Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 85 Người đến bất thiện! Ngự Thú Tông.
“Sư...sư huynh, con rùa lớn này chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Nhìn sơ qua trông chả khác gì ban đầu, cơ mà Lâm Tuyệt hoàn toàn tin tưởng hệ thống chắc chắn sẽ không lừa qua hắn.
Từ rắn cường hóa lên rồng là chuyện không thể nào a!
Tài nguyên? Pháp bảo? Hắn có lẽ sẽ không thật sự thiếu.
Đinh!
Cô nàng này cũng quá kiệm đi, cái gì cũng muốn hốt sạch mang về a.
Đinh!
Lâm Tuyệt gật gù, khá hài lòng với câu trả lời của hệ thống, dù sao cũng chỉ là cường hóa chứ hoàn hoàn toàn không phải là thăng cấp.
“Ngự Thú Tông!”
[Vậy để bổn hệ thống lo, khặc...khặc...]
Nàng nhíu chặt lấy đôi mi thanh tú, gằng lên 3 chữ:
Lâm Tuyệt cũng không có vội vàng xuất thủ bắt lấy Địa Linh mà từ từ đổi hướng đưa ánh mắt nhìn về phía đằng xa đang giao thủ hai bóng người là Sở Nhạc và Sở Phàm.
“Chứ còn gì nữa, vậy bây giờ còn không mau nói cho ta cách tự do sử dụng tòa bí cảnh này?”
“Vậy nói ra thử xem có hay không giống với suy nghĩ ban đầu của ta.”
Đây không giống như là đi lạc vào sào huyệt của yêu thú, mà là chân chính thú triều.
“Hệ thống! Cường hóa tinh huyết a!
[Có thể! Nhưng để chân chính sánh với thần thú huyền vũ vẫn còn một khoảng cách rất xa, cường hóa lần này chỉ giúp nồng độ tinh huyết trở nên đậm đặc hơn và loại bỏ toàn bộ tạp chất ra mà thôi, đương nhiên huyết mạch huyền vũ bên trong vẫn được giữ nguyên và được cường hóa lên không chỉ một bậc]
Lâm Tuyệt bị hệ thống châm biếm cho á khẩu, không biết phải nói sao cho phải, dù sao hiện tại, Lâm Tuyệt là người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu a.
Cái hắn cần lúc này nhất chính là thời gian tu luyện.
Một trận quang mang chợt lóe hiện lên bao bộc lấy giọt tinh huyết, chỉ ngắn ngủi chưa đầy 2 giây liền kết thúc.
...
Nấp ở từ xa, Địa Linh không hiểu sao rùng mình một cái, cảm thấy ớn lạnh khắp toàn thân, một linh cảm vô cùng xấu sắp sửa bùng nổ.
Xung quanh nàng bắt đầu xuất hiện những trận đồ đằng đang không ngừng lưu động di chuyển, lấy nàng làm vị trí trung tâm không ngừng khuếch đại đi ra.
Nhìn thấy biểu hiện của Lâm Tuyệt, Hạ Ngưng Tuyết cũng chỉ có thể cười trừ, thương xót thì thương xót, nàng vẫn là ngoan ngoãn nghe lời, dù sao Lâm Tuyệt vẫn là quan trọng nhất! (đọc tại Qidian-VP.com)
Đinh!
Đinh!
Lâm Tuyệt nhìn vào nàng, trong lòng liền muốn cười.
Chỉ là làm sao để tự do sử dụng bug này thì Lâm Tuyệt hiện tại vẫn chưa nghĩ ra biện pháp giải quyết.
[Luyện hóa khó sao?]
Đinh!
“Khó!” Lâm Tuyệt không do dự gật đầu đáp.
“Trấn áp thì dễ, nhưng luyện hóa thì phải làm sao?”
Đinh!
Lâm Tuyệt khẳng định hứa sẽ nuôi dưỡng hậu duệ cuối cùng của nó, mới khiến cho con rùa lớn này thanh thản trút lấy hơi thở cuối cùng mà ra đi.
[Kí chủ nói như vậy cũng có lý]
Người đến bất thiện!
Phía trên một bình nguyên vô cùng rộng lớn.
“Ngươi...ngươi...”
Đinh!
“Ờm...đủ rồi, miễn tốt hơn ban đầu thì không sao cả.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tưởng chừng có thể thoát khỏi vòng vây, phía trước nàng đột nhiên xuất hiện hơn mười đạo thân ảnh.
“Không quá quan trọng! Thể xác của nó quá lớn đi, ta không nhét vừa nhẫn trữ vật, cắt nhỏ ra thì ta sợ Hạ Ngưng Tuyết không đồng ý, thôi thì cứ để nó an táng ở nơi này, dù sao nó già như vậy, thịt chắc ăn cũng không ngon.”
[Cường hóa thành công] (đọc tại Qidian-VP.com)
Chợt sáng chợt tối, lúc thì thu lại lúc thì nở rộ ra như một đóa hoa bỉ ngạn giữa trốn thiên địa, đâu đó còn quanh quẩn tiếng gầm gừ của một con cự thú viễn cổ, hùng hồn mà trầm bổng, dư uy vang vọng khắp vòm trời. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Thôi đi! Kí chủ như ngươi thì có cái suy nghĩ bép gì trong đầu chứ?]
