Tôi Chỉ Muốn Sống Yên Ổn!
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Chúng mày theo dõi tao?
Tối đó hai thầy trò vừa ăn tối về. Quân thấy được có một chiếc xe ô tô màu đen đậu ngay trước cổng nhà.
Cả hai thầy trò làm việc đến trưa, đã làm xong những bước đầu tiên của việc in ấn. Chỉ còn chờ để làm mã mà thôi. Thầy Hiền vào bếp nấu nướng. Quân thì dọn dẹp đống giấy vụn trong phòng làm việc.
Thể chất: 2
Tinh thần: 3
Bước chân trĩu nặng, thần sắc mỏi mệt mở cửa vào nhà. Xách theo chiếc ba lô to lớn đã có phần nhỏ bớt so với lúc rời đi.
"Ăn rồi, ăn rồi. Đi đi. Hôm nay lại có đơn đặt hàng. Phải làm nhanh gấp." Thầy Hiền uống một hớp trà, nhắc nhở Quân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là do Thầy Hiền dạy hắn nấu nướng, nên mới mở khóa ra. Thầy bảo, phải biết nấu nướng để sau này có thể tự lo liệu cho mình. Ăn ở ngoài tuy tiện lợi nhưng thường rất tốn tiền và không đảm bảo.
"Haha, ừm, đi ngủ đi." Thầy Hiền vào nhà xách theo một cái ba lô lớn, trước khi đi vẫn cười hiền từ nhìn xem người đệ tử mình mới nhận.
Chương 16: Chúng mày theo dõi tao?
"Hoan hô! Thế thầy ăn chưa?" Quân mừng rỡ hô to một tiếng. Nhưng vẫn không quên hỏi thăm đến người đã cưu mang hắn.
Đại vào nhà, đi một mạch tới phòng bếp. Thầy Hiền dùng đao chặt một miếng sườn: "Chuyện gì?"
Kỹ năng Chạy đã lên lv.1, đặc tính là giảm 30% độ mệt khi chạy. Khá hữu ích, giúp đỡ rất nhiều nếu hắn phải chạy trốn các mối nguy.
"Được, tao đã hiểu. Trở về đi." Thầy Hiền gật đầu, bắt đầu xả nước rửa rau.
Ngoài cửa vang lên tiếng xe đi xa. Thầy Hiền lại tiếp tục nấu ăn, chỉ có điều là vẻ mặt hơi khó coi.
"Dạ chưa. Con đi dọn ngay ạ!" Quân thông minh, không hỏi nhiều. Hắn bỏ đi, tiếp tục làm công việc dang dở.
"Khác lạ cái gì? Vốn là mới quen tối hôm qua thôi mà!" Quân chê bai bản thân mình. Hai người chỉ mới gặp hôm qua, không quen thuộc là điều tất nhiên rồi.
"Dạ, thưa cụ. Tối nay, 12h tại quán karaoke QY." Vẻ mặt Đại lễ phép nói ra mục tiêu và địa điểm của lần này.
"Đại đấy à? Ừm, vào đây." Thầy Hiền gật nhẹ đầu, gọi tên đàn ông vào nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
2h12' tiếng xe dream vang lên trong đêm dừng ngay trước cửa nhà. Thầy Hiền cẩn thận dựng xe ở một góc xó trong sân nhà.
Sự xuất hiện của chủ nhà đã làm cho căn nhà cũ kỹ này ám lên cái mùi mà bao nhiêu năm nay nó vẫn mang theo, ôi mùi hương thân thương. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Tên: Quân
Quân đang tính hỏi chuyện, thì: "Đã dọn xong đống bừa bộn trong đó chưa?" Giọng Thầy Hiền hơi gay gắt.
Chỉ có điều khi người đàn ông nhìn thấy Thầy Hiền, liền dùng vẻ mặt niềm nở và có mấy phần cung kính: "Cụ Hiền, cụ nấu cơm à?"
Âm thanh này làm Quân từ trong phòng làm việc chạy ra. Vẻ mặt hoảng hốt không biết chuyện gì, người thiếu niên đi xem xét tình hình.
Các kỹ năng khác ít nhiều cũng tăng lên điểm kinh nghiệm. Đột xuất nhất vẫn tiếp tục là kỹ năng Giao tiếp. Đồng thời Quân cũng có được kỹ năng mới, đó là Nấu ăn.
"Dạ, g·iết ạ." Đại đáp.
Nhưng, cuối cùng ông ấy lại không nắm lấy, quay lưng trở về phòng mình, nhẹ nhàng đóng lại cánh cửa gỗ.
Thầy Hiền khởi động chiếc xe máy dream cũ kỹ của mình, bắt đầu biến mất trong màn đêm u ám ấy. Không hiểu sao, Quân cứ cảm thấy có gì đó khác lạ về thầy.
"Dạ, thưa thầy." Quân không hiểu ra sao, nhưng vẫn nghe lời thầy mình. Thầy Hiền bước đến chiếc xe ô tô đó. Mở cửa ngồi vào xe.
Một lát sau, ông ấy bước ra. Và chiếc ô tô màu đen cũng rời đi trong đêm tối. Thầy Hiền ngoắc Quân lại gần.
Một chiếc BMW màu đen đã đậu ở ngay trước cổng. Một người đàn ông thấp lùn bước xuống xe. Ngoại hình có phần bặm trợn, nhìn thôi là đã biết, đây là một kẻ hung ác.
Người thiếu niên nhanh chân chạy đến phòng bếp, thấy Thầy Hiền vẫn bình an vô sự thì thở phào.
…
Quân mở lên tấm bảng của hệ thống. "Bây giờ mình có sáu cái kỹ năng. Điểm kinh nghiệm của kỹ năng Chạy đã đạt đến 67 điểm. Nắm chặt thời gian để nó lên cấp."
