Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31 Sở Phàm khiêu chiến Lâm Tuyệt (2).

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31 Sở Phàm khiêu chiến Lâm Tuyệt (2).


Lâm Tuyệt nhìn lấy món pháp khí, khó chịu nói: “Trên người ngươi liền thứ này là đáng giá sao?”

Lưu Sùng nhăn nhó móc ra mười viên kim nguyên đan, hắn ngoài cười nhưng tâm lại khóc a.

Chương 31 Sở Phàm khiêu chiến Lâm Tuyệt (2). (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Tuyệt cũng tiện tay lấy ra 190 viên cực phẩm linh thạch đưa cho Âu Dương Hạo nắm giữ.

P/S: Truyện sau 3 ngày đăng tải đã chạm đúng móc 1800 lượt đọc, cảm ơn các bạn đã ủng hộ tác ạ, nếu có thể cho tác xin vài phiếu đề cử, đánh giả cùng thả cảm xúc mỗi chương a.

Sở Phàm quyết định không cùng Lâm Tuyết đấu võ mồm nữa, hắn lúc này mở miệng khiêu khích nói:

Cùng ngươi chiến?

Con mẹ nó nhà ngươi Liễu Viêm, nếu không phải Lưu Sùng tung tin đồn nhãm thì chắc chắn chỉ có nhà ngươi, cứ đợi đó cho ta.

Sở Phàm thì khuôn mặt co rúm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn thề! Từ nay trở về sau, nơi nào có Lâm Tuyệt liền không có hắn.

“Đúng vậy! Nếu là nam nhân thì ngươi nên ứng chiến a.”

Thế là Lâm Tuyệt liền gật đầu đồng ý.

Lâm Tuyệt sờ sờ cầm, sau đó nói: “Nơi này không thích hợp, nếu ngươi muốn đánh, thì theo ta đi đến đại điện tông môn, lúc đó có Tông Chủ làm trọng tài, như vậy mới công bằng, không chỉ là tông chủ, ta còn muốn mời vài vị phong chủ đến làm người chứng kiến, ngươi cảm thấy thế nào?”

Lâm Tuyệt nhìn thấy cũng là chửi ầm lên.

“Lâm Tuyệt! Đừng có mà khinh người quá đáng a, ngươi nghĩ ngươi là ai? Còn dám cùng ta phân thắng bại trong mười chiêu?”

Nhìn thấy là cực phẩm linh thạch, đám phong chủ cũng là hô hấp dồn dập, dùng mười viên kim nguyên đan đổi lấy 10 viên cực phẩm linh thạch, cái này đáng giá đánh đổi a.

Thấy đám phong chủ cũng không có ai chịu tham gia, Lâm Tuyệt tiếp tục mở miệng nói: “Trong vòng mười chiêu không phân ra thắng bại, xem như ta thua!”

Sở Phàm bị hỏi vậy, cũng là trầm tư vài giây, sau đó nói: “Đương nhiên danh trấn toàn tông a!”

Nghe vậy, Lâm Tuyệt liền bật cười: “Cái đó có thể ăn được sao?”

“Được! Ta liền dùng bộ công pháp kim chung tráo này đặc cược.” Sở Phàm từ trong nhẫn trữ vật lấy ra cuốn địa cấp hạ phẩm kim chung tráo.

Trong lòng Lâm Tuyệt hối thúc không thôi.

Con mẹ nó chứ!

Lâm Tuyệt lúc này nhìn sang Lưu Sùng, mở miệng nói: “Lưu tặc! Đệ tử của ngươi cùng ta tỉ thí, ngươi không vì đệ tử gia tăng sĩ khí sao? Ít gì cũng thêm 10 hay 15 viên nữa chứ? Ngươi nhìn lão Liễu xem.”

“Được! Cược thì cược!” Đám phong chủ quyết định thỏa hiệp, mười viên kim nguyên đan cũng không nhiều, cùng lắm để bọn đệ tử kia nhịn đói vài tháng a.

Các vị thấy thế nào? Dám chơi sao?”

“Ta không tham gia!” Thường Nguyệt tiên tử mở miệng nói, nàng hiện tại không còn kim nguyên đan, hơn nữa nếu có nàng cũng không cược, cái này nào phải là cược, hoàn toàn là hiến tặng cho Lâm Tuyệt a. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe vậy, đám người cũng bắt đầu xoắn xuýt, bọn hắn chỉ biết đến thực lực của Sở Phàm, còn Lâm Tuyệt hoàn toàn giống như đám mê vụ a.

Bị Lâm Tuyệt nhìn chằm chằm, Liễu Viêm không hiểu sao có chút hoảng, lúng túng nói: “Không...không dám sao?”

Lâm Tuyệt cũng chẳng thèm quan tâm đến Sở Phàm một bên tức giận, hắn ánh nhìn lúc này đều đặt hết trên người đám phong chủ.

Lưu Sùng khóc không ra nước mắt, âm thầm thở dài.

