Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 7: Linh ngư

Chương 7: Linh ngư


3 ngày sau tại quảng trường thanh vân, đang đứng hàng ngàn hàng vạn đệ tử thượng thanh vân.

Hồng liên kiếm thân kiếm hồng sắc, có hoa văn phượng vũ uốn lượn bay nhảy đẹp mắt vô cùng, cầm trên tay vừa có tính thẩm mỹ lại vừa thể hiện sức mạnh tuyệt luân.

Có nữ nhân nào không mê mẩn thứ binh khí này, ngày đêm nhớ thương sờ được vào nó cầm được vào nó.

Hạo Vân quay nhìn Tuyết Vi, vi nhi chỉ sợ cũng là tiếc thương không dứt đối với bảo khí như vậy.

- Vòng thứ nhất của tỉ đấu g·i·ế·t yêu trừ ma, tích lũy công đức.

- G·i·ế·t càng nhiều thứ hạng càng cao.

Ai nấy đều hào hứng vỗ tay. - Thứ hạng càng cao lợi ích càng lớn,

sau đó là những tiếng hoan hô vang trời vang đất của đám đệ tử, cũng phải chuẩn bị nhiều như vậy cũng chỉ là vì đến ngày này.

20 năm mới có một sự kiện lớn như vậy ai mà chả cao hứng, sục sôi so với Quãng thời gian tu luyện nhàm chán trước đó.

Ngoài mặt Hạo Vân vẫn tỏ ra tung hứng, nhưng trong lòng lại cảm thán lại một cuộc thanh lọc quy mô lớn diễn ra, không biết sẽ có bao nhiêu nhân vật ngã xuống trong cuộc chiến lần này.

- Năm nay sẽ không giới hạn khu vực g·i·ế·t yêu, ngoại trừ các khu vực bị cấm các khu vực còn lại toàn bộ khai mở.

Đám đệ tử nghe vậy mở cờ trong bụng lại càng ra sức hò hét vỗ tay cổ vũ.

Chỉ có Hạo Vân vẫn là một bộ dạng giả dối trong lòng chỉ biết lắc đầu, phạm vi rộng như vậy khó tránh khỏi sơ suất để cá lọt lưới.

Vị tông chủ này, thật là quá tự tin vào khả năng của mình hay là quá kiêu ngạo đây.

- Ta tuyên bố đại hội tỉ đấu thanh vân hôm nay, chính thức bắt đầu.

Ầm, ầm, ầm pháo hiệu vang lên không dứt khiến lòng người sục sôi, hỏa pháo bắn ra nhưng trong pháo không phải đ·ạ·n mà là vô số dây lụa rực rỡ màu đỏ, vô cùng đẹp mắt.

Kích thích chiến ý trong lòng đám đệ tử, Hạo Vân cảm thán thanh thế thật to lớn.

Ngoài hội đài thanh vân, các đệ tử đã bắt đầu di chuyển thành từng tốp nhỏ tiến về khu vực đại sơn. Có tốp thì tiến vào khu vực rừng rậm. Có tốp thì tiến về phía đông, chính là hướng dẫn tới đại hải.

Bên cạnh Hạo Vân đám đệ tử cũng đã tiến ra, Hạo Vân chọn hướng rừng rậm phóng tới, ở rừng rậm sẽ dễ dàng lẩn trốn hơn đại hải và đại sơn chỉ là, cũng sẽ dễ bị dính sát chiêu của yêu thú.

Hạo Vân nói

- vi nhi theo sát ta,

Tuyết Vi đáp vâng một tiếng. Bay một hồi lâu Tuyết Vi phóng thần thức thăm dò liền không khỏi cười khổ, vì bọn họ đang bay tới một ổ hạc yêu có tu vi huyền linh đỉnh phong.

Hạo Vân thì vẫn không hay biết chuyện này hắn vẫn một mực phi hành, Tuyết Vi muốn mở miệng nhưng mãi vẫn không biết nên mở lời như thế nào.

Đến khi hai người bay đến trước ổ hạc yêu thì phía trước, đang có một trận kịch chiến giữa các đệ tử với hạc yêu.

Hạo Vân không kịp suy nghĩ đã kéo lấy tay Tuyết Vi chuyển hướng, đám đệ tử đang kịch chiến với hạc yêu mặc dù không nhìn nhưng vẫn là cảm nhận được khí tức của Hạo Vân, bọn hắn thầm chửi rủa, mẹ, nếu lúc đó phản ứng nhanh như tên này thì bây giờ đã không phải đôi co với lũ hạc yêu.

Nhưng cuộc đời sẽ không có nếu như, bọn hắn chỉ có thể cầu viện các nhân vật huyền hư cảnh trở lên mới có thể giữ được tính mạng.

Hạo Vân bay lướt qua một bụi cỏ ẩm ướt đến một con sông, bên bờ sông đang đứng rải rác các tốp đệ tử không biết là đang làm gì.

Hạo Vân tò mò đáp xuống, khi hắn đáp xuống đám người liền chú ý tới.

- Chư vị đứng ở đây là đang làm gì vậy.

một tên đệ tử tu vi huyền linh cảnh sơ kì có chút khó chịu nói

- ngươi vì sao tới đây, ngươi hình như không nằm trong tử đa phong.

