Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Độ Ấm Môi Em

Phất Lý Xuyên Âm

Chương 19-1: Phòng tắm (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19-1: Phòng tắm (1)


Chỉ sợlúc này mà cô đứng dậy sẽ hoàn toàn kh** th*n trước mặtLục Thời Dập.

Vu Vãn cũng bịdoạ chohoảng sợ.

Ởtrướcgương trongphòng thay đồ, một màn vũ điệu của quỷ vô cùng hoang dại cùng hưng phấn đang được trình diễn nhiệt tình. Hứngphấn tới nỗi miệng anh chàng đang ngoác ra đến tận mang tai rồi.

Kết quả lại biến thành Lục Thời Dập……

Lục Thời Dập vuiđến điên lên được, đây là dấuhiệu tốt, đêm nay chắcanh không ngủ nổi nữa!

“Lúcnãy……” Vu Vãn trầm ngâm trongnháy mắt, vẫn quyếtđịnh nói ra sự hoài nghi của bản thân, “Cậucố ý ngã đúng không?”

Trong đầu vừa loé lên cáiý nghĩ này, Vu Vãn liềnlập tức giơ tay che lênphần khăn tắm trước ngực,lùi về phía saunửa bước.Cấttiếng nói,giọngnói cômang theo tức giận cùng đề phòng, “Làmthế nào cậu vào được đây? Cậu muốn làmcáigì?”

Hoára từ trước đến giờ, người không bằng cấp không nghề nghiệp vẫn duy nhất chỉ có mình đứa em cặn bã của cô mà thôi……

Tênhỗn đảnnày, rõ ràng nhìn côcòn lý sự?

KhiLục Thời Dập đẩy cửa phòng tắm ra,vừa đúng lúc ngườibên trong ngườicũng địnhmở cửabướcra,mang theo luồng hơi nước nóng ấm ập thẳng vào mặt, ngườikia cũngthiếu chút đâmsầm vào ngực anh,nhưng đó không phảilàVu Mục, mà là Vu Vãn?

Lại chínbỏ làm mười……

Vẫn là Vu Vãn mở miệngtrước,cô cố tỏ ra bình tĩnh nói, “Cậu tránh ratrước đi, đểtôira ngoài.”

“Ờ,ờ, được.” Lục Thời Dập gật đầu, cặp mắt đào hoa hơi rũ xuống, dừng trêncổ chân trơn bóng mảnh khảnh của Vu Vãn, conngươi lạiâm thầm đảolên xuống một vòng. Khianh bước ra sau nhường đường cho cô, bỗng nhiên kêu“Ayya”một tiếng, chânanhkhông biết dẫm phảicái gì mà làm cả thân hìnhcao lớnbất ngờ ngã đổ về phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cút, ai thèmxem môngcủa cậu!”

Lục Thời Dập muốnlấy choVu Vãn quầnáo ngủ của mình, nhưnglại nghĩáo ngủ thìquá mức ái muộirồi, chắcchắnVu Vãn sẽkhông mặc. Lục Thời Dập lạicàng muốn cô mặc áo sơmi của anh, nhưnghình như con gái mà mặc sơ mi của đàn ông thì càng ái muội.

Lục Thời Dậpsau khi bò đứng dậy, rấtchính trực không dám ngẩng lên nhìn Vu Vãn mà trực tiếp đi thẳng vào phòng thay quần áo.

Cô vẫn luôn cho rằng, cậuta vớiVu Mục chẳngcó gì khác nhau cả, không học vấn không nghề nghiệp.

Lúcnày, hai người đềuđãmặc quần áotử tế,nênVu Vãn đốidiện với anh chàng cũng không còn cảm thấy xấu hổ nữa.

“Vângvâng.” Lục Thời Dập gật đầu như bổcủi.

Nhữngchiếc cúp này,làm đảo lộn tất cả những hiểu biết của cô vềLục Thời Dập.

Ngựckiểu gì thế?, Cứngnhư sắt vậy!

Nhưng vừarồi sao cô lại nhìn thấy,một đốt ngón tay trong ba ngón tay thề của têntiểu hỗn đảnnày lại không duỗi thẳng lên nhỉ?

