Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 5: Linh căn

Chương 5: Linh căn


Hắc liên thành, hạo gia.

- ca ca, ca ca.

Tuyết Vi khẩn trương thúc giục nhưng Hạo Vân vẫn mảy may không tỉnh lại.

Tay của tuyết vi run run nắm chặt vạt áo.

- ca ca huynh tỉnh lại đi muội sợ.

- Ca ca.

tuyết vi ôm chặt lấy Hạo Vân, nước mắt chảy xuống, khóc nấc lên.

Hạo Vân vốn đang b·ất t·ỉnh nghe được tiếng khóc này, trong sâu thẳm nội tâm hắn gào thét muốn thanh tỉnh, hắn ngước nhìn lên rồi lại nhìn xung quanh chỉ thấy một màu tối đen kịt.

ánh sáng ánh sáng là gì không có bóng tối làm sao có ánh sáng, ánh sáng là từ đạo mà sinh.

Đạo của quang minh, khoan nói đến cái tên này, đây chỉ là đại đạo thuần túy.

Hạo Vân từ từ mở mắt ánh sáng bên ngoài chiếu vào mắt hắn xua tan đi bóng tối, xua tan đi rào cản khiến hắn không thể thanh tỉnh.

Hạo Vân thều thào:

- vi nhi.

Tuyết Vi giật mình tách đầu mình ra khỏi vai của Hạo Vân. - Ca ca.

Hạo Vân đưa tay lên lau đi lệ trên má của Tuyết Vi. Tuyết Vi nghẹn ngào.

- ca ca huynh.

Hạo Vân mỉm cười.

- vi nhi ta đã tỉnh lại. Muội.

hự

Hạo Vân hự một tiếng khóe miệng tràn ra máu tươi, bàn tay run rẩy

- vi nhi lấy... Lấy cho ta trị thương đan.

Tuyết Vi lo lắng

- trị thương đan ca ca đợi một chút.

Tuyết Vi vội chạy về phòng mình. Hạo Vân muốn gọi với lại, bởi vì phòng của hắn cũng có nhưng đúng lúc đó lại có một búng máu tươi tràn ra khiến hắn không thể nói lên lời.

Hạo Vân ho sù sụ ngã vật xuống đất, toàn thân vô lực chỉ có đôi mắt vẫn phát ra quang mang kì lạ.

một lúc sau Tuyết Vi mang trị thương đan đi đến, thấy Hạo Vân nằm dưới đất nàng hoảng sợ ca ca, nàng vội đưa ca ca mình nằm lên giường sau đó đút cho Hạo Vân hai viên trị thương đan.

Đút xong hai viên này, Hạo Vân chỉ cảm thấy một cỗ linh lực đang chảy khắp cơ thể hàn gắn lại các v·ết t·hương loại bỏ tạp chất thanh lọc cơ thể, Hạo Vân không khỏi khen thầm trị thương đan này chất lượng thật tốt.

một lúc sau Hạo Vân từ từ ngồi dậy mở miệng nói, tuy giọng vẫn hơi yếu nhưng đã đỡ hơn vừa nãy.

- thời gian của chúng ta không nhiều, muội muội hãy thu vén đồ đạc lát nữa sẽ khởi hành rời khỏi đây luôn.

Tuyết Vi kinh ngạc

- ca ca vì sao phải rời đi, đây chẳng phải nhà chúng ta sao.

Hạo Vân thở dài

- nơi này sắp không thể ở được nữa, kẻ thù của chúng ta đang tới đây.

- Kẻ thù không lẽ là tiêu gia, ca ca 3 món bảo vật đó vốn không phải của bọn họ, vì sao bọn họ không trả lại cho huynh. Còn phái người t·ruy s·át huynh.

Hạo Vân lắc đầu

- kẻ thù của chúng ta không chỉ có tiêu gia, chỉ sợ bọn họ đang sắp tới đây. Muội muội nhanh chóng thu xếp đồ.

Tuyết Vi đáp vâng một tiếng rồi rời đi, vài phút sau Tuyết Vi quay trở lại phòng Hạo Vân. Hạo Vân đang khởi động gân cốt, thấy Tuyết Vi đến liền nói:

- chúng ta đi.

Tuyết Vi gật đầu, cùng Hạo Vân bước ra khỏi hạo gia.

- Ca ca chúng ta đi đâu vậy.

- đến nơi rồi muội sẽ biết.

- ca ca không thể tiết lộ một chút sao.

- không thể.

Tuyết Vi bĩu môi. Hạo Vân chỉ biết cười cười, lắc đầu.

Nhưng sau đó hắn lại thở dài không biết quyết định này của hắn là tốt hay là xấu nữa đây.

5 tháng sau, tại dưới chân núi thanh vân, Hạo Vân chầm chậm bước lên võ đài đánh ngã một đệ tử huyền giả đỉnh phong chính thức trở thành nội môn đệ tử.

Mà muội muội của hắn, cũng đã trở thành nội môn đệ tử mặc dù, tu vi mới chỉ huyền giả sơ kì.

Hạo Vân bước xuống đài nhìn muội muội sau đó lại nhìn lên đại môn thượng thanh vân không khỏi thở dài một hơi.

Hắn mặc dù chưa vào tông môn, nhưng ở bên ngoài tiếp xúc không ít với các nhân vật có mặt mũi ở trong tông, nội tình hắn biết cũng càng sâu, cộng với pháp môn vọng nguyệt có thể phỏng đoán ra được tương lai của tu sĩ khi gia nhập tông môn.

Huyền linh cảnh, tam linh căn hoặc tứ linh căn đã bắt đầu đi tìm thân thể mới nhị linh căn.

Nhưng, nếu có thể đợi đến huyền hư tỉ lệ thành công sẽ càng chắc ăn.

