Độ Ấm Môi Em
Phất Lý Xuyên Âm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Sinh nhật
“Lúcnãy em quên không nói với chị, thứ sáu tuầnnày làsinh nhậtmẹ em. Mẹbảo em nhất định phải mời được chị đến tham dự tiệc chúc mừng.”
“Đâu có? Em đây thành tâm thành ý mờichị tới dự mà.” Lục Thời Dập huyênhhoangđem cánh tay gáclên cánh cửa, nghiêng dựa vào, gương mặt tươi cườinói, “Mẹem đãlâulắmkhông gặp chị, ngànvạn dặn dòrằng emnhất định phải mờiđược chị tới dự.”
–
Tiếng dòng nước bịngắt, hìnhnhư ngườibên trong đã tắm rửa xong, chuẩn bị bướcra.
“Mẹ!” Lục Thời Dập vội vàng đánh gãy lời nóicủa mẹ.
Tô Lan bảo Vu Vãn lên tầngthay tạm quần áo của bà, cũng đỡ phải vòng về nhà bâygiờ. Hôm nay bàtự mình chuẩn bị vài món ăn, muốn nhất địnhVu Vãnphải ở lạinếm thử.
“…… Ai là kẻ lừa đảo?”
Lục Thời Dập phát hiện, Tô Lan nữ sĩ thậtsự rấtthích Vu Vãn nha.
Anhvô cùng tức giận, đem Vu Mụctừtrongrangoài từ trên xuống dưới, mắngchửicảnghìn lần.
“Aivừa mới cùng taonói chuyện, đấychính là kẻ lừa đảo.”
Trong nháy mắt căn phòng khách trởnên vô cùnglộn xộn.
“Cũng không biết tới 30rồi, có thể tựđứng vững được hay không.” Tô Lan cảm khái nói, “Thằng nhãi ranhnày, từ nhỏ tớigiờ luônluôn làm theo ý mình, lúc trước không chonóxuất ngoạithì nhất nhất đòi đi du học.Đến khitốt nghiệp, bảonóvề nước nó cũng chịu về, một hai phải làm cái gì đầu……”
“Đúngthế đúng thế, đànông con trai đềugiống nhau phảiqua 30 mới vững vàng.Tương laiThời Dập nhất định sẽvô cùng rộng mở!”
“Được được!”
Cậuta mặc một chiếc áo khoác lông vũ dáng dài qua đầu gối, nhưngcũng chưa kéo khoá lên cho tử tế, đểlộ bộ vest đơn bạc bên trong, bâygiờ đang trong đêm đại hàn,âmtớimười mấy độ,mà dường như cậu ta chẳng sợ lạnh chút nào.
Lúc này, Lục Thời Dập ngồi ởtrên sô pha,chính giữa đại sảnh, trên mặt, tóc, tất cả đều là bơcủabánh kem. Người khởi xướng Vu Mục, lại lần nữa lấy hai cáibánh kem, hướngvề phía anh màném.
Lục Thời Dập: “……” Đây mẹđẻ của anh sao?
Nếu để Vu Vãn biết việcanh cũng có sự nghiệp của chính mìnhở nước ngoàirồi, nói không chừng, côsẽkhông đểanh làm trợ lý bên cạnh nữa……
Nghe bà nói vậy, Vu Vãn cũng không nỡ cự tuyệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Xemxem con chỉ có cáitiền đồnày…… “Tô lan nữ sĩ lắc lắc đầughét bỏ,” Tiểu Vãn ah, con đừngkhen nó, thằng nhãi nàyấy mà được khen một cái nó liền vểnhcái đuôi lêntận trời!”
Tô Lan cũng không coi Vu Vãn là người ngoài,mà lạicòn phải đi chuẩnbị vài món trongphòng bếp,nên vộidặn dò: “Lên tầng quẹo trái phòngthứhai, látnữa dì bảo mẹLâm mang quần áolên cho con.”