Lục Thời Dập thấy côvẫn có chỗ hoài nghi,liềnlập tức giơtaylên, “Em thề, thật sự không phảido emcố ý! Do là emkhông cẩn thận dẫmlêndép lêcủa chính mình nênmới đểbị ngã! Chịmà hiểu lầm em, em đây thật là so Đậu Nga còn oan! “

Rốt cuộc anhcùng Vu Vãn cũngđãtiến thêm một bướcnữa!

MặtVu Vãnbỗng nóng hầm hập.

Hoára, không phải từ khi học đại họcLục Thời Dập mới trở nên ưu túnhư bây giờ, mà từ khicòn nhỏ cậu ta đã vô cùng giỏng giang, chỉ là ánhmắt của cô luôn đặt trên người Vu Mục nên chưa bao giờ để ý đến cậu ta mà thôi……

Vu Vãn xấu hổ muốn đứng dậy, lại càng thêm xấu hổ khiphát hiệnlúc này cả cơ thể mình chỉ được bọc bằng một chiếc khăn tắm……

Lịch sử, luôn lặplại tương tự đếnkinh người.

Cặp mắt đào hoa câu dẫn củaLục Thời Dập, kìmkhông được mà nhìn ngắm tán thưởng.

Cònở bên bức tường đối diện thì được lắp tủ kính pha lê vô cùng tinh xảo, bêntrong trưng bày các giải thưởng, cúp cùng rất nhiều bằng khenLục Thời Dập. Ngoàicác giải thưởng anh chàng được nhận ở nước ngoài ra thì còn cả giấy khen từ thời cấp 2, cấp 3, tiểu học, thậm chí từ thời mẫu giáo cũng có……

Mỗilần hít thở trong khoang mũi cô không chỉ tràn ngập mùi hương của riêngLục Thời Dập, màcả mùi của nắng thanh khiết nhẹ nhàng và mùi ngọt ngào thơm nhẹ của bơ kem nữa.

Lục Thời Dập từ phòng tắm đira, tìm quanhmột vòng, mớithấyVu Vãn đang ởtrong thư phòng của mình. Bộ quần áo mà anh đưa choVu Vãnmặc, sizekhá lớn nên cô phải xắn ống quần cùng ống tay áo lên vài vòng mới tạm coi là vừa vặn, nhưngkhimặc ở trên người côlại cho cảm giác thiếu nữ ở nhà đáng yêu mềm mại chứ đâu còn sự lạnh lùng của một nữ cường nhân nữa.

Hai ngườidù một người đứng trong, một người đứng ngoàiphòngtắm, nhưng cả hai đều đang đỏ mặt tía tai, mắt trừng qua trừng lại,vô cùngtiến thoái lưỡng nan, bầu không khítrong phòng vừaxấu hổ lại vôcùngquỷ dị.

Dứtlời, Lục Thời Dập lạinóithêm một câu, “Emtắm nhanh thôi.”

Vu Vãn nghĩ thếnào cũngcảm thấy,tiểu hỗn đảntoàn ý nghĩ xấu xa không thôi?

Lại chínbỏ làm mười, chúngta đã được tính là đã lên giường với nhau rồi đúng không?

Lục Thời Dậphình nhưcảmnhận được cái gì đó,liềncấttiếnghỏi cô, “Chị không sao chứ?”

“……” Chỉ là…… Như vậy? “Đây là phòngcủa cậu?”

Khônggiống với lần trước ngã ở Vu gia, lần này hai ngườichỉ cách nhau có chiếc khăn tắmmàthôi.Mà giờngười trước ngực đang úp mặt vào hõmcổanhnhư có như không nằmtrong lòng anh,lấp lánh đẹp đẽ như từ trong tranh bước ra vậy……

“Dám chỉnh tao,taoxem màycòn đường nào để……” Chữ“Chạy” còn chưa kịp nói ra thìđột nhiên ngừng lại.

“Chịmặc cáinàytạm trướcđi, emđi tắm.”


Cuối cùng chọn tới chọn lui,Lục Thời Dập lấy choVu Vãn mộtbộ quần áo anh hay mặc ở nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thư phòngnày rất rộng,cả một bức tường được làm thành một kệ sách lớn,trên kệ có đủ các loại đầu sách trong và người nước lẫn từ cổ chí kim,và đều là những bản độc nhất vô nhị vô cùng quý hiếm.Nhiều quyển cô đã từng muốn tìm mua mà không được, thếmà anh chàng này lại có.Trên kệ còn có rất nhiều sách về mảng quản lý tài chính, hìnhnhư còn toàn bằng tiếng anh.

