Tôi Chỉ Muốn Sống Yên Ổn!
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Vòng xoáy tội ác
"Cảm ơn thầy, vượt ngoài sự mong đợi luôn ấy chứ." Quân cười vui vẻ. Cẩn thận đem tấm giấy xác nhận danh tính này bỏ vào túi quần.
"Nên nhớ, nó chỉ là tấm thẻ giả. Dù tay nghề của thầy rất tinh vi, nhưng thông tin của con vẫn không có trong hệ thống dữ liệu của nhà nước. Phải tránh tiếp xúc với họ, hiểu chưa?" Thầy Hiền dặn dò Quân, nên tránh tiếp xúc với lực lượng chức năng.
Ánh mắt Quân dần chìm sâu vào vòng xoáy đầy ma mị, kích thích và tội lỗi ấy. Hắn làm vì hắn cảm thấy hứng thú. Hắn muốn được thử thứ cảm giác nắm giữ mạng sống của kẻ khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cụ Hiền nhìn và im lặng trong chốc lát. Ông lão thở dài một tiếng: "Được. Tiếp tục ăn sáng đi."
"Vâng, con nhớ rồi ạ." Quân gật đầu. Không cần ông lão nhắc thì Quân vẫn sẽ hạn chế gặp mặt với lực lượng của nhà nước. Hắn còn đang gánh trên vai một cái xác đây.
"Thầy làm thiết kế đồ họa hả?" Quân nhận ra có máy in và máy quét, hắn tò mò hỏi ông lão bên cạnh.
"Lễ viếng và lễ truy điệu Tổng Bí thư…"
"Sau đây là đôi lời của Thiếu úy Trần Hoàng." Một người phóng viên trong ti vi nói.
[Tích, Giả tạo +3] (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên trong là chất đầy công cụ kỳ lạ cùng với chiếc máy tính với ba màn hình. Quân ngạc nhiên không ngờ Thầy Hiền lại hiểu công nghệ đến thế.
"Thuốc, ăn xong rồi uống. Tối lại bôi thêm một lần nữa. Sau một tuần sẽ lành hẳn." Cụ Hiền cầm mấy vỉ, lọ thuốc đặt lên bàn, nói với Quân.
Trên ti vi: "Một xác c·hết đàn ông được tìm thấy trong đống rác tại thị trấn Xuân Hương. Theo điều tra sơ bộ, nguyên nhân t·ử v·ong được xác định là do một vết đâm ở bụng. Hung khí không được tìm thấy ở hiện trường. Lực lượng chức năng vẫn đang điều tra kỹ hơn để xác minh danh tính n·ạn n·hân."
Quân cũng không nghĩ ngợi nhiều mà kiên định gật đầu: "Con theo thầy đến lúc thầy lìa đời."
Hai người vừa ăn vừa nghe tin tức buổi sáng, chợt Quân có chút cứng người. Hắn giả bộ bình thường quan sát tin tức.
"Tốt. Nhìn cho kỹ. Trước tiên làm quen với các bước mà ta làm. Lát nữa ta sẽ tay nắm tay dạy con." Thầy Hiền mang vào bao tay, bắt đầu khởi động máy móc, hướng dẫn Quân các bước đầu tiên của việc làm giả CCCD.
"Thời buổi này thật r·ối l·oạn. Mới hôm qua còn có một v·ụ c·háy ở phường TH, nay lại có một vụ g·iết người. Hình như thị trấn Xuân Hương cách chỗ này không quá xa." Cụ Hiền lẩm nhẩm, bình phẩm xã hội này.
"Không vội. Con phải theo thầy ít nhất ba tháng trở lên, thầy mới nhận con làm đệ tử chính thức. Còn khoảng thời gian này xem như là khảo nghiệm con. Làm tốt thì thành đệ tử, làm không tốt thì rời đi."
Người thiếu niên không dám lộ ra một tí cảm xúc nào khác lạ, hắn sợ mình diễn quá giả sẽ bị Thầy Hiền phát hiện lời nói dối. Nên, không biểu lộ là cách che giấu tốt nhất.
"Đây là chỗ ban đầu mình tỉnh dậy." Quân nói thầm trong lòng. Hắn lo lắng không biết dấu vết của mình đã bị tìm ra chưa. Dù sao trên chương trình thời sự cũng không tiết lộ quá nhiều.
"Con hiểu. Con là người lo cho tuổi già của thầy, lo cả tang sự của thầy. Mà mình không làm lễ kết nạp hả thầy?" Quân gật đầu hiểu rõ, rồi hắn lại hỏi lễ nhận đệ tử.
"Không có, thầy làm cho con một cái được không?" Giọng điệu Quân mừng rỡ, không ngờ hắn lại may mắn đến như thế, gặp ngay người làm giả CCCD. Vậy là vấn đề giấy tờ tùy thân của hắn được giải quyết rồi.
"Cụ nói đúng." Quân ở bên cạnh gật đầu đồng ý với ông lão. Mới xuyên qua chưa đầy hai ngày, chính bản thân hắn đã tham gia rất nhiều vụ nguy hiểm đến mức có thể m·ất m·ạng như chơi.
Thầy Hiền giải thích cho người thiếu niên trước mặt. Ông lão cười hiền từ: "Hôm nay không có đơn đặt làm, ta làm luôn cho con một tấm thẻ CCCD."
