Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 110: Tác động của tranh chấp biển lên Đại Nam.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 110: Tác động của tranh chấp biển lên Đại Nam.


Bên ta quân số một trăm mười ngàn người, bao gồm quân đóng trú tại ba mươi tám đảo và một số rặng đá cạn. Bao gồm 17 đảo tại Lạc sa và 21 đảo tại Hồng sa, cùng trên gần một trăm rặng đá cạn và san hô.

-Khoan đã!

Hồ Nhật Tung bổ sung:

Hồ Nhật Tung nhìn quanh một lượt, nhìn đến ai kẻ đó cúi đầu, trừ Nguyễn Lập ngẩng cao đầu giống học sinh giỏi mong chờ giáo viên gọi trả bài.

-Cái tên Bùi Kiên kia còn quá đáng hơn nữa, không biết thần thánh phương nào phù hộ độ trì, chứ chắc chắn phụ thần mẫu thần không thể nào nhìn trúng tên cặn bã như thế được!

Ở trong đất liền, những người được gọi là ưu tú rất nhiều, không chỉ thể hiện ở võ lực, việc ưu tú thể hiện ở phẩm chất đạo đức, cách suy nghĩ và những cống hiến cho nước nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngồi xuống!”

“Ơ?”

“Phương tây muốn tạo áp lực vào dân chúng, phong trào chống Viêm lên cao đồng nghĩa với mở đường để họ can thiệp vào biển Đông.

-Hả?

“Đàn ông đàn ang nhìn rộng tầm mắt ra, trúi đầu vô…hừm, không ngẩng mặt lên được, cút ra kia úp mặt vào tường!”

“Hiện tại, tôi nói tóm tắt ngắn gọn tình hình tương quan quân sự ngoài này:

Về Brun: Thôi được rồi cũng bỏ qua cái nước này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Về Đại Nam: Chúng ta đã tập kết mười lăm đầu đ·ạ·n chống hạm, năm mươi t·ên l·ửa đa tầm tại cảng Cam, hai tàu t·ên l·ửa chống hạm cơ động, mười hai t·àu c·hiến, thêm con cá trạch này nữa là năm tàu ngầm, trong Nẵng Đà đặt sẵn năm mươi tư máy b·ay c·hiến đ·ấu.

“Đại Viêm dùng các ca sĩ diễn viên mê hoặc giới trẻ Đại Nam, làm hỏng thế hệ trẻ của chúng ta!”

Chương 110: Tác động của tranh chấp biển lên Đại Nam.

Đồng tử Ma Thần Chi liếc ba vòng tròn lớn, hắn nói:

Nên nhớ, c·hiến t·ranh hiện đại là trên mặt trận tâm lý, dùng diễn biến hòa bình lật đổ chế độ, nếu thất bại bọn họ mới đưa ra sách lược cuối cùng là c·hiến t·ranh.

Về Bắc Đài: Hiện đang giữ một đảo và một rạng san hô, thái độ của họ rất vi diệu, cần phải chú ý.

Nói xong Hồ Nhật Tung thấy ba “học sinh cá biệt” rời vị trí, ông ta sầm mặt lại quát lên:

“Nhà nước chúng ta đang tìm kêu gọi giải cứu hàng nông sản, đẩy mạnh giao thương và tiêu thụ trong nước, ngoài ra, dùng ngoại giao để tìm đường xuất khẩu hàng nông sản sang Mẽo hoặc âu, còn trong nam, cái này cháu không biết!”

Nguyễn Lập trả lời:

Trong âm thầm còn sáu tàu ngầm hoạt động, đặt tại Hải Nam một tàu khu trục, cùng tăng cường bảy mươi máy b·ay c·hiến đ·ấu các loại.

Tổng quân số của Đại Viêm trên biển khoảng bảy mươi ngàn người tại hai đảo, ba rặng đá ngầm họ chiếm giữ.

“Úp mặt vào tường, đến nơi thì cầm tài liệu về mà nghiên cứu sau!”

Úp mặt vào tường x3.

Hồ Nhật Tung lại hỏi:

“Tác động của chuyện này lên xã hội thế nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cút qua một bên úp mặt vào tường!”

“Ai là người ảnh hưởng nhiều nhất?”

