Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 115: Đại kết cục
Trong đội ngũ xuất hành có ba ngự ý, bây giờ đều bị gọi vào gian phòng ở của Đế Hậu.
Dần nhi cười càng vui vẻ…
Trong chớp mắt bàn tay cầm đao của Hàn Khải hạ xuống, đâm vào mu bàn tay của Cố Thiền, cũng theo động tác của nàng mà rạch ramộtvết thương dữ tợn…
Khuôn mặtnhỏcủa nàng gật gật trước ngực Hàn Thác,khôngngoài ý muốn thu đượcmộtthanh ‘vũ khí’ nóng hừng hực chỗ đùi…
Hàn Thác đưa tay đỡ lấy Bảo Bảo ngồi xuốngmộtcái chân khác củahắn.
Lúc đó Cố Thiền giận hờnkhôngchịu trả lời, lúc này ghé vào bên tai Hàn Thác,nhẹgiọngnói“Hoàng thượng, chỉ cần có người và bọn trẻ ở bên, cho dù là trong mơ hayhiệntại đối với thiếp mànóiđều rất tốt.”
Hàn Thác hơi suy tư, muốn biết được mấu chốt, để chứng minhhắnđưa tay quơ quơ mấy cái trước mặt Cố Thiền.
hắnkhôngthể khống chế Tĩnh vươngnóira lờinóiluyến tiếc nhân tài.
Bận rộnmộthồiđãlàm trễ nảikhôngít thời gian, mắt thấy mặt trờiđãdần ngả về Tây, hoàng hônđãbuông xuống, Hoàng hậu bị thương trúng độc, người còn chưa tỉnh, hôm nay tất nhiênkhôngthể trở về cung,khôngthể làm gì khác hơn là ngủ lại ở Báo Ân tự.
Hai người đều có tâmsự.
Cố Phong lấy mũ giáp xuống, quỳ rạp xuống trước vó ngựa, toàn thân khôi giáp đập xuống nền gạchmộttiếng vang lanh lảnh.
Mặc dùkhôngcoi lời hứa hẹn thời niên thiếu làthậtnhưng nàng làmộttrongkhôngnhiều những ký ức ấm áp trong thời niên thiếu củahắn.
Khi nó duỗi bàn tay ra muốn nắm tay cây đaothìCố Thiền đột nhiên ôm lấy nó, kéo về bên cạnh…
Phì, Ngọc Hoàng đại đế, Quanâmđại sĩ, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Cửu Thiên huyền nữ, Như Lai phật tổ xin các ngài phù hộ cho Hoàng hậu Nương Nương cát nhân thiên tướng, sống lâu trăm tuổi.
hắntất nhiên biết bản thân làm cái gì nhưng mỗimộtlầnhắnhỏithìCố Thiền lạimộtlần đỏ mặt.hắnthấy nàng như vậythìtrong lòng ngứa ngáy, nếukhôngphải là e ngại cùng xe với bọnnhỏthìhắnnhất địnhsẽôm lấy nàng mà thân thiếtmộtphen.
Thị vệ, nhũ mẫu, cung nhân, nội thị, tranh nhau chen lấn chạy đến.
Thị vệkhôngkịp chạy đến, bắn tên từ xa, lúc Hàn Khải ngã xuống vẫn chưa nhắm mắt, hai mắt trợn tròn,trênlưng cắm tám mũi tên dài, trong tay vẫn nắm chặt đoản đaokhôngchịu thả lỏng.
Lại như chạm vào cơ quan khởi động,mộtcâunóinhư vậy liền đưahắnra xa, về trong thân thể củahắn.
Hàn Thác vẫnđitheo nàng, nghe qua bi kịch của Tấn Vương, Sở Vương, nghe được lờinóibất kính của Tiết thị, cuối cùng còn nghe được Bích Linh Bích Lạc nghị luận với Cố Thiền Tĩnh vương lấy tên Cần Vương khởisự.
Mục đíchđãđạt được Hàn Thác liền thả Bảo Bảo lạitrênđệm lông cáo, hai cánh tay giang ra hướng về Cố Thiền “Đến đây.”
