Ba tháng trôi qua ở Tri Tera, viên ngọc của tầng lớp thượng-trung lưu thuộc Trilium trung lập. Đây là nơi mà những tòa cao ốc được thiết kế bởi những kiến trúc sư hàng đầu, mỗi tòa nhà đều là một tác phẩm nghệ thuật riêng biệt. Con phố chính tràn ngập những cửa hiệu sang trọng với biển hiệu hologram 3D cao cấp, nơi những thương hiệu xa xỉ của Trilium đặt showroom. Những chiếc xe điện thể thao êm ái lướt trên đường phố được lát đá granite nhập khẩu, phản chiếu ánh đèn thành phố lung linh như dải ngân hà thu nhỏ.
Emma đứng trước gương, chỉnh lại bộ đồng phục công ty mới. Ở tuổi hai mươi lăm, cô là một hình ảnh nổi bật: cao và mảnh mai, với những đường nét sắc sảo được ôm lấy bởi mái tóc đồng đỏ cứ khăng khăng không tuân theo quy định của công ty. Đôi mắt xanh lục mà cô thích nghĩ là phản chiếu sự khôn ngoan, nhưng thực ra chỉ phản chiếu bất cứ thứ gì trước mặt, quét một lượt nhìn đánh giá bản thân trong gương. Chiếc áo blazer tiêu chuẩn (màu xám than theo quy định) cố gắng hết sức để khiến cô trông giống như mọi người khác, và phần lớn đã thành công, ngoại trừ mái tóc bướng bỉnh kia.
Thành phố trải dài bên dưới cửa sổ căn hộ của cô như những khối xếp hình của trẻ con được sắp xếp bởi một đứa trẻ đặc biệt ngăn nắp. Tri Tera là kiểu nơi mà đường phố buộc phải chạy song song và vuông góc, bởi vì bất cứ điều gì khác đều sẽ là không cần thiết và gây drama. Các tòa nhà là sự pha trộn cẩn thận giữa thép, kính và kiến trúc truyền thống, như thể các nhà quy hoạch đô thị đã họp và quyết định rằng quá hiện đại hay quá truyền thống đều là đang chọn phe, mà chọn phe thì không phải là điều mà Tri Tera hướng tới.
Khu trung lưu của Tri Tera là minh chứng hoàn hảo cho sự giàu có tinh tế. Những tòa nhà được ốp kính thông minh tự điều chỉnh độ trong suốt, vườn treo xanh mát trải dài trên các tầng cao, tạo nên một không gian sống hoàn hảo giữa thiên nhiên và công nghệ. Các nhà hàng được Hiệp hội Ẩm thực Hoàng gia Trilium trao tặng Ngọc Lục Bảo - giải thưởng cao quý nhất trong giới ẩm thực - san sát nhau dọc theo đại lộ chính, nơi các đầu bếp danh tiếng phục vụ những món ăn fusion độc đáo. Hệ thống giao thông công cộng siêu tốc chạy ngầm dưới lòng đất, kết nối mọi góc phố trong tích tắc. Trên những con phố nhỏ, các quán cafe boutique phục vụ cà phê hữu cơ được trồng từ những trang trại thẳng đứng ngay trong thành phố.
Từ cửa sổ, Emma có thể nhìn thấy ngọn tháp lấp lánh của nhà thờ mega nơi cô đã có cuộc thức tỉnh tâm linh ba tháng trước. Thật là buồn cười làm sao mọi chuyện diễn ra. Số tiền quyên góp của nhà thờ đã tăng gấp ba một cách bí ẩn kể từ khi có sự đóng góp hào phóng của Bộ trưởng Corus. Chiếc chuyên cơ mà ngài đã tặng - một Skywhisper X-900 với nội thất dát vàng - được đậu ngay ngắn trong bãi đỗ riêng của nhà thờ, lấp lánh dưới ánh mặt trời như một minh chứng cho lòng hảo tâm của ngài. Mỗi tuần, Mục sư Carisma lại thực hiện những chuyến bay truyền giáo đến các vùng xa xôi, mặc dù có vẻ như các chuyến bay này thường xuyên có điểm dừng "tình cờ" ở các Vùng lãnh thổ phía Nam - nơi mà, thật trùng hợp làm sao, các quy định về ngân hàng có phần... thoáng hơn so với ở Trilium. Còn bản thân ngài Bộ trưởng thì đã vắng mặt không kém phần đáng ngờ, viện cớ có công việc quan trọng cũng tại những vùng đất phương Nam xa xôi ấy.
