Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 111: Thuốc này phê quá! Ảo ảnh mà như thật!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Thuốc này phê quá! Ảo ảnh mà như thật!


Thế là Bùi Kiên dùng tâm thái xem phim viễn tưởng ngắm nhìn con rồng đẹp đẽ này, càng nhìn càng không thể kiềm chế, một loại gần gũi như nhìn thấy ông bà cha mẹ nổi lên trong lòng.

Nhịn không được tâm linh dẫn dắt, Bùi Kiên gồng toàn thân cơ bắp, chân dạng ra, đôi tay dang rộng nắm bàn tay lại, gân guốc toàn thân gồ lên, gân cổ trợn mắt hắn gào rống:


Điều này theo “cái con AI nào đó ba ngày nay mồm mép rất cẩn thận” trình bày thì, trong “củ lạc” này chứa một loại năng lượng thuộc về huyết mạch mà bản thân Bùi Kiên trước kia chưa kích hoạt.

Bay tới không biết bao lâu, có lẽ hàng nghìn năm, có lẽ trong tích tắc, Bùi Kiên đi tới trước mặt con rồng, miếng vảy trước mặt biến mất, chiếc gương bỏng loáng chiếu rõ thân hình hắn.

Nghe câu nói của Dược Vương làm Bùi Kiên nhíu mày, hắn cảm nhận thứ “củ lạc” này giờ ngoài tạo ảo giác, đau đớn, co giật, ngứa ngáy, oằn tà là vằn một trăm cái sắc thái, thì tác dụng cho luyện thể không còn nhiều như mấy hôm trước nữa.

Nhớ ngày xưa rồng từng đánh đông dẹp bắc, đi qua khắp nơi tại thế giới này đánh đấm cũng khó tìm địch thủ.

Chính thứ nội lực này trung hòa nguồn năng lượng huyết mạch kia, đồng thời tu bổ thân thể do chính năng lượng đó phá hoại.

Bùi Kiên vẫn nhìn chằm chằm vào rồng, bỏ qua thể xác chênh lệch như hành tinh và con kiến, hắn đang tìm một kẽ hở để ra đòn chí tử.

Hình ảnh này làm Bùi kiên tỉnh táo lại một chút, thầm hô ảo giác quá lợi hại.

Tài phú: ~965M ĐND.

“Tép Tép!” hai tiếng nhai lạc, Bùi Kiên vẫn phẩm ra vị đạo cũ.

Bùi Kiên liệu rằng điều này sẽ còn kéo dài đến sau này nữa.

“Sảng khoái, thằng cu con, năm nay là năm nào, À thôi nhớ ra rồi, bọn ngươi vẫn trong cũi, năm nào cũng không quan trọng!”

Nhìn vào đôi mắt rồng, không hiểu làm sao, tâm linh mới lắng lại của Bùi Kiên lại sôi trào, trong vô thức, hắn lại gào rống vang vọng, nhìn từ ngoài vào giống một đứa trẻ con đang cố thể hiện bản thân với người lớn.

Bỏ qua vụn vặt ký ức, nó nhìn kỹ hơn vào quá khứ của Bùi kiên, nhìn thấy cảnh Bùi Kiên nhận được ngụy thiên đạo quyền hành, thấy hắn hấp thu linh khí luyện thể.

Sức mạnh này đang cải biến thể chất và ảnh hưởng lên tính cách một cách vô hình, gọi là tập tính nguyên thủy của tộc đàn.

“Đánh nhau không?”

“Đánh nhau không, biến cái thân nhỏ lại tao nấu cháo mày!”

Không sao cả, trong cơ thể Bùi Kiên có nội lực của hắn, nội lực này không giống người tu võ, nó bắt nguồn từ linh khí trong trời đất, được đánh dấu lên tiêu ký của Bùi Kiên qua quá trình tu luyện.

Sau khi nhìn đến cảnh Bùi kiên hèn nhát trốn tránh thực tại mà chốn nợ, nhíu mày không vui rồng nói:

Tăng được 23 lực chiến, 7 điểm lực lượng, 8 điểm phòng ngự.

