0
Thanh Bình, B tổ đặc biệt tổ đội căn cứ, Miêu Vân Dung phòng.
" Các ngươi rộc cuộc là làm ăn thế nào? Đầu tiên là Tiêu Lạc Thiên, sau là Hắc Minh hội người, bây giờ ngay cả Dương Tuyệt vậy mà ở chúng ta Thanh Bình mất dấu vết, chúng ta Thanh Bình chi đã thành còn lại các tỉnh thành phụ trách trò cười các ngươi biết không?" Miêu Vân Dung tực giận, lớn tiếng quát.
Trước mặt mấy cái thủ hạ của nàng cúi đầu, một mực không dám nói lời nào, có một cái cao lớn người lấy hết dũng khí lên tiếng.
" Chủ quan, Dương Tuyệt dẫu sao cùng là Tông sư cảnh Hậu kì, chúng ta..."
Tông sư cảnh hậu kì Dương Tuyệt, đám người hầu hết cũng chỉ là nội kình viên mãn, muốn không bị cắt đuôi thật quá khó khăn, Miêu Vân Dung cũng là ý thức được điều đó, nàng chỉ là liên tục mất dấu mục tiêu kiến
nàng tích tụ lâu ngày bực bội, yêu cầu phát tiết mà thôi.
Đám người cũng không trách nàng, dẫu sao ở đây ai cũng biết Miêu Vân Dung những ngày qua trải qua bao nhiêu áp lực, liên tục nhiệm vụ thất bại, Thanh Bình khu thành tích đã trở thành con số âm rồi.
"Được rồi, tất cả lui ra đi."
Miêu Vân Dung đưa tay, xoa xoa trán, nàng bây giờ phải nghĩ là làm sao báo cáo lên đây, Hắc Minh người còn chưa có tung tích, bây giờ lại thêm Dương Tuyệt, nàng sợ không bị mắng thành cho không thể.
Lúc này, có tiếng điện tới.
" Alo. Miêu Vân Dung nghe."
" Chủ quan, là ta, đồn cảnh sát vừa nhận được tin tức, ở trước cổng THPT Thanh Bình xuất hiện bắt có, nạn nhân có hai ngươi là học sinh Vũ Tĩnh Hàm cùng giáo viên Tống Khanh Thi."
" Bắt cóc?" Miêu Vân Dung sững sờ, ngay sau đó nổi khùng. " Bắt có là giao cho bên công an phụ trách là được rồi, các ngươi báo cáo với ta làm gì?"
Các nàng Đặc Biệt Tổ Đội là chuyên phụ trách liên quan đến võ giả chuyện, người bình thường sẽ là công an phụ trách, nếu tất cả mọi việc đều giao cho Đặc Biệt tổ đội, đến lúc đó bọn nàng không mệt chết không thể.
" Ta là thấy ngươi ở THPT Thanh Bình làm giáo viên lên đặc biệt cho ngươi nói một tiếng à." bên kia đầu dây chuyền đến tiếng ủi khuất tiếng nói.
" Được rồi, bắt cóc người hướng đi, cho ta đến đi." Miêu Vân Dung xoa trán, nhìn diện thoại phát tới phương hướng, cười lạnh.
" Tiêu Lạc Thiên, Hắc Minh người cùng Dương Tuyệt không nói, bây giờ ngay cả một đám lưu manh cũng là dám khi dễ đến trên đầu ta, thật cho là lão nương ăn chay?"
.....
Vũ Gia nhà, Trương Nhã một mặt nhợt nhạt tràn đầy lo lắng, hai mắt đỏ hoe, hiển nhiên là vừa khóc xong, Vũ Anh Quân sắc mặt âm trầm ngồi đó, hai tay lắm chặt điện thoại.
" Tiểu Trần, người không thấy được bắt cóc biển số xe sao?"
" Không thấy được, lúc ta ra thì Vũ Tĩnh Hàm đã bị bắt đi rồi." Lâm Trần nhàn nhạt lắc đầu nói.
":Vậy còn cái kia người thì sao? hắn cũng không thấy được biển xe?"
" Không thấy, lúc đó xe chạy khá nhanh, hắn là không kịp để ý."
" Tĩnh Hàm à."
" Được rồi đừng khóc, ta đã liên hệ rồi Sở trưởng công an, nếu có tin tức gì sẽ lập tức báo cho chúng ta, chỉ là bắt cóc thôi, chưa lấy được tiền Tĩnh Hàm là sẽ không sao." Vũ Anh Quân an ủi Trương Nhã, cũng là đang
an ủi mình.
