Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 70 Hạ Hoàng bí cảnh cùng với thời không sai lệch.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70 Hạ Hoàng bí cảnh cùng với thời không sai lệch.


Có mục tiêu phấn đấu liền tốt, chỉ là mục tiêu này có chút quá lớn, khiến người ta không sinh ra nổi mảy may động lực tiếp sức.

Mọi người có thể cho tác vài lượt đề cử cùng với vài lượt cất giữ nào, dùng sao cũng đều là free nhưng lại mang đến nguồn tinh thần lớn lao cho tác đó.

Phải hay không phải?

Nghĩ đến như vậy, Đổng Lão cũng là một trận hưng phấn không thôi.

Tại bên ngoài trôi qua 100 năm, nơi này cũng gần như trôi qua gần vạn năm, chính vì lý do đó mà thiên tài địa bảo cũng dựng dực ra không ít, yêu thú cũng sinh sôi nhiều vô số kể.

Người khác muốn đột phá cảnh giới nào là cần đến công pháp, cơ duyên, thiên tư cùng với thời gian hao mòn, còn hắn chỉ cần đan dược liền phá cảnh.

Đè nén cơn giận trong lòng, Lâm Tuyệt cùng đám người Hạ Ngưng Tuyết cuối cùng cũng đi vào trận pháp, chuyển dời đến lối vào Hạ Hoàng bí cảnh.

Bởi vì Đổng Lão biết, chỉ cần để Lâm Tuyệt liên tục ăn đan dược, đảm bảo tu vi đột phá ầm ầm, mà căn cơ lại không hề bị hao tổn, có loại biến thái này tồn tại thì ai mà chơi lại? (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không sai! Nơi này quả thật có trận pháp áp chế cảnh giới.” Đổng Lão trạng thái linh hồn đưa tay ra sờ soạn nói.

Nhưng hắn nhìn qua Lâm Tuyệt cơ thể hoàn toàn khỏe mạnh, thể chất gần như chạm đến hoàn mỹ vô cấu làm hắn liên tưởng đến trong truyền thuyết loại kia vô cấu đan giúp tẩy kinh phạt tũy, nhưng loại này đan dược người bình thường không thể nào luyện chế đi ra, kể cả là luyện dược sư đỉnh cấp cũng không thể nào luyện chế được, chỉ có thiên đại tạo hóa, trời ban dị tượng mới đúc kết ra mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại khái trôi qua vài giây đồng hồ, trước mắt đám người Lâm Tuyệt lúc này là một mảnh mãng hoang rừng núi vô cùng rộng lớn, xung quanh được Đại Hạ hoàng triều công phu đấp thành từng tòa thành lũy cao chót vót, ở trên thành trì có rất nhiều binh sĩ đứng đội canh gác, tu vi cao thấp đều có. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù Sở Phàm thiên tư tuyệt đỉnh, mang trong mình thể chất đặc thù, nhưng để mà so sánh với Lâm Tuyệt thì liền không cùng đẳng cấp, dù sao hai người tuổi tác cũng gần như tương đương, mà Lâm Tuyệt liền đã có thực lực đánh bại tu sĩ phản hư kỳ, còn Sở Phàm lúc này lại đang loay hoay với đám nguyên anh kỳ phía dưới hóa thần kỳ mà thôi, ai biết được hắn có hay không mang trong mình lại huyết mạch hay thể chất đặc thù khủng bố nào đó thì sao?

Hắn phải chăng là Lâm Tuyệt?

Bí cảnh nếu như không lộ thì thời gian bên trong sẽ trôi qua vô cùng nhanh chóng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dần dần cũng có người hiểu ra, cho nên liền không còn ai dám để đệ tử lưu lại nơi này, chỉ có thể mang theo linh dược gieo rắc khắp nơi để người đời sau hưởng lợi mà thôi.

...

Không sao! Đam mê là bất diệt!

Làm một tay luyện đan sư lão luyện, Đổng Lão biết phục dụng đan dược nhiều hoàn toàn không tốt cho sau này, người bình thường liên tục phục dụng đan dược sẽ sinh ra hiện tượng kén thuốc, càng dùng sẽ càng không có hiệu quả, độc đan sẽ càng ngày càng tích tụ, dẫn đến con đường tu tiên ngày một hạn hẹp sau đó hoàn toàn chấm dứt.

Mà bí cảnh cứ cách 100 năm mới có thể tự động mở ra, thời gian bên trong lại gần như trôi qua cái vạn năm, thử hỏi bọn họ còn có thể sống đến lúc đó sao?

Ngọa tào! Chui vào dễ như vậy sao?

Lâm Tuyệt có chút ác thú muốn trước tiên h·ành h·ạ đối phương rồi sau đó tiễn hắn về nơi cực lạc tây phương liền không muộn.

Sau một hồi trời đất quay cuồng, hư không loạn lạc.

“Cũng đúng! Sư tôn nói chí lý! Ta sau này liền đi theo Lâm Huynh, lấy hắn làm mục tiêu!” Sở Phàm cũng không có nhục chí mà hướng đến theo đuổi bóng lưng của Lâm Tuyệt.

Đập vào mắt của hắn là một vùng đất sơn lâm bao la rộng lớn, linh khí dồi dào, chỉ là cảnh sắc liền có chút đơn bạc thiếu thốn, những người khác cũng không biết đã bị truyền tống đến nơi nào.

“Đừng hỏi ta! Cũng đừng dùng lời lẽ bình thường để nói hắn, dăm ba cái trận pháp này áp chế không nổi tên biến thái đó đâu.” Đổng Lão đắng chát nói.

“Haizzz!” Đổng Lão chỉ có thể âm thầm thở dài.