Bích Linh Bích Lạc vội vàng đỡ lấy nàng nhưng đều là nữ nhânkhôngđủ sức, nàng lại ngã xuống đột ngột nênkhôngđỡ được nàng.
hắnđanghối hận, tại saokhôngtìm được nàng sớm hơnmộtchút? (đọc tại Qidian-VP.com)
Đối vớimộtngười mẫu thânthìbảo vệ con mình làmộthành động bản năng.
Lúc Cố Thiền nhìn thấy Dần nhi loạng choạng đôi chân ngắn ngủnđiđến chỗ Hàn Khải bỗng nhiên ý thức được người trước mặt này cho dù là người sống hay c·h·ế·t, là người hay quỷthìbây giờ hai người ở hai chiến tuyến khác nhau;hắnđột nhiên xuấthiệnnhư vậy tuyết đốikhôngthể là vìnóichuyện với annfg và Dần nhi.
“thậtkhông? Sao ta lại cảm thấy nàngkhôngphải takhônglấy nhỉ?” Hàn Thác tiếp lờinói.
“Hoàng thượng, lúc đầu thần thiếp gặp ác mộng sau đó lại làmộtgiấc mộng đẹp.”
***
Hàn Thác vừa hỏi nàngmộtcâu: cảm thấy trong mơ tốt hơn hayhiệntại tốt hơn?
Nàng hơi động Hàn Thácđãtỉnh, mở mắt đối diện với nàng.
Mưu tính của Hàn Thác Cố Thiền đương nhiên hoàn toànkhôngbiết.
Mà Hàn Thác ý đồ xấu xa còn dùng mọi cách dụ dỗ nàng, những chuyệnhắnlàm còn quá đáng hơn so với kiếp này, chỉ nghĩ thôi cũng khiến nàng đỏ mặt, làm sao có thểnóira được…
hắnđilên phía trước, quay về quan tài làm lễ nhưng mà cho dù là Cố Thiền hay những cái bóng mơ hồ phía sau nàng cũngkhôngcó người đáp lễ lạihắn.
Cố Thiền gần như là bất chấp tất cả mà chạy đến, muốn ôm lấy Dần nhi chạyđi.
Hàn Thác tự mình bón thuốc cho Cố Thiền, nhìn vết thương của nàng dần dần chảy ra màu máu bình thường mới yên lòng.
Đao có tẩm độc sao?
Cũng trong lúc đó thị vệđangtập trung vào Hàn Khải cũng pháthiệnphía sau cây Thái tử điện hạ đột nhiênđira, mà Hàn Khảiđãrútmộtcây đoản đao giấu trong tay áo ra…
Hàn Thác khẽ cườimộttiếng, cúi đầu hôn lên thái dương nàng, đặt cánh tay bị thương của nàng lên ep mình để tránh nàngkhôngcẩn thận động vào, cũng ôm chặt nàng vào lòng mình sau đó nhắm mắt lạikhônglâu sauđãđigặp Chu công với nàng.
Hàn Thác nhận lấy đặt ở đầu giường, lại ra lệnh cho Lý Vũ Thành cố gắng càng nhanh càng tốt kéo Tiêu Hạc Niên về đây.nóichung làkhôngriêng giải độc cứu người mà còn muốnkhônglưu lại chút dấu vết nàotrênngười Cố Thiền.trênngười nàng chỉ có thể có dấu vết dohắnđể lại, những nam nhân khác cho dù là xuất phát từ mục đích gì cũng đừng hòng thựchiệnđược.
hắnđãpháthiệnmọi chuyện có chút kỳ quái,khôngchỉkhôngai nhìn thấyhắnmàhắnđềuđitheo chuyển động của Cố Thiền, giống như lấy Cố Thiền là trung tâm của vở kịch, chỉ có thể nhìnkhôngthể tham gia vào trong đó tiếp xúc với nàng.
Cố Thiền ngoan ngoãn ngồi trở lại trong lòng Hàn Thác.
trênđường trở về Hàn Thác cònđangtruy hỏi tình cảnh trong mộng của Cố Thiền.
Cố Thiền mơmộtgiấc mơkhôngvui vẻ.
khôngkịp ngăn cản chỉ có thể trơ mắt nhìn Cố Phong c·h·ế·t.
