh bạ, Lâm Tuyệt nhìn Sở Phàm đã xuất thủ được hơn 5 chiêu, hắn cũng không muốn tiếp tục câu thêm thời gian, chớp lấy thời cơ liền xuất hiện ở sau lưng Sở Phàm, sử dụng trảm thiên bạt kiếm thuật đánh vào trên người hắn.

Nói thật, hắn chẳng hiểu kiểu gì liền bị nện muốn b·ất t·ỉnh bay ngược ra sân a.

Tuyệt Ảnh Phi Kiếm hoàn toàn không chạm được vào người của Lâm Tuyệt.

Đám phong chủ trợn mắt nhìn lấy.

“Con mẹ nó Mạc Vũ Hà! Ngươi có ý gì?”

“Haizz...đáng tiếc bái sai sư phụ a.” Mạc Vũ Hà thở dài tiếc nuối nói.

“Đúng vậy! Ngươi biết điều thì trả lại cho bọn ta kim nguyên đan, không những thế còn phải bồi thường số cực phẩm linh thạch kia cho bọn ta.”

Âu Dương Hạo cùng đám phong chủ lúc này cũng là trầm lặng vài giây.

Sở Phàm sau khi nghe Lâm Tuyệt nói như vậy, trong lòng hắn cũng vô cùng nặng nề.

Có Âu Dương Hạo đứng ra, 2 tên phong chủ này mới ngoan ngoãn im lặng tiếp tục quan chiến.

Sau khi đánh bay Sở Phàm, Lâm Tuyệt ôm quyền nói: “Đã nhường.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Con mẹ nó Lưu Sùng, ngươi có ngon trả lại kim đan cho bọn ta a!”

“Nếu như hắn không lừa đan dược của bọn ta thì tốt a.”

Vừa ra tay liền là sát chiêu, hơn trăm đạo kiếm ảnh lăng lệ trên bầu trời, khóa chặt lấy Lâm Tuyệt, chỉ đợi Sở Phàm ra lệnh liền có thể trực tiếp đâm xuyên Lâm Tuyệt thành người nhím.

Lâm Tuyệt vô cùng nghiêm túc nói.

“Cái đầu ngươi thì có.” Đám phong chủ tức giận nhào lên đánh Lưu Sùng tới tấp.

Nói xong, Lâm Tuyệt liền quay người rời đi.

“Kiếm pháp thật lợi hại! Ít nhất cũng là địa cấp trung phẩm a?”

“Im lặng hết cho ta, các ngươi đến đây để quan chiến chứ không phải đến để đánh nhau.”

Tên này mạnh biến thái như vậy sao?

“Cái này...” Bị Lâm Tuyệt nói như vậy, cũng không có ai dám áp chế cảnh giới đến kim đan sơ kỳ cùng Lâm Tuyệt giao thủ cả.

Nhận được công pháp, Lâm Tuyệt liền vui vẻ thu vào nhẫn trữ vật, liền muốn rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Haizz...” Đám phong chủ cũng là thở dài lấy một hơi.

“Cảm ơ..” Sở Phàm chưa kịp nói cảm ơn thì liền nhìn thấy khuôn mặt đáng ghét của Lâm Tuyệt, vội vàng hất hắn ra.

“Cái này...cái này...” Lưu Sùng lúng túng không biết giải thích thế nào.

Nhìn xem Sở Phàm mạnh như vậy cũng bị Lâm Tuyệt nện cho trọng thương, hơn nữa đối phương còn không thèm xuất kiếm a.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32 Oan ức Lưu Sùng! Lâm Tuyệt đối nhân xử thế vẫn rất tốt a.