Trong khi đó, tài khoản ngân hàng của Emma đã phát triển một thói quen khá đáng lo ngại là trống rỗng hơn những gì mà các cố vấn tâm linh của cô gợi ý rằng sự thịnh vượng-thông-qua-đức-tin nên mang lại. Nhưng có lẽ đó chỉ là một bài kiểm tra đức tin khác mà thôi. Có lẽ vậy.
Ngoài cửa sổ, đường phố dần nhộn nhịp hơn. Những chiếc xe điện tự lái lướt qua không một tiếng động, trong khi các cửa hàng bắt đầu mở cửa, hologram quảng cáo nhấp nháy với độ sáng được điều chỉnh hoàn hảo - đủ để thu hút sự chú ý nhưng không đến mức gây khó chịu cho những người qua đường. Đó là nghệ thuật của việc trở nên nổi bật một cách khiêm tốn mà Tri Tera đã hoàn thiện qua nhiều năm.
Emma nhìn xuống chiếc điện thoại của mình. Bảng cân đối tài khoản ngân hàng hiển thị con số khiến cô phải chớp mắt vài lần. Có lẽ đó là một lỗi hiển thị, hoặc có thể là một phép thử khác từ đấng tối cao. Dù sao thì, cô nghĩ, trong khi kéo cao cổ áo để che đi vết rỗ từ sợi dây chuyền đã không còn ở đó, niềm tin chắc chắn sẽ được đền đáp. Chắc chắn là vậy.
Một con mèo trí tuệ nhân tạo - loại được cấy chip cao cấp nhất thị trường - lướt qua, đuôi vẫy nhẹ như đang mã hóa một thông điệp bí mật. Nó dừng lại, nhìn Emma với đôi mắt LED đổi màu thông minh, rồi phát ra một tiếng "meow" hoàn hảo đến mức chắc chắn đã được lập trình. Emma mỉm cười. Ở Tri Tera, ngay cả những con mèo hoang cũng phải theo kịp xu hướng công nghệ.
Cô bước ra phố, hòa vào dòng người đang di chuyển với nhịp độ được tính toán chính xác - không quá vội vã để tỏ ra thô lỗ, không quá chậm để tỏ ra lười biếng. Qua khung cửa kính của một quán cafe, những màn hình quantum crystal - loại màn hình sử dụng công nghệ tinh thể lượng tử cao cấp nhất thị trường - đang chiếu tin tức buổi sáng. Emma thoáng thấy hình ảnh về khu nhà ở của người thu nhập thấp. Emma thoáng thấy hình ảnh về khu nhà ở của người thu nhập thấp - nơi mà người ta vẫn hay gọi đùa là "khu ổ chuột" một biệt danh mỉa mai đã trở nên đau xót sau vụ việc ba tháng trước. Giờ đây khu vực đó đã được xây dựng lại hoàn toàn, không còn là những dãy nhà tạm bợ năm nào.
Emma dừng lại một lúc, nhìn về phía những tòa nhà mới trên Tivi. Dù không thể so với khu trung lưu nơi cô đang sống, nhưng những con đường được trải nhựa phẳng phiu và hệ thống điện sáng rực ban đêm đã là một sự thay đổi đáng kể. Cô nghe nói về cô gái tóc đỏ tên Alin và người đàn ông da đen Mike - những người đã dẫn dắt cộng đồng vượt qua t·hảm h·ọa. Và cả Bloodgnar được người dân gọi thân thương là Cục Than nữa - sinh vật khổng lồ với thân hình to lớn như gấu nhưng có nét giống sói ấy, giờ vẫn thường xuyên phụ giúp công việc xây dựng trong khu. Đôi khi người ta còn thấy nó ngồi trên những đống vật liệu xây dựng, đôi mắt đỏ rực nhìn về phía chân trời xa xăm.
“Tạ ơn thần linh.” Emma thầm nghĩ, tay vô thức chạm vào cổ, nơi sợi dây chuyền từng ở đó, “Người đã không bỏ rơi những linh hồn lạc lối”. Cô mỉm cười mãn nguyện khi nghĩ đến việc số tiền quyên góp của nhà thờ đã được dùng vào việc tái thiết khu vực đó. Đúng là ý Chúa nhiệm màu - một phần tiền đã giúp xây dựng lại khu nhà cho người nghèo, còn một phần đã giúp Mục sư Carisma có phương tiện để truyền bá lời Chúa đến nhiều nơi hơn thông qua chiếc Skywhisper X-900. Cô cảm thấy vô cùng tự hào vì những đồng tiền của mình đã góp phần vào cả hai sứ mệnh cao cả này.