Nhưng mà Hàn Thác cũngkhôngthể dùng lý trí để chống chế thân thể này,hắnchỉ có thểẩntrong thân thể củahắnđể xem xét mọi chuyện nhưng cũngkhôngthể cảm nhận đượchắnđăm chiêu suy nghĩ.
Nàng vẫnkhôngcó chút phản ứng nào, chỉ cúi đầu rơi lệ.
trênPhụng Thiên Điện, lần thứ hai Hàn Thác nhìn thấy Cố Thiền, lần đầu tiênhắncảm nhận đượcsựrung động củamột‘bản thân’ khác, mặc dù tự trấn áp,trênmặtkhônglộ vẻ gì, thậm chí còn cố ý làm ra thái độ lạnh lẽo nhưng hành viđãbán đứnghắn…khôngđể ý cái nhìn của người bên ngoài, mạnh mẽ lập Cố Thiền làm Hậu.
Bảo Bảo đương nhiênkhônghiểu đượcsựphức tạp của phụ mẫu. Người chơi đùa nhưng nó nhìn rarõràngmộtchuyện đó chính là Phụ hoàng thả mình xuống rồi ôm lấy Mẫu hậu.
Lưỡi đao sắc bén phản chiếu ánh mặt trời, phát ra ánh sáng trắng sáng, Dần nhi tưởng đó làmộtloại đồ chơi mới, nó muốn…
hắntrơ mắt nhìn Cố Phong xuất quân bị U châu vệ đánh bại, nhìntrêntường thành treo cờ đầu hàng, nhìn Cố Thiền mở cửa thànhđira,trênmặt trầm trọng mà bi thương, hoàn toànkhônggiống với dáng vẻ màhắnbiết.
Nàngkhôngphân biệt được đến cùng đâu làthậtđâu là giả, càngkhôngphân biệtrõđược bản thân trong mơ, chỉ cảm thấy tất cả đều hỗn loạn, trong lòng tích tụ khó chịu, đại khái là trải qua hạnh phúc hai bên tình nguyện, mỗi khi muốn mở miệng kể chuyện kiếp này với Hàn Thác cũngkhôngcó cách nào mở miệng…
Vốn việc giải độc phải cực kỳ thận trọng. Người điều chế thuốc giải phải dựa theo lượng độc để điều chế nhưng loại độc này cũngkhôngcần thuốc giải khó điều chế gì, chỉ cần uống canh Thanh Tâm giải độc trong cung là được.
Chỉ là trong đó xen lẫn thuốc mê chỉ có thể đợi Hoàng hậu ngủ đủ tự tỉnh là được.
Chỉ kịp nghĩ lung tungmộtđoạn như vậy Cố Thiềnđãbắt đầu cảm thấy đầu choáng voáng, chân mềm nhũn, trước mắt biến thành màu đen, ngã về sau.
Độc này là loại vô cùng thông thường, phần lớn là những ngườikhôngthuộc môn phái nào nhưng biết chút ít về dược lý điều phối thành, độc tính cũngkhôngmạnh, cũngkhôngnguy hiểm đến tính mạng.
Mọi người đềunóingự tiền là luôn giắt cái đầu của bọn họ ở lưng quần, lúc này sợ là lưng quần cũng khó giữ được cái đầu của bọn họ,đãbị Hoàng đế đưa đến đoạn đầu đài, nếu Hoàng hậu Nương Nương có chuyện gì vậythìphải cho mấy tên tòng phạm của thích khách chôn cùng…
Tĩnh vương nghe vậy cườinói“Sao ngươi biết ta nhất địnhsẽđồng ý?”
Thời gian xoay chuyển rất nhanh, Hàn Thác nhìn Cố Thiền dần dần trưởng thành, Nguyên Hòa đế tứ hôn nàng cho Hàn Khải,hắnhận đến mức hàm răng cũng sắp bị nghiến vỡ, nhưngkhôngcó cách nào thay đổi chuyện này.
Lúc nàyhắngiống như cùng ‘bản thân’ khác hợp thànhmộtthể,thậtsựchạm đến tư tưởng củahắn.
“Nương Nương, tay người…” Bích Linh kinh ngạcnói.
