Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đọa Tiên Kí
Unknown
Chương 10: Hỗn Chiến
Đám tinh anh nghe vậy đơ ra như phỗng,
- nói hay lắm, nói hay lắm.
- Tiêu huynh nói rất hay, bọn ta quả không nhìn nhầm người.
Đột nhiên
- khụ... khụ, các vị sư huynh có thể cho tiểu đệ đi không, ta sắp không trụ được rồi.
Đám tinh anh vội vàng thu lại khí tức, vừa rồi mải nói chuyện quên mất ở đây còn một cái huyền linh cảnh.
- Vị sư đệ này, ta thấy nơi đây ma khí dày đặc không thích hợp ở lâu, sư đệ vẫn nên đi nơi khác ở đây có bọn ta được rồi.
Mộc thạch thấy mấy tên tinh anh này dễ nói chuyện bèn bạo gan hơn, nắm lấy chuông đồng khom người rời đi.
Đám tinh anh liếc mắt nhìn, đến khi bóng lưng của mộc thạch biến mất mới thu hồi,
trời ạ c·hết ta mất, phía xa mộc thạch toát mồ hôi hột đúng là đùa với lửa.
Vừa rồi suýt nữa thì bị thần uy của bọn họ trấn áp, mà không dám mang chuông đồng đi theo, hắn thở phào một hơi chỉ nghĩ thôi cũng khiến hắn lạnh gáy.
Đột nhiên, mộc thạch chỉ cảm thấy vai của mình bị một bàn tay vỗ vào, cả người hắn co rúm sắc mặt tê cứng khẽ quay đầu.
- Sư huynh sao vậy, sắc mặt của huynh hình như không được tốt,
- đúng vậy, chẳng nhẽ linh ngư bị xổng rồi sao.
- không sao đâu sư huynh, một linh ngư cũng được rồi, sư huynh không cần quá lo lắng.
- Tề quân vừa nói vừa tiến tới vỗ vỗ vai mộc thạch,
mộc thạch thở phào một hơi, không phải đám tinh anh tốt rồi,
- các vị huynh đệ linh ngư tuy chạy trốn được nhưng, đã bị ta đánh truy tung ấn lên người, hiện tại chỉ cần đi theo chỉ dẫn sẽ tìm được nó.
Mộc thạch kết pháp ấn, trước mắt hắn xuất hiện một phi đao được hóa thành từ linh khí, phi đao xoay vòng vòng đột nhiên dừng lại.
Vô trần cười cười
- là hướng này sao,
mộc thạch lắc đầu
- là hướng ngược lại.
Vô trần ngơ ngác
- hả,
- đi thôi còn đứng đó làm gì.
Mộc thạch và đám người lại bay theo hướng ngược lại của phi đao đuổi bắt linh ngư.
Quay lại khu vực của đám tinh anh, Hạo Vân đã thỏa thuận xong với cổ lão kia hắn chấp nhận giải cứu Tuyết Vi.
Nhưng trước khi giải cứu Tuyết Vi hắn còn một thắc mắc, tiểu tử ngươi vì sao biết được ta gọi là gì.
Hạo Vân giật mình, bởi vì hắn sở dĩ biết được kẻ này là ma hồn chí thánh là bởi vì bấm vọng nguyệt mà ra, nhưng công pháp này chỉ sợ không thể thuyết phục được lão yêu quái này.
Hạo Vân nhíu mày,
- tuyền bối coi thường trí tuệ của ta quá, thiên vũ đại lục công pháp thần thông bắt đầu nở rộ từ trăm vạn năm trước.
- Việc lưu trữ lại lịch sử của thiên vũ đại lục từ đó, càng trở nên dễ dàng và chính xác.
- Ta đi tàng thư các của thanh vân môn, và nghe kể từ các nhân vật ngoại môn mỗi khi bọn họ đến thách đấu, các điển tích và sự kiện lớn trong thiên vũ đại lục, các nhân vật đỉnh tiêm không có nhiều và có một đặc điểm có chữ vương, thánh, đế, tiên ở sau tên.
- Ta chỉ là chọn bừa, không ngờ ngoại danh của ngài lại thật sự là thánh.
Hạo Vân có chút nôn nóng, hồi hộp, bởi vì hắn đang bịa chuyện ngay trước mặt một lão yêu quái có lai lịch cổ xưa, thực lực so với các đại nhân vật trong thiên vũ đại lục không hơn không kém.