Tốc độ: 9.

Nếu mà không phải bà vợ giỏi thiên biến vạn hóa kia cản trở, rồng cảm thấy phải đánh xuyên cái thế giới này.

Suy ngẫm đánh giá như đánh giá nhân vật trong phim, Bùi Kiên nhịn không được chạm tay vào mặt gương trước mặt.

Tiếp đó là xương da, gân cốt đều được cường hóa.

Đăm chiêu suy nghĩ rất lâu, cảm thấy với tính cách của mình khó mà suy nghĩ vẹn toàn, chuyện này ảnh hưởng lớn lắm, vòng luân hồi nghiệt ngã dằn vặt con cháu nó rất có thể bị phá vỡ bởi kẻ tên “Bùi Kiên” này.

Thấy vậy, rồng cũng ngửa đầu há miệng gào rống:

Bùi Kiên tuyệt vọng.

Bùi Kiên hỏi cố thêm thì “con AI” giải thích tiếp là, lực lượng này có độ phù hợp nhất định với hắn, nguồn gốc kể tới tổ tiên có chung gốc rễ, nhưng đời sau không kế thừa thể chất đạt phù hợp để truyền thừa.

Ngỡ ngàng qua đi, Rồng sung sướng cười vang vọng, cười chán mới quay ra nói với kẻ đang hằm hè nhìn mình:

“HAHAHA, cuối cùng có kẻ kế thừa tính cách của ta, phải như vậy, không được sợ một điều gì, tất cả đều có thể san bằng, tất cả!”

Tổng kết xong, Bùi Kiên lập tức liên tưởng năng lượng huyết mạch = thiên phú thần thông, lần mò mãi hắn cũng tìm ra được một vài thay đổi trong cơ thể.

Nheo mắt đánh giá con rồng trước mặt, Bùi Kiên thấy nó có đầu hổ uy nghiêm, sừng chia ba chạc cong về phía trước, trên cổ, bờm như sư tử đung đưa trong không gian.

-Nên đánh bạc hay không? (đọc tại Qidian-VP.com)

Bùi Kiên liếc mắt nhìn lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng không thể nói tác dụng khi làm vật thí nghiệm là không có, không phải sao, hiện tại Bùi Kiên tôi mạch viên mãn rồi, hắn đang đứng trước ngưỡng cửa tẩy tủy phạt cốt.

Tiếng rống dừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng rống ngang ngược càn rỡ, giấu giếm trong đó tràn đầy sự uy nghiêm và… cao quý của thượng tộc.

-Thật kỳ diệu! Nhìn từ xa thấy con rồng này màu đỏ, vậy mà đến gần lại thấy trong suốt như thủy tinh, đã vậy còn phản chiếu hình ảnh!

Lực lượng: 27.

Rồng mặc kệ tên này, đây là bản năng của huyết mạch, là tập tính nguyên thủy nó truyền thừa trong huyết dịch.

Bùi kiên mông lung đần độn cứ thế đi đến dòng sông đó, gần tới nơi mới nhận ra đây đâu phải dòng sông gì, rõ ràng là một con rồng to lớn vĩ ngạn màu đỏ tươi của máu đang nằm đó.

Lẩm bẩm xong, rồng nghiêng đầu nhìn xuống Bùi Kiên:

Pass!

Ba ngày này thật sự hắn có cảm giác nhân sinh đến đây là đủ rồi, c·hết một cái là viên mãn, nhắm mắt xuôi tay xong chuyện kệ mọe đời.

Tài phú vẫn thế, có lẽ số tiền kia bản thân hắn chưa chạm vào được một lần, nên giờ chưa tính cộng dồn vào tài sản cá nhân được.

Tiếng rồng gầm gừ chấn động không gian lắc lư, mạnh đến mức hình ảnh trong không gian này mờ nhạt như ảo ảnh, một sự hỗn độn bao trùm toàn bộ nơi này.