Emma bước vào tòa nhà nơi cô làm việc, một trong những công trình kiến trúc ấn tượng nhất của Tri Tera. Tòa tháp nghiêng về phía đông một góc hoàn hảo 15 độ - đủ để gây ấn tượng nhưng không đến mức khiến người ta lo lắng về độ an toàn. Theo lời kiến trúc sư, đó là để "thể hiện sự cân bằng tinh tế giữa sự táo bạo và ổn định của Trilium". Emma vẫn thường tự hỏi liệu có phải họ chỉ đơn giản là tính toán sai, rồi thuê một người viết quảng cáo đủ giỏi để biến nó thành điểm nhấn.
Trong thang máy tốc độ cao với màn hình LED phủ kín các mặt tường - để tạo ảo giác rằng bạn đang di chuyển qua một khu vườn nhiệt đới thay vì đang bị nhốt trong một cái hộp kim loại - Emma gặp John từ phòng kế toán. Anh ta đang lẩm bẩm những con số, một thói quen mà nhiều người cho là kỳ quặc cho đến khi phát hiện ra anh ta đang thật sự tính toán số tiền thất thoát của công ty qua các khoản "quyên góp từ thiện" khả nghi.
- Chào Emma - John ngừng lẩm bẩm một lúc - Cô có nghe về vụ việc ở khu F-35 không?
- Chuyện gì vậy? - Emma hỏi, cố che giấu sự tò mò trong giọng nói.
- Họ nói có người thấy một bóng ma lởn vởn trong công viên đêm qua. - John hạ giọng - Người ta bảo nó có hình dạng kỳ lạ lắm, không giống bất cứ loại ma nào họ từng thấy.
Emma cau mày. Đức tin mách bảo cô rằng đó chắc chắn là một lời cảnh báo từ Chúa. Có lẽ cô nên đề xuất tăng gấp đôi số tiền quyên góp tháng này.
- Chắc chỉ là tin đồn thôi - Emma nói, giọng cương quyết - Chúa đã cho chúng ta đủ ân sủng để bảo vệ khỏi những thế lực tà ác rồi.
John nhướn mày:
- Nhưng người ta có quay được video...
- Video cũng có thể bị chỉnh sửa - Emma ngắt lời - Đức tin mới là thứ không thể bị bóp méo.
Anh chàng kế toán im lặng. Có lẽ anh ta đang nghĩ về những con số trong sổ sách của mình - những con số hoàn toàn có thể bị bóp méo, và thường xuyên bị bóp méo.
- Vấn đề là... - John gõ gõ chiếc tablet của mình, khiến những con số nhảy múa trên màn hình như một đám kiến hoảng loạn - Đêm qua có tới 6 người khác nhau báo cáo về hiện tượng này. Và họ đều mô tả giống nhau: một bóng đen cao khoảng hai mét, toàn thân phát sáng màu xanh lam nhợt nhạt.
Emma cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Cảnh vườn nhiệt đới trên màn hình LED bỗng chuyển sang khung cảnh hoàng hôn - có lẽ là do đã đến giờ chuyển cảnh theo lịch trình - khiến cabin thang máy chìm trong ánh sáng màu cam nhờ nhợ.
- Và cô biết điều kỳ lạ nhất là gì không? - John hạ giọng xuống thành tiếng thì thầm - Tất cả những người chứng kiến đều là tín đồ của nhà thờ mega.
Màn hình LED bỗng giật giật, hình ảnh hoàng hôn bị vỡ thành từng mảnh pixel rồi trở lại bình thường. John nhìn lên trần thang máy với vẻ lo lắng:
- Chắc lại lỗi kỹ thuật thôi.
Cửa thang máy mở ra ở tầng 42 - tầng của phòng kế toán. Trước khi bước ra, John quay lại:
- À phải rồi, cô có biết bây giờ Mục sư Carisma đang ở đâu không?
- Đang trong chuyến truyền giáo ở phương Nam... - Emma bắt đầu trả lời.
- Không, tôi vừa xem dữ liệu bay. Chiếc Skywhisper X-900 đang ở... khu F-35.
Cửa thang máy đóng lại trước khi Emma kịp phản ứng, để lại cô một mình với những suy nghĩ rối bời và khung cảnh hoàng hôn nhân tạo đang dần chuyển sang màn đêm trên các màn hình LED.
