Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43 Sở Phàm muốn phế bỏ Lâm Tuyệt! Ma Môn cảnh mất người cũng phế.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43 Sở Phàm muốn phế bỏ Lâm Tuyệt! Ma Môn cảnh mất người cũng phế.


Con mẹ nó!

“Chúng ta có thể nương tựa vào người đó sao?” La Nhuận mở miệng hỏi, hắn hiện tại có chút sợ, Ma chủ đại nhân hiện tại đ·ã c·hết, hắn không còn nơi an toàn để đi, nếu để đám chính đạo tu sĩ bắt được, hắn đảm bảo c·hết không yên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn núp ở đó cũng đã được một thời gian, đang xoắn xuýt có nên hay không g·iết sạch đám này, cũng là nghe được đối phương không có cách liên hệ với Thiết Diện đạo nhân liền an tâm hơn hẵn, có thể theo đúng kế hoạch giải quyết.

Sau khi cảm nhận được sự khủng bố của Lâm Tuyệt, đám trưởng lão ma môn lúc này đã sợ mất mật, đồng lọt nhìn về phía của Đao Mãnh.

“Thiên Ma tông đâu rồi? Ma chủ đại nhân đâu rồi?” Lệ Quỷ không dám tin run rẩy nói.

Xứng làm đối thủ của ta sao?

“Tại sao ta lại thua bởi một tên ích kỷ như hắn? Ta vậy mà luôn xem hắn làm đối thủ.” Sở Phàm giễu cợt nói.

“Đây...đây...chúng ta thật không phải là đến lộn chổ chứ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn mặt dù b·ị t·hương qua nhưng lại không nặng lắm, đang thảnh thơi nhìn đông ngó tây liền bắt được bóng dáng của Lâm Tuyệt.

Mệnh bài vở?

Lâm Tuyệt xuất thủ vô cùng tinh chuẩn, hắn hoàn toàn không có ý định g·iết đám người này, mà chỉ đánh trọng thương bọn hắn, việc còn lại để chính đạo tu sĩ xử lý.

Hắn cứ nghĩ lần này có thể cùng Lâm Tuyệt tranh phong, đánh ra danh tiếng, nhưng không ngờ trận chiến này Lâm Tuyệt lại không có mặt, điều đó khiến Sở Phàm liền mất đi cảm giác phong mang.

“Haizzz!” Âu Dương Hạo thở dài một hơi sau đó chế giễu lấy.

Kiếm khí khủng bố đến đáng sợ.

Chỉ có thể đứng ở từ xa đấm ngực dậm chân mà thôi.

“Đại trưởng lão! Chuyện này là sao? Ma chủ đại nhân đâu? Tông môn...tông môn...chúng ta thật không đến lộn chổ chứ?” Lãnh Tà vội hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi nhìn thấy Lâm Tuyệt rời đi, đám người ma môn cũng là thở phào một hơi.

“Hửm? Ai?” Lệ Quỷ nhíu mày nhìn về nơi phát ra âm thanh, quát nói.

Lâm Tuyệt lộ mặt ra trước đám bọn hắn, trên tay cầm lấy Trích Liên Kiếm nỡ nụ cười vô cùng xinh đẹp, nhất tay lên liền là Tuyệt Kỹ Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật.

Lệ Quỷ sắc mặt âm trầm không có trả lời, chỉ là ném ra tấm mệnh bài đã vỡ vụn đưa cho Lãnh Tà.

Mặc cho đám phong chủ không ngừng mắng mỏ, Âu Dương Hạo vẫn im lặng tĩnh tọa chữa thương, hắn mặt dù không nói lời nào, nhưng nhìn ánh mắt có thể nói rõ hắn cũng là vô cùng thất vọng.

Người như vậy cũng xứng để Sở Phàm ta chú ý?

Chương 43 Sở Phàm muốn phế bỏ Lâm Tuyệt! Ma Môn cảnh mất người cũng phế.