- Chẳng nhẽ phải nằm trong tử đa phong mới có thể tới đây,

- không sai.

- Vi nhi chúng ta đi thôi,

- khoan đã.

một thanh âm khác vang lên

- nếu lão đệ không chê, có thể ở lại đây câu cá với bọn ta.

Tên vừa nói quay người là một kẻ có tu vi huyền linh trung kì. Tên đuổi Hạo Vân đi kinh ngạc

- sư huynh, cá này phải dùng mồi câu của phong chủ sao có thể tùy tiện đưa cho người ngoài.

- Ấy vị lão đệ đây khí chất phi phàm rất đáng để kết giao, chút mồi câu nho nhỏ này đáng là gì. Lão đệ bắt lấy.

Nói rồi hắn ném ra hai thứ nhìn giống như con giun chỉ là, giun này lại phát ra linh khí nhàn nhạt hiển nhiên không phải giun tầm thường.

Hạo Vân đưa cho Tuyết Vi một con sau đó khom người

- còn chưa biết tôn tính đại danh của sư huynh đây,

- ta họ mộc tên thạch.

- Hóa ra la mộc huynh, hân hạnh.

Hạo Vân âm thầm kêu khổ, vừa rồi không để ý kĩ ở đây còn có một huyền linh trung kì. Giờ muốn chạy cũng không kịp.

- Nào lão đệ mau tới đây để ta dạy ngươi cách câu cá.

- Chuyện này, vẫn là tiểu đệ đi chỗ khác không dám làm phiền quý phong làm việc.

- Ngươi muốn đi chỗ khác,

Hạo Vân do dự lắc đầu

- ý ta là quý phong làm việc chắc chắn phải bảo mật, ta lại là người ngoài vẫn là không nên ở đây.

- Lão đệ không cần ngại chuyện này, sư đệ của ta chưa hiểu chuyện có lời lẽ không đúng mực lão đệ không cần để trong lòng.

- Nào mau tới đây, a kiệt còn không mau xin lỗi vị huynh đài đây.

Hắn nghiêm giọng nói. Kẻ được gọi a kiệt bất mãn bĩu môi nhưng không dám trái lệnh, hơi khom người miệng tuy khách sáo nhưng trên mặt thì lại tỏ rõ thái độ.

- Vừa rồi là ta không phải mong huynh đài bỏ qua.

- Cái này, ấy chuyện này là hạo mỗ không đúng không nên quấy rầy quý phong làm việc, mộc huynh ta vẫn là cáo lui trước về phần mồi câu có lẽ xin vật quy nguyên chủ.

Hắn phất tay hai con giun bay về phía mộc thạch, mộc thạch đưa tay bắt lấy sau đó ngẩng đầu đã không thấy Hạo Vân đâu, ngước nhìn lên liền thấy hai bóng đen ở phía xa.

Mộc thạch quay người lẳng lặng câu cá, nhưng bàn tay khẽ đảo từ trong ống tay áo khẽ rơi ra một vật.

một khắc sau chỉ thấy con sông trước mặt hắn rung lắc nhè nhẹ, đám người nghi hoặc

- chuyện gì,

một kẻ không kìm được phấn khởi

- chẳng nhẽ là linh ngư. không ngờ mất bao công chờ đợi cuối cùng chúng ta cũng đợi được, sư huynh xem ra nhóm của chúng ta thật sự may mắn, chắc chắn sẽ được phong chủ khen thưởng.

- Đúng vậy chúc mừng sư huynh lại lập công,

- chúc mừng sư huynh

- chúc mừng sư huynh.

- Sư huynh để bọn ta lập đại trận phong bế khu vực này, tránh cho linh ngư chạy thoát.

- Đúng vậy một người có lẽ không đủ để ta giúp một tay,

- hai người hơi ít ta nữa.

Đám đệ tử nhao nhao hô hoán lập ra đại trận. Mộc thạch cười lạnh, ta còn không rõ đám các ngươi sao các ngươi nào có ý tốt như vậy.

nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười

- vậy xin đa tạ các vị huynh đệ đã trợ giúp ta một tay, nếu được khen thưởng ta chắc chắn sẽ không quên chư vị.

Đám đệ tử cười cười

- sư huynh nói đùa đó đều là việc chúng ta nên làm.

- Vậy chư vị hãy chống đỡ đại trận đừng để linh ngư xổng mất,

- sư huynh yên tâm mà dốc toàn lực, lá chắn này được tạo bởi nhiều huyền linh cảnh như vậy độ cứng rất tốt.

- Hay lắm nếu đã vậy ra đây đi yêu nghiệt,

- khà khà ta còn tưởng là ai hóa ra là đám dế nhũi thượng thanh vân.

y a cái gì đây lá chắn à,

xoẹt xoẹt xoẹt con linh ngư này chém liên tục hơn chục nhát vào đại trận phong bế. Cảnh giới của nó ngang bằng với mộc thạch cho nên, một chiêu vừa rồi đã đục ra lá chắn một cái lỗ hổng vô cùng lớn, nó cuộn mình lao vút ra ngoài.

Chương 7: Linh ngư