Tôi Chỉ Muốn Sống Yên Ổn!
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30: Tiếng la hét
"Hệ thống." Quân thầm hô.
[Tích. Đọc lv.0 (48/100)]
Quân đi lại gần con quạ. Nhìn nó một chốc, hai mắt đối nhau. Quân cười: "Quạ, mày may mắn đấy. Tao quyết định sẽ cứu mày." (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỹ năng: Chạy lv.1 (64/200); Giao tiếp lv.1 (190/200); Nhặt lv.1 (22/200); Chiến đấu lv.0 (12/100); Giả tạo lv.0 (76/100); Nấu ăn lv.0 (39/100); Suy luận lv.0 (16/100); Truy tung lv.0 (17/100); Đọc lv.0 (33/100) ;Viết lv.0 (33/100) ;Vẽ lv.0 (33/100); Trốn lv.0 (13/100); Lái xe lv.0 (26/100); Học lv.0 (27/100)
Sau một hồi đùng đẩy, các thầy đành phải đem bịch bánh xem như đồ cúng dường, dâng lên cho Phật Thích Ca. Đến lúc này, Quân mới hài lòng, cậu chào hỏi các thầy rồi trở về phòng.
Con quạ thấy Quân xuất hiện, liền kêu to hơn, vung hai cánh dữ dội hơn, muốn trốn thoát khỏi cậu. Nhưng hai cánh đều bị vây, nó không bay được, cũng không nhảy được. Bù lại còn khiến v·ết t·hương trên người nó nghiêm trọng hơn.
Quân chôn chân tại chỗ, cũng không biết xử lý con quạ này ra sao. Con quạ vẫn ra sức kêu hét, làm inh ỏi một góc sân.
Quân vẫn không quên kỹ năng Vẽ, thế là đưa nó vào diện cày kinh nghiệm của mình luôn.
Không dừng lại ở đó, Quân cầm bút, viết xuống bài tập trong sách. Ngay tại chỗ, áp dụng kiến thức vừa học để giải bài tập. Kỹ năng Viết tăng kinh nghiệm, kỹ năng Suy luận tăng kinh nghiệm. Tiếng thông báo 'tích' của hệ thống liên tục vang lên, báo cho cậu biết lượng kinh nghiệm mình lấy được.
"Loại 120 nghìn ạ." Quân không nghĩ ngợi mà đáp luôn. Đồng thời cậu cũng móc tiền ra đưa cho ông chủ tiệm.
Hôm nay là ngày nhận lương thứ hai của Quân. Tổng cộng Quân có 400 nghìn. Buổi tối hôm qua, Quân ăn chung với các thầy trong chùa, nên không mất đồng nào. Cậu cố ý để dành tiền để thực hiện các ý nghĩ trong đầu.
Người thiếu niên mở sách ra, bắt đầu chăm chú lấy lại kiến thức cấp hai. Quả nhiên, đúng như cậu nghĩ, kinh nghiệm của kỹ năng Đọc và Học liên tục được gia tăng.
Lúc sắp gần tới cái sân trước phòng. Quân nghe được tiếng kêu 'ót, ót, ót' vang lên một vùng trong đó. Âm thanh có phần rất kinh dị và thảm thiết.
Có vẻ như gần đây có một trường tiểu học nào đó. Quân thấy có rất nhiều bậc phụ huynh chở con mình đi về, tụi nhỏ mặc một bộ đồng phục trường giống nhau.
Chẳng hiểu sao, người thiếu niên có chút đồng tình với con quạ. Có thể là hai bên cũng khá giống nhau, hoặc là do con quạ khá tội nghiệp. Lòng trắc ẩn của Quân sôi trào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian trôi nhanh như cò bay ngoài đồng. Những cơn gió nhẹ thổi qua từng tán lá cây, làm lay động những bóng râm nằm dưới mặt đất.
Kỹ năng Lái xe và Học tăng lên rất khả quan. Với cái đà này chắc bốn ngày nữa là sẽ lên cấp. Ngoài ra kỹ năng Chạy cũng tăng lên một ít kinh nghiệm.
Chương 30: Tiếng la hét
Quân có chút giật mình và hoảng sợ. Không rõ tại sao ở phòng mình lại có âm thanh đó. Nghĩ đến những việc mình làm trong quá khứ, Quân không khỏi sợ sệt: "Không lẽ mình bị quỷ theo đuôi!"
Quân vui mừng quan sát thành quả một tiếng đồng hồ của mình. Nếu cứ tiếp tục, theo cái đà này, chẳng mấy chốc mà đạt đến level 1.
[Tích. Viết lv.0 (48/100)] (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỹ năng Giao tiếp sắp lên cấp rồi. Chỉ còn có mười điểm kinh nghiệm thôi. Ngày mai là sẽ đạt level 2. Hôm nay đã hết lượng điểm kinh nghiệm tối đa rồi.
Ở trên bàn, Quân bày ra những vật mà cậu mua từ cái tiệm bán văn phòng phẩm lúc nãy. Nào là bút bi, bút chì, thước, vở, sách…
Quân vui mừng chạy lại, lễ phép đưa bịch bánh cho một vị nhà sư. Trong lúc họ không rõ hành động của Quân, thì cậu lên tiếng: "Con cảm ơn các thầy, vì đã cho con ở nhờ trong khoảng thời gian qua ạ. Đây là một chút sự báo đáp của con."
Điểm hệ thống: 0]
"Ót, ót, ót." Một bóng hình màu đen lăn lộn trên đất. Tiếng kêu thảm thiết vang ra từ miệng nó. Nó nỗ lực vung cánh hòng tránh thoát thứ trói buộc mình. Nhưng vô dụng, nó càng vùng vẫy bao nhiêu, thì lại khó gỡ ra bấy nhiêu.