Hồ Nhật Tung nhìn quân số bị thất thoát hơi nhiều, ông ta để Nguyễn Lập nói chuyện.

Lý do tại sao các thế lực siêu phàm không thể lộ ra trước người phàm, điều này sẽ lấp hố cho chương 13, cơ bản thế giới trong chuyện thì người thường có cuộc sống người thường cho đến khi có bước ngoặt, có thể bật bí luôn là do main.

Vị trí này họ thèm khát đã lâu, thậm chí từ đó đặt gọng kìm duy nhất còn thiếu để bao vây Đại Viêm, cùng kiềm chế quân sự lên cửa ngõ ra biển của Đại Nam, một mũi tên trúng hai đích.

“Việc đánh phá lòng tin của dân chúng không chỉ Đại Viêm làm, phương tây cũng làm.

-Tạm được, tuy thiếu nhiều nhưng có thể chấp nhận.

Về Pinphilip: Cơ bản hải quân nước này nhiều khi còn sang bên chúng ta xin gạo để ăn, để ý bọn họ là được.

Nguyễn Lập giơ tay, Hồ Nhật Tung làm lơ, Đinh Bảo Ngọc giơ tay, Hồ Nhật Tung gật đầu:

Hồ Nhật Tung cực kỳ cực kỳ hài lòng thanh niên này, hành sự quyết đoán, suy nghĩ kín kẽ, bản thân một mình nắm giữ một mạng lưới tình báo trong tổ chức của địch quốc.

Rất tự giác Phan Đình Cường đi ra tường úp mặt, không quên quay sang nháy mắt với homie.

-Mấy thằng ranh con, dù sau này sự nghiệp sẽ không liên quan đến chính trị, vậy thì ít nhất cũng phải biết nắm bắt tình hình trong nước chứ???

“Chèn…à, chèn…cháu xin đánh trận đầu, cháu muốn chém bọn c·h·ó đấy thành muôn mảnh!!!”

“Chuyện này ảnh hưởng tới chính trị như thế nào?”

Ông ta đưa tay chỉ thằng cháu của mình Hồ Nhật Phi:

“Mấy anh kia nghe thấy không?”

Ông ta nói xong nhìn sang Cao Phi Nhung, lập tức Ma Thần Chi hùng hổ lên, anh ta cũng đếch quan tâm bậc cha chú cái gì, động đến người phụ nữ này là không được.

Mấy người còn lại tâm lý bắt đầu không vững.

-Tức c·hết, tức c·hết, tức c·hết ta!

Trọng điểm chú ý cháu thấy phải đặt ở Chipu, hiện tại nước này và Đại Viêm bắt đầu liên hệ nhiều hơn về mặt quân sự, tuy nhiên tình nghĩa chống p·hát x·ít đỏ ít nhiều còn đó, đây cũng chỉ tạo áp lực, kết quả sẽ không rõ ràng trong vài năm được.

Hiện tại mặt trận tâm lý chiến, truyền thông chiến này chúng ta ở thế rất bị động, vừa phải ngoại giao khôn khéo với phương tây, vừa phải tránh hiềm nghi với phương đông.

Số liệu các đảo và bố cục quân sự, các diễn biến chính trị kinh tế và xã hội là tôi hư cấu tự suy luận ra, không dựa vào bất kỳ số liệu thực tế nào, các bạn không nên tin là sự thật.

-Tạm được, thiếu nhiều vụn vặt nhưng biết vậy cũng đủ.

Nhìn thì biết, rất chuyên nghiệp, làm không phải lần một lần hai.

Nếu khắt khe đánh giá, vậy chỉ có Nguyễn Lập tạm đủ tư cách này.

Nhưng mà cái vụ tình báo trị an, an ninh xã hội đó nghe thì ghê gớm lắm, thật ra trong tổng cục cũng không là gì cả, thuộc loại lập ra để mấy thanh niên này học tập thử nghiệm bản thân thôi.

Cái này không cần nói, mấy thanh niên ở đây ngứa tay lắm rồi.

“Uhm, à, ồ, nhân dân làm nông nghiệp, các thương lái Đại Nam ạ!”

Cho em xin!