Nghe vậy La Nhuận cùng đám trưởng lão liền tò mò hỏi: “Không dám g·iết? Chẳng lẽ phía sau Ma Chủ đại nhân có người chống lưng?”

Sẽ không phải là một vị kiếm tiên nào đi ngang qua tiện tay hóa kiếp nơi này cùng ma chủ đại nhân a.

“Chúng ta nên làm gì bây giờ? Trả thù sao?” Một vị trưởng lão nguyên anh trung kỳ mở miệng hỏi.

Không những vậy, bên trong cơ thể của bọn hắn không ngừng bị kiếm khí ăn mòn, khiến tu vi không ngừng sụt giảm.

Nhưng bây giờ, hắn rõ ràng biết tông môn có chuyện, lại không chịu ra tay giúp đỡ, chỉ đợi tông môn qua cơn lâm nguy mới đi ra ló cái mặt quan tâm.

Hơn 40 tên cường giả nguyên anh kỳ đều không kịp phản ứng đã bị kiếm khí quét qua.

Cũng không bao lâu, đám trưởng lão ma môn cũng là lần lượt trở về.

Dù sao đan dược bên trong có tạp chất, ăn nhiều sẽ không tốt, cần đại lượng thời gian hoặc thiên tài địa bảo để loại bỏ.

Lệ Quỷ âm thanh khàn khàn có chút bắt đắc dĩ: “Chỉ có ma chủ mới biết phương pháp liên hệ với người đó.”

Lãnh Tà nghe vậy liền chửi ầm lên: “Trả thù cái đầu ngươi a! Ma chủ đại nhân liền c·hết như thế nào còn không biết rõ, tông môn bị san bằng như thế nào còn là ẩn số, ngươi đi tìm ai trả thù? Ngươi nhắm xem chúng ta có thể trả thù được sao?”

Ma chủ còn sống sao?

Cái này làm sao có thể?

La Nhuận dường như nghĩ đến điều gì liền vội vàng mở miệng nói: “Sẽ không phải là Vương Tiêu Dao đi?”

Nói như vậy ma chủ cũng quá xui xẻo đi?

Đám trưởng lão ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đầu đầy dấm chấm hỏi.

Hắn thật sự không thể chấp nhận điều đó.

Chính vì vậy mà Sở Phàm mới có thể đột phá nhanh như vậy, nếu như Sở Phàm cũng có thể cường hóa đan dược thành vô cấu đan, hắn tu vi có lẽ cũng sẽ không thua kém gì Lâm Tuyệt.

Lãnh Tà vội vàng đưa tay ra đón lấy, hắn âm thanh run rẩy nói: “Cái...cái này...sẽ không phải là mệnh bài của ma chủ đi?”

Đám người nghe vậy cũng là hoảng sợ giật mình.

Đám người ma môn cứ ngỡ là c·hết chắc rồi thì ngạc nhiên khi thấy kiếm khí chỉ chém có một nữa thân thể bọn hắn liền dựng lại, mặc dù mạng sống có thể giữ nhưng thương thế lại vô cùng nghiêm trọng.

Giờ phút này, Sở Phàm đối với Lâm Tuyệt cực kỳ căm ghét khinh thường, hắn cũng giận chính mình để thua qua cho loại người như vậy.

“Ồ! Vậy sao?”

Ban đầu bọn hắn còn tưởng là đến nhầm chổ, nhưng khi nhìn thấy đại trưởng lão Lệ Quỷ cũng ở nơi này liền trợn mắt hốc mồm nói:

“Tông môn đâu rồi?”

Lệ Quỷ trước tiên trở về, nhìn thấy cảnh vật tàn tạ, không gian xung quanh còn lưu lại vài tia kiếm khí khiến hắn tê cả da đầu.

Thiên Ma tông.

Hơn nữa Đổng Lão lại có thêm một thân phận khác, đó chính là luyện đan sư, một vị chân chính lục phẩm luyện đan sư.

Người phát ra âm thanh không phải ai khác, chính là Lâm Tuyệt.

Bọn hắn lúc này trong đầu chỉ có hai chữ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lâm Tuyệt?” Sở Phàm lẩm bẩm nói.