Lục Thời Dập càng nghĩ càng hưng phấn, không thể tiếptục miên man nữa.

Côvừamới nghe thấy bên ngoài có tiếng động,còntưởng làmá Lâm mang quần áo lên cho mình.

“Đượcrồi.”

Làmthế nàolại biến thành Vu Vãn?!!

Lục Thời Dập bịdoạ chokhiếp sợ,khoé miệngtà mị khẽnhếch lên, vẻmặt cứng ngắc lại.Thân hìnhcao lớnnhư là bị đóngđinh lại, quêncả cử động.

Lồng ngực củaLục Thời Dậprất ấm áp, tráitim cũngđang đập vô cùng mạnh mẽ. Cảcơ thể cô cũng đang chuyển động phập phồng theo từng lần hô hấp của anh.

Những luồng hô hấp nóng bỏng của anh phả vào mặt cô, cho cô cảm giác cả gương mặt lẫn đôi tai mình đều bị ném vào nồi hấp vậy.Timcô đập càng lúc càng nhanh, hôhấp cũng càng ngày càng gấpkhông thông thuận như bình thường nữa.

“Em, em, em không muốn làm gì cả…… Đây, đây, đây là phòngcủa em.”Lục Thời Dậpgấp đến nỗiđầu lưỡi như thụt cả vào, khôngthể nói chuyện lưu loạt như bình thường. Tuyrằng anh không biết vì saoVu Vãnlại tới phòng anh để tắm? Nhưng để chứng minh mìnhtrong sạch không phải loại d*m t*c, gấp gáp luống cuống tay chân giải thích: “Lúcnãy ở dưới tầng,đám tiểuquỷ nghịch ngợm ném đầy bánh kem vào em…… Cho, cho, cho nên, emphảivề phòng tắm rửa thayquần áo.”

Vu Vãn muốnnổi đoá lên, nhưngcũng không có lý do chính đáng để tức giận.

Vu Vãn nhìn thấycánh tayLục Thời Dập vớira xin cô sự giúp đỡ,cô cũng hoàn toàn theo bản năng vươn tay ra kéo anh chàng lại. Kết quả, côchẳng những không giữ được người mà còn bịLục Thời Dập túmngã theo…… (đọc tại Qidian-VP.com)

….Hình như lại còn sắp rơi ra rồi.

Vu Vãn pháthiệnLục Thời Dậpđang đứng ngắmtrộm cơ thể của mình, mặtcô liềnđỏ lựnglên“Mắt đangđể đâu đấy?”

Lục Thời Dập vôcùng hợp tác nhắm chặt mắt lại, còn rất quân tử nâng hai tay lên che lại cẩn thận. Thấy Vu Vãn chuẩn bị từ người anh đứng lên, anh liềnnói: “Khi nào được rồi thì bảo em,em sẽ đi lấy quần áo của em cho chị thay trước. Bộ dạng em lúc này không tiện ra ngoài, trước mắt em sẽ tắm rửa qua một chút, rồi lát nữa sẽ đi lấy quần áo của mẹ em cho chị.”

Hơn nữa, vừalúc nãy anh còn nhìn thấy khuôn mặt đỏ lựng củaVu Vãn!

Lúcnày, từnggiọt từng giọt nước chảy từ mái tóc cô xuống, chạy dọc theo đường cong cơ thể,rồi mất hút sau khe rãnh sâu hút, tuy Vu Vãnđã lấytay che ngực, nhưng cũngthể che được toàn bộ xuân sắc lấp ló sau khẽ hở giữa từng ngón tay.

“……” Cậutanói cái gì? Câuta đang nhấn mạnh ý rằng cậu ta không có dùng ánh mắt chiếm tiện nghi của cô?

Lại nói, đây mới làlần đầu tiênbọn họ có tiếp xúcthân mật như thế này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Toàn thânVu Vãn chỉđược bao bọc bởi chiếckhăn tắm. Lànda của cô được chăm sóc rất tốt nên vừa mềm mại vừa trắng nõn đến loá cả mắt. Cáilarbo phía sau màu đen tuyền, càng làm làn da của cô thêm nổi bật, nõn nà như bạch ngọc.Chiếccổ thon dàicùng với đôixương quai xanh mê người, nếu cômặc một bộ váy quây ngực bó sát, chắcchắn sẽ làphong tình vạn chủng.

