Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71 Cướp đoạt người khác cơ duyên.
“Con mẹ nó! Đây là đi lạc vào gia viên nhà người ta sao?” Lâm Tuyệt âm thầm tặc lưỡi nói.
Vân Thanh Lam thoáng lắc đầu cũng không suy nghĩ nhiều, nếu đối phương dám có ý đồ với nàng, liền tiện tay tiễn đưa hắn xuống địa ngục.
Lấy sức mạnh của Sở Nguyệt Quốc muốn đánh chiếm Đại Hạ là chuyện không thể nào.
Đánh c·hết Trình Hàn cũng không tin!
Kiếm ảnh lấp lóe hào quang chiếu rọi cả vùng trời u ám, một khi đã xuất thủ, Lâm Tuyệt tuyết đối không nương tay.
Lại trút giận lên người ta.
Dù sao Đại Hạ còn đứng đó các đại tông môn, mà Sở Nguyệt Quốc thì hoàn toàn không có.
Hắn muốn trốn ngươi nghĩ có thể tìm ra hay sao? Ta mời! Hắn dám đến sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Đối tượng chính là vị này Sở Nhạc cùng với công chúa của Đại Hạ hoàng triều, tham gia Hạ Hoàng bí cảnh chẳng qua là đúng dịp mà thôi.
...
Vô Lự khí chất mang đến cho Trình Hàn có chút quen thuộc khiến hắn ban đầu liền đưa mắt chú ý nhưng hắn cũng không thể nghĩ đến trường hợp là Lâm Tuyệt giả dạng.
Chương 71 Cướp đoạt người khác cơ duyên.
Nghĩ đến như vậy liền khiến cho Trình Hàn thỏa mản sung sướng không thôi, mộng tuy đẹp như vậy nhưng hiện tại người lại không thấy đâu, điều đó khiến cho Trình Hàn tâm trạng khó chịu vô cùng.
Lâm Tuyệt nghe theo định mệnh con tim vẫy gọi, một đường đi thẳng, cũng không đi được bao xa, linh dược, quả thụ, thiên tài địa bảo thì không thấy nhưng yêu thú liền thấy một đám.
Nói nói, Trình Hàn đưa cho nàng một tấm phù truyền tin liền nhanh chóng rời đi, hắn sợ bị Lâm Tuyệt phát hiện thì cũng quá lúng túng.
Sở Bá Thiên lúc này đã theo Trấn Bắc Vương Hạ Vũ tiến về Hoàng Cung Đại Hạ hoàng triều, hắn mục đích đến Đại Hà hoàng triều không phải chỉ để cho đám đệ tử học viện tham gia Hạ Hoàng bí cảnh mà là muốn cùng với Đại Hạ hoàng triều đề nghị hòa thân.
Thay vì liên tục diễn ra c·hiến t·ranh thì sống hòa bình vẫn là lựa chọn sáng suốt.
P/S: Cảm ơn "Rùa No 1" đã tặng quà cho tác nhé!
Chỉ là hắn đẹp trai nên bị để ý sao? Cũng không đến mức đó chứ?
Chính vì vậy, hai chủng tộc này một khi đụng độ liền là một trận chém g·iết đẫm máu.
Bởi vì Lâm Tuyệt lúc này chỉ để lộ ra khí tức kim đan hậu kỳ, cho nên đám Xích Hầu theo bản năng liền không cảm thấy bị uy h·iếp, chỉ coi Lâm Tuyệt là con mồi đồng dạng.
Từ khi bước sang thế giới này, Lâm Tuyệt cũng không có phân biệt khoảng cách giữa người và yêu, sinh mệnh nào cũng là giống nhau, không có p·hân b·iệt c·hủng t·ộc miễn là không ai làm gì ai là được.
Bị đám yêu thú lông lá này bao vây lấy, Lâm Tuyệt cũng là có chút bắt đắc dĩ lấy tay che trán cảm khái nói:
Cho nên hắn nguyện tin tưởng là Lâm Tuyệt đang núp ở chổ nào đó chờ đợi mọi người rời đi rồi lén phén rình mò vị cô nương xinh đẹp đến từ Nguyệt Thần Cung kia hơn.
...
Nàng tự tin đồng cảnh giới không thua ai, dù sao đối phương nghe nói cảnh giới là do đan dược thúc ép mà thành cho nên chiến lực liền có thể lợi hại đến đâu?
Ta đi nơi đâu tìm hắn bây giờ?
Chính bởi vì ba phe giữ lấy cán cân thăng bằng nên c·hiến t·ranh giữa hai nước liền rất ít diễn ra.
