Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 77 Ước mơ được bao nuôi Lâm Tuyệt!
Nhìn thấy phía trước có vô hình bình chướng ngăn trở, Lâm Tuyệt nhíu nhíu mày liền đưa tay ra thử chạm vào.
Biết không thể làm gì hơn, Lâm Tuyệt liền tìm đến hệ thống xin lấy giúp đở.
Lâm Tuyệt tỏ ra vô cùng hứng thú muốn nghe, dù sao đối phương đã có sự lưỡng lự, nếu như Lâm Tuyệt hời hợt nói “Có chuyện gì sao?” nàng đương nhiên sẽ lắc đầu nói “À...không có gì”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng nếu như Lâm Tuyệt tỏ ra vô cùng hứng thú muốn nghe lấy, thì kết quả lại hoàn toàn khác biệt.
Mạnh Đào lúc này có thể nói là gần như phát điên, vừa tức vừa giận lại vừa không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Mãi mê với suy nghĩ có thể bao nuôi Lâm Tuyệt, nàng hoàn toàn quên mất rằng ở nơi này còn tồn tại một con quái vật khủng bố đang không ngừng âm thâm theo dõi mọi cử động hành tung của nàng.
Chẳng phải nói chỉ có nguyên anh kỳ phía dưới mới có thể đi vào sao? Tên kia tu vi kim đan nhưng chiến lực phản hư kỳ?
Điều đó khiến Lâm Tuyệt muốn nổi khùng, “chắc không sao đâu” là ý gì?
Hơn nữa! Nàng cũng không phải đặt chân lên hòn đảo nào đó, mà đang dẫm lên trên thân của một con Huyền Vũ.
Nhìn thấy xung quanh rãi rác đầy đất linh thạch, Hạ Ngưng Tuyết không do dự cúi người xuống nhặt lấy, đại đa số là thượng phẩm linh thạch, cực phẩm cũng không thiếu, hạ phẩm trung phẩm hầu như không có.
“Nơi này chẳng lẽ là một mỏ cực phẩm linh mạch? Nếu như có thể di dời ra bên ngoài đại địa mang về cho sư huynh liền tốt, có thể giúp cho Vô Danh Phong cải tạo trở thành thánh địa tu luyện cũng không phải là không thể a.” Hạ Ngưng Tuyết lẩm bẩm nói.
Nhìn đến tên gọi Huyền Vũ Sơn, Hạ Ngưng Tuyệt lại có thể tiến vào, Lâm Tuyệt liền đại khái đoán 8 thành là có liên quan đến huyết mạch Huyền Vũ của nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bị Lâm Tuyệt ôm sau lưng, động tác có chút thân mật khiến Trần Tịnh Y xấu hổ đỏ hết cả mặt, nàng cũng không còn lưỡng lự nữa, từ bên trong phần ngực lấy ra một tấm bản đồ đưa ra và nói: “Muội c·ướp được từ tay của đám đệ tử đại tông môn kia, bọn chúng hầu như ai ai cũng có, đây dường như là nơi đánh dấu vị trí linh thảo, nếu như...không thể đi qua bình chướng này...chúng ta trước tiên có nên lần theo tấm bản đồ này c·ướp lấy linh dược của bọn chúng hay không?”
Con mẹ nó! Chỉ có nhiêu đó?
Bởi vì sợ Lâm Tuyệt hiểu lầm nàng không quan tâm đến an nguy của Hạ Ngưng Tuyết cho nên mới ấp úng lưỡng lự không có ngay từ đầu nói ra.
...
Lời nói khiến cho Lâm Tuyệt liền có ý động, nhưng khi hắn hỏi liệu chém xuống phương thiên địa đó có hay không sụp đổ thì hệ thống lập lờ nước đôi trở về một câu “chắc là không sao đâu.”
Đi vào sâu bên trong.