Ta được lợi gì chứ?

Nhưng suy nghĩ lại thì Lâm Tuyệt cũng cảm thấy nên tu luyện công pháp kiểu phòng ngự a, dù sao một cộng một cũng lớn hơn hai nha.

Thân pháp? Kiếm pháp đâu? Ngươi đem cái của nợ này ra làm gì a? Ta có tuyệt phẩm pháp khí hộ thể, cần cái của nợ này làm gì a?

Các ngươi phá gia cũng đừng lôi ta theo a.

“Ta cũng vậy! Ta làm trọng tài, tham gia đánh cược không thích hợp.” Âu Dương Hạo cũng mở miệng nói, đan dược của hắn đã bị Thường Nguyệt tiên tử moi sạch rồi, hắn cũng không tin Sở Phàm trong vòng mười chiêu có thể đánh thắng được Lâm Tuyệt.

“Ngươi có dám cùng ta chiến một trận?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Tuyệt trong lòng khinh thường không thôi.

“Ta vì Sở sư điệt ra thêm 10 viên kim nguyên đan!” Mạc Vũ Hà tiến lên trợ uy nói, hắn là thật tin tưởng vào chiến lực của Sở Phàm, vừa muốn vì Sở Phàm trợ trận vừa có thể thu thêm linh thạch, ngu gì không tham gia.

Lưu Sùng khuôn mặt co rúm, trong lòng chửi bậy.

Chơi a! Sợ gì a!

Đám đệ tử bị cắt đi tuệ căn cũng là nói theo: “Ngươi có giỏi thì cùng Sở sư huynh ứng chiến a.”

Dù sao cũng là đệ tử hạch tâm của Vô Cực phong, người làm phong chủ sư tôn như hắn rút lui thì còn gì là mặt mũi a.

“Được! Giờ này ngày mai, hẹn ngươi ở diễn võ trường!” Sở Phàm cắn răng nói.

Sở Phàm bị mọi người không coi trọng như vậy cũng là vô cùng khó chịu.

Thấy vậy Sở Phàm tức giận cùng cực, quát mắng: “Ngươi lại muốn gì nữa?”

Sở Phàm thấy vậy cũng là tức run người, hắn chưa từng thấy tên nào vô sĩ như Lâm Tuyệt a.

Nhìn thấy đối phương ánh mắt đầy ghét bỏ, Sở Phàm cũng là có chút lúng túng, cái này là trung phẩm pháp khí a, ngươi vậy mà chê sao?

Sở sư điệt? Con mẹ nhà ngươi Lâm Tuyệt, ai là sư điệt của ngươi a?

“Vậy ngươi muốn thế nào mới chịu cùng ta tỉ thí.” Sở Phàm lúng túng mở miệng hỏi.

Lâm Tuyệt lúc này âm thầm cười lạnh.

Con mẹ nó chứ, đồng đội ngu như heo mà, biếu tặng kim đan cho người ta liền hăng hái như vậy sao?

Nhưng dù sao hắn cũng là người đưa ra chiến thư, nếu như từ bỏ há bị người khác xem không ra gì?

Hắn mặt dù biết đến Sở Phàm rất mạnh, nhưng muốn đánh thắng Lâm Tuyệt hoàn toàn không có khả năng a, hắn lúc trước còn xém bị Lâm Tuyệt cho lành lạnh a, mặc dù là chủ quan nhưng linh cảm nói cho hắn biết, Lâm Tuyệt tuyệt không đơn giản.

...

Lưu Sùng rất muốn làm như không nghe không thấy, nhưng lúc này Sở Phàm ánh mắt vô cùng trong mông nhìn chằm chằm hắn.

Lâm Tuyệt suy tư một hồi, sau đó nói: “Nếu ngươi có công pháp địa cấp, có thể dùng lấy để đánh cược a.”

Lưu Sùng trong lòng hận c·hết hai tên hỗn đản này.

Lâm Tuyệt dẫn Sở Phàm đi đến đại điện không chỉ muốn làm chủ sòng bạt, hắn thật ra sợ giao thủ một mình với Sở Phàm, đến lúc tên này không chịu nổi thua cuộc, mượn nhờ sư tôn Phản Hư kỳ nhập thể, vậy Lâm Tuyệt liền xong con bê a, có nhiều cao thủ nguyên anh kỳ trợ trận, đảm bảo tên hỗn đản này không dám làm bậy.

“Khụ khụ...” Lâm Tuyệt ho khan hai tiếng thu hút ánh nhìn, sau đó mở miệng nói: “Ta hôm nay cùng vị Sở sư điệt này tiến hành giao lưu vài chiêu, cũng để tránh cho người xem nhàm chán, ta sẽ mở ra một phiên cá cược a.”

“Vậy nếu như ngươi thua thì sao?” Sở Phàm mở miệng hỏi.

“Được! Chơi thì chơi!” Nói nói Lâm Tuyệt liền lấy ra thêm 10 viên cực phẩm linh thạch nữa.