Nếu xét về thực lực thì Sở Nguyệt Quốc mạnh hơn Đại Hạ Hoàng Triều, nhưng nếu xét về tổng thể Đại Hạ thì Sở Nguyệt Quốc hoàn toàn không thể đánh đồng.
Yêu thú không giống với tu sĩ, chúng không thể tu luyện, cho nên cảnh giới liền bị giới hạn bởi huyết mạch cùng mức độ trưởng thành.
Số lượng ước chừng hơn 30 con, con đầu đàn tu vi liền tương đương với tu sĩ nguyên anh trung kỳ, đám còn lại nằm ở trúc cơ cùng kim đan. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù sao Lâm Tuyệt cảnh giới chính là hóa thần kỳ, hắn giả dạng làm Vô Lự để làm gì? Hắn cảnh giới có thể lừa qua pháp nhãn của mọi người nhưng làm sao có thể gạt qua trận pháp bí cảnh.
Vân Thanh Lam bị Trình Hàn để ý nhìn chằm chằm, trạng thái lúc thì sung sướng lúc thì tức giận liền có chút hoảng hốt không thoải mái, nếu như là người cùng lứa nàng liền không thèm để ý hoặc là một tay chụp qua tiễn hắn vì tội thất lễ.
Như loại này Xích Hầu, tu vi cao nhất liền chỉ có thể đạt đến nguyên anh trung kỳ, bởi vì yêu thú không thể tu luyện nên việc hấp thụ linh khí để sống là điều không thể, chúng chỉ có thể sinh sống bằng việc ăn tươi nuốt sống, hấp thụ huyết dịch để tồn tại, cũng không có cái gọi là đột phá tu vi chịu ảnh hưởng bởi thiên kiếp.
Trình Hàn nhìn qua đứng đó mệt mỏi Cố Trường Thanh liền bực bội nói: “Ngươi còn đứng ở đó làm gì? Mau mau đi tìm tung tích của Lâm Tuyệt sau đó dụ dỗ hắn về tông môn cho ta!”
Theo bản năng di truyền, bọn chúng hằn sâu trong tiềm thức biết tu sĩ là vật đại bổ, ăn một tên tu sĩ liền tốt gấp mười lần một con yêu thú, chính vì vậy cho nên đám yêu thú gặp phải tu sĩ liền như ong nhìn thấy mật một dạng và ngược lại cũng vậy.
Đại Hạ hoàng triều muốn đem quân đi diệt Sở Nguyệt Quốc lại hoàn toàn không dám, nếu như các đại tông môn cũng chịu tham gia vào thì Sở Nguyệt Quốc liền hoàn toàn không đủ để bọn họ đánh.
Trình Hàn lúc này lúng túng giải thích: “Ta nghe nói Lâm Tuyệt đang để mắt đến ngươi cho nên cùng ngươi nhắc nhở qua, nếu như có gặp hắn ngươi liền trước tiên dùng thứ này thông báo cho ta, ta lập tức giúp ngươi đ·ánh c·hết tên d·â·m tặc này.”
Rất cảm ơn "Valkyries" đã liên tục đề cử truyện, tác cảm ơn các bạn rất nhiều! Cứ đà này không khéo đến tết tác bạo trăm chương ^^
Nhưng đợi mãi người cũng sắp đi mất mà Lâm Tuyệt vẫn chưa chịu xuất hiện liền khiến Trình Hàn mất hết kiên nhẫn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bị đám này xem như con mồi, Lâm Tuyệt cũng chỉ có thể rút kiếm ra giải quyết, tu vi hóa thần trung kỳ cũng bạo phát đi ra, xuất thủ liền là vạn kiếm đoạn trường hà, dù sao chiêu này vừa mạnh, vừa sát thương diện rộng, g·iết người lại không dính nhân quả cho nên Lâm Tuyệt mỗi lần diệt sát ai đó đều dùng lấy chiêu này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mọi người rời đi khiến nơi này bắt đầu dần thưa thớt, Trình Hàn dò xét xung quanh nhưng mãi không tìm thấy bóng dáng Lâm Tuyệt nơi đâu liền có chút thất vọng.
Con mẹ nó!
Lâm Tuyệt cũng không có tiến lại nhặt xác đám yêu thú này, bởi vì hắn đối với luyện đan cùng luyện khí hoàn toàn mù tịt.
“Ta nói thế nào đây? Đi suốt chặn đường liền không thu thập được cọng linh thảo nào lại gặp một đám lông lá các ngươi, là các ngươi quá xuôi hay là tại ta quá đen đây.”
