Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 22: Phượng minh hội

Chương 22: Phượng minh hội


Nhưng hắn cũng không có ý định rời đi. Hắn vẫn đứng đó chờ đợi. Hắn muốn xác nhận kẻ sẽ lấy được công pháp ở tầng 6. Ba tháng sau, kẻ hắn cần tìm đã xuất hiện. Gã này khí chất lạnh lùng, thâm trầm. Nhìn là biết cao thủ ẩn giật. Hạo Vân nhanh chân bước tới, cố ý đụng người vào vai tên kia, cú động vô cùng mạnh. Hạo Vân quay người, cả giận: "Tiểu tử, ngươi không có mắt sao?"

"Phải, ta bị mù!" - vừa nói, tên đó vừa giơ nắm đấm tung ra. Hạo Vân cố ý b·ị đ·ánh trúng, cả người bay ra sau mấy chục trượng, đập xuống đất "bịch" một tiếng. Âm thanh đã làm kinh động đến những người xung quanh. Bọn họ tò mò quay vào đây nhìn, tên kia cười lạnh, xoay người rời đi. Một lúc sau, Hạo Vân mới từ hố đất ở bên trong bò dậy, trong lòng thở phào một hơi.

"Cũng may tên này ra tay nhanh gọn, không thì lại phải tốn miệng lưỡi với hắn." Đột nhiên, một thanh kiếm vung xuống, chém sượt qua da mặt của hắn. Cũng may hắn tránh kịp, chỉ bị tổn thương ngoài da, v·ết t·hương không quá sâu.

"Diệp Trần sư huynh là người ngươi có thể động vào sao? Sư huynh có thể bỏ qua chuyện này, nhưng bọn ta thì không thể!" Hạo Vân ngước nhìn, liền thấy 5 nữ nhân khí chất cao lãnh. Mỗi người đều có một vẻ đẹp riêng, không lẫn vào đâu. "Chỉ là đi bề ngoài được, nhưng não lại có vấn đề. Có thể tu luyện đến tu vi này, sống đến tu vi này, chỉ sợ là dựa vào vận khí may mắn. Nhưng hôm nay bọn họ gặp phải ta, xem ra vận khí cũng không quá may mắn lắm."

Hạo Vân từ từ đứng dậy. Đột nhiên hắn ra tay mà không báo trước, một cự quyền phóng ra uy mãnh tuyệt luân khiến cho năm người không kịp trở tay. Năm người bọn họ vẫn nghĩ Hạo Vân sẽ phải lảm nhảm vài câu, nhưng thật không ngờ chưa nói gì đã trực tiếp ra tay, khiến cho lời nói mà bọn họ chuẩn bị không kịp nói ra. Tay chân cũng không kịp làm ra tư thế phòng thủ. "Bịch, bịch, bịch, bịch, bịch" năm người bọn họ vẫn cho rằng tự tin có thể vượt cấp chiến đấu. Trước đây bọn họ từng nhiều lần như vậy và chiến thắng, nhưng hôm nay bọn họ lại gặp phải Hạo Vân, mà Hạo Vân cũng là một kẻ vượt cấp chiến đấu. Một quyền này đã trấn nát mấy khúc xương của bọn họ.

Hạo Vân nắm chặt nắm đấm, chuẩn bị tung tiếp quyền thứ hai chấm dứt mạng sống của năm nữ nhân kia thì đúng lúc này, một thanh cự kiếm bằng linh khí ập tới. Hạo Vân nâng tay lên đỡ, cự kiếm đẩy hắn, chân của Hạo Vân cắm phập xuống đất, lê xuống hơn 20 trượng mới dừng lại.

Linh khí bằng kiếm, linh khí hóa thành kiếm từ từ tán đi. trên không trung, từ từ đáp xuống Một thân ảnh. chính là Diệp Trần, kẻ vừa rồi Hạo Vân va vào. Hạo Vân đứng dậy, chắp tay sau lưng. Diệp Trần nhiếc nhìn hắn, đánh giá hắn, nghĩ thầm: "Không ngờ năm vị sư muội của hắn, cho dù là chênh lệch một cảnh giới vẫn có thể đánh bại đối phương, thế mà hôm nay lại nhận thua trước một tên sức chiến đấu không ra gì. Chẳng nhẽ là hắn cố ý bị ta đánh bay?" Hắn suy nghĩ tới viễn cảnh trước đó, liền chắc chắn như vậy.

Diệp Trần nghiêm nghị: "Xem ra ta đã quá khinh thường đối phương rồi." Diệp Trần mở miệng: "Vị huynh đài này, vẫn xin tha cho năm vị sư muội của tại hạ. 5 vị sư muội của tại hạ vẫn còn non nớt, lời nói hành động có chút mạo phạm, xin huynh đài thứ lỗi."

Hạo Vân nhếch môi: "Diệp tiểu tử, vừa rồi ngươi động vào ta một cái, ta không đến tìm ngươi thì thôi, ngươi lại dám đến tìm ta? Ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi?" Nói xong, Hạo Vân ầm ầm bộc phát ra khí tức của huyền hư cảnh, trực tiếp tiến lên, giơ trưởng đánh xuống. Diệp Trần ngước mắt, hai bàn tay chấp vào nhau bấm pháp quyết. Từ sau lưng hắn ba cánh hiển hiện, đồng thời xuất hiện một chuỗi phi kiếm gồm 5 cây phóng ra. "Ầm!" một tiếng, Hạo Vân bị 5 cây phi kiếm ghim thẳng vào người, dư lực khiến hắn bay ra xa hơn trăm trượng.