Tô Lan nữ sĩ thưởngcho anh chàngmột ánhmắtxem thường, “Conhãy ưu tú thật đi đã, rồi mẹ sẽ vui vẻ thừa nhận”
“Có contrai ưu tú như Thời Dập, chịcũngđã rất có phúc khírồi.” Bạn bè cười anủi.
Sinh nhật hôm nay củaTô Lan tuykhông làm lớn, nhưng người thân cùng bạn bè mang theo luôn cả con cái tới tham dự tiệc, nên Lục giađược dịp vô cùngnáo nhiệt.
Mấyđứa nhỏnghe thấy động tĩnhở bên này,liềnhàohứngchạy tới xem náo nhiệt. Nhìn thấytình trạng bi thảm củaLục Thời Dập, một đứa béo mậpmạpchỉtay về phía anh, cười ngặtngẽo nói, “Lục ca trôngthật buồn cười!”
Lục Thời Dập cũng không biết têngia hoả này có bị chập dây thần kinh nào không nữa, mùmờ chiến tranh lạnh với hắn ta mấy ngày nay. Hôm nay,anh nhất định phải moi được từ miệngVu Mụcra lý do tại sao.
“Mau đếnnhìnxem,Lục ca ca biến thành bánh kem rồi! Ha ha ha……”
Việc anh mởmột công tưđầu tưở Mỹ, chưabao giờ nói qua vớiVu Vãn. Lúc trước tới Vinh Quangphỏng vấn, anh chỉ nóivới Vu Vãnlà mình đang là dân thất nghiệp, muốn tớicông ty của cô để rèn luyện, tích luỹ thêm kinh nghiệm làm việc.
Vu Vãn nhanhtaybắt lấycánh tay của đứa bé,mới cứu cậu ta khỏi cúngã. Bỗngcô cảm thấy một cơn lạnh buốt từ bên hông truyền tới.Cúi đầu nhìnxuống, trong tayđứa bé đang cầm một cốc nước nho, màlúc này, tất cả đều đã đổ vào quần áo cô rồi.
Lúc này,ngườiấn chuông cửa,không phải người khác, chínhlà tên lắm chuyệnLục Thời Dập. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiệc sinh nhật củaTô Lan,khách khứa được mời đều bàn bè và họ hàng thân thiết của Lục gia.Nênmọi người vôcùng thoải mái, đámtrẻ con đềuquen biếtlẫn nhau, cùng nhauchơi đuổi bắt, tiếngcười nói nô đùatràn ngập khắp Lục gia, không khíbữa tiệc vừahàihoà vừanáo nhiệt.
*ăn dấm: ghen tị
Tô Lan rấtbiết cách giữ dáng,nên dáng người của bà hiện tại cũng không khác vớiVu Vãnlà bao. Thườngngày bà cũng rất thích mua sắm quần áo,nên trong tủ có rất nhiều bộ còn chưa kịp xé mác.Tất nhiên Vu Vãn có thể dùng tạm quần áo mới của bà. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ưu túchỗ nào chứ? Ngàynào cũng phớt lờ mẹ. Từ nhỏ đến lớn toàngây chuyện không thôi, cóngày nào tôi không đau tim đâu!”
“Contrai ấy mà, pháttriển chậm hơn con gái.”
–
“Chị không cần xemđâu, emđãxem quahộ chị rồi.Thứ sáunày đáng lẽ chị có buổi hẹn gặp mặt với tổng giám đốc Walter vào buổi chiều, nhưng đối phương tạmthời dời hẹn, ngày hôm qua đãđổi lại lịch thành thứ hai tuần sau.” Lục Thời Dậpđểlộ ra hàm răng trắngbóng, “Bữatiệc được tổ chức tại nhà, không có phóng viêntruyền thông, kháchkhứa tới dự đều là bạn bè với họ hàng thân thích thôi.”
Sau khi nhìn xuyên qua mắt mèo thấy rõ người ngoài cửa là ai, Vu Vãn hít một hơisâu, kéocánh cửa mởra, “Cậu còn chuyện gì nữa?”