Cụ Hiền dẫn theo Quân đi vào sâu hơn trong căn nhà. Ngay ở đó có một căn phòng khác. Mở cửa, hai người bước vào.
"Cảm ơn thầy." Quân cười rực rỡ.
Ánh mắt của hắn kiên định mà lại tràn đầy sự kiên quyết. Quân không ngu, hai t·ên c·ướp sợ vô cùng ông lão trước mắt. Chắc chắn địa vị của ông ta rất cao, với tình hình của Quân, bám chặt vào ông ta là con đường tốt nhất.
[Tích. Kỹ năng Giả tạo lv.0 (7/100)]
"Trần Xuân Quân, năm nay 18 tuổi, quê quán BĐ. Đây chính là nhân dạng mới của mình." Quân vuốt ve tấm thẻ căn cước công dân.
"Gọi là thầy."
Đến 7 giờ tối. Quân cầm trong tay tấm thẻ căn cước công dân của hắn. Đồng thời trong đầu cũng vang lên một loạt âm thanh.
"Chào các vị khán giả đến với mục tin 'Thời sự buổi sáng' của đài truyền hình tỉnh BĐ." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Lại thêm một cái kỹ năng mới." Quân hài lòng với thu hoạch ngày hôm nay, giải quyết được vấn đề thân phận của mình, có thêm kỹ năng mới, có được một công việc bao ăn bao ở. Đơn giản là quá sung sướng.
"Ừm, quan sát cho kỹ, sau này con sẽ thay ta làm cái nghề này. Quân nhớ kỹ, nghề này không phải muốn bỏ là sẽ bỏ được." Thầy Hiền lời lẽ có thâm ý, ông lấy ra một tấm PVC.
"Thế nào? Hợp ý chứ?" Thầy Hiền cởi bao tay.
"Nhóc không có?" Thầy Hiền nghi ngờ. Quân gật đầu hắn kể ra câu chuyện của mình, hắn loại bỏ cái xác cùng vụ của tài xế Huy ra khỏi câu chuyện của mình. Hoàn mỹ trở thành một người thiếu niên mất trí nhớ với không gì trong tay.
…
"Có suy nghĩ lại chưa? Đây là con đường t·ội p·hạm, không phải như bao nghề khác. Một khi đã làm ác, một ít vết đen vẫn mãi là đen. Sẽ mờ, lại không xóa được, chỉ có mang theo." Thầy Hiền quay người lại nghiêm túc nhìn Quân.
"Cụ đừng có thử con! Cụ mang con về đã ẩn ý nói rõ nhiều điều. Con không phải loại vô ơn bội nghĩa. Cụ không thấy con nhận lòng tốt của cụ rất dễ dàng à?! Con muốn theo chân cụ, làm cái gì cũng được, con không ngại." Vẻ mặt Quân nghiêm túc nhìn xem Cụ Hiền.
"Giá thịt bò gia tăng từ…"
Vậy là hắn đã bước một chân vào thế giới t·ội p·hạm. Có vẻ như cái xác đã ám ảnh hắn, nội tâm thằng nhóc đã đinh ninh rằng là do mình g·iết. Hiện tại làm thêm một việc nữa cũng chẳng to tát gì. Tao còn g·iết người đây, không phải một mà tới tận mấy người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này, Cụ Hiền mới để ý đến vết sưng trên mặt Quân. Ông lão đi đây đấy rồi trở lại phòng bếp. Quân thì đang mãi lo nghĩ nên cũng không nhận ra.
"Không làm gì hết. Nhóc rời khỏi đây thôi. Tao cứu chỉ vì tao thuận tay. Thế thôi." Cụ Hiền lắc đầu đáp lại hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Từ hôm nay thầy nhận con làm đệ tử. Sau này con sẽ là người lo liệu hậu sự cho thầy. Con có hiểu không?" Thầy Hiền nói.
"Vâng ạ, Cụ Hiền."
Trên màn hình tivi bắt đầu xuất hiện chương trình cho hai ông cháu xem.
[Tích. Hành vi hợp lệ. Kỹ năng mở khóa]
"Sau đây, hãy điểm qua những tin tức đáng chú ý trong ngày…"
"Dạ, thầy."
"Con chỉ nhớ, trong đầu có một âm thanh thôi thúc con đến thành phố Liên Hải, vì thế nên con mới có mặt tại đây." Quân dùng sắc mặt bình tĩnh nói với Thầy Hiền.
"Làm giả CCCD. Bất ngờ lắm à?" Thầy Hiền nhìn xem vẻ mặt của Quân. "Sợ phạm pháp sao? Sao nhóc bảo làm cái gì cũng được?"
"Thầy, thầy làm cái gì ạ?" Quân thất thố, vội hỏi lại.
[Tích. Kỹ năng Giả tạo lv.0 (4/100)]
"Ba chiếc xe tải…"
"Rảnh mới làm. Công việc chính của thầy là làm giả căn cước công dân." Thầy Hiền bình tĩnh đáp lời người thiếu niên.
Chương 15: Vòng xoáy tội ác
Thầy Hiền nhìn Quân một lát rồi không tiếp tục quan tâm đến chuyện này nữa. Lời Quân nói và hành động Quân làm còn có rất nhiều lỗ thủng, nhưng cả hai chỉ mới gặp mặt, không tiết lộ hết là điều dễ hiểu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.