Nghe tiếng gầm, Bùi Kiên ngậm miệng tỉnh táo, rồi sợ hãi nghệt ra nhìn con rồng.

“Ngangzzz…zz…z..”

Trên đôi mắt rồng, đồng tử thuần một màu trắng giống như mù lòa, sau đó từ từ, đồng tử trắng bị màu đen xâm chiếm, thể hiện rằng chủ nhân của nó đang tỉnh lại.

“NGANGZZZ..ZZ..Z….z…z..z..!”

Cảnh này làm sự mông lung đần độn trong ý chí tan đi, Bùi Kiên không tự chủ bay thẳng hướng con rồng này, ý thức tỉnh táo làm hắn bắt đầu tự hỏi.

“Để ta cảm nhận một chút nào, hiện tại có tới mười tám chi mạch kế thừa được sức mạnh của ta rồi hả, chuyện khi nào, ngoài một chi kế thừa một máu tinh khiết của ta, một chi kế thừa kế thừa một giọt máu tinh khiết của vợ ta, vậy mười tám chi còn lại là sao?”

Vì vậy, trong cơ thể Bùi Kiên tồn tại thêm một loại sức mạnh, mà theo hệ thống giải thích thì đây là sức mạnh của tạo vật chủ hoặc dòng giống cá thể đầu tiên, nhân vật thủy tổ trong nội bộ tộc đàn của Bùi Kiên.

-Ảo giác lần này kinh sợ quá!

Toàn bộ không gian yên tĩnh.

-Ảo giác lần này kinh khủng quá, tỉnh táo thì thôi, đã vậy nhìn còn như thật!

Nhưng mà Bùi Kiên không hoàn toàn lâm vào ảo giác mà vẫn giữ độ tỉnh táo nhất định.

Nhưng rồi quay ra nhìn chín cái cục gạch, mỗi cục trị giá ba tỷ kia lại làm hắn dấy lên ý chí chiến đấu.

-WTF?

“Cháu ngoan, nào há miệng!”

Trừ hai ngày đầu phê pha, đến ngày thứ ba không biết là do ông “Chử lão” này nghiên cứu có thành quả, hay Bùi Kiên chơi thuốc nhiều quá nên có kháng tính cũng không biết được!

Phòng ngự: 29.

Tay hắn vừa chạm tới thì “Ùngzzz…zz…z… oong…!” .

Bỗng… một vài hình ảnh xoẹt qua trong ý thức Bùi Kiên, bằng một cách tâm linh nào đó, ý chí của hắn đi tới một nơi tối tăm, nhìn thấy lơ lửng trong đó một thứ nhìn như dòng sông mờ ảo, ánh sáng lấp lánh chói mắt.

Nói xong, ánh mắt nó trở lên thâm thúy như sao trời, ánh nhìn thẳng vào tâm linh Bùi Kiên để nhìn cuộc đời trải qua.

Đôi mắt rồng từ trên cao liếc xuống.

Hào hùng! Túc sát! Chiến thiên chiến địa chảy tới giọt máu cuối cùng không ngừng nghỉ!

Giống như tộc đàn “Ô Rô” từng xuất hiện khi vũ trụ mới hình thành, bọn nó rất hiền lành nhút nhát, tất nhiên giờ tuyệt chủng rồi.

Đến đâu gặp kẻ cường đại rồng đều chặn đường đấm cho mấy cái rồi tính, sau đó kết bạn hay kết thù, ăn đấm tiếp hay giảng hòa hoàn toàn do người ta tính toán.

Tiếng không gian chấn động không dứt, như tiếng sấm ngay sát bên tai, như tiếng trống đồng nghìn năm vẫn vang vọng.

Nheo mắt ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng rồng tạm bỏ qua chuyện này, nó lại thấy Bùi Kiên ăn “củ lạc” thứ chứa đựng ít ỏi như không có bản nguyên của mình, cộng với việc tên này có thể hấp thu linh khí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Như vậy, đồng căn nghĩa là chung thủy tổ, không đồng nguyên nghĩa là đời hai trở đi không kế thừa năng lượng này.