ĐộtnhiênLục Thời Dập dừng bước chân.
Nghethấy lời này, Lục Thời Dập saolạicảm thấy nhưmình đãlừa gạttình cảm của cậu ta vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Thời Dập: “…”
Quần áoVu Vãn bịbẩn,tiếptục mặc thì rất khó chịu, nhưng cô không mang mộtbộ quần áo nào khác.Tô Lan thì quyến luyến không muốn cô về sớm vì chưa có dùng bữa tối, lại chẳng mấy khi được gặp Vu Vãn.
“Vâng.”
Lũ nhỏchơirấthăng say, mấy cái bánh kemba tầng dùng trong bữa tiệc, đềuđượcdùng đểnémLục Thời Dập hết.Khi đám người nhà của bọn trẻ tới ngăn cản để giải cứuLục Thời Dập,thì toàn người anhđã dính đầybơ bánh kem với đủcác loại màu sắc sặcsỡ.
Tô Lan nghe thấy động tĩnh, từ phòng bếp chạyra, nhìn thấyđứa con trai mìnhbị chỉnh thành như vậy, cũngbậtcườingặt ngẽo. Bà cònbảo anh khoan hãy lên tầngtắm rửa, “Đừng nhúc nhích đừng nhúc nhích, đểmẹ chụp cái ảnh làm kỷ niệm!”
Vu Vãn không biết Tô Lan nữ sĩ cómộtnhược điểmlàthường xuyên không phân biệt được phải trái. Miệngbà nói làquẹo trái phòng thứ hai, đây không phải là phòng cho khách, mà làphòng củaLục Thời Dập ……
Cặp chân trần dàiLục Thời Dậpđi về phíaphòng tắm. Vừa đi vừa dùng áo sơmi xoaxoa lấy bơ trênmặt vàtóc.
“Mấytiểu tổ tôngkia, đừng chạy loạn, cẩnthận khôngvavàongườikhác!”Bên nàymộtngười lớnlêntiếngnhắc nhở. Bên kia, trong đám mấy đứa trẻ đang chơi đuổi bắt,một tiểu tử chạy vọt lên thì đột nhiên va phải một người vừa từ trong phòng để đồ bước ra – chính là Vu Vãn.
Anh là nhặtđược sao?
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, contrai nhà tôinghịchngợm quá.” Ngườinhà đứa béthấy vậy, vội vàng chạy tới, nhậnlỗi vớiVu Vãn.
“Vâng, em không khóc.” Đứabéhít hít cái mũi, trả lời.
Vu Mục nhìn thấyanh, đôi tay vẫncắmtrongtúi quần, ra vẻ cao ngạo hừ một tiếng, “Lão tử không thèmnói chuyện vớikẻ lừa đảo!”
Anh nghe thấy trong phòng tắm có tiếng nướcchảy. Nghĩ đếnviệc khiVu Mục lấy bánh kemtấncông anh, Vu Mụccũng bị anh ném trúng mấy lần.
“Con nhìn lạicon xem, năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Tiểu Vãnkhi22 tuổi đã tiếp quản Vinh Quang, nhìn lại mìnhđi, 23rồi đấy, qua cuối năm nay là24rồi, vẫncòn chưalàm nên trò trống gì đâu!” Mẹ đẻkhông chút khách khíđả kích.
“Vu Mục, mẹ nhà mày! Màychờ đó cho tao, hôm nay mày c·h·ế·t chắc rồi!” Lục Thời Dập bị lũ nhỏđuổi theo némbánh kemphải chạy quanh nhà.
Lục Thời Dập đemáo sơ mitrong tay hung némxuống sàn, chà xát haitay, khóe miệng tà mị nhếchlên, khẽnói: “Không nghĩ ra được? Hôm nayloạisúc sinh này sẽ được lộtsốngtrong phòng tắm!”