Tụi nhỏ là con cái của các vị bán hàng ở trong chợ, có vài đứa nhà ở gần đây. Thường xuyên vào trong chùa, hội họp chơi với nhau. Chiều nào tụi nó cũng có mặt. Hình như có vài đứa khá ham chơi, còn chưa thay đồng phục trường đã chạy đi lêu lổng.
Tinh thần: 4
Người thiếu niên dừng lại ở một quầy tạp hóa. Không đợi Quân phải lên tiếng. Ông chủ nhiệt tình mở lời: "Con mua cái gì thế con?"
Các thầy cười, chắp tay bảo, tình các thầy xin nhận, nhưng quà thì thôi. Con giữ lại mà ăn. Quân không đồng ý, cậu từ chối, nhất quyết phải đưa bịch bánh cho các thầy.
Con quạ bị mắc kẹt trong một cái lưới, hai cánh của nó bị quấn rất chặt. Cả người nó trầy xước, chảy máu. Trên lưới còn có một số viên bi sắt, hẳn là lưới săn chim của ai đó.
Sắp gần tới chợ, mặc cho đường có rộng đến mấy, nhưng vẫn không đủ để chứa đựng lưu lượng người di chuyển quanh đây. Chợ luôn là nơi đông đúc, người đến kẻ đi. Các tiếng rao bán, mua đồ tràn hết vào lỗ tai của Quân.
"Phù, tưởng gì. Hóa ra chỉ là một con quạ. Làm mình s·ợ c·hết kh·iếp." Quân cười vuốt ngực, dựng chiếc chổi xương trở lại chỗ cũ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con quạ kiệt sức, nằm mệt mỏi dưới đất. Dù cho Quân có mặt ở đây, cũng không khiến nó phản ứng kịch liệt như trước. Dường như nó đã bỏ cuộc. Con vật dùng ánh mắt đen tuyền nhìn xem Quân.
"Có hai loại á. Con mua loại nào? Loại 80 nghìn hay loại 120 nghìn?" Ông chủ hỏi.
Nói xong, Quân xoay người rời đi mất. Hướng đến phòng bếp của nhà chùa. Miệng thì nói cứu con quạ, còn chân thì đi đến nhà bếp. Chẳng hiểu trong đầu cậu đang nghĩ đến cái gì nữa.
Thể chất: 2
Quân gật đầu với ông chủ, rồi xách theo đống đồ đi về chùa. Vừa đạp xe vào chùa, Quân đã đụng mặt với mấy đứa nhỏ đang chơi trốn tìm.
Quân rời khỏi bàn, khởi động thân thể một lát, rồi bước đi ra. Bây giờ đã là 5h23' chiều. Mặt trời đang xuống núi, những tia nắng của hoàng hôn lẳng lặng dung nhập với mặt đất.
Quân nhặt cây chổi xương đặt bên góc sân, cậu cẩn thận từng li từng tí đi vào trong. Âm thanh kinh dị ấy vẫn vang vọng không dứt.
Quân ghé vào một cửa tiệm văn phòng phẩm bên đường. Một lát sau, người thiếu niên cầm một bao bì đi ra. Nếu nhìn kỹ, chỉ thấy bên trong đựng các loại bút và một số quyển vở.
"Ót, ót, ót." Tiếng kêu thảm thiết của con quạ vẫn còn tiếp tục. Chỉ là tiếng kêu đã có phần yếu ớt và đứt quãng hơn.
"Của con đây. Tiền thối. Cảm ơn con nha." Ông chủ đưa bánh và tiền thừa cho người thiếu niên.
Sự xuất hiện của Quân, làm một đứa trốn ở góc cổng giật mình. Xui cho thằng nhóc, vì động tĩnh này, nó bị thằng bạn nó bắt. Có vẻ nhóc ta khá uất ức, trợn mắt nhìn Quân đạp xe vào trong.
Quân ngồi xuống, cầm quyển sách trên tay. Đó là quyển sách giáo khoa toán lớp chín. Cậu muốn dùng quyển sách này để tăng kinh nghiệm cho kỹ năng Đọc và Học.
Cất kỹ xe đạp, Quân xách bao lớn bao nhỏ đi vào trong. Cậu hớn hở chạy đến điện Tam Bảo của chùa. Không ngoài dự đoán, có các sư thầy đang đứng đấy, tụ năm tụ bảy trò chuyện.
Quân lên xe đạp, di chuyển về nhà. Đường xá xe cộ tấp nập, tiếng còi xe càng khiến cho không khí đông đảo, lại ồn áo náo nhiệt.
[Tích. Học lv.0 (42/100)]
Bước vào sân, Quân nhận ra đó là một con quạ. Sau khi xác định được chủ nhân của âm thanh kinh dị ấy, cậu thở phào, bỏ đi sự cảnh giác quá trớn của mình.
"Dạ, bán cho con một bịch bánh YP." Quân cười đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)
[Tích. Suy luận lv.0 (31/100)]
Sau một hồi suy nghĩ, Quân quyết định không để ý đến con quạ, để nó tự sinh tự diệt. Cậu lướt qua con quạ, không để ý đến tiếng kêu thảm thiết của nó, người thiếu niên đi vào phòng.
[Tên: Quân
[Tích. Vẽ lv.0 (48/100)]
Sau một tiếng trôi qua. Cả năm cái kỹ năng Đọc, Học, Suy luận, Viết, Vẽ đều đạt đến giới hạn kinh nghiệm tối đa. Mỗi kỹ năng đều thêm 15 điểm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.