Lâm Tuyệt cảm thấy đám phong chủ đến không thiếu một người cũng là mừng rỡ không thôi, đan dược sắp tới tay, nguyên anh kỳ sẽ còn xa sao?

“Sở sư điệt thắng, ta đưa mỗi người ở đây 10 viên cực phẩm linh thạch!

“Ngươi là người muốn khiêu chiến với ta a, ta cũng không hề ép buộc ngươi phải đánh với ta nha.” Lâm Tuyệt không quan tâm, giang rộng 2 tay nói.

Đám phong chủ nghe vậy liền hứng thú lên.

Lâm Tuyệt lúc này lại lắc đầu.

Liễu Viêm cũng là ánh mắt tỏa sáng, nhìn Lâm Tuyệt mở miệng nói: “Ta cược 20 viên kim nguyên đan! Thế nào?”

Tên tiểu tử thúi này nhà có mỏ sao? Ở đâu đào ra lắm cực phẩm linh thạch vậy?

Sở Phàm suy nghĩ vài giây sau đó lấy ra một bộ pháp khí dạng phòng ngự nói: “Cái này có được hay không?”

Lâm Tuyệt cũng không thích cảm giác ngước nhìn nói chuyện, dẫm lên phi kiếm, đứng đối diện với Sở Phàm, mở miệng nói: “Đánh bại ngươi ta được ích lợi gì?”

Nghe vậy đám phong chủ bắt đầu động tâm.

Ngoại trừ Âu Dương Hạo cùng Thường Nguyệt tiên tử không tham gia, còn lại 19 vị phong chủ đều tham gia đặc cược.

Còn nếu như ta thắng, mỗi người liền đưa ta 10 viên kim nguyên đan.

Con mẹ nhà ngươi Lâm Tuyệt.

Haizz! Nghiệp chướng a!

Lâm Tuyệt nhìn đám đệ tử khinh thường, lắc đầu nói: “Đáng tiếc! Các ngươi đã không phải là nam nhân!”

Dám trắng trợn lừa lấy đan dược của bọn ta như vậy sao?

Đám đệ tử tức giận nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm lấy Lâm Tuyệt, nhưng cũng không có ai dám động thủ.

Trong lòng thì không ngừng mắng Lâm Tuyệt vô sĩ, mỗi lần gặp mặt tên khốn này liền không có quả ngon để ăn, không không tự dưng mất 10 viên kim nguyên đan a.

“Không dám sao?” Sở Phàm tiếp tục khiêu khích.

Ta hiện tại đã hết sạch đan dược, mượn nhờ trận tỉ thí này kiếm về một mớ mới được.

Sở Phàm cùng Lâm Tuyệt ngự kiếm một đường hướng đến đại điện tông môn.

Sau khi giao đủ tiền đặt cược, Lâm Tuyệt lúc này mới cùng Sở Phàm đi đến trước sân đại điện, bắt đầu đấu pháp.

“Ngươi có bệnh đi? Muốn đánh thì đánh bây giờ luôn đi, hẹn cái gì ngày mai a.”

Sở Phàm suy tư chóc lát, sau đó gật đầu nói: “Được! Vậy thì đến đại điện tông môn.”

Lưu Sùng mặt mày nhắn nhó khó coi, móc ra 10 viên kim nguyên đan đưa lên.

Lưu Sùng thấy vậy cũng định mở miệng nói không tham gia, nhưng vì mặt mũi hắn đành nuốt lại lời vào miệng.

Đám phong chủ nhìn vào cũng là nghẹn họng trân trối, đặc biệt là Thường Nguyệt tiên tử.

Sở Phàm nghe vậy cũng là nhíu mày, vừa mở mồm ra là địa cấp? Ngươi tưởng công pháp loại này là củ cải trắng sao?

Lâm Tuyệt nhờ cậy Âu Dương Hạo mời đến vài vị phong chủ làm khán giả, đám phong chủ sau khi biết tin Sở Phàm muốn khiêu chiến Lâm Tuyệt cũng là nườm nượp kéo đến, điều bất ngờ là Thường Nguyệt tiên tử ấy vậy mà chịu đến xem trận tỉ thí này.

“Vậy ngươi muốn thứ gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy Sở Phàm không có ý định dùng địa cấp công pháp đặt cược, Lâm Tuyệt cũng chẳng còn hứng thú, mở miệng nói: “Nếu ngươi không có đồ tốt để đặt cược thì cùng đừng có mà đi rêu rao, không phải ai cũng rãnh rỗi như ngươi đâu.”

Sở Phàm bị nói vậy, cũng là có chút khí, ngươi đây là khinh thường ai?

“Trên người của ngươi có thứ đồ gì đáng giá sao? Ta muốn dùng nó để làm tiền đặt cược.”

Lâm Tuyệt nhìn thấy Liễu Viêm hơi khác khác, trong lòng liền có suy đoán.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31 Sở Phàm khiêu chiến Lâm Tuyệt (2).