Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 9: Tiêu Hiền

Chương 9: Tiêu Hiền


Ánh lửa nhân hình giống như quay đầu, phát ra âm thanh già cỗi khàn khàn,

- ngươi làm sao phá được phong ấn.

- Tuyền bối xin cứu muội muội,

- tiểu tử là ngươi cầu xin ta ngươi không nên gia rá.

- Nói đi làm sao ngươi phá giải được phong ấn,

- tuyền bối muốn biết, vậy cứu muội muội ta trước ta sẽ nói.

Ánh lửa kia bất động vài giây

- tiểu tử ngươi đang thách thức bản tọa, ngươi nói được cách phá phong ta sẽ cứu muội muội ngươi.

- Tuyền bối đang coi ta là trẻ nít sao, sau khi tuyền bối biết sẽ phá toàn bộ phong ấn, tuyền bối phủi tay rời đi đến lúc đó muội muội ta tính thế nào.

- Bản tọa tung hoành cửu giới lời nói của ta uy lực bậc nào, tiểu tử vắt mũi chưa sạch như ngươi sao có thể hiểu được. Kể cả muội muội ngươi c·hết, ta hồi sinh cô ta là chuyện.

Ánh lửa cười lạnh một tiếng.

- Quá đơn giản, chỉ nhỏ như con kiến mà thôi.

- Tuyền bối hay là như vậy, tuyền bối xem có được không.

Ánh lửa cúi đầu

- hửm, như nào, nói nghe xem.

- Tuyền bối ta nói cho ngài một nửa phương pháp sau đó ngài giúp ta, sau khi xong chuyện ta sẽ nói nốt phần còn lại.

Ánh lửa trầm ngâm, nó hóa ra một cánh tay bằng lửa vỗ trán

- được. Nói đi.

- Tuyền bối nghe kĩ một nửa cách phá giải, chỉ có 6 chữ hắc nghịch, thủy thiên, tam chuyển.

- Gì nữa ánh lửa thúc giục.

- Hết rồi.

- Hết rồi.

Hạo Vân gật đầu

- tuyền bối cứu muội muội ta, ta sẽ nói nốt phần còn lại.

Ánh lửa lẩm bẩm hắc nghịch, thủy thiên, tam chuyển. Hắc nghĩ, hắc nghịch. Thủy thiên, tam chuyển.

Chợt phập một tiếng, ánh lửa hóa ra hai nắm tay đập vào nhau.

- Chẳng nhẽ là nghịch thủy hàn, tam chuyển thiên nhai.

Nghịch thủy tam thiên đại thần thông, ngươi không lẽ ngươi biết về chiêu thần thông này.

Hạo Vân gật đầu,

- nếu không biết thì vãn bối có thể phá phong kiểu gì.

- Đúng, vậy còn hắc nghịch.

Khoan đã tiểu tử, ngươi hình như hơi kiệm lời thì phải. Nếu ngươi đã biết vậy vì sao không nói thẳng ra, ngươi đang thử trí tuệ của ta.

Ngươi đang thăm dò ta, để tìm cách lừa lão phu.

- Ánh lửa đang từ màu tím chợt đổi dần sang sắc đỏ. Nó tụ lực chuẩn b·ị đ·ánh ra. Hạo Vân vội vàng giải thích

- tuyền... tuyền bối, khoan đã, đó gọi là khẩu huyết, ta vẫn dùng khẩu huyết để tu luyện cho nên quen miệng, vì lâu không dùng ngôn ngữ chính quy, cho nên giờ ta sớm đã quên sạch ngôn ngữ của thần thông. Chỉ biết dùng khẩu huyết.

- Ánh lửa bán tín bán nghi, bởi vì hắn tung hoành cả đời vẫn chưa gặp loại chuyện này bao giờ, không quen dùng ngôn ngữ chính thống, chỉ biết dùng khẩu huyết.

Nghe giống như là ta đẳng cấp cao hơn các ngươi, các ngươi chưa đủ trình độ để nói chuyện với ta.

- Tiểu tử khẩu khí lớn lắm, vậy ngươi nói xem hắc nghịch là gì.

- Hắc nghịch, chẳng phải tuyền bối đã có đáp án rồi sao, sao còn phải hỏi vãn bối.

- Vậy ngươi có trả lời không, có... hay không.

Hạo Vân bất lực

- có.

- Tốt trả lời đi, ta muốn xem ngươi quên thật hay quên giả.

Hả Hạo Vân nghe vậy trong lòng khó hiểu

- tuyền bối, tuyền bối chỉ dựa vào mấy câu nói của ta làm sao biết được ta quên thật hay quên giả.

- Tiểu tử ở đây ta hỏi, ngươi trả lời còn lèm bèm nữa là ta sẽ không cứu muội muội ngươi.

Hạo Vân khẩn trương

- tuyền bối ta nói.

- Được nói đi, ánh lửa hóa ra đôi chân ung dung ngồi vắt chéo chờ đợi.

Hạo Vân ngập ngừng một lúc mới dám mở miệng.

- Hắc chính là ma đạo, nghịch chính là đối đầu. Ma đạo đối đầu với gì, ngoài chính đạo thì không còn cái khác.

- Phong ấn là phong ấn của chính đạo, vậy phải có ma đạo mới có thể phá giải.

- Nói cách khác ngươi cũng có am hiểu về ma đạo.

- Chỉ là da lông, vì vậy mới chỉ đúc ra được một lỗ nhỏ trong phong ấn.

