Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 86 Lâm Tuyệt có thêm tiểu tình nhân?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86 Lâm Tuyệt có thêm tiểu tình nhân?


"Cái này sư đệ hoàn toàn nghe sư huynh a."

Từ đằng xa, Lệ Nhược Hà hướng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vân Thanh Trúc, như đang muốn suy nghĩ đến điều gì đó.

"Dung mạo tuyệt luân, khí chất lại siêu phàm, tu vi lại quá quan, thấy thế nào cũng có cảm giác nàng chính là người của Lâm kiếm tiên nha, dù sao trong này cũng chỉ có nàng ta và Lâm kiếm tiên là có cảnh giới vượt qua kim đan kỳ a, các ngươi liệu có nghĩ đến nàng chính là tình nhân bên ngoài của Lâm kiếm tiên?"

Đệ tử Lam Hoàng Thiên Tông cũng là như vậy.

Dương Kiệt biết mình làm gì phải là đối thủ của Vân Thanh Trúc, đồng cảnh giới hắn cũng không dám một với một ngạnh kháng, huống hồ nàng bây giờ đã đột phá đến nguyên anh kỳ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đứng từ xa, Dương Kiệt cất cao giọng nói:

... (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chỉ vì ngươi quá xinh đẹp đọng lòng người, bổn công tử liền muốn."

Chương 86 Lâm Tuyệt có thêm tiểu tình nhân?

"Còn suy nghĩ cái rắm gì nữa? Mau chóng cứu người a, mặc kệ nàng có phải hay không là tiểu tình nhân của Lâm Đại Thần, cứ cứu mang về cho ngài ấy là được a."

Đám đệ tử cũng bắt đầu thúc d·ụ·c lên.

Hơn nữa, hiện tại thiên tài địa bảo cũng đã xuất thế, cũng liền không có tên ngu ngốc nào quan tâm mà đi xác nhận lời đồn thực hư, đánh nhau với đám đệ tử Lam Hoàng Thiên Tông thật không đáng.

"Ta? Tại sao phải là ta?" Lạc Sương Sương chỉ vào mặt mình, có chút mọng bức hỏi lấy.

Còn đối với Dương Kiệt, mặc dù tu vi chỉ có kim đan kỳ viên mãn, nhưng với thiên phú bẫm sinh, có thể một lúc điều khiển 4 con yêu thú hơn hắn một đại cảnh giới, cho nên rất được tông môn chú trọng bồi dưởng.

"Đúng vậy! Mau chóng đi cứu người a."

Giữ lấy khoảng cách an toàn, Dương Kiệt gọi ra 2 con yêu thú nguyên anh hậu kỳ đã được hắn thủ sẳn ở gần đó, lao nhanh đến chặn lấy Vân Thanh Trúc.

Nàng biết một khi ăn vào viên đan dược, cuộc sống sau này của nàng chắc chắn khổ không thể tả, nàng càng không muốn khuất phục trước loại cặn bả này.

Cho nên chỉ có thể chọn chiến đấu và c·h·ế·t mà thôi.

Lạc Sương Sương thấy vậy liền cắt ngang, mở miệng nói:

Nàng giờ phút này hoàn toàn không có đường lui.

Hắn chính là Dương Kiệt, đệ tử hoạch tâm của Ngự Thú Tông, một trong mười hai đại tông môn bên trong lãnh thổ đại hạ hoàng triều.

Đám đệ tử mặc dù cảm thấy chuyện này chẳng liên quan, nhưng có người khen thần tượng của hắn liền có chuyện để nói a. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngươi chỉ có một lựa chọn duy nhất! Đó là cúi người nằm dưới hông của ta!"

Thân thể nàng cùng với pháp kiếm như hòa thành một thể, lao nhanh đến như một mũi tên xuyên phá vạn vật.

"Chỉ cần ngươi ăn viên đan dược này, rồi ngoan ngoãn phục vụ bổn công tử, ta đảm bảo giữ lại mạng sống cho ngươi, không biết chừng còn yêu thương ngươi hết mực a."

"Sư huynh nói hoàn toàn chính xác!"