***
Trong một căn phòng riêng của khách sạn Crystal Palace - nơi mà một đêm nghỉ có giá bằng cả năm lương của nhân viên văn phòng bình thường - Mục sư Carisma và Bộ trưởng Corus đang ngồi đối diện nhau trên những chiếc ghế bành được bọc da thật từ những con thú quý hiếm cuối cùng của Trilium. Căn phòng nằm ở tầng 200, với cửa sổ trong suốt t·ừ t·rần đến sàn có thể điều chỉnh độ mờ bằng cảm ứng, đang để ở mức vừa đủ để ánh hoàng hôn len lỏi vào, nhuộm một màu cam nhạt lên những bức tranh hologram treo tường - loại tranh có thể thay đổi hình ảnh theo tâm trạng của người xem.
Giữa họ là một chiếc bàn thủy tinh đen phản chiếu ánh sáng như mặt hồ về đêm, trên đó đặt một bình rượu vang đỏ được ướp lạnh trong một thiết bị điều nhiệt tự động phát ra ánh sáng xanh nhè nhẹ. Những chiếc ly pha lê được đặt trên những đế giữ nhiệt độ tinh xảo, đảm bảo rượu luôn ở nhiệt độ hoàn hảo 18 độ C. Trên tường, những dải LED dẫn sáng uốn lượn như những dòng sông ánh sáng, tự động điều chỉnh độ sáng để tạo ra bầu không khí thích hợp nhất cho cuộc đối thoại.
Sau lưng Mục sư là hai Hiệp sĩ dòng đền trong bộ áo giáp trắng bạc tinh xảo, thanh gươm ánh sáng đeo bên hông tỏa ra thứ ánh sáng nhè nhẹ màu lam trong không khí tranh tối tranh sáng. Họ đứng bất động như những bức tượng canh gác bên cạnh một bức tường ốp gỗ sồi đen từ những cánh rừng cổ thụ phương Bắc. Đứng sau lưng Bộ trưởng là cô thư ký với mái tóc bạch kim và bộ vest đen bó sát - loại đồng phức mà chỉ những thương hiệu cao cấp nhất mới có thể may vừa vặn đến thế - đang đứng cạnh một bàn điều khiển cảm ứng nhỏ điều chỉnh mọi thứ từ nhiệt độ đến ánh sáng trong phòng.
Không khí trong phòng được lọc và ướp hương theo công thức độc quyền của Crystal Palace - một hỗn hợp tinh tế của gỗ đàn hương và những bông hoa chỉ nở về đêm từ vườn treo của khách sạn. Sàn nhà được lót thảm sang trọng với những họa tiết phức tạp tự thay đổi màu sắc khi có người bước qua, tạo ra những gợn sóng ánh sáng nhẹ nhàng dưới chân.
- Ngài không thể nghiêm túc về chuyện này được. - Mục sư Carisma lên tiếng, giọng trầm và đều đều như thể đang thuyết giảng - Một con ma ư? Trong thời đại này?
Bộ trưởng Corus khẽ mỉm cười, nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt càng thêm rõ nét:
- Không phải con ma thông thường đâu, thưa Mục sư. - Ông ta vẫy tay ra hiệu, và cô thư ký lập tức đưa lên một chiếc tablet - Nó có... đặc điểm rất thú vị.
Carisma nhận lấy tablet, lướt qua những hình ảnh và video được ghi lại. Có điều gì đó trong đó khiến đôi mắt ông ta nhíu lại:
- Màu xanh này… Trông nó lạ quá.
- Đúng vậy. - Corus gật đầu.
Hai vị hiệp sĩ sau lưng Carisma khẽ đặt tay lên chuôi kiếm. Cô thư ký bạch kim vẫn đứng im như pho tượng, nhưng trong đôi mắt xanh lục của cô thoáng hiện lên điều gì đó giống như sự thích thú.
- Tôi tưởng chúng ta đã thống nhất là sẽ không nhắc đến chuyện đó nữa? - Carisma nói, giọng vẫn nhẹ nhàng nhưng có thêm một tầng băng giá.
Corus nhấp một ngụm rượu vang đỏ:
- Hoàn cảnh thay đổi rồi, thưa Mục sư. Dư luận đang bắt đầu đặt câu hỏi. Và ngài biết đấy, một khi họ bắt đầu đặt câu hỏi...