Hộ Nhật Tung cho Đinh Bảo Ngọc ngồi xuống, kế tiếp hỏi:

“Bọn họ chèn ép chúng ta!”

Cuối cùng, mong mọi người không comment ý kiến từ đời thực mang vào bộ truyện này, bởi vì ở đây đều hư cấu, không có căn cứ để bàn luận vấn đề này.

---

Mà Đại Viêm, tạo áp lực dư luận đồng nghĩa với tạo áp lực lên chính phủ, đánh phá lòng tin trong nước ép chúng ta phải hợp tác khai thác khoáng sản.

Bỏ qua chuyện này, suy tư hai giây Hồ Nhật Phi trả lời:

Bỏ qua Nguyễn Lập, Hồ Nhật Tung nhìn chằm chằm vào Phan Đình Cường.

Hồ Nhật Tung mỉm cười hỏi: “Lý do?”

Hồ Nhật Tung: (Ô___Ô)

Ngoài ra họ còn tạo áp lực chính trị lên nhiều nước muốn đầu tư vào chúng ta!”

Lý Đình Cường lập tức cười cười hiền lành, ngẫm nghĩ câu trả lời một hồi thế quái nào lại sầm mặt lại, hắn liếc xéo người yêu rồi nói:

Hồ Nhật Phi tự giác đi tới cái tường úp mặt vào, tự giác hai tay giơ cao qua đầu, lòng bàn tay áp vào tường.

Đánh giá xong, Hồ Nhật Tung gật đầu:

Tất nhiên chúng ta có thế mạnh về ngoại giao rất lớn, được nhiều nước ủng hộ, cộng với việc chính chúng ta q·uân đ·ội đủ mạnh, lịch sử hào hùng nên họ không giám làm liều.

Hồ Nhật Tung nhìn quanh một vòng những thanh niên có mặt ở đây, đánh giá.

Lời tác giả: Tôi rất đắn đo khi viết ra chương này vì bộ truyện của tôi có thể c·hết bất đắc kỳ tử, nhưng không viết ra sẽ rất khó chịu.

Những điều này anh chị cần học hỏi thêm, tôi sẽ không nói rõ ràng ở đây! Hiểu chưa?”

“Chèn ép thế nào?”

Đại Viêm lại tăng cường đầu tư cho Tây Việt, nhưng q·uân đ·ội tướng lĩnh và chính phủ Tây Việt rất thân thiết với ta, vấn đề này cũng không lớn.

“Vâng!”

“Vâng!” x8

“Vâng!” x5.

Còn về Nguyễn Lập trong vụ này chỉ là người truyền tin, cùng đặt ra nghi vấn, sách lược để cha hắn thẩm định quá trình học tập mà thôi.

Chứ ai lại cho mấy đứa nghé con mới nhú đảm nhiệm việc quan trọng được, bọn này cần rèn luyện nhiều.

Về Đại Viêm: Bọn họ có hai tàu lớn kéo giàn khoan, mười bốn t·àu c·hiến, ba mươi tàu cảnh sát biển công khai hộ tống.

“Bọn họ áp lực trên mặt trận ngoại giao quốc tế, tuy nhiên đây lại là thế mạnh của chúng ta, vấn đề này không lớn lắm.

Nghiến răng khó chịu, ông ta quay ra nhìn Ma Thần Chi, khá bất ngờ, vậy mà anh này lại giám trả lời, mặc dù cũng ấp úng:

-Còn cái bọn này à, tính đến hiện tại mới ra đời hơn một năm, toàn ngựa non háu đá, nội bộ còn chưa đoàn kết nhất trí nói gì đến phụng sự tổ quốc?

Ma Thần Chi cười hề hề qua cửa, còn nhìn hai thằng ranh con đầy đắc ý.

Hồ Nhật Tung sầm mặt lại vỗ bàn quát:

Rất tốt, truyện trong nam, cái này đang thảo luận hình thành chuyên án một mẻ hốt gọn, việc này cần đợi Đại Viêm biến động thế nào đã!

-Tóm lại toàn mấy chú chim non!

Ba người lại tiếp tục úp mặt vào tường.

Nếu nói bọn họ là thanh niên ưu tú của Đại Nam thì chưa thể nói vậy.