Đầu tiên là ngũ giác cường hóa, mắt sáng rõ hơn, tai thính hơn, lông tơ trên da nhạy cảm với hướng gió dù rất nhẹ.

Loại năng lượng này thuộc kiểu truyền thừa, đồng căn với Bùi Kiên, nhưng không đồng nguyên.

Bỗng một giọng nói mà Bùi Kiên nghe không hiểu, nhưng trong đầu tự động dịch ra được vang vọng, nghe giọng nói này, tâm linh của hắn lại bị câu lên, có cảm xúc muốn đánh vật với con rồng kia để xả tâm tình, hắn nheo mắt cúi thấp người xuống, động tác như mãnh thú rình rập con mồi.

Tạm thời chỉ như vậy, hoàn cảnh làm hắn không thể thí nghiệm nhiều hơn.

Đến khi Rồng xua tay cho ý chí của Bùi Kiên trở về, nó vẫn đăm chiêu suy nghĩ.

Rồng hiểu nguyên do kẻ này thức tỉnh huyết mạch để tới đây.

Giống như tộc Tu La rất hiếu chiến, huyết thống càng thuần khiết càng hiếu chiến.

Chương 111: Thuốc này phê quá! Ảo ảnh mà như thật!

Bằng chứng ở việc một cảnh giới luyện thể chỉ tăng tầm 5 điểm lực lượng và phòng ngự, hiện tại tăng tới 7 điểm lực lượng cùng 8 điểm phòng ngự.

“Hả?”

Không có trả lời.

Nhưng khi rồng cố gắng nhìn sâu vào đó, cảm giác bất an lại nổi lên trong lòng.

Cảnh giới: Luyện thể bậc 6 (Tôi mạch viên mãn).

“Ồ, thì ra là đế vương công thần, bản thân đặt cái quy tắc này trong huyết mạch lại quên mất!”

-Hấp thu linh khí luyện thể?

Há mồm, đút lạc.

Rồng nhìn một vòng trong ý thức của Bùi Kiên, bỗng, thấy một nơi có khác lạ.

“Thằng ranh con, tại sao một kẻ như ngươi thức tỉnh được sức mạnh của ta giấu trong huyết mạch?”

Con thú dữ sâu thẳm trong linh hồn đang thức tỉnh mạnh mẽ, Bùi Kiên muốn xé xác mọi sự cường đại trước mặt, chiến đấu và chiến đấu.

Lực chiến: 83.

Tâm linh của Bùi Kiên nghe tiếng động này thì nhảy lên, một thứ sâu thẳm trong linh hồn bị câu lên:

-Có lẽ nên tỉnh lại bà vợ, sau đó cùng nhau quan sát tên này xem đáng giá hay không rồi tính?

-Cái vảy này nếu đem so ra, có thể lớn bằng khu công nghiệp Vĩ Văn cũng không chừng!

“Ngươi tên gì?”

“Hệ thống, đưa cái bảng lên!”

Trong lúc Bùi Kiên vẫn gào rống không ngừng nghỉ, lúc này cái gương trước mặt dần xa khỏi hắn, xa đến Bùi Kiên nhìn rõ hình dáng chiếc vảy, rồi toàn bộ đầu rồng xuất hiện trong tầm mắt.

Ồ cái tốc độ này cùi bắp quá, thoát ra được phải kiếm lấy một công pháp thiên về tốc độ!

-Chuyện gì xảy ra, nhiều vòng luân hồi như vậy, thế mà còn sót lại phương pháp tu hành? (đọc tại Qidian-VP.com)

Hệ thống lập tức vung lên cái thứ đang làm, lập tức một vòng ánh sáng bao phủ lấy góc chứa sách của Bùi Kiên, toàn bộ chỗ này trở thành trong suốt, rồng không thấy, nó thấy nhân sinh trải qua của Bùi Kiên nửa đời trước.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Thuốc này phê quá! Ảo ảnh mà như thật!