Đô Thị Kẻ Trở Về
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 57
Hai cái trung niên nhân cũng bị gợi lên hiếu kì.
" C·hết tiệt, để mất dấu hắn rồi."
......
Đỗ Vân đem xe chạy đến bên cạnh người kia, thả chậm tốc độ đến trước mặt đang vẫy tiểu cô nương. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Không có à, Lâm Trần ca đối với ta rất tốt, tỷ tỷ, ngươi cho bọn hắn lên xe đi." Viên Tiểu Mai năm nỉ nói.
Đang lúc này, nàng nhìn thấy đằng trước ven đường có một nhóm người đang đứng vẫy xe nàng.
SP một chỗ hẻo lánh dã ngoại đường núi, một chiếc Toyota Fortuner đang chạy.
" Hung thú vảy?" hai lão giả đều biến sắc, giật mình nhìn trong tay hàn bàn tử vảy rắn.
"Chu Dương?" Đỗ Vân nghe vậy, chính là thần sắc biến đổi nói, " hắn cũng tới? Ba, ngươi sao không có đã nói?"
Sớm biết cái tên kia cũng muốn tới, nàng không tới.
Đây là một tổ đội 3 người, 2 nam 1 nữ, nam là một mập mạp ông chú cùng một người trẻ tuổi chỉ từ 16-17 tuổi, nữ là một cái cực kì xinh đẹp tiên khí mười phần thiếu nữ, là nàng nàng gặp qua ít thấy xinh đẹp thiếu nữ.
" Không phải, chúng ta là đến tìm Long Lân." Hàm bàn tử ánh mắt đảo vòng, thầm bí nói.
Hàn bàn tử thấy được cơ hội làm ăn, cười đến nở hoa, thần bí đem ra một chiếc hộp, hộp mở ra, một cái khác vảy rắn cùng loại với cái trước bán cho Lâm Trần được lấy ra, lập tức cả chiếc xe trở lên mát lạnh.
Đằng sau Hàn bàn tử thấy cảnh này thì vui vẻ, ghé sát vào Lâm Trần.
" Long Lân?" lái xe Đỗ Vân như bị nhấc lên hứng thú, hỏi.
Đỗ Vân hơi hơi khinh thường.
Tại đây một người đều không thấy được, đường cũng không phải rất khó đi, nàng làm sao có thể lật xe - xe đạp nước? (đọc tại Qidian-VP.com)
"Suốt ngày bám lấy ta, phiền c·hết đi được!"
"Ta sớm theo như ngươi nói, ta và ngươi Tô thúc có chính sự phải làm, ngươi không nên nói đi theo chơi đùa, hiện tại còn nói nhàm chán, ta có biện pháp gì?"
"Ta hỏi ngươi chuyện gì, ngươi lại không nói?" Đỗ Vân chu mỏ nói.
Nào đó vắng vẻ khu, Miêu Vân Dung sắc mặt khó coi.
Đỗ Vân nghe vậy thì bữu môi, trong lòng thầm nghĩ tiểu cô nương này thật ngốc à, (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Bình, Đại Nam.
SP mặc dù là địa điểm du lịch nổi tiếng, bất chỗ này thuộc vào biên giới SP vùng rừng núi, không có du lịch tua, lại còn là ngoài vùng phủ sóng điện thoại, bởi vậy rất ít người lựa chọn đến đây du lịch, chính xác hơn là không ai dám bởi rất dễ lạc trong rừng dẫn đến nguy hiểm.
Đang Lâm Trần cùng Hàn bàn tử muốn lên xe, bất quá lại bị Đỗ Vân cản lại.
Nam tử rất không nói gì.
Chỗ ngồi phía sau, ngồi hai tên nam tử, niên kỷ đều ở đây 30 40 tuổi, một người sâu trầm ngâm không nói, một người trung khí mười phần.
"Ta không phải sợ hắn, mà là rất phiền hắn!"
Tên kia trung khí mười phần nam tử khẽ cười nói: "Vân, ngươi làm sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỗ tài xế ngồi, một tên cô gái tuổi thanh xuân chán đến c·hết, than thở.
"Yên tâm đi, ta tuy rằng không có lấy được bằng lái, nhưng kỹ thuật nhất lưu, ta như là lão tài xế!"
"Vì sao, Chu Dương hài tử này rất không tồi a, đối với ngươi toàn tâm toàn ý, tỉ mỉ chu đáo."
Đỗ Vân thấy tiểu cô nương đáng thương thì sinh lòng thương tiếc, hào sảng gật đầu: " Được, tiểu muội muội, lên xe."
" Ba vị là đến đây du lịch?"
" Tỷ tỷ, ngươi vừa rồi ..."
" A tổ?.... biết chủ quan." Miêu Văn Dung sắc mặt khó coi, không cam lòng cúp máy.
Bên kia một giọng trầm đục truyền lại: " Biết, Vân Dung, trở về đi thôi, từ giờ nhiệm vụ sẽ do A tổ chấp hành. "
" Khoan đã, ta đáp ứng tiểu muội muội này cho đi nhờ, cũng không đáp ứng cho các ngươi đi nhờ à."
"Hắn lại không phải là cái gì quái thú, ngươi sợ hắn như vậy?"
"Được rồi được rồi, ngươi phiền hắn chúng ta đừng nói hắn, cẩn thận một chút lái xe, chớ đem ta và ngươi Tô thúc hất ra."
Hai cái nam tử vậy mà lại để cho một tiểu cô nương ở giữa đường chặn xe xin đi nhờ, thật đúng không đáng làm nam nhân.
" Thấy chưa, ta bảo rồi, để Tiểu Mai cô nương ra gọi xe chắc chắn là được."
Cầu nàng cũng không tới!
Chương 57
....
Lâm Trần nghe vậy cau mày, Viên Tiểu Mai vội đáng thương.
Vào xe, trên đường, tên kia trung khí mười phần nam tử ra tiếng.
Nàng còn chưa nói xong thì bị Đỗ Vân cắt lời, muội muội, phụ nữ chúng ta không thể nào quá hiền, nếu không sẽ bị nam nhân bắt lạt."
"Cái này hả. . . Đến lúc ngươi sẽ biết, ngươi Dương ca ca cũng tới!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đỗ Vân nhàm chán nói: "Ba, hiếm lắm mới có lần đi SP, ngươi cùng Tô thúc tới đây địa phương này làm cái gì, sâu trong núi rừng, chán c·hết!"
Lâm Trần liếc mắt lườm hắn một cái, không nói gì, lúc đi hắn đã nhìn ra bánh xe khá bị mài mòn rồi, bất quá tên này không nghe hắn cảnh cáo, làm trên đường đi lốp bị nổ, điện thoại ngoài vòng phủ sóng, nếu không phải còn cần tên bàn tử này dẫn đường, hắn cùng Tiểu Mai đã để mặc tên bàn tử này ở lại mà rời đi rồi.
" Ừm, tỷ tỷ, có thể cho chúng ta đi nhờ một đoạn được không?" Tiểu Mai đáng thương nói.
Nàng lấy ra bên hông bộ đàm, " Báo cáo, số 3 mất dấu mục tiêu."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.