Diệp Trần có chút kinh ngạc, cảnh giới bằng nhau, hắn vẫn nghĩ cho dù có hơn đối phương thì cũng không cần phải quá như vậy chứ. Đám người xung quanh trầm trồ: "Vị Diệp sư huynh này thực lực thật mạnh mẽ, xem ra là một trong số những nhân vật có địa vị trong tông môn. Nếu có dịp phải làm quen mới được."

Diệp Trần đợi một lúc, nhưng vẫn không thấy Hạo Vân đứng dậy, hắn nghĩ thầm: "Thôi vậy, trở về phòng trước." Nói xong, hắn phất tay truyền cho năm nữ nhân đang nằm ở dưới đất linh lực. Năm người bọn họ đứng dậy, ôm quyền: "Đa tạ Diệp sư huynh cứu giúp. Sư huynh, để muội đi chém c·hết cái tên kia!"

Diệp Trần đưa tay: "Không cần, chúng ta trở về thôi."

"Vâng." Một nữ nhân do dự nhìn phía sau, hừ lạnh: "Lần này coi như ngươi may."

Bọn họ không chú ý tới ẩn sâu trong đám người, có một cặp mắt đang nhìn bọn họ, chính là Tuyết Vi. Tuyết Vi đã chứng kiến toàn bộ khung cảnh vừa rồi, nàng nắm chặt tay: "Diệp Trần, ta nhớ kỹ ngươi. Ca ca, đợi muội mạnh lên sẽ giúp ca ca báo thù rửa hận." Khi đám n·gười đ·ã k·huất đi, thì Hạo Vân mới từ từ đứng dậy, phất tay, nhảy lên phi hành trở về phòng của hắn. Mà Tuyết Vi đã trở về ngay sau đó, nàng không muốn bị ca ca phát hiện mình đang đứng ở đó.

Mấy ngày sau, Hạo Vân có tên trong danh sách những đệ tử đi đến Phượng tộc để giúp Phượng tộc chiến đấu, đẩy lùi Vô Thiên Quân Đoàn. Đi cùng với hắn có hai tên, một tên là Viên Thiếu Kiệt, tu vi huyền hư đỉnh phong, một tên là Trúc Thiếu Bình, tu vi huyền hư trung kỳ. Hai bọn họ đều thuộc cùng một động phủ. Viên Thiếu Kiệt mỉm cười hỏi: "Hạo lão đệ, không biết thuộc động phủ nào vậy?"

Hạo Vân khiêm tốn: "Tiểu đệ độc tu, vẫn chưa bái nhập động phủ nào để tu luyện."

Trúc Thiếu Bình a lên một tiếng, sau đó cười ha ha: "Hạo lão đệ không chê, có thể vào Bách Linh Động của chúng ta tu hành. Tài nguyên phát thêm cho ngươi không thiếu."

Hạo Vân nghe vậy thì động tâm: "Tài nguyên phát thêm là sao vậy?"

"Tài nguyên phát thêm là tài nguyên riêng của động phủ do động chủ kiểm soát, không liên quan đến tông môn. Tài nguyên do các thành viên trong động phủ kiếm được sẽ không phải chịu nhiều quy tắc và hạn chế như tài nguyên của các thành viên trong tông môn kiếm được. Nói chung là ngươi sẽ được lợi nhiều hơn."

Hạo Vân ngẫm nghĩ một lúc, sau đó cười nói: "Nếu hai vị sư huynh không chê, tiểu đệ nguyện xin gia nhập Bách Linh Động."

Ba người nhìn nhau cười ha hả: "Sư đệ tốt! Sư đệ tốt! Sư huynh tốt!"

Bốn tháng sau, ba người đặt chân đến U Lĩnh Sơn. Bọn họ được tộc viên của Phượng tộc chỉ đường đến đại sảnh tiếp đón. Sau đó, vị kia giới thiệu Các nhân vật chủ chốt của Phượng tộc. Đôi bên khách sáo vài câu, sau đó ai trở về phòng nấy, chuẩn bị cho cuộc họp giữa các bên hợp nhất kế hoạch đối phó Vô Thiên Vực. Viên Thiếu Kiệt, Trúc Thiếu Bình và Hạo Vân đi khắp các đỉnh núi của U Lĩnh Sơn, đi khắp các sơn phong, phòng ốc của Phượng tộc thăm dò. Cuối cùng, ba người trở về phòng. Viên Thiếu Kiệt vạch ra một khu vực gồm những cái tên và một hội nhóm của Phượng tộc. Hội này tên là Phượng Minh Hội, kẻ đứng đầu là Tề Mộng, phó hội trưởng là Hình Thiên. Hội này gồm 6 tên Huyền Hư Cảnh, trong đó một tên là Huyền Hư Đỉnh Phong, một tên là Huyền Hư Trung Kỳ, 4 tên còn lại là Huyền Hư Sơ Kỳ và một toán Huyền Linh Cảnh. Nghe nói Phượng tộc có tổ chức mấy giải đấu để gia tăng sĩ khí và ý chí của các tộc viên, đồng thời cũng là để chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới. Viên Thiếu Kiệt nở nụ cười: "Đến phòng chấp trưởng thôi."

Chương 22: Phượng minh hội