Chỉ cần nàng thu gặt hết mớ tài nguyên này đem về đưa cho Lâm Tuyệt thì nàng liền sẽ trở thành người đầu tiên chính thức bao nuôi Lâm Tuyệt.
Trần Tịnh Y dường như hiểu ra, cũng không nói lời nào làm phiền Lâm Tuyệt, lẳng lằng nếp vào lòng ngực của hắn.
Không chỉ rãi rác khắp nơi linh thạch, linh thảo vạn năm, chục năm số lượng cũng không ít.
Nó chiếm gần phân nữa diện tích mặt hồ.
Chỉ cần cống hiến được một phần sức lực nào đó cho Lâm Tuyệt, nàng đều cảm thấy thỏa mản.
Trần Tịnh Y biết Lâm Tuyệt quan tâm Hạ Ngưng Tuyết hơn mớ linh dược này, nhưng nếu ở đây chờ đợi không có kết quả, chi bằng đi c·ướp linh dược của người ta có lẽ sẽ tốt hơn nhiều a.
Chương 77 Ước mơ được bao nuôi Lâm Tuyệt! (đọc tại Qidian-VP.com)
Chuyện đùa này hoàn toàn không vui!
“Chẳng lẽ là lời đồn đại vị kia tuyệt thế thiên kiêu? Nhưng hắn là làm sao chui vô được đầy?”
Không ngờ rằng hệ thống chỉ trả lời đơn giản một câu.
Hành động của nàng không khỏi khiến Lâm Tuyệt lắc đầu bật cười.
Hạ Ngưng Tuyết lúc này có thể nói là hưng phấn cực kỳ, bởi vì lúc trước chỉ có Lâm Tuyệt cho, nàng chỉ biết nhận.
Không như Hạ Ngưng Tuyết có thể dễ dàng đi vào, Lâm Tuyệt lần này không thể để tay đi qua, hoàn toàn bị bình chướng chặn ở bên ngoài.
Hắn chỉ có thể đợi ở bên ngoài dạo vài vòng xung quanh tìm xem có lối vào nào khác hay không.
Hơn nữa hắn được biết Lam Hoàng Thiên Tông là một tiểu tông môn, tông chủ của bọn hắn chẳng qua tu vi còn chưa đạt đến hóa thần kỳ, tông môn như vậy làm sao đi ra được một dạng khủng bố như Lâm Tuyệt.
Rồi cách để đi vào đâu?
Làm một dạng thiên kiêu, xuất thân cao quý như hắn, ở đâu ra chịu phải tội cảnh như vậy bao giờ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Núi non xung quanh đem so sánh với nó lộ ra cảm giác quá nhỏ bé.
【 Trận pháp giao giới giữa Hạ Hoàng bí cảnh và Huyền Vũ Sơn】
Là chắc hắn hay là không chắc?
Dùng kiếm chém! Đơn giản mà hiệu quả!
Hạ Ngưng Tuyết còn đang ở bên trong, nhở đâu chém sập cả tòa bí cảnh, nàng liệu còn sống nổi sao?
Mạnh Đào khổ nảo suy tư.
Đặt chân lên hòn đảo này, nàng trước tiên cảm nhận được linh khí ở nơi này nồng nặc cực kỳ, độ đậm đặc gần như ngưng thực, ở nơi này tu luyện một năm gần như sánh bằng bên ngoài vài chục năm, đáng tiếc là không có thiên đạo pháp tắc, đột phá đại cảnh giới liền không thể xảy ra.
Hạ Ngưng Tuyết không hiểu sao cảm giác hòn đảo này rất thân cận, không kiềm được lòng tò mò, nàng liền ngự kiếm bay đến.
Hạ Ngưng Tuyết như một cái máy hút bụi, những nơi nàng đi qua đều bị nàng dọn dẹp sạch bóng, không chừa lại một mảnh giáp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đôi mắt lưu chuyển đạo vận truyền đến cho Lâm Tuyệt hàng tin tức khá vô dụng.