Ngẫm tới đây, lại ngẫm lại tình cảnh Đại Nam trong tình hình thế giới nhiều biến động, Hồ Nhật Tung nhăn mày tỏ rõ không hài lòng nhìn lại một lượt.

Bực mình Hồ Nhật Tung vỗ bàn quát:

Xin trân trọng cảm ơn.

“Phi! nói bác nghe các ảnh hưởng của t·ranh c·hấp ngoài biển lần này lên nền kinh tế nước ta nào!”

Bực mình, nhưng Hồ Nhật Tung không chấp nhặt, tính tình người nhà họ Ma dù cục cằn thô kệch nhưng tự giấu trong đó cơ trí, Ma Thần Chi biết rõ Cao Phi Nhung không biết nên đưa thân ra đánh lạc hướng mà thôi.

-Có thể coi Bùi Tuấn Minh đã một mình chống lên một góc trời Đại Nam rồi, đây mới thực sự là ưu tú.

Về Mẽo: Tuần dương hạm số 7 đã tới gần Pinphilip, chúng ta có dự định mời hải quân Mẽo tham quan huyện đảo Lạc sa trong ba ngày, vừa tạo áp lực lên Đại Viêm một chút, vừa thể hiện thái độ thân thiện tạo tiền đề phát biểu trên trường quốc tế.

Sắp tới, c·hiến t·ranh toàn diện giữa hai nước sẽ khó xảy ra, nhưng quy mô nhỏ rất khó nói, nếu kéo dài quá lâu sẽ dẫn đến lòng tin trong dân chúng bị lung lay, thậm chí tin tưởng chuyện mất lãnh thổ là thật.”

Anh chị nên nhớ, trong vùng biển đang t·ranh c·hấp này, chúng ta có dấu ấn lịch sử lâu đời nhất, chứng cớ lịch sử xác thực nhất, việc làm của chúng ta mới là đúng theo luật, sắp tới ngẩng cao cái đầu lên khi gặp bọn họ nghe chưa?”

Chuyện ngoài này sẽ tự có hải quân Đại Nam chúng ta lo, chúng ta sẽ không can thiệp đến quân sự, việc của chúng ta là giao lưu với các gia tộc siêu phàm Đại Viêm thôi!”

-Hình như con bé Bảo Ngọc này rất thích các thần tượng, cũng không để ý trong nước hay ngoài nước!

Hồ Nhật Phi ngố luôn, vừa nãy hô một câu “đúng ạ” làm mình bị chú ý hay sao?

-Ngộ tính không sai!

Vậy là ông ta quay sang Lý Đình Cường, kẻ tự làm nhạt mình nãy giờ.

Hồ Nhật Tung nói nốt:

“Cả phương tây và Đại Viêm đều tung tin giả về việc đã đặt xong trạm nghiên cứu địa chất, cùng với đó là việc chiếm hết được Lạc sa và Hồng sa, đẩy cao phong trào chống Viêm lên cao!”

-Thằng ôn con này láo xược thế nhỉ?

Nhắc lại bối cảnh đất nước Đại Nam cho mọi người nhớ: Các gia tộc siêu phàm không can thiệp đến chính trị, đây là trọng điểm, bọn họ bảo vệ đất nước trước linh dị (cái này sắp tới sẽ có) bảo vệ các nguyên thủ và an ninh xã hội bởi các thế lực siêu phàm ngoại bang.

“Còn ơ a cái gì?”

-Đây là đang ghen tuông?

Gật đầu, Hồ Nhật Tung nói tiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nói sơ qua một vài điểm chính, tài liệu chi tiết hai trăm trang ở đây anh chị cầm về đọc gia tăng kiến thức, đọc kỹ vào để còn biết yếu kém của mình!

Nói đến ưu tú, điển hình phải kể đến Bùi Tuấn Minh.

“Vâng!” x3. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ồ, cháu có biết Đại Viêm đóng cửa khẩu chặn giao lưu hàng hóa, họ tài trợ các loại phân xưởng hàng giả hàng nhái, ra chính sách khó khăn về thuế, một số tổ chức kinh tế do người gốc Viêm trong nam bắt đầu thu gom vàng, đẩy giá đất! Hừm! hết rồi!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 110: Tác động của tranh chấp biển lên Đại Nam.