Corus đặt ly rượu xuống, tiếng thủy tinh chạm mặt bàn đánh thức sự im lặng trong phòng:
- Và ngài hứa với tôi sẽ giải quyết tên Sol mà.
Một trong hai hiệp sĩ khẽ di chuyển, ánh sáng từ thanh kiếm hắt lên trần nhà như một vệt xanh nhợt nhạt.
Carisma mỉm cười, nụ cười của người đã quá quen với việc trấn an tín đồ:
- Nhưng ba tháng qua hắn đâu có xuất hiện, hắn đi đâu rồi nhỉ?
Cô thư ký bạch kim đột ngột bước lên phía trước, động tác mượt mà đến mức gần như không tự nhiên:
- Thưa Bộ trưởng, báo cáo mới nhất từ khu F-35.
Corus nhận lấy một tablet khác từ tay cô ta. Gương mặt già nua của ông ta méo mó trong ánh sáng xanh phát ra từ màn hình:
Corus đặt tablet xuống, ngả người về phía trước, giọng hạ xuống:
- Hồn ma này có lẽ liên quan đến một tà giáo mới nổi gần đây. Tôi nghe chúng tự xưng là Nguyên Tố Hoàng Hôn (Dusk Elements). - Ông ta dừng lại một chút, như để cho cái tên ngấm vào không khí - Chúng tin rằng có thể kết hợp khoa học và ma thuật cổ để làm được những điều... vượt qua giới hạn tự nhiên.
Một trong hai hiệp sĩ khẽ ho khan. Carisma nhận ra đó là dấu hiệu của sự khó chịu - những chiến binh của ánh sáng luôn có vấn đề với việc nhắc đến ma thuật cổ.
- Ma thuật cổ? - Carisma nhíu mày, giọng đầy vẻ khinh bỉ - Loại ma thuật đến từ những High Demon? Họ không biết rằng bọn chúng đã bị chính Demon God Xatan đày xuống địa ngục sao?
Corus xoay xoay ly rượu trong tay:
- Có vẻ như chúng nghĩ mình có thể... khai thác được điều gì đó từ di sản của các High Demon mà không cần đến sự can thiệp của chúng. - Ông ta nhấp một ngụm rượu - Một ý tưởng nguy hiểm.
- Nguy hiểm và ngu xuẩn. - Carisma gằn giọng - Ngài cũng biết tại sao Xatan lại đày đọa những kẻ từng là anh em của mình. High Demon đã cố gắng tạo ra sức mạnh vượt quá giới hạn cho phép. Và cái giá phải trả...
Cô thư ký bạch kim bỗng khẽ nghiêng đầu, như thể đang lắng nghe điều gì đó. Đôi mắt xanh lục của cô ta lóe lên một tia sáng kỳ lạ.
- Nhưng đấy không phải là vấn đề lớn nhất của chúng ta. - Corus đứng dậy, bước về phía cửa sổ. Bên dưới, thành phố Tri Tera trải dài như một mê cung của ánh sáng và bóng tối. Từ độ cao này, những tòa nhà chọc trời trông như những mũi giáo đâm thủng bầu trời đêm - Tôi có thông tin từ các điệp viên. Bọn Nguyên Tố Hoàng Hôn không chỉ nghiên cứu ma thuật cổ. Chúng đang cố gắng mở lại những Cổng Địa Ngục.
Không khí trong phòng đột nhiên trở nên nặng nề. Ánh sáng từ những thanh kiếm của các hiệp sĩ bỗng rực sáng hơn, như thể đang phản ứng với chính từ ngữ vừa được thốt ra. Một trong hai hiệp sĩ - người cao lớn hơn với vết sẹo chạy dọc từ thái dương xuống cằm - siết chặt nắm đấm đến nỗi có thể nghe thấy tiếng kim loại của găng tay ma sát.
Carisma từ từ đứng dậy. Trong khoảnh khắc đó, ông không còn là một mục sư già với mái tóc bạc và nụ cười từ ái. Có điều gì đó cổ xưa và đáng sợ trong ánh mắt ông - như thể một chiến binh từ thời đại của các High Demon vừa thức giấc:
- Chúng điên rồi. - Giọng ông vang lên như tiếng chuông ngân trong không khí tĩnh lặng - Các Cổng đã được niêm phong bằng chính máu của Xatan. Cố gắng mở chúng sẽ chỉ...