Lục Thời Dập: “……”
Tô Lan là một ngườirấtbận rộn, không phải ở nơi khác đóng phim,thì cũnglàđang tham dự tiết mục ở một nơi nào đó, quanh năm suốt tháng khôngcó đượcmấy ngày ở Bắc Kinh, lại muốn gặp một mặt một ngườicũng vô cùngbận rộnnhưVu Vãn, thì quả thật không dễ dànggì.
Lục Thời Dập giươngđuôi lông mày lên, anhđãnóimà sao lại không tìm thấy cậu ta, hoáratrốn vàophòng anhtắm rửa!
Phòng kháchnáo nhiệt, bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát lớn.
Vu Vãn bị Tô Lan kéo tới phòngđể đồ, đểxemvật phẩm quý hiếm mà bà mới mua được trong phiên đấu giá gần đây. Lục Thời Dập đã sớm bị Tô Lan nữ sĩ kéo đi xem qua,nênkhông có hứng thú đi cùng. Thấy VuMục tớithì anh cũngkhông cùng cậutaso đo, hào phóng tiến lên chào hỏi.
Đứa bé với cặp mắt trong veo đang ầng ậc nước “Chịơi,thực xin lỗi, không phải em cố ý……”
Lục Thời Dập khôngnghenổi nữa, ra vẻ ăndấm* nói, “Mẹ, mẹkhông thể thừa nhận con trai mẹ ưu tú sao?”
“Da mặtcon dày như vậy, còncần mẹ chừa cho sao?”
Vu Mục trở về tám chữ, “Thâm cừu đại hận, không đội trời chung!”
“Màychờ đấycho tao, không báothù này, taokhôngphảihọ Lục!”
“Đượcrồi, chị tha lỗicho em.” Vu Vãn xoa xoa đầuđứa bé, cònrất dịu dàng lau nước mắt cho cậu ta, “Em là tiểu nam tử hán, phải kiên cường, không được khóc nha.”
Mấy người bạn bè thân thích nóithay choLục Thời Dập.
Vu Mục biết, Lục Thời Dập nhấtđịnhsẽ không bỏ qua choanh ta, nên saukhi giao lạinhiệm vụcho bọn nhỏ, liền chạytrước.
Vu Vãn gật gật đầu, tỏýđã biết. Không đáp ứng, cũng không cự tuyệt, chỉ nói: “Ngày mai tới công ty, chịsẽ xem lại lịch trình mà thưkýTrình đãsắpxếp xem sao.”
Lục Thời Dập cảm thấy, Vu Vãn nói khôngcósai,đúng là tênsúcsinh nàygầnđây bị chập mạch thần kinh loại nặng rồi!
“Tôi đời này tiếc nuốilớn nhất đấychính là không sinh đượcmột cô con gáithông minh, xinh đẹpnhư Tiểu Vãn,nênchỉcó thể nhận làm con nuôi mà thôi.” Tô Lan thanngắn thở dài, vôcùngtiếc nuối, “Tôi thật hy vọng Tiểu Vãn chính là khuê nữ domình sinh ra.” (đọc tại Qidian-VP.com)
–
Lục Thời Dập thấy Vu Vãn khen mìnhở trước mặt mọi người thì trong lòng như nở hoa. Lập tứcđắc ý nói với Tô Lan nữ sĩ, “Mẹ nghe thấy không, giámđốc của con cũng đangkhencon đấy. Contrai của mẹ rấtưu tú mà.”
Hơn 5 giờ chiều,rốt cuộc cũng nhìn thấy con trai mang người đến, Tô Lan rấtvui mừng.
“DìTô, dìkhông cần lo cho cháu đâu, cháutự mình lênđược. Dìcứ lotiếp đãi kháchkhứađiạ.”