Ma chủ đại nhân cũng đồng dạng cùng một chổ mất dạng.

...

Cái này là người có thể làm sao?

Dù sao hai phe có thù như vậy, không không bị hắn tiện tay g·iết đi cũng quá không ra gì đi.

Lâm Tuyệt lúc này ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đám người đang nằm la liệt dưới đất, mở miệng nói: “Ta có thể tha cho các ngươi một mạng nếu như các ngươi nói cho ta biết kẻ làm b·ị t·hương Thường Nguyệt tiên tử của Lam Hoàng Thiên tông.”

Một người ham sống s·ợ c·hết, chỉ biết lo nghĩ cho bản thân, g·ặp n·ạn liền bỏ trốn, hết nạn liền quay về, một bộ ân cần hỏi thăm như là mình đã ra sức nhiều lắm.

Rời đi Lam Hoàng Thiên tông, Lâm Tuyệt lại tiếp tục hướng Thiên Ma tông mà đi.

“Ta vậy mà nhìn lầm người a!”

Tròng mắt của hắn đỏ ngầu kết hợp với bộ dạng già nua cùng một thân hôi bào trong rất kinh dị.

Đối phương có lẽ cũng chẳng biết gì về Thiết Diện đạo nhân, nên muốn từ bọn này moi thêm thông tin là điều không thể.

Ân oán cá nhân nên để chính bọn hắn tự mình giải quyết, Lâm Tuyệt chỉ có thể giúp đám tu sĩ chính đạo gọt đi đối phương 4 thành tu vi mà thôi.

Lâm Tuyệt thấy vậy liền đưa tay chộp lấy cổ của Đao Mãnh rời đi nơi này, hướng về Lam Hoàng Thiên tông mà đi.

Cũng bởi vì muốn đánh bại Lâm Tuyệt, hắn suốt thời gian qua đã cố gắng không ngừng nghỉ, Đổng Lão cũng là tận tình chỉ điểm nên hắn mới có thể tiến bộ như vậy.

C·hết chắc!

Hắn muốn tìm ai đó để hỏi nhưng nơi này ngoài hắn ra cũng chẳng còn ai.

Bây giờ Lâm Tuyệt liền đột nhiên xuất hiện, đây cũng quá tiện đi!

Chuyện này cũng quá không thật đi?

Nhưng khi bọn hắn đưa mắt nhìn về đã từng là nguy nga tráng lệ tông môn, lúc này đã bị san bằng thành bình địa, hơn nữa đâu đó còn lưu lại vài đạo kiếm khí khủng bố khiến bọn hắn tê cả da đầu.

Ai có thể trong thời gian ngắn như vậy liền g·iết c·hết một vị hóa thần trung kỳ đại năng?

Lệ Quỷ không có nói rõ cũng không có phủ nhận, đám trưởng lão cũng tự mình hiểu lấy, không dám hỏi thêm, biết nhiều liền không tốt sống.

Muốn tiến vào điều tra lại không dám, bởi vì lúc này bên trong vẫn còn lưu lại vài đạo kiếm khí quá khủng bố.

Nếu như Lâm Tuyệt không trở về ngay lúc này, mọi người cũng không có hận hắn như vậy, dù sao có thể quy cho hắn là không biết chuyện gì xảy ra.

Bọn hắn vừa mới kéo quân đi đánh người ta, kết quả liền tông môn của mình cũng tự nhiên mất tiêu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sở Phàm nghiến răng nắm chặt nấm đấm, hắn thề nếu có cơ hội, sẽ chính tay đánh bại Lâm Tuyệt, phế đi toàn bộ tu vi của hắn, để xóa đi nổi nhục này.

“Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Lệ Quỷ âm thành khàn khàn tức giận quát.

Tên nguyên anh kỳ ma tu bị chửi á khẩu, không dám mở miệng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43 Sở Phàm muốn phế bỏ Lâm Tuyệt! Ma Môn cảnh mất người cũng phế.