Đám đệ tử thoạt đầu có chút bỡ ngỡ nhưng nhìn thấy có người đầu tiên đi qua khe nứt không gian cũng liền nối tiếp đi theo.

Thoạt đầu bọn hắn cũng liền để đám đệ tử lưu lại bí cảnh tu luyện cái vài ngàn năm, kết quả sau 100 năm bí cảnh mở ra liền không có một người thành công đi ra, bọn họ không phải c·hết do bị yêu thú ăn cũng là c·hết do hao hết thọ nguyên, kim đan tu sĩ làm sao có khả năng sống đến vài ngàn năm?

Chương 70 Hạ Hoàng bí cảnh cùng với thời không sai lệch.

Biết đâu được một ngày không xa, được hưởng lợi cùng một chổ phi thăng tiên giới thì sao?

...

“Nơi này thật sự có trận pháp ngăn cản cảnh giới kim đan kỳ trở lên?” Sở Phàm lẩm bẩm nói.

Nói thật, hắn sống đến giờ cũng đã vạn năm nhưng chưa từng gặp qua quái thai nào như Lâm Tuyệt, tu vi thì tăng trưởng quá mức nhanh chóng, đã vậy căng cơ còn vô cùng hùng hậu khủng bố, hơn nữa công pháp mà hắn thi triển nếu nhìn không nhầm thì toàn bộ đều đã bị đối phương luyện đến trạng thái viên mãn, đẳng cấp lại không thấp, đại khái với nhãn lực của hắn liền nhìn không thấu.

P/S: Tháng này tổng kết tác thu được 50k tiền tặng quà từ đọc giả, còn viết truyện thì chỉ có 25k từ web, tính ra một tháng tác liền kiếm được 75k :v

Hắn lúc này ngơ ngơ ngác ngác không xác định rõ được phương hướng cụ thể, thần thức giống như bị một loại quy tắc nào đó hạn chế ảnh hưởng, bên ngoài nhìn xa rộng bao nhiêu thì lúc này bị hạn chế hạn hẹp bấy nhiêu, tầm nhìn có chút lờ mờ không rõ ràng.

Đây là một phương thế giới do thiên địa tạo hóa diễn sinh ra, hoàn toàn không có tạo vật chủ, ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài.

Mặc dù bên trong bí cảnh linh khí vô cùng dồi dào, nhưng muốn đột phá đại cảnh giới, bắt buộc phải hứng chịu thiên kiếp, mà bên trong bí cảnh hoàn toàn bị ngăn cách với thế giới bên ngoài cho nên thiên kiếp không thể nào phủ xuống, chính vì lẽ đó, cả đám tu sĩ liền vĩnh viễn bị giam cầm ở cảnh giới kim đan kỳ viên mãn.

Sở Phàm nhìn thấy một màn này liền trợn mắt hốc mồm, trong lòng chấn kinh không thôi.

Về sự thay đổi lệch thời không này, đám người Đại Hạ hoàng triều cũng như các đại tông môn sau vài lần tham gia bí cảnh liền suy tính ra.

Còn như Lâm Tuyệt loài này vừa lười vừa không chịu tìm hiểu, đảm bảo chẳng biết con mẹ gì.

Đây là bí mật mà chỉ có các đại tông môn cũng như hoàng triều biết, bởi vậy trong đám đệ tử đó đều mang giữ lấy từng tấm bảng đồ quy hoạch từng khu từng địa điểm gieo trồng các loại linh thảo quý hiếm, chỉ cần đến và thu hoạch liền có đại lượng tài nguyên, chưa kể nơi này cũng tự diễn sinh ra vô số tài nguyên quý hiếm.

“Người đó có thật là Lâm Tuyệt? Huynh ấy làm sao có thể không nhìn trận pháp đi vào?” Sở Phàm tò mò hỏi.

Bởi vì loại phản diện kiến hôi này không đáng để hắn đánh đổi trận này cơ duyên, không sớm không muộn cũng sẽ bị g·iết.

Lâm Tuyệt ngước nhìn lên bầu trời ảm đạm, ánh sáng mờ nhạt từ những tia cực quang len lỏi chiếu rọi phương thế giới này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không những vậy, nơi đây còn được bố trí dày đặc cấm chế cùng trận pháp phòng ngự nhằm ngăn chặn những tình huống có người từ bên ngoài sở tác sở vi p·há h·oại.

Cho nên đối với Lâm Tuyệt loại này biến thái không hợp quy cách, Đổng Lão liền không cách nào đánh giá nổi, chỉ có thể quy cho hắn khác người, là tồn tại không thuộc về thế giới này, hắn cũng dần dần ý thức được việc ăn bám Lâm Tuyệt là một kiện thiên đại hỉ sự.

Mặc dù bị Sở Nhạc sở tác sở vi cùng biểu lộ đ·ồi b·ại khiến cho Lâm Tuyệt cảm thấy một trận ác tâm nhưng hắn vẫn cố gắng giữ lấy tĩnh táo.

Lâm Tuyệt quan sát xung quanh liền thấy phía trước cách bọn họ không xa có một đạo hư không giao động, không cần nói cũng biết đó chính là lối vào Hạ Hoàng bí cảnh.

Ôm đùi lão đại thật là thơm!

Bầu trời không mây, không sao, không nhật nguyệt, mang đến cho người ta một cảm giác lẽ loi cô đơn cùng hiu quạnh.

Lâm Tuyệt có chút hơi choáng váng, đảo mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Lâm Tuyệt bắt đắc dĩ chỉ có thể trong mông vào linh cảm một đường đi thẳng, hắn liền muốn xem xem vận khí của hắn rốt cuộc tốt xấu như thế nào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70 Hạ Hoàng bí cảnh cùng với thời không sai lệch.