Thật đáng tiếc cho những sơ nhập đệ tử vừa mới vào tông môn đã lâm vào hiểm nguy.

Bọn họ còn không biết điều này. Chỉ trách chấp pháp đường làm việc quá qua loa cẩu thả. Quản lý không nghiêm trong khâu tuyển chọn đệ tử, đặc biệt là lúc kiểm tra linh căn. Vì lợi ích mà khiến, các đệ tử mới nhập môn nhị linh căn trở thành món hàng thay thế.

Thanh vân môn khi nhìn vào những đệ tử còn không biết ai là nam ai là nữ.

Việc chọn linh căn cùng giới tính là điều không quá quan trọng, đương nhiên có thì càng tốt.

Nhưng không có thì cũng không cưỡng cầu.

Hạo Vân nhìn vào tông môn, một nữ đệ tử bước tới khí chất cao lãnh không giống là của nữ nhân mà giống nam nhân hơn.

Tất nhiên đó chỉ là cảm nhận, không quá quan trọng. Nhưng điều này cũng khiến cho hắn cảm thấy ớn lạnh đối với tông môn này.

Hạo Vân bước tới đại môn, hắn là tứ linh căn thuộc tư chất bình thường không có nhiều kẻ chú ý tới.

Nhưng muội muội của hắn lại là đơn linh căn, tư chất bá đạo như vậy chỉ sợ vừa mới bắt đầu tu luyện sẽ có nhiều kẻ không thể ngồi yên.

Hạo Vân nắm chặt tay, nếu ông trời có mắt hắn chỉ xin đổi linh căn với muội muội. Để khiến tâm điểm chú ý của tông môn, mũi dùi không chĩa về phía Tuyết Vi.

Nhưng đời không như là mơ, điều ước nhỏ nhoi này sẽ vĩnh viễn không thể thành sự thật.

Hạo Vân chỉ có thể trơ mắt nhìn, đám thế lực ẩn tàng trong tông môn tính kế lên người muội muội hắn.

Cũng được, khẽ cười một tiếng, chỉ cần ta luôn ở cạnh nàng bọn hắn sẽ không thể làm gì, đúng đúng vậy.

Ta phải luôn ở cạnh vi nhi không thể để đám người kia c·ướp đi thân thể của nàng.

Hạo Vân nhìn sang Tuyết Vi

- vi nhi chúng ta đi thôi, vi nhi môn phái lớn như vậy muội có sợ không.

Tuyết Vi lắc đầu

- có ca ca ở đây ta không sợ.

Tuyết Vi hào hứng nói

- chỉ cần ca ca luôn ở cạnh ta cho dù có là yêu ma hay ác quỷ ta đều không sợ. Cho dù có... không không có gì tóm lại ta không sợ.

- Ca ca huynh có thể mãi ở bên cạnh Tuyết Vi được không, mỗi lần không thấy ca ca ta đều rất sợ.

- Yên tâm ta sẽ luôn ở cạnh muội sẽ không rời xa.

- Ca ca huynh hứa.

Khẽ nắm chặt vạt áo sau lưng Tuyết Vi,

- ta hứa

nuốt vào nước mắt trong lòng hắn băng giá nhưng ta không chắc sẽ cùng muội đi đến cuối cùng đến lúc đó chỉ xin muội tha thứ cho ca ca vô dụng này.

Hạo Vân dắt tay Tuyết Vi tiến vào đại môn khung cảnh quả thực kì vĩ so với đứng ở bên ngoài nhìn vào, bước vào trong mới biết thế nào là tiên môn lớn.

Ánh mắt của Tuyết Vi hoa lên vì sự xa hoa của tiên môn, cách bài trí hoa văn đồ họa khiến người khác chìm đắm trong đó.

một hồi lâu sau Hạo Vân kéo tay Tuyết Vi

- vi nhi chúng ta đến chấp pháp đường nhận phòng thôi.

Tuyết Vi đáp vâng một tiếng rồi cùng Hạo Vân rảo bước. một lúc sau tại chấp pháp đường

- Tuyết Vi đơn linh căn, Hạo Vân tứ linh căn.

- Đúng ạ.

- hai ngươi đến sương phòng phía tây ở đó còn trống mấy phòng, các ngươi tùy ý lựa chọn. Ngoài ra mỗi năm các ngươi sẽ được phát linh thạch. Về phần bao nhiêu thì phải xem năng lực của các ngươi đến đâu.

Hạo Vân khiêm nhường thỉnh giáo,

- sư huynh có thể cho tiểu đệ biết cụ thể là thế nào được không.

- Cụ thể.

Hạo Vân gật đầu.

- Trong môn cách 20 năm sẽ tổ chức một cuộc khảo thí, linh thạch sẽ tùy vào thứ hạng của ngươi mà phát.

- Ra là vậy, vậy tiểu đệ xin đa tạ sư huynh đã chỉ giáo. Tiểu đệ xin cáo lui.

Tên kia gật đầu.

hai người liền khom người bước ra.

Hạo Vân thở dài hắn biết kẻ vừa rồi chẳng phải người tốt gì. Sở dĩ trả lời câu hỏi của hắn cũng chỉ là vì nhìn thấy Tuyết Vi là đơn linh căn cho nên nổi hứng mà thôi.

Đối với việc nhận sự giúp đỡ từ bên ngoài có lẽ, điều kiện tiên quyết vẫn là linh thạch.

Quả nhiên sau lần đó có vài tên đệ tử bạo gan hỏi chưa được nửa câu liền bị tên kia hung dữ đuổi đi. Thế là đám đệ tử sơ nhập cũng chẳng dám hỏi nữa.

Chương 5: Linh căn