Mò mẩm cũng không phải là cách, Lâm Tuyệt liền sử dụng nhãn thuật nhìn qua.
Sau đó hắn có chút hứng thú cầm lấy tấm bản đồ bắt đầu xem xét.
Lâm Tuyệt nghe vậy mĩm cười, sau đó dùng tay chọc chọc vào khuôn mặt mềm mại của Trần Tịnh Y, nói: “Không vội! Bọn chúng là đang giúp chúng ta thu lượm tài nguyên a.”
Lâm Tuyệt trong lòng đậu đen rau muống chửi lấy.
Không thể mang đi, nàng chỉ có thể vơ vét!
Trần Tịnh Y cũng tò mò, đưa tay ra sờ soạn, kết quả không khác gì mấy, liền lè lưỡi lui ra phía sau lưng như một chú chim nhỏ mong mỏi chờ đợi giải pháp từ Lâm Tuyệt.
Lâm Tuyệt thấy vậy liền mĩm cười vòng qua sau lưng ôm lấy nàng, đưa đầu ghé sát vào tai nàng ôn nhu nói: “Có gì cứ nói a! Ta luôn luôn biết lắng nghe nha!”
Đây là điều nàng vẫn hay mơ đến, dù sao trước giờ thứ mà Lâm Tuyệt cần, nàng đều không thể cho.
Lâm Tuyệt dựa vào quan hệ nhân mạch xác định vị trí cụ thể của Hạ Ngưng Tuyết, Không mất bao nhiêu thời gian liền cùng Trần Tịnh Y men theo từng hẻm đường nhỏ đuổi đến.
Hạ Ngưng Tuyết liền nhìn thấy một hòn đảo vô cùng khổng lồ nằm giữa hồ rộng.
Hắn đối với Lâm Tuyệt cũng như đám người Lam Hoàng Thiên Tông mức độ thù hận hiện tại đã kéo đến cực điểm max trị số.
“Mặc kệ người là dạng gì yêu nghiệt, dám đắc tội ta, ta nhất định khiến cho ngươi phải trả giá đắc!” Mạnh Đạo ánh mắt bên trong hiện đầy vằn đỏ tơ máu, nghiến răng nghiến lợi nói.
Hết rồi?
Chỉ cần để hắn thành công thoát khỏi nơi này, hắn liền vận dụng toàn bộ sức mạnh cũng như thế lực, t·ruy s·át g·iết cùng diệt tận đám người Lâm Tuyệt.
Sau khi thoát khỏi ma chảo của Lâm Tuyệt, Mạnh Đào lê lết lấy thân thể bầm dập sưng húp trốn vào bên trong một hang động, vội vàng tĩnh tọa liệu thương.
Cảm thấy không cách nào tiến vào, Trần Tịnh y lúc này tiến đến bên cạnh của Lâm Tuyệt, có chút lưỡng lự muốn nói lại thôi.
Nhưng bây giờ rốt cuộc để cho nàng thay đổi điều đó.
Chênh lệch cảnh giới cũng liền khiến cho Mạnh Đào không xác định được tu vi thật sự của Lâm Tuyệt, nhưng hắn dám khẳng định Lâm Tuyệt tu vi tuyệt đối không dưới phản hư kỳ.
Hắn giờ phút này khuôn mặt méo mó khó coi cực kỳ, hắn có nằm mơ cũng không nghĩ đến bên trong bí cảnh lại có thể tồn tại dạng này kinh khủng tu sĩ.
Hiện tại nàng vẫn không có gặp phải nguy hiểm, Lâm Tuyệt cũng liền an tâm hơn không ít, hắn cũng không vội mạnh mẽ xong vào làm gì, dù sao nàng có chính mình cơ duyên, Lâm Tuyệt không muốn tại hắn mạnh mẽ xong vào trận pháp liền khiến nàng gặp phải tình huống bất trắc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.