Bất chợt, Điện thoại Lâm Trần reo lên, Vũ Anh Quân cùng Trương Nhiên lập tức là chú ý tới.
" Làm sao Tiểu Trần, có phải bọn bắt có liên hệ?" Trương Nhã sốt ruột nói.
Lâm Trần lấy ra điện thoại, cau mày nhìn tin nhắn một cái.
" Không phải Thím Trương, chỉ là tin nhắn rác thôi."
Vợ chồng Vũ Anh Quân nghe vậy, trên mặt lộ rõ vẻ thất vọng, Lâm Trần lên tiếng an ủi.
" Thím trương yên tâm, Tĩnh Hàm là chắc chắn không sao."
Trương nhã nghe vậy, cố lặn ra một nụ cười đáp lại hắn.
" Ừm, cảm ơn ngươi tiêu Trần."
" Thím trương, Vũ Thúc, ta có chút việc ra ngoài một hồi." Nói rồi hắn đi ra ngoài cửa, ánh mắt phút chốc biến lạnh.
....
Phạm gia, Lý Gia Tĩnh có chút sốt ruột nhìn Phạm Văn Quân.
" Cha nuôi, có Tĩnh Hàm tin tức sao?"
Phạm Văn Quân lắc đầu.
" Tạm thời chưa có, bất quá Gia Tĩnh ngươi cũng không cần quá lo lắng, ta đã cho toàn bộn Phạm Gia người điều tra, tin rằng rất nhanh sẽ bắt được kẻ bắt có mà thôi."
Hắn là thật sự điều động Phạm gia toàn bộc lực lượng, không đơn thuần chỉ là vì Lý Gia Tĩnh cầu xin, mà nhiều hơn là nhận được Lâm Trần phân phó, toàn lực tìm kiếm Vũ Tĩnh Hàm tung tích, với rồi hắn Phạm gia thế lực, tin tưởng rất nhanh là có thể tìm được.
Nghe Phạm Văn Quân nói vậy, bất quá lo lắng trên gương mặt Lý Gia Tĩnh vẫn không có bao nhiêu giảm bớt, Phạm Thanh Thảo cũng là tiến lên an ủi.
" Gia Tĩnh, ngươi không cần quá lo lắng, có Lâm đại sư ở, mọi việc là sẽ không sao."
" Ta nghĩ các ngươi là không cần hi vọng vào cái kia Lâm Trần đâu, bởi hắn là rất nhanh sẽ chết mà thôi."
Nhưng tại lúc này.
Bát!
Đại môn bị cự lực đụng ra, thuận theo một đạo cuồng phong cuốn vào.
Mọi người kinh sợ gặp, một đạo như quỷ mị hắc ảnh từ xa đến gần, trong nháy mắt ra bọn hắn bây giờ phía trước.
"Người nào?"
Phạm Văn Quân cả kinh nói.
Đồng thời, Chu ca cũng phản ứng rất nhanh, hướng về tên kia khách không mời mà đến.
Nhưng mà chỉ thấy kia người một tiếng hừ lạnh, khủng bố khí tràng khuếch tán.
Bành!
Chu ca lập tức bay ngược ra ngoài.
"Tông sư, Làm sao có thể?"
Chu ca biến sắc, nhìn chằm chằm người tới, đó là một cái tầm hơn 30 tuổi người, thần sắc kiêu căng ngạo nạm.
" Các hạ là ai, tại sao lại xông ta Phạm gia."
Cố giữ bình tĩnh, Phạm Văn Quân đứng dậy trầm giọng.
" Chương Bính, Dương Tuyệt là sư phụ ta."
" Dương Tuyệt đệ tử?" Phạm Văn Quân biến sắc, ánh mắt âm trầm mà nhìn Chương Bích." các ngươi đây là muốn vi phạm chính phủ điều luật? muôn cùng chính Phủ là địch."
Chương Bính nghe vậy thì cười lạnh.
" các ngươi Phạm gia cũng không thể đại biểu chính Phủ, hơn nữa Phạm Hiểu sắp chết, ai quan tâm đến các ngươi Phạm gia."
Phạm Văn Quân âm trầm mà nhìn Chương Bích.
" Vậy ngươi muốn thế nào?"
"Truyền lệnh sư phụ, Phạm gia, hoặc là quy hàng, hoặc là bị diệt."