Đột nhiên, cô thư ký bạch kim giơ tay ngắt lời. Cử động của cô dứt khoát đến mức cả Carisma cũng im bặt. Trong không gian yên lặng đến nghẹt thở, họ có thể nghe thấy một âm thanh - tựa như tiếng hát xa xăm, nhưng không phải từ giọng người. Nó vọng lên từ sâu thẳm lòng đất, một giai điệu cổ xưa bằng ngôn ngữ mà không sinh vật nào còn sống trên thế giới này có thể hiểu được.
Ánh sáng trong phòng chợt nhấp nháy. Trong tích tắc bóng tối, họ có thể thề rằng mình nhìn thấy những vệt sáng xanh lam chạy dọc các bức tường - giống hệt như màu của "bóng ma" trong các đoạn video.
Rồi cô thư ký bạch kim đột ngột ngẩng đầu lên. Đôi mắt xanh lục của cô ta giờ đây tràn ngập một thứ ánh sáng kỳ quái, và khi cô mở miệng, giọng nói phát ra không còn là giọng của một con người:
- Chúng ta sẽ quay trở lại.
Hai hiệp sĩ dòng đền đồng loạt rút kiếm, ánh sáng xanh lam từ lưỡi kiếm bỗng bùng lên dữ dội. Nhưng chỉ trong chớp mắt, mọi thứ đã trở lại bình thường. Cô thư ký vẫn đứng đó, với vẻ mặt bối rối như thể vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ.
Ngay lúc đó, tất cả màn hình hologram trong phòng đột ngột chuyển sang màu đỏ. Giọng nói của hệ thống AI vang lên:
"Tin khẩn cấp từ Sở Cảnh sát Tri Tera."
Hình ảnh từ hiện trường xuất hiện trên các màn hình - một góc hẻm tối trong khu F-35. Các dải băng cảnh sát hologram màu vàng phát sáng giăng kín khu vực. Camera drone chiếu từ trên cao xuống một thân thể nằm sấp, làn da xám ngoét như tro tàn. Xung quanh t·hi t·hể, một biểu tượng kỳ lạ được khắc xuống mặt đất - những đường nét sắc cạnh tạo thành một hình thức gì đó giống như mắt, phát ra thứ ánh sáng xanh lam nhợt nhạt.
"Phát hiện một t·hi t·hể tại khu F-35, đường số 7. Nạn nhân được xác định là James Morrison, 45 tuổi, nhân viên bảo vệ. Theo báo cáo sơ bộ, t·hi t·hể trong tình trạng bị hút cạn toàn bộ dịch và năng lượng sống. Thời gian t·ử v·ong ước tính: 2 giờ trước."
Một trong hai hiệp sĩ dòng đền - người có vết sẹo - khẽ lắc đầu:
- Khu F-35 không phải nơi dễ gây án. - Giọng anh ta trầm và khàn, như thể đã lâu không được sử dụng - Camera giá·m s·át mật độ cao, cảm biến sinh học ở mọi góc phố, chưa kể đến các đội tuần tra của cảnh sát và bảo vệ tư nhân.
- Một kẻ g·iết người có tổ chức... - Corus lẩm bẩm, cố tỏ ra hiểu biết mặc dù rõ ràng ông ta chỉ đang đoán mò - Có thể là một tổ chức ngầm nào đó?
- Trong các văn bản cổ của nhà thờ có đề cập - Carisma nói, giọng của người đang cố nhớ lại những gì đã đọc - High Demon dường như có những năng lực đặc biệt. Nhưng tôi không dám chắc chi tiết, sách quá mơ hồ và khó hiểu.
Corus nhìn biểu tượng trên màn hình, cảm thấy khó chịu vì cuộc thảo luận đang đi vào lĩnh vực ngoài tầm kiểm soát của mình:
- Dù đây là gì đi nữa, việc cần làm bây giờ là ngăn chặn nó. Tôi không quan tâm đây có phải High Demon hay không, chúng ta cần một kế hoạch hành động cụ thể.
Vị hiệp sĩ thứ hai bỗng lên tiếng, giọng lạnh như băng:
- Hoặc nó đã ở đây từ trước. Ngay giữa chúng ta.
Cả căn phòng chìm trong im lặng. Trong khoảnh khắc đó, mỗi người đều nhìn quanh một cách dè chừng, như thể đang tự hỏi liệu kẻ s·át n·hân có thể đang đứng cạnh mình. Chỉ có cô thư ký bạch kim là vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình thản, đôi mắt xanh lục nhìn chăm chú vào biểu tượng đang phát sáng trên màn hình.
0