Tuy nói là nói dối không biết bao nhiêu lần, nhưng lần này hắn thật sự cũng có chút chột dạ.
Ánh lửa nhìn hắn ngẫm nghĩ, lời này quả thực cũng có chút hợp lý, vả lại nếu là hắn có thể loại bỏ được các câu chuyện của tiểu nhân vật có thể tìm điển tích của các đại nhân vật, đa số đều là thông tin tương đối chính xác.
nếu thông tin của hắn là m·ất t·ích, hoặc có thể đ·ã c·hết vậy thì kẻ ở đây chắc chắn có liên quan tới đại nhân vật đã m·ất t·ích.
Tiểu tử này cho dù gọi đại vương, đại đế, đại tiên đối với ta mà nói phỏng cũng không khác đại thánh là bao, không cần thiết phải so đo, cho nên hắn chọn bừa một cái danh để gọi cũng là hợp lý.
Nhưng nó cũng nghi ngờ, đối với việc tiểu tử này thông qua tiếp xúc với ma khí mà nhìn ra gì đó, ở ngoài kia kẻ thù của hắn còn rất nhiều cơ hồ là toàn thiên vũ đại lục đều có thù oán với hắn.
- Được rồi, ta mặc dù là ma đạo nhưng sống phải có nguyên tắc, lời đã nói ra sao có thể trơ trẽn mà nuốt lại.
- Hả, đợi đã chuông. Chuông đồng,
Hạo Vân nhìn quanh giật mình
- tuyền bối muội muội ta đâu, tuyền bối ngươi phải cứu muội muội ta.
- Ánh lửa nói
- suỵt... đừng lên tiếng ở đây có rất nhiều tôn huyền hư cũng có chút phiền phức, ta trước hết mang ngươi đi tránh tai mắt của bọn họ sau đó sẽ tính,
- cái gì, huyền hư cảnh tinh anh. Sao bọn họ lại tới đây,
- bây giờ không phải lúc thắc mắc, đi thôi ta truyền cho ngươi một ít linh khí ngươi không được rời xa ta nửa bước, nếu không con đường linh khí sẽ đứt, ngươi sẽ tụt lại đến lúc đó đám kia sẽ phát hiện ngươi.
- Được,
Hạo Vân gật đầu.
- Đi thôi
ánh lửa bấm pháp quyết cả cơ thể Hạo Vân trở nên trong suốt cùng với ánh lửa.
một lát sau, vù vù, hai người phi thẳng một mạch ra ngoài. Xung quanh một tên tinh anh có cảm giác gì đó nhìn sang, một tên khác hỏi
- sao vậy.
Tên đó cười cười
- không có gì.
Tên kia nghi hoặc tiếp tục thăm dò đoàn ma khí.
Lúc này Hạo Vân và ánh lửa đã đứng tại một bờ hồ, đã bay ra khỏi phạm vi nguyên hồn của đám tinh anh.
- Tuyền bối hãy cứu muội muội,
- đương nhiên ta sẽ cứu muội muội ngươi, nhưng muội muội ngươi hiện đang ở đâu.
- Muội muội ta chắc chắn là bị tên đó bắt đi, tuyền bối chỉ cần tìm được tên đó.
- không, hắn đã sớm cao chạy xa bay, biết đi đâu tìm hắn. Mấu chốt là tìm muội muội ngươi,
- muội muội ta
- đúng vậy,
- ngươi là ca ca của cô ta có biện pháp nào tìm ra cô ta không.
- Cái này,
Hạo Vân gãi gãi đầu
- hửm, không có.
Hạo Vân thật thà gật đầu,
ánh lửa giống như vô cùng sốc chân không chắc suýt nữa thì té ngã.
- Tuyền bối có sao không,
- không sao, tiểu tử ngươi ta còn tưởng cẩn thận lắm cơ, hóa ra cũng chỉ là hạng cẩu thả. Thôi được rồi, ngươi có thứ gì mà muội muội ngươi hay tiếp xúc không, thứ này phải có linh khí mới có tác dụng vật c·hết không có tác dụng đâu.
Hạo Vân nghĩ nghĩ,
- có
sau đó hắn lấy ra cái la bàn mà Tuyết Vi vẫn hay nghịch
- tuyền bối xem có được không.
Ánh lửa phóng nguyên hồn kiểm tra
- để ta thử,
nói xong hắn bấm niệm pháp quyết ma khí từ bàn tay trào ra, xuất hiện một cái đồ hình.