Mặc dù trong lòng bực tức nhưng Cố Trường Thanh lại không dám phát tác chỉ có thể hậm hực rời đi...ngủ, còn về tìm kiếm Lâm Tuyệt là chuyện không thể nào.
Lâm Tuyệt có lòng bao dung như vậy, nhưng đám yêu thú này lại khác, khi bọn chúng vừa nhìn thấy Lâm Tuyệt đi vào lãnh địa của nó thì đã bị bọn nó xem như là con mồi cần phải chăm sóc đặc biệt.
Lâm Tuyệt lúc này liền hứng thú với đóng bảo bối hoa quả mà đám khỉ này thu thập nhồi nhét ở trong hang động kia nhiều hơn.
Nhưng đối phương lại là cấp bậc tông chủ cùng nàng so ra quá chênh lệch, bị loại này quái vật để mắt chú ý quả thật khiến nàng có chút hoang mang chột dạ, sau một hồi đắng đo lưỡng lự, nàng vẫn là cắn răng tiến đến chào hỏi: “Trình tiền bối có chuyện gì cần đến tiểu nữ sao?”
Lúc này bên ngoài trận pháp, đám người dẫn đội cũng như là quần chúng tham gia náo nhiệt đang bắt đầu tản đi, dù sao thời gian bí cảnh kết thúc còn đến một tháng nữa, tiếp tục lưu lại nơi này cũng chẳng có tác dụng gì.
Cho nên việc hòa thân liền là chuyện tốt đẹp để duy trì mối quan hệ.
Trình Hàn biết mình có chút không đúng, nhưng vì mặt mũi cũng như thân phận, hắn liền ra vẻ người bề trên đối với vãn bối ôn tồn nói: “Không có gì! Chỉ là ta có chút lo lắng cho ngươi bị tên tiểu tử thúi Lâm Tuyệt để mắt tới.”
Nếu như bọn chúng cảnh giới cao hơn một tí, Lâm Tuyệt có thể sẽ cất giữ bên trong không gian giới chỉ, đưa cho Đổng Lão xem xét có thể luyện chế ra đan dược gì hay không, chứ bây giờ đám này thì không cần thiết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cầm trên tay tấm phù, Vân Thanh Lam có chút không sao hiểu nổi lẩm bẩm: “Lâm Tuyệt? Là người hôm trước tham gia hội trà sao? Dường như Trình tiền bối rất là để ý đối phương, nếu như không lầm thì Trình tiền bối lần này dẫn đội cũng là vì người này đi.”
Chỉ cần ăn đủ nhiều, trưởng thành đủ nhanh, tu vi cũng liền thuận bước tiến giai mà không bị ràng buộc bởi thiên kiếp.
Bên trong bí cảnh.
Đây là một đám yêu thú hình dạng giống khỉ đột, màu sắc rực lửa, thân cao đến 2m có hơn, con đầu đàn liền có chút độ sộ cao đến hơn 4m.
Đám Xích Hầu chỉ vừa định nhún người lao đến thì đã bị trăm ngàn kiếm ảnh giảo sát, c·hết không toàn thay.
Sau khi vơ vét sạch sành sanh tài nguyên mà đám yêu thú này gom góp suốt mấy ngàn năm qua, Lâm Tuyệt vô cùng hài lòng rời đi, hắn cảm thấy cơ duyên tự nhiên không để cho hắn nhìn thấy, vậy hắn liền đi c·ướp đoạt người khác cơ duyên, công việc khổ bức tàn nhẫn này, Lâm Tuyệt nguyện ý một mình gánh vác hết thảy.
Tu sĩ gặp phải yêu thú cũng là một trận chém g·iết không hồi kết, bởi vì trên thân đám yêu thú toàn là bảo vật, bọn họ có thể dùng lấy máu thịt của yêu thú để luyện đan, xương cốt dùng làm pháp khí.
Vân Thanh Lâm có chút không hiểu chuyện gì nhíu nhíu mày ngọc.
Từ sau cái lần bị Lâm Tuyệt h·ành h·ung qua, hắn tâm tâm niệm niệm ước có một ngày đem Lâm Tuyệt lột sạch treo đánh một trận cho hả dạ.
Và lần này hắn đã tìm thấy cơ hội, chỉ cần dụ dỗ mời mọc Lâm Tuyệt trở về tông môn làm khách, hắn liền đóng cửa thả c·h·ó, sử dụng trận pháp vây đánh Lâm Tuyệt, hắn liền không tin Lâm Tuyệt có thể lấy sức một đánh 3 cùng với bị trận pháp vây khốn mà còn có thể áp đảo, đến khi đó Lâm Tuyệt liền sẽ trở thành vật trong túi của Trình Hàn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.