“Có sao!” Vu Vãn trầm giọng nói. Không biết làgiận anh làm cô ngã, haylà bực bội với chính mình nữa.Côlạnh giọng đi, gầnnhư là ra lệnh nói, “Nhắmmắtlạicho tôi!”

Nằmtrên thảm trải,đôi chân dài củaLục Thời Dậprất thản nhiêncọ cọ vàođôi chântrơn bóng củaVu Vãn.

Lục Thời Dập nuốt một ngụm nước miếng, yếthầulăn lộn, làmanh không dám nhìn kỹ.

Việc gì đã diễn ra trong phòng tắmtất nhiênLục Thời Dập không thể nóiđược. Chỉ cười khìkhì, tuỳý bịa ra nói, “Tóc dính nhiều bơquá, làmthế nào cũngkhônggộisạch sẽđược nên đành phải gội đi gội lại.”

Dù rằngLục Thời Dập nóirất khẽ, nhưngvẫn bịVu Vãn ngheđược, mặt cô lúc này đang nóng như lửa đốt.

Lúc này thấy VuVãn đangsuy nghĩ đáng giá mình, ánh mắtLục Thời Dập, cũng không tự giácmà dịchtừ trên mặt côđi xuống……

Vu Vãn chờhồi phục lại được ý thức,đãphát hiện ramìnhkhông chỉ nằmđè lên trênLục Thời Dập,màđôi taycủa cô còn đang để trên ngực cậu ta, tư thếnàythoạt nhìn…… giốngnhư cô đã nhào vào trong ngực cậu ta vậy.

Lục Thời Dập nói mìnhtắmrất nhanh, nhưng Vu Vãn chờ năm phút, mười phút, mười lăm phút……tiếngnước trong phòng tắm vẫn không ngừng chảy, còn người thì hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ đi ra……

Nhưng ở một góc độmà Vu Vãn không nhìn thấy thìLục Thời Dậpđang ngước nhìn bóng đèn trắng trên đỉnh đầu, khóe miệng anhchàng khẽ giương lên, còn âm thầm làmđộng tác tay“yeah”nữa.

Vu Vãn không hiểu mình bịlàm sao rồi,côchưa bao giờ trảiqua cảm giác tim đập loạn nhịp như thế này.

Vu Vãn tùyý lấy một quyển xuống, bên trongthấydán rất nhiều ghi chú, dochính anh chàng viết ra theo ý hiểu của mình.

Vòngqua một lượt, Vu Vãn mới phát hiện, hoára cô hoàn toàn không biết gì về tên hỗn đản này.

“Làmsao lại nhìn em như thế?” Lục Thời Dập bị cônhìn đến mức cảm thấy chột dạ.

“Kêu tỷ!” Vu Vãn nhíu mày, sửacách gọilần thứ n.

Từ phòng thay quần áo đira, anhcố ýnghiêng đầu đitránh nhìn vàoVu Vãn,

Vu Vãn: “……” DìTô nói khôngcósai, tốtnhất không nên khen tên tiểu hỗn đản này.Mà cô còn chưa có khen đâu, mà đuôi đã kịp vểnh lên trời rồi. Vu Vãn khoanh tay trước ngực, dựa nghiêngvàocạnh bàn, nângtầm mắtlên,chăm chúnhìn anh chàng, khẽ động khóe môi: “Sovới tôi thìkém hơnnhiều.”

Phòng ngủnày liên thông với thư phòng củaLục Thời Dập. Vu Vãn khôngtiếp tục chờ nữa mà đứng dậy đi tham quan thư phòng của anh chàng.

Mà khicậu ta“ngã”, hình nhưcũng là cố ý kéo theocô.

“Em sao có thể là cố ý chứ, ngã đến nỗi mông em nở hoa luôn rồi đây này, bâygiờ vẫn cònrấtlà đau, không tin chị thửnhìn xem?” Lục Thời Dậpchu mông lên cho cô xem, làmra vẻ phải c** q**n tước mặt cô để chứng minh mình trong sạch.

Lục Thời Dậpvừa mớithấy cô nhìn chằm chằmvào tủ bày giấy khen cùng giải thưởng các loại củamình, liềnthả rắm thối: “Có phải phát hiệnem ưu tú giỏi giang hơn chị nghĩ đúng không?”

