Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 75: 75

Chương 75: 75


Gần đông trời, gió hiu hiu lạnh, gần cổng trường, Vũ Tĩnh Hàm đứng đó, nàng không chắc mình đứng ở đây làm gì, đang đợi thứ gì, chỉ biết là hơn một tháng này nàng là thói quen đứng lại một tí nàng đang đợi, đợi một người không nói tiếng nào đột nhiên biến mất hơn tháng.

Nàng không biết tại sao mình phải đợi hắn, không biết tại sao!

Hắn rất lạnh lùng, rất đáng ghét, nói chuyện rất làm giận, nhưng, nàng là lại không tài nào không nghĩ về hắn, không ngừng tưởng tượng lại lần đó hắn đứng ra bạo vệ nàng mà không ngừng ngọt ngào.

Hắn biến mất, nàng cũng là rất lo lắng, không giống như Lý Gia Tĩnh như thế táo bạo hôm nào cũng là trực tiếp đến Lâm Trần lớp học mà xem, cũng nhấc điện thoại lên lại để xuống mà chần chừ không gọi, nàng chỉ là mỗi lúc tan

trường lại lán lại một lúc đợi ở đây mà thôi, mặc dù nàng là biết có thể việc nàng ở nơi này đợi sẽ là không một ai biết.

" Tĩnh Hàm, em còn chưa về sao?" Tống Khánh Thi về nhà, nhìn thấy còn đang đứng ở cạnh tường Vũ Tĩnh Hàm, đánh tiếng chào hỏi, mặc dù là không là Vũ Tĩnh Hàm chủ nhiệm lớp, bất quá nàng cũng là cô giáo bộ môn, cũng

coi như có quen biết với Vũ Tĩnh Hàm.

" Em về luôn đây ạ."

Lúc này, bất chợt một chiếc màu đen xe đến cạnh hai người, trừ trên xe có mấy người bước xuống lấy, chưa kịp để hai người phản ứng đã bịt kín miệng bắt đi hai người.

Khi chiếc xe đi, ven đường là có mấy người lại là xông ra, cầm đầu là trước làm hộ vệ cho Phạm Hiểu Chu ca.

Chu ca là Phạm Hiểu đặc biệt cử đi bảo vệ an toàn Lý Gia Tĩnh, bởi việc này niên quan đến Lâm Trần phân phó, Phạm Hiểu cũng không dám qua loa, hơn nữa Lý Gia Tĩnh còn luyên lụy đến cả Sở gia, bởi vậy Phạm Hiểu mới đặc

biệt cử Chu ca đến bảo vệ Lý Gia Tĩnh an toàn.

Hôm nay cũng như mọi ngày là Chu ca ở chỗ gần trường âm thầm bảo vệ Lý Gia Tĩnh thì bất chợt gặp chuyện này.

Mặc dù có lòng giúp đỡ, nhưng sự tình đến quá đột nhiên, hơn nữa Chu ca cũng chỉ là chú ý Lý Gia Tĩnh mà thôi, bợi vậy lên khi nhìn đến Vũ Tĩnh Hàm bên này, Chu ca hắn còn chưa kịp phản ứng thì Vũ Tĩnh Hàm cùng Tống

Khánh Thi đã bị bắt đi.

" Chu thúc, làm sao ngươi lại đến đây rồi?" Lúc này, Lâm Trần cùng Lý Gia Tĩnh cũng theo nhau từ trường học đi ra.

" Lâm đại sư, Tĩnh tiểu tư, các ngươi ra rồi, nơi này rất nguy hiểm, chúng ta là về hãy." Chu ca cung kính chào Lâm Trần, vội mà cùng Lý Gia Tĩnh nói.

" Có chuyện gì sao?" Lâm Trần nghì sắc mặt Chu ca nghiêm trọng, tò mò hỏi.

Chu ca gặp Lâm Trần hỏi, nghĩ nghĩ, cuối cũng đem hết từ đầu đến cuối mọi chuyện nói ra.

" B·ắ·t· ·c·ó·c?" Lý Gia Tĩnh giật mình kinh hô, có chút khó mà tin được, như vậy tình tiết trong phim vậy mà lại sảy ra ngoài đời thật.