Sau khiLục Thời Dập bị mọingườilàm như phôngnền chụp ảnh xong, chờ anh lên đượctầng trởvề phòng của mìnhcũngđã là chuyện củamười phút sau. Bướcvàophòng, liền nhanhchóngđem quầnáodính bơ kem cởi ra, hếtáo sơ mi, lại cởi tới quần ngoài, không đến ba giây, trênngườichỉđểchừalạimộtcái quần tứ giác.
ViệcLục Thời Dập chạytớiVinh Quang làmviệc, bà đã biết từ lâu. Bà kéo lấytayVu Vãn, thântình hỏi han. Hỏi xemdạ dày cô đã tốt hơn chưa? Bữasáng nhà nấu có hợp khẩu vị của cô không? Lại dặn dò cônên chú ý chăm sóc bản thân mình. Còn nói con trai mìnhchạy tới làmtrợ lý cho cô thật chỉ gây thêm phiền toái mà thôi……
“Ai đậptrúng cậu ta,thì được thưởng một nghìn.” Vu Mục vớivẻ mặt ôn hoà hướngtới mấy đứa trẻ nói, dùng tiền tài lừa gạt bọn nhỏđểcùng anhta tấncông Lục Thời Dập, cho hả giận.
Hai chân đang gác lên nhau, ngồi thư thả đánh bài Vu Mục: “Nghe nói mày muốn lột sống tao, xem ra hôm nay mày không có cơ hội rồi.”
Tác giả có lời muốn nói:
Anhmớivừa bìnhtâm lại được để đitìm cậuta nói chuyện, cònnghĩgiúp cậutagiải trừ khúc mắc, khôi phụclại tình anh em hữu hảo. Kết quả, tênsúcsinh nàykhông chỉcự tuyệtnóichuyện cùng anh,màcònném bánh kem về phía anh đểcông kích!
Hácó cái lẽ ấy!
Vu Vãn từ phòng tắm bước ra: “Cậu muốn lột sống ai?”
“Vu Mục, CMN…mẹ nhà mày!!”
Lục Thời Dập thấy hìnhnhư Vu Vãnvẫn chưa phát hiện rađiều gì thì thở phào nhẹ nhõm, cầumẹxin tha, “Hôm nay là sinh nhật của mẹ, không phảihội nghị về con. Mẹ, chừacho conchút thể diện chứ?”
Cả ngườibiến thành một cái keọ bông gòn bảy màu cỡ lớn, vẻngoài anh vô cùngchật vật.
Vu Vãn nhướng mày: “Aya, hoá ra không phải là tới mời, mà làcậu đangtrực tiếp thông báo?”
“Hừ!” Lục Thời Dập khóhiểu, “Taolừa mày cái gì?”
Vu Vãn thấy Lục Thời Dập bị mẹđẻ đá kích ghê quá, mộtphần cũng vui vẻ, nhưngvẫn thay anh chàng nói vài câu, “DìTô, Thời Dập rất thông minh, cũng rất có năng lực. Ở Vinh Quang trong khoảng thời gian này, cậu ấy hoàn thành được rất nhiều cáchạng mục vô cùng xuất sắc, cũng chia sẻ với cháukhông ít công việc.”
Vu Vãn cười, nói không việc gì. Ngườikiavẫn phêbình đứa bé một trận, “Mau xinlỗi chị ấy đi.”
Lục Thời Dập: “……” Thật thươngtâm.
Lục Thời Dập nhảyvọt ra,may mà tránh kịp,hai tay lau laubơdínhtrên mặt, “Còn dám đánh lén tao? Taovớimày cóthùoángì, màmàymuốn hủydung nhan của tao,phá hoạivẻ ngoài của tao?”
Vu Mục vẫn là câu kia, “Trong lòngmàyhiểurõ nhất!”
Sinh nhậtTô Lan, mời Vu Vãn,tất nhiên cũng mời Vu Mục. Saukhi bữa tiệcbắt đầu,ngườicùng Lục Thời Dập ầmĩ mấy ngày nay – Vu Mục, lúc này mới lữngthữngtới muộn.
Chương 18: Sinh nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.