0
Chương 58: 58
Sâu trong SP rừng núi, một ngôi làng nhỏ dường như cách biệt khỏi văn minh hiện đại, những ngôi nhà mái lá xập xệ với với những bức tường bằng đất, những con đường mòn nhỏ hẹp đường mòn nhỏ hẹp nối liền với những căn nhà với nhau.
Cổng làng trước, một chiếc Toyota Fortuner đậu ở đó thu hút sự chú ý của dân làng.
Ngôi làng nhỏ này ở sâu trong núi, bình thường rất ít người vào làng, này một chiếc đẹp đẽ chiếc xe xuất hiện làm ai cũng tò mò, những đứa trẻ chỉ tầm 3- 4 tuổi mở to những ánh mắt tò mò ở trên tay mẹ hắn dõi theo chiếc xe,
những xì xào bàn tán của hai ba người phụ nữ tụ tập với nhau.
Xe mở cửa, trên xe từng người bước xuống.
" Hàn tử!"
Bàn tử xuống xe, ngay lập tức dân làng nhận ra hắn, vui vẻ kích động lên.
" Hàn tử, ngươi tới rồi?'
"Hàn tử, lần này mang theo vật gì tốt?"
" Hàn tử, có sữa bột không? ta muốn đổi sữa bột."
" Hàn tử, ta muốn đổi một ít quần áo."
"Hàn tử thúc thúc."
Trước cửa làng, mọi người đều dùng ánh mắt mong đợi, hỏi đến Hàn bàn tử.
Hàn bàn tử là vẫn thường xuyên đến làng này bọn hắn làm một ít giao dich đồ, người dân cũng không xa lại gì hắn nữa.
" Mọi người yên tĩnh." già nua một giọng nói vang lên, xôn xao dân làng lập tức dừng lại, một cái già nua lão đầu theo trong đám người đi tới.
" Hàn tử, mọi người, đường xa vất vả, đi nhà ta nghỉ ngơi trước một chút?"
Bàn tử lắc đầu cười ha hả: "Không vất vả, không vất vả, đa tạ già làng khoản đãi, vậy phải làm phiền người rồi" nói rồi hắn quay sang người dân, áy náy nói " Xin lỗi mọi người, lần này ta đến có việc, đồ đạc cũng không mang, đợi
lần sau ta nhất định sẽ mang đồ cho mọi người."
Vừa nghe thấy không có đồ, dân làng trên mặt lộ rõ vẻ thất vọng, bất quá cũng không tránh cứ hắn, chỉ có thể tản đi ai về nhà lấy.
Hàn bàn tử cầm hai túi đồ, dẫn theo một đám người đi theo trưởng thôn đi, vừa đi hắn vừa cùng đám Lâm Trần giải thích:
" Long xà là ở sâu trong rừng, muốn đi phải có người dẫn đường, hơn nữa bây giờ trời cũng sắp tối, vào rừng giờ này rất nguy hiểm, chúng ta trước ở đây một đêm, sáng mai lại đi."
Lâm Trần gật đầu không có ý kiến, Đỗ Vân thì mang theo dị thường tò mò hưng phấn.
" Thật là có Long xà tồn tại, ngươi thật là gặp rồi long xà?"
Đỗ Nguyên cùng Tô Lương cũng nhìn về phía Hàn bàn tử, bọn hắn là phải tạm gác lại công việc đến đây, hơn nữa còn phải chi 1 tỷ, cũng chính là đến trong miệng Hàn bàn tử Long xà.
" Tất nhiên là có thật rồi, bất quá ta không chắc chắn có thể nhìn thấy được đến Long xà, chỉ có thể dẫn các ngươi đến chỗ đó thôi, còn có gặp được hay không phải xem vận may của các ngươi."
Hàn bàn tử không chịu tránh nhiệm lời nói, chỉ đưa đi, không đảm bảo có thể gặp đến, cái này cũng quá không chịu tránh nhiệm lời nói.
Đỗ Vân nghe vậy cau mày, không đảm bảo gặp được, vậy mà còn đòi đến 1 tỷ công đưa đi, cái này có phải hay không xem bọn họ dễ lừa.
Đang định phát tác, đột nhiên đi phía trước Gia Lang bỗng nhưng lên tiếng.
" Các ngươi là muốn đi Thủy Long động?"
" Thủy Long động, Già Làng, ngươi cũng biết." Đỗ Nguyên lên tiếng dò hỏi.
" Ừm, đó là một hang động ở sâu trong rừng già, nghe nói nơi đó là địa bàn của thủy long đại nhân, chúng ta bình thường không ai dám đến gần cả."
" Thật sự là có Long?"
" Ừm" Già Làng dừng lại, trầm giọng, sắc mặt âm u nói " Thủy Long đại nhân ở sâu trong khu rừng sâu đó canh trừng lãnh địa của ngài, nếu có kẻ phàm nhân nào dám bén mạng vào trong lãnh địa của ngài sẽ b·ị b·ắt mất linh hồn,
vĩnh viễn trở thành nô lệ của ngài không được siêu sinh."
Nghe vậy, Lâm Trần cùng Đỗ Nguyên, Tô Lương không phản ứng gì, bất quá hai nữ Đỗ Vân cũng Viên Tiểu Mai thì mặt tái đi rồi, ngay cả Hàn bàn tử cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước miến.
" Đó là những gì ta được nghe lúc còn nhỏ, còn về Thủy Long có tồn tại hay không ta cũng không biết.
Đỗ Vân:...
Ngươi không biết ngươi làm như vậy bộ mặt đáng sợ làm gì? biết hay không rất dọa ngươi
Viên Tiểu Mai:....
Làm nàng sợ một hồi, A, tình ôm tay Lâm Trần ca, ( Ngượng ngùng)
Hàn bàn tử:....
hắn đến một lần còn bị dọa sợ, giả làng thật không đi kể truyện mà thì phí.
" Già làng thật biết đùa." Hàn bàn tử cười khan một tiếng, nói
" Phải không? Ta cũng cảm thấy như vậy." Già Làng cười ha hả nói.
Hàn Bàn tử mọi người khóe miệng khẽ khéo, trong lòng nhổ nước bọt, thật khách sáo mà ngươi không biết.
"Phải rồi già làng, Tiểu Nhu vẫn đang ở trường học?" Nghĩ đến cái gì, hải bàn tử lên tiếng hỏi
" ừm, nàng vẫn đang ở lớp học cho bọn nhỏ dạy học, giờ chắc cũng sắp tan lớp rồi, trường học ở gần đây, chúng ta trước đến đo một chút."
" Vậy nhờ già làng dẫn đường, đây là ta ở dưới núi mua được một ít tổ yến,đa tạ ngài thường xuyên chiếu cố Tiểu Nhu, mong ngài nhận cho." hàn bàn tử từ trong xe lấy ra chiếc túi, một chiếc kín đáo đưa cho Già làng nói.
Già làng cầm lấy chiếc túi, cười ha hả: " Đâu có đâu có, chúng ta phải cảm ơn nàng đã chịu đến nơi này hoang vu rừng núi làm giáo viên mới phải."