"Ta nhớ qua Nguyệt Thần Cung cùng với Ngự Thú Tông không có xảy ra bất kỳ tranh chấp, hơn nữa ta cũng chưa từng gặp qua ngươi, liền càng không có lý do gì đắc tối với ngươi đi?" Vân Thanh Trúc khép hờ đôi mi dài tinh xảo, một bộ đề phòng nói lấy.

"Chưa kể là nàng tu vi hoàn toàn không phải là kim đan kỳ mà là nguyên anh kỳ à nha." Lệ Nhược Hà sờ cầm nói.

Nam thanh niên diễn sâu lắc đầu, có chút đáng tiếc nói.

"Nàng đúng là rất xinh đẹp, khí chất một dạng như tiên nữ, siêu thoát phàm gian..."

Chính vì lẽ đó, bên trong chúng đệ tử bao gồm cả nguyên anh kỳ đều phải cung kính gọi hắn một tiếng "Dương sư huynh".

"Chúng ta không nên xen vào chuyện bao đồng, tốt nhất nên vòng qua a."

"Mơ tưởng!" Vân Thanh Trúc dùng tay lau đi vết máu trên miệng, một bộ bất khuất không cam chịu.

"Thú triều là do các ngươi gây nên?" Vân Thanh Trúc ánh mắt lạnh lùng xen lẫn vài tia sát khí gằn giọng hỏi lấy.

"Thế thì sao? Ngươi muốn cứu nàng?" Lạc Sương Sương chen ngang nói.

"Nằm mơ!" Vân Thanh Trúc phun ra hai từ sau đó bắt đầu bấm chỉ niệm quyết, muốn trong một sát na này g·i·ế·t c·h·ế·t Dương Kiệt.

"Vậy sao?" Dương Kiệt lở đễnh nói, sau đó dùng tay chỉ chỉ về phía sau của nàng.

Lệ Nhược Hà từ tốn ghép từng câu từng chữ nói:

Khé miệng của nàng cũng bắt đầu rỉ máu, vũ y cũng đã có vài chổ bị làm rách nát, nhìn qua có chút chật vật.

Lệ Nhược Hà cũng không có vì sự ngu ngơ của Lạc Sương Sương mà quở trách nàng, dù sao thận phận của nàng liền hơn hẳn hắn, hắn thật không dám đắc tội nàng.

"Như vậy thì liên quan gì?" Lạc Sương Sương ngu ngơ hỏi lấy.

Bởi vì quá bất ngờ, Vân Thanh Trúc không kịp tránh né bị hai con yêu thú có hình dạng giống như sư tử, thân cao lên đến bốn mét một tát đánh bay ra phía sau một đoạn thật xa.

"Ha ha ha....ha ha ha..."

Mặc dù tin đồn có chút thái quá nhưng cũng có vài người nguyện ý tin tưởng, dù sao không có lữa thì làm sao có khói?

Ngự thú tông là tông môn chuyên bồi dưởng yêu thú, đại đa số đệ tử chỉ có thể bồi dưởng điều khiển 1 đến 2 con yêu thú, cảnh giới cũng không quá cao so với chủ nhân, cấp bậc càng cao liền càng khó bồi dưởng, đại đa số các vị trưởng lão đều bồi dưỡng lấy một con yêu thú làm chiến lực chủ chốt mà thôi.

Lệ Nhược Hà mặc dù cảm thấy không nên, nhưng vẫn phải nói ra:

Vân Thanh Trúc nghiến chặc hàm răng, ánh mắt chứa đầy sát khí cùng uất hận nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt.

Từ khi Lạc Sương Sương nhận được một đạo ý niệm phân thân mà Lâm Tuyệt gửi gấm, đám người bọn hắn liền tự tin hơn hẳn.

"Hà hà..."

Dương Kiệt nói đến đây liền ngừng, hắn lúc này hướng ánh mắt đầy chiếm hữu nhìn về phía Vân Thanh Trúc, bá đạo nói:

Từ trên không trung, Vân Thanh Trúc cố gắng xoay người, dùng kiếm đâm về phía mặt đất mới có thể ổn định lại thân thể.