"Dạ, thầy cứ yên tâm. Nhà cửa có con canh chừng." Quân gật đầu, cam đoan với thầy sẽ bảo vệ tốt ngôi nhà này.
Điểm hệ thống: 1]
Thầy Hiền quay mặt lại, sắc mặt lạnh lùng nhìn chăm chăm vào thằng Đại: "Chúng mày theo dõi tao?!"
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Quân nhanh chân chạy ra phòng khác. Quả nhiên hắn thấy Thầy Hiền đã ngồi ở bộ bàn ghế trong phòng khách.
Kỹ năng: Chạy lv.1 (11/200); Giao tiếp lv.1 (88/200); Nhặt lv.1 (1/200); Chiến đấu lv.0 (12/100); Giả tạo lv.0 (56/100); Nấu ăn lv.0 (22/100)
Ông ấy pha một bình trà thơm thoang thoảng, ngồi xem ti vi thưởng trà, hưởng thụ không khí buổi sáng yên bình hiếm hoi ấy. Đây dường như đã là công việc hằng ngày của Thầy Hiền.
Người thiếu niên khởi động hai chân, bắt đầu chạy trong nhà. Lúc trước không làm vậy là do thể lực không đủ, ăn không đủ no, năng lượng đâu mà phung phí để tăng điểm kinh nghiệm.
"Dạ vâng. Thầy chờ một tí ạ." Quân lễ phép đáp. Rồi nhanh chân chạy vào phòng bếp ăn tô cháo gà nóng hổi.
Không đợi Đại nói hết câu, Thầy Hiền dùng con dao chặt mạnh xuống thớt, cắt ngang lời hắn nói.
"Cút!!" Thầy Hiền lớn tiếng đuổi hắn đi. Thằng Đại cũng vội cúi đầu bỏ chạy ra khỏi cửa. Quân rời khỏi phòng làm việc thì thấy được bóng lưng Đại chạy ra ngoài.
Có vẻ như Thầy Hiền nhận ra đó là ai, ông ấy không có bất ngờ gì mấy. Chỉ là, Thầy Hiền nghiêm nghị nhìn Quân: "Con đứng im đây. Tuyệt đối không được lại gần chiếc xe kia."
Thời gian trôi qua, kim phút đuổi theo kim giờ, kim giờ lật ngược thế cờ. Không bao lâu đã tới 9h46'. Quân mệt mỏi tựa bên tường, [Tích. Kỹ năng Chạy lv.0 (80/100)].
Thầy Hiền dẫn hắn vào nhà dặn dò: "Con ngủ trước, thầy có việc phải rời nhà. Tối muộn mới về được."
"Dậy rồi à? Vào bếp ăn sáng đi. Thầy có mua cháo gà." Thấy Quân đã tỉnh ngủ, Thầy Hiền cười, chỉ hắn vào bếp.
"Cố gắng trong ngày mai đưa kỹ năng chạy lên lv.1." Người thiếu niên hài lòng với buổi luyện tập hôm nay. Dù có mệt bở hơi tai nhưng nhìn thấy tiến độ tăng lên như thế này làm hắn cực kỳ có động lực.
"G·i·ế·t hay là bán?" Thầy Hiền thần sắc lạnh nhạt, vung dao chặt đứt một miếng sườn.
Ông ấy quan sát cả căn nhà, chợt ánh mắt ông ta lạnh lẽo nhìn vào căn phòng Quân đang ngủ. Bước lại gần, bàn tay mang bao tay đen muốn nắm lấy tay nắm cửa.
Ngoài điều đó ra, Quân đánh răng, vẫn rảnh tay mở lên bảng hệ thống.
Quân ngồi nghỉ thêm một lát, uể oải đi tắm rồi lao vào giường ngủ mất. Ánh đèn và âm thanh trong căn nhà dần biến mất. Chỉ còn lại tiếng 'tích tắc' của đồng hồ kim đang treo trên tường.
Trong phòng bếp, Thầy Hiền sơ chế cá một cách thành thạo. Loại bỏ ruột cá, cắt mang, rọc vảy. Bỗng ông ấy nghe được tiếng gì đó, đưa mắt nhìn qua khung cửa sổ. Đối diện là cổng nhà.
Nhưng tình hình hiện tại đã khác, Quân được Thầy Hiền nhận làm đệ tử, cơm nước đầy đủ. Hắn mới dám rèn luyện bản thân. Nhận thấy tiếng nhắc nhở kinh nghiệm bên tai, Quân vui mừng lại càng ra sức chạy bộ.
"Hừ, nó đã muốn hỏi, vậy thì tự giác vác xác đến đây mà tìm hiểu. Mày là cái thá gì?" Thầy Hiền hừ lạnh một tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu Quân có xuất hiện ở đây, chắc chắn hắn sẽ ngửi thấy mùi tanh tưởi quen thuộc ấy. Đó là mùi máu.
Đã hai ngày trôi qua. Một buổi sáng tinh mơ lại đến với cuộc đời này. Người thiếu niên mở ra đôi mắt mè nheo, từ từ xuống giường đi rửa mặt.
Khoảng thời gian này, Quân phần nào đã làm quen được cuộc sống ở nhà Thầy Hiền. Hắn theo thầy học món nghề phạm tội ấy. Có vẻ như thiên phú của hắn không tệ. Kỹ năng Giả tạo đã có 56 điểm kinh nghiệm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh mắt đó làm Đại áp lực rất lớn. "Dạ, chúng con không có! Chỉ là anh Kiên muốn hỏi cho rõ thôi ạ." Ngay lập tức Đại phủ nhận, rồi nói ra lý do.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.