Ánh lửa lộ ra điệu bộ khác thường nhìn hắn, Hạo Vân có cảm giác bị soi mói từ trên xuống dưới.

- không ngờ nha, người như ngươi cả người toàn là chính khí, thế mà cũng có cảm ngộ về ma đạo.

Chậc chậc, chính ma lẫn lộn có thể trụ được đến tu vi này cũng không dễ dàng gì.

- Tuyền bối nói gì vậy, tuyền bối như vậy là quá coi thường vãn bối. Tuyền bối thử nhìn ra khắp thiên vũ đại lục, có nhân vật nào vừa tu ma đạo, vừa tu chính đạo mà sống tới cảnh giới như vãn bối không.

Tuyền bối là bởi vì ngộ tính của ta quá cao cho nên mới làm được, nhưng ta không nhắc đến là bởi vì ta coi chuyện đó chỉ nhỏ như sợi tóc.

Thứ để ta đáng nhắc đến là khẩu huyết tu luyện, là thần thông là tu vi là sức mạnh. Tuyền bối, tuyền bối như vậy là quá coi thường vãn bối.

Trong lúc hai người bọn họ đang giằng co, thì ngoài phạm vi haikhôngkhông trượng xung quanh chuông đồng đột nhiên vang lên rất nhiều âm thanh kì lạ.

Âm thanh kì lạ càng lúc càng đến gần chiếc chuông đồng đang giam giữ Tuyết Vi.

Mộc thạch chỉ muốn tiến vào lấy chuông đồng rồi rời đi ngay, nhưng trước mắt hắn đang có một tấm lá chắn mỏng bao phủ khiến hắn không sao tiến vào.

Mỗi lần dùng lực lượng công kích, thì nó lại bị dội ngược về phía hắn.

Đến khi âm thanh kì lạ xuất hiện, thì hắn mới phá ra được một lỗ nhỏ của lá chắn.

Với lỗ này hắn không thể chui qua, nhưng có thể thôi động chuông đồng thu về tay.

Chỉ là âm thanh kia nghe có vẻ hơi quen, rất giống với truy hồn pháp bảo. Khoan, đó chính là truy hồn pháp bảo chân chính còn giống cái gì nữa.

Nghĩ tới đây, mộc thạch tay chân luống cuống vội vã vận lực thu lấy chuông đồng.

Đột nhiên phừng một tiếng, chỉ thấy phương xa đang có vô số vầng sáng không ngừng lớn dần, đồng thời còn nghe thấy tiếng gào thét của linh thú.

Linh thú, cái này không phải là thú cưỡi của đám tinh anh trong tông môn hay sao, mộc thạch tim nhảy loạn xạ, bàn tay thu lấy chuông đồng mà cũng có chút run rẩy.

Khi chuông đồng đến tay của hắn thì cũng vừa lúc xung quanh các điểm sáng dừng lại, lúc này đã không phải là các điểm sáng mà là hào quang do linh khí của tinh anh huyền hư cảnh hóa thành.

Mộc thạch vã mồ hôi, bàn tay còn lại vuốt mặt. Hắn cảm giác thứ cầm trên tay đột nhiên trở nên vô cùng nặng nề, khiến cho hắn ngộp thở.

Hắn muốn chạy khỏi đây ngay lập tức, nhưng cả cơ thể hắn cứ trơ ra bất động không sao di chuyển.

- Tiêu huynh vừa rồi ở hắc hồ quả là uy thế vang dội, một chưởng vỗ c·hết thủy vân xà.

Trong đám tinh anh một tên lên tiếng, cười cười nói. Vị được gọi là tiêu huynh liếc mắt mỉm cười

- thủy vân xà được các chư vị huynh đệ ra tay chiến một trận, sớm đã thương tích đầy mình, ta chẳng qua chỉ là góp gió thành bão bồi thêm một kích tận diệt thủy vân xà. Có đáng đâu để nói.

- Tiêu huynh không cần khiêm tốn, thường nghe thủy vân xà sinh mệnh lực lớn lao được liệt vào danh sách các yêu thú khó g·iết nhất trong thiên vũ đại lục.

- Mà tiêu huynh, một chưởng vỗ c·hết thủy vân xà, điều này nếu được công bố uy danh của tiêu huynh trong thiên vũ đại lục sáng càng thêm sáng.

Đến lúc đó, việc làm ăn buôn bán của sư huynh sẽ càng mở rộng, sư huynh chắc chắn sẽ trở thành thế lực tài phiệt giàu nhất nhì thiên vũ đại lục.

- Khúc sư đệ nói đùa, quãng đường trước mắt còn dài sao ta có thể dám khẳng định như vậy,

- ta chắc chắn như vậy, chư vị nói có phải không,

- phải, rất phải.

Tiêu hiền cười lạnh, đám này nào có ý tốt như vậy chỉ sợ phía sau đã giở ra thủ đoạn gì rồi.

- Các vị huynh đệ, ta có thể g·iết được thủy vân xà cũng chỉ là nhờ may mắn, các v·ết t·hương trước đó kì thực đã hao tổn sinh mệnh của thủy vân xà hơn tám chín phần.

- Các vị, nhắc đến uy vọng, các vị có lẽ mới là người có uy vọng nhiều nhất chứ không phải kẻ đến sau như ta. Ta như vậy chẳng phải là đã c·ướp công lao của chư vị sao, tiêu mỗ tuy danh tiếng không được tốt lắm, nhưng sống cũng phải có nguyên tắc, ă·n c·ắp trắng trợn như vậy tiêu mỗ không làm được.

Chương 9: Tiêu Hiền