- Ngày tháng năm sinh,
- hả
- ngày tháng năm sinh.
- Mùng 1 tháng 2 năm vô thiên thứ 3011.
- tốt.
Đồ hình sáng lên hiện ra một cái mũi tên, mũi tên xoay tròn đột nhiên dừng lại, ánh lửa vui mừng
- có rồi
sau đó nhìn theo mũi tên thì phía trước chính là Hạo Vân.
Ánh lửa đơ người, nó hóa ra một bàn tay cốc vào đầu Hạo Vân.
- không phải ngày sinh của ngươi, ngày sinh của muội muội ngươi.
- Tuyền bối không nói rõ,
- cái này cần ta phải nói sao
- mùng hai tháng 9 năm vô thiên thứ 3014.
Ánh lửa lại bấm tay, mũi tên lập tức xoay tròn sau đó chầm chậm dừng lại.
- Hướng này.
- Tốt quá tuyền bối chúng ta mau đi theo hướng này cứu muội muội.
- Đợi đã. Công pháp thần thông trăm vạn năm trước nở rộ không ngừng, thế mà ngươi vẫn còn dùng man lực để hành sự.
ánh lửa chẹp chẹp miệng
- ngươi còn cổ hủ hơn ta. Ngồi xuống đợi đi, chỉ lát nữa thôi muội muội của ngươi sẽ xuất hiện trước mắt ngươi, mà không cần phải tốn công chạy tới đó,
Hạo Vân bán tín bán nghi dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn cái đồ hình.
- Tuyền bối hay cho ta mượn cái mũi tên này,
- ngồi,
- tuyền,
- ngồi im, ta bảo ngồi im.
- Được.
Hạo Vân bồn chồn, ngó nghiêng hắn chỉ muốn trực tiếp bay theo hướng này để cứu muội muội.
Nhưng hắn không phải chờ lâu, vài phút sau đồ hình sáng lên, từ trong đồ hình xuất hiện một bóng lưng nhìn sơ qua rất giống với mộc thạch.
- không đúng huyền, huyền hư cảnh. Hắn sao có thể, sao có thể trong thời gian chưa đến nửa ngày mà nhảy lên hai cái cảnh giới, cái này.
Từ trong tay áo mộc thạch chảy xuống máu tươi, gân xanh nổi lên, quần áo rách tung tóe hắn đứng trong đồ hình mà ngơ ngác nhìn,
- đây là đâu.
Đột nhiên mộc thạch quay người giơ thủ trưởng lên đỡ, ầm một tiếng hắn b·ị đ·ánh bay ra khỏi đồ hình rơi xuống hồ, nước hồ bắn tung tóe.
Đúng lúc này từ trong đồ hình chui ra vô số thân ảnh, cảnh giới tu vi đã số là huyền linh sơ kì.
Có vài tên là huyền linh đỉnh phong và trung kì, Bọn họ trên thân đều là chằng chịt v·ết t·hương, kiếm gãy, đao mẻ.
Sĩ khí xuống dốc ấn đường đen tối, chợt lộp bộp từ trong đồ hình lại văng ra một vật phát ra ánh sáng kim sắc chói mắt.
Hạo Vân nhìn lên màn ánh sáng này thì không khỏi khẩn trương, chuông đồng, muội muội, hắn gồng mình bò dậy, lê từng bước bước tới nhưng bịch một tiếng, hắn bị một thân ảnh xô ngã.
một tên đệ tử ánh mắt trợn trừng, nhào tới ôm lấy chuông đồng cuồng bạo hít hà giống như muốn ăn tươi nuốt sống chuông đồng.
Phập một tiếng một lưỡi phi đao phi tới cắm sâu vào người tên kia lật hắn nằm ngửa lên, tên kia c·hết vẫn không buông chuông đồng, đám huyền linh lại nhao nhao xông tới dẫm đạp lên nhau.
Mộc thạch gào thét kết pháp ấn, linh lực trong cơ thể hắn đã tiêu hao quá lớn, hắn dùng ra sợi linh khí cuối cùng kêu gọi, pháp ấn sáng lên, từ trong đồ hình bất thình lình xuất hiện một bóng đen to lớn.
Bóng đen cuộn mình xoay vài cái, cú xoay này đã khiến một số tên huyền linh đầu một nơi thân một nẻo.
Chính là linh ngư, không nói chính xác đây là linh thú của mộc thạch do mộc thạch nuôi dưỡng.