" Ừm, ta còn chư kịp phản ứng thì người đã bị bắt đi, đây là duy nhất thứ rơi lại." Chu ca nói rồi lấy ra một chiếc cặp sạch.

" Đây là Tĩnh Hàm túi mà?"

.....

B·ắ·t· ·c·ó·c trong xe, Vũ Tĩnh Hàm cùng Tống Khanh Thi bị chúng trói chặt tay, nhét giẻ vào mồm, bịt kín mắt. Cả hai đều quá sợ hãi dán chặt vào người nhau, ra sức giãy dụa, miệng không ngừng kêu ú ớ.

" im miệng, nếu không lão tử cắt lưỡi các ngươi."

Một giọng trầm hung ác vang lên, cả hai bị dọa đến cả người run lên, không dám nói tiếng nào nữa.

" Hỏng rồi, hình như là chúng ta bắt sai một người rồi."

" C·h·ế·t tiệt, nếu không thì quay lại lần nữa?"

" Không kịp rồi, vừa bọn họ đã kịp phản ứng, vẫn là trước mang người về cho Tiêu thiếu rồi tính sau.".

Xe lăn bánh đến một cái bên ngoài thành phố một không người biệt thự, xe dừng, hai người bị đưa xuống xe, tháo bịt mắt và bịt miệng.

" Các, các ngươi đây là muốn làm gì, ta nói cho các ngươi biết, b·ắ·t· ·c·ó·c là trọng tội, các ngươi không lên phạm sai lầm." vừa mở bịt mắt, Tống Khanh Thi có chút run giọng nói, mặc dù rất sợ, bất quá nhìn bên cạnh còn đang run

rẩy Vũ Tĩnh Hàm, thân làm giáo viên nàng phải cưỡng ép mình bình tĩnh.

" Các ngươi, các ngươi thả bọn ta ra, muốn bao nhiều tiền ta có thể để cha ta cho các ngươi, không cần làm hại bọn ta."

" im miệng, nhanh cho ta đi vào." tên b·ắ·t· ·c·ó·c cau mày, khó chịu đẩy hai người đi vào, vào trong nhà, bọn hắn bị dẫn đến trước mặt mấy người.

Nhìn thấy trong đó một người, Vũ Tĩnh Hàm nội tâm run lên.

" Sở Minh Tiêu."

Sở Minh Tiêu cũng không phản ứng nàng, nhìn chằm chắm đám kia b·ắ·t· ·c·ó·c người.

" Lý Gia Tĩnh đâu? ta để các ngươi bắt Lý Gia Tĩnh cơ mà."

"Chúng tôi ở ngoài cổng trường chỉ thấy hai người này đi với nhau, vì cô gái này trông giống trong hình, cho nên chúng tôi liền ra tay."

" Vô dụng, ta cần Vũ Tĩnh Hàm làm gì? Người ta cần là Lý Gia Tĩnh, ngươi bắt Vũ Tĩnh Hàm về làm gì?" Những cái tát trời giáng liên tục hướng mặt tên b·ắ·t· ·c·ó·c giáng xuống, máu, răng, con ngươi lần lượt văng ra, làm tên b·ắ·t· ·c·ó·c

còn chưa kịp cầu xin tha thứ đã bị tươi sống vả c·h·ế·t.

Vũ Tĩnh Hàm cùng Tống Thanh Thi thấy cảnh này thì cả người tái xanh, không ngừng rung rẩy, tràn đầy sợ hãi mà nhìn Sở Minh Tiêu, các nàng đều là lần đầu tiên thấy như vậy hiết tinh một màn, cảm giác là ta quan sắp sụp đổ

đến nơi rồi.

" Đủ rồi, đợi một hổi sử lý rồi Phạm gia thì ngươi còn sợ Lý Gia Tĩnh chạy?"

" Phải cha." Sở Minh Viên câu nói vẫn có sức lặng, đang điên cuồng Sở Minh Tiêu bình tĩnh lại, bất quá vẫn có chút dữ tợn. " Lâm Trần, đợi một hồi ta phải cho ngươi sống không bằng c·h·ế·t."

Chương 75: 75