Lâm Tuyệt không vội để cho Hạ Ngưng Tuyết sử dụng lấy mà câu thông với hệ thống.
“Ờm...” Lâm Tuyệt gãi cầm suy tư vài giây cũng không nghĩ ra biện pháp, cuối cùng hắn cảm thấy cũng không cần thiết xử lý nó, bĩu môi nói:
[Xác nhận cường hóa, kí chủ vui lòng đợi trong giây lác]
“Ừ thì ta là phế vật! Vậy người có biện pháp giải quyết giúp ta sao?
[Đương nhiên có!]
Đinh!
Lâm Tuyệt người mang hệ thống, hắn thật sự nhìn không lên bộ này thân xác rùa đen.
Đối với hiện tượng trên, Lâm Tuyệt hoàn toàn mù tịt, hắn dù sao cũng không có sư thầy dậy dỗ qua, hệ thống cũng không có đưa ra bất kỳ cảnh báo nào, điều này nói rõ nàng hiện tại đang đi theo hướng tốt đẹp.
Váy dài màu trắng theo gió thổi phấp phới khiến nàng càng thêm lộng lẫy.
Vân Thanh Trúc vận dụng toàn bộ sức lực chỉ đánh về một hướng mà nàng cảm thấy yếu nhất, cố gắng mở ra một con đường sống duy nhất từ trong biển máu.
Trần Tịnh Y nhìn thấy biểu hiện từ tốn ung dung của Lâm Tuyệt liền thở phào một hơi, sau đó tiến đến bên cạnh hắn, có chút lúng túng mở miệng hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Suy nghĩ của ta chính là triệu hồi hệ thống ngươi a, cái gì khó chẳng phải đã có ngươi lo hay sao? Việc liên quan đến tay chân liền để ta, còn động não chẳng phải đến phiên ngươi?” Lâm Tuyệt đương nhiên nói.
Lâm Tuyệt vội vàng cách không đón vật, xuất thủ đưa giọt này tinh huyết đi đến trước người của Hạ Ngưng Tuyết rồi nói:
Nhìn qua trang phục cùng với tiêu chí, nàng liền nhanh chóng đoán ra thân phận của đối phương.
Đại địa bên dưới nằm đấy vô vàn xác c·h·ế·t của yêu thú, cảnh giới cao thấp không đồng đều, nguyên anh kỳ cũng liền vài đầu, kim đan kỳ gần trăm, luyện khí đến trúc cơ nhiều không đếm xuể.
Chương 85 Người đến bất thiện! Ngự Thú Tông.
[Cái này liền dễ, chỉ cần đem địa linh trấn áp rồi luyện hóa là có thể trở thành chủ nhân của nó cũng như toàn bộ nơi này]
Mà Hạ Hoàng bí cảnh lại chính là thứ hắn bức thiết hướng tới nhất, bởi vì bên trong bí cảnh tu luyện cái 900 năm, bên ngoài cũng liền mới trôi qua 10 năm.
Không những vậy, bốn phía xung quanh nàng lúc này cũng đã đang nhanh chóng hội tụ đến một đám yêu thú, số lượng hoàn toàn không ít đi bao nhiêu.
Đây có thể là Hạ Ngưng Tuyết đang hấp thu huyền diệu từ bên trong tinh huyết, bắt đầu khai mở huyết mạch dẫn đến dị tượng.
Đinh!
Từ mi tâm của nó lúc này đã ngưng tụ ra một giọt tinh huyết nhỏ chừng nắm đấm trẻ sơ sinh đang trôi nổi lơ lửng trên không trung.
Không nói một câu, Hạ Ngưng Tuyết bắt đầu khoanh chân ngồi xuống nhanh chóng hấp thu luyện hóa.
“Ùm...Sư huynh nói cũng đúng!” Trần Tịnh Y gật gật đầu hưởng ứng.
Lâm Tuyệt có chút không vui, vừa nói vừa tung hứng quả trứng rùa chỉ to bằng một quả bóng rổ một cách đầy ghét bỏ.
“Hệ thống! Giọt tinh huyết này liệu có thể cường hóa sao?”
Đinh!
Lâm Tuyệt lơ đãng đưa ánh mắt mị hoặc nhìn lấy không xa nấp đó Địa Linh, cùng với đó là một nụ cười vô cùng nham hiểm tà mị.
Nàng giờ phút này thần sắc đã có chút mệt mỏi, vừa mới đột phá nguyên anh kỳ không bao lâu, cảm thấy đã có chút thành tựu, muốn đi ra vơ vét một mớ tài nguyên thì lại xui xẻo đụng phải đám này thú triều.
“Khặc...khặc...”
[Không có bổn hệ thống ở đây, kí chủ thật đúng là phế vật nha]
Lúc này đã hoàn toàn bị nhướm đỏ bởi máu tươi của yêu thú.
“Muội nhanh chóng hấp thụ giọt tinh huyết này đi, không nên cảm thấy có lỗi hay thương xót, dù sao ta đã hứa phải mang hậu duệ của nó ra ngoài nuôi dưỡng chăm sóc, đáng lý ra nó mới là người nợ chúng ta mới đúng.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.