"Lạc sư tỷ! Nhanh chóng đi lên cứu tiểu tiên nử a." (đọc tại Qidian-VP.com)

Các nhóm tu sĩ cũng tạm thời ngừng hỗn chiến mà kết thành đoàn đội hướng tới.

"Ta cảm thấy là tiên tử vẫn nên lành lặn tự nguyện ăn nó, tránh cho việc bị trọng thương sau đó vẫn phải ăn a."

Dương Kiệt ngước nhìn lên bầu trời, chấp tay sâu lưng nói:

"Kẹt kẹt..." Dương Kiệt cười đểu một tiếng, sau đó lấy ra một viên đan dược mở miệng nói.

Không hề do dự, Lạc Sương Sương một đường phi thẳng về phía của Vân Thanh Trúc.

Đám người trước mặt không có ai trả lời nàng, lúc này.

Dương Kiệt một bộ ăn chắc đối phương tà tiếu nói.

Bên cạnh đó, cũng liền tự dưng xuất hiện vài tin đồn nhảm, nói rằng bên trong Hạ Hoàng bí cảnh tồn tại một vị đại thần đang âm thầm bảo kê cho bọn họ.

"Nhưng mà..." Lệ Nhược Hà có chút khó nói.

"Cái này còn hỏi? Lâm kiếm tiên chẳng phải để vào mi tâm sư muội một đạo phân thân sao? Chỉ cần muội gặp phải nguy hiểm liền sẽ tự động xuất thủ ứng cứu, bọn ta tay không bắt giặc sao mà được, đi lên chỉ tổ đưa đầu người a." Lệ Nhược Hà một mặt đương nhiên nói.

"Xác thực đúng là như vậy! Nhưng..."

"Tiên tử đoán thì đúng rồi đấy, nhưng lại không có thưởng à nha."

Giờ phút này, ở nhiều địa điểm liền kề nhau thường hay xuất hiện dị tượng, điều đó dẫn đến sự chú ý của các tu sĩ, 10 người thì hết 9 người cho là thiên tài địa bảo xuất thế.

Từ đằng xa bước đến một nam thanh niên tướng mạo không gọi là xuất chúng, cũng liền dễ nhìn hơn bao người, đôi mắt sâu dài có chút cuốn hút, vành môi khẻ vễnh lên, trên tay cầm lấy cây sáo ung dung bước đến, tà tiếu cười một tiếng.

"Các ngươi...các ngươi cũng quá muốn mặt đi." Lạc Sương Sương bị đám người thúc ép có chút tức giận, nhưng suy nghĩ nhỡ đâu đối phương thật sự là tình nhân của Lâm kiếm tiên, nàng liền có mặt lại không ra tay ứng cứu, tội này tuyệt đối không thể dung tha.

"Không phải! Không phải! Sư muội nghe ta nói hết câu đã." Lệ Nhược Hà vội vàng xua tay giải thích nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vân Thanh Trúc quay đầu nhìn lại, đập vào mắt nàng là vô số đám yêu thú đang từ từ áp sát lại gần, khoảng cách cũng chỉ liền vài trăm bước mà thôi.

"Ngươi thử quay lưng nhìn về đằng sau của ngươi xem?"

Đám người Lam Hoàng Thiên Tông tuy thực lực không có nhưng đồng tâm liền có thừa, cũng nối đuôi bám theo sau.

Bị hỏi vậy, đám đệ tử Lam Hoàng Thiên Tông cũng bắt đầu suy nghĩ lên, không đến ba giây thì có một tên đệ tử vội vàng mở miệng thúc giục.

"Nhưng mà gì? Nhưng mà nàng xinh đẹp sao? Cái đó thì liên quan gì đến chúng ta?" Lạc Sương Sương gắt gỏng, có chút không vui nói.

Cũng không biết là do vận đen hay là trùng hợp, liền để đám người Lam Hoàng Thiên Tông bay ngang qua và chứng kiến toàn bộ sự việc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86 Lâm Tuyệt có thêm tiểu tình nhân?