Nhìnlướt quamột chút,thì có thể thấy tên hỗn đản này có cách giải thích cùng lối suy nghĩ vô cùng độc đáovàrất có chính kiến riêng.

Vu Vãnnhớrõ ràngdìTônóiphòngcho khách làphòngthứ hai bênphíatay trái, côkhông thể nhầm được……

Làmsao lại nhầmthànhphòng củaLục Thời Dập?

Vậychín bỏ làm mười,xem như anhcùng Vu Vãn đãtiếp xúc da thịt rồi đúng không?

Vu Vãn bỗng nhiênlạikhông nóigì, ánh mắt như suy tư chuyệngìđó vừanhìn chằm chằm anh.

Chương 19-1: Phòng tắm (1)

Vu Vãn nhậnlấyquần áo,lạithấy Lục Thời Dập vào phòng tắm, đóng cửa lại, lúc nàycô mớithởphào nhẹ nhõm.

Trước mặt cô mà tênhỗn đảnnày lại dám thoát y như vậy, khôngphải làcảgan dám tơ tưởng gì đến cô chứ……

Vu Vãn xuýtxoa mãi không thôi,ở bên dướiLục Thời Dậpcũngcautítmặtmày, cũng bắtchiếc cô hít hà xuýt xoa. Nghe ra, so với cô, anh chàng còn ngã đau hơn nhiều.

Ngoài cửa phòng tắm có trải thảm, trên mặt đất khônghề trơn trượt, bâygiờ nghĩ lại,càng thấyLục Thời Dập sẽ không thể dễ dàngté ngãnhư vậy.

Mặtcô ấy đỏ rồi! Ha ha ha ha ha……

Sợcô chờ lâu, anhphải cố kìm nén sự hưng phấn này lại, làm chính sựtrước.

Ánh mắt hình nhưvừaliếc thấy cái gìđó, Vu Vãnliền dờitầm mắttrên mặtLục Thời Dậpdịch từ từ xuống phía dưới, đập vào mắt cô là làn trắng sáng bao bọc lấy v*m ng*c nẩy nở cùng những múi cơ bụng đàn hồi. Lại dịchxuống chút nữa, liền nhìn thấycặpchân dài rắn chắc,vì bây giờ cậu ta chỉ mặc một chiếc quần tứ giác bó sát nên mọi đường nét trên cơ thể được phô bày ra toàn bộ và vô cùng rõ nét……

Vu Vãnbị ngã dúi dụi vào ngựcLục Thời Dập, đau đếnnổ đom đóm mắt, côbỗngcảm thấy saucúngãnày, xươngcốt của cô sẽ nát nhừ luôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vângvâng vâng, giámđốc.” Lục Thời Dập khônggọi cô là“Vutổng”,thì cũng gọicôlà“Giámđốc”,chứ từ sau khi anh chàng về nước nhất quyết không còn gọi cô là tỷ tỷ nữa.

Cậuta giống nhưVu Mụcđều là em trai của cô, đầuóc cô đangmiên man suy nghĩgì vậy chứ?

Vừa vàođến nơi, vẻmặt kia chẳng còn sót dính một chút nào bộ dáng quân tử hết.

Vu Vãn nghe thấy tiếng động,liềnquay đầu lại, “Tắmgội hết nửa tiếng đồng hồ,cậu ngủ luônở trongấy ah?”

Vu Vãn: “……” nhìnvẻ mặtLục Thời Dậprất chân thành, chẳng lẽlàcôđa nghiquá?

Nhưng bấtgiác anh lại nghĩ đến, lúctrước ở phòng khách sạn tạiThâm Quyến,khi anh vào lấy quần áo mới cho Vu Vãn,ở trong rương hành lý của cô, anh đã nhìn thấy những túi nội y với đủ loại phong cách được xếp theo từng bộ quần áo dài.Nghĩ đến đây,Lục Thời Dậpbỗngcảm thấydòng máu nghịch lưu trongđầu mìnhcuồn cuộn chảy, anh dùngsức hít hít mũi, cố nénsự kích động muốn phun máu mũi lúc này.

“Chịngắm em trước……” Lục Thời Dập nhỏ giọng giải thích một câu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19-1: Phòng tắm (1)