Vậy cũngkhôngđược, nó chính là Bảo Châu công chúa mọi người đềuyêumến.
Dần nhi đâu?
Ba người bắt mạch, thử chất độc, trong lòng lặng lẽ thở ramộthơi, lại thống nhất kết quả với nhauthìtảng đá lớn trong lòng mới rơi xuống đất, nỗi lo lắng trở lại trong bụng, đầu cũng trở lại trong lưng quần.
Bảo Bảo lập tức đứng lên, loạng choạngđiđến chỗ phụ mẫu, bỗng nhiên xe ngựa xóc lên, dưới chân nó vốnkhôngvững thuận thế ngã sấp về phía trước, ôm lấy đùi Phụ hoàng.
Đợihắntỉnh lại từ cơn choáng váng thình lình pháthiệnmình trở lại thời niên thiếu,đangtrênxe ngựađitừ Kinh thành về U châu mà trong lòngđangôm Cố Thiền mới năm tuổi ngủ say sưa.
Hối hận liên tiếp cùng bi thống làm Hàn Thác rời bỏ thân thể này.
Chương 115: Đại kết cục
Cố Thiền đỏ mặt, vừa rồi là nàngnóingược lòng mình, trong mơ nàngkhôngcó ký ức kiếp trước kiếp này, từ lúc năm tuổi đượchắnnuôi đến lúc mười hai tuổi, đối vớimộtnam tử bề ngoài cực kỳ tuấn túthìkhó tránh khỏi sinh ra tâm tư nữ nhi.
Hàn Thác mơ mơ màng màng nghemộtđoạn tiếng nhạc tiếng Phạn,hắnmở mắt a, pháthiệnmìnhđangđứngmộtchỗ trong linh đường, cả sảnh đường khách mời mơ hồ như ảo ảnh, chỉ có tiểucônương mặc đồ trắng ngồi trước quan tài làrõràng.
Cuộc sống chính là kéo dài những phần tốt đẹp của từng ngày cho đến khi già, chếtđi… Mặc dù là cuối cùng vẫnsẽchếtđithìcũng nên là mấy chục năm sau, khi đó tóc nàngđãbạc chứkhôngphải là giờ phút nào, trước ngày nàng tròn mười chín tuổimộtngày, lúc con cái nàng còn chưa trònmộttuổi.
“Hoàng thượng mang thiếp đến Vương phủ ở U châu… Nuôi dưỡng thiếp trong phủ, còn cưng chiều thiếp đến vô pháp vô thiên, đến lúc phụ thân thiếp đến U châu nhậm chức mới giả vờ trùng hợp để thiếp nhận người nhà, a, Hoàng thượng để thiếp về nhà còn đưa đầu bếp của Vương phủ cho nhà thiếp, cũngkhôngcó chuyện của mẹ con Trịnh thị…”
Hàn Thác ngồi bên giường nhìn nàngmộthồi cũng vén chăn lên nằm xuống bên cạnh nàng. Cố Thiền lại như con mèonhỏngửi được mùi cá mà tiến vào trong ngựchắn, tìm được tư thế thích hợpthìtiếp tục ngủ say như c·h·ế·t.
Dần nhi cũng nhìn thấy Hàn Khải, bây giờ nhũ mẫu cùng thị vệ cũng nhìn thấy, nó cũng cho rằng người trước mắt là tiểu tăngđitìm nó, mặc dù nó cònnhỏnhưng lại rất có tinh thần chơi trò chơi, cho dù là thua cũngkhôngkhóc nháo, chỉ cười híp mắt nhìn Hàn Khảiđiđến.
Nếu gặp mặt nàng sớm hơnmộtchút có phải là có thể bảo vệ được nàng? Phòng ngừa nàng bị hạ độc? Phòng ngừa nàng hương tiêu ngọc vẫn sớm như vậy?
Cố Thiền ngủ vô cùng an ủi, hô hấp có quy luật, mặt cười ửng đỏ, cực kỳ đángyêu.
Cho dù là những người khách cũngkhôngcó thái độ gì vớihắn.
Cố Thiền nhìn thấy bức tranh gia đình hạnh phúc như này, dưới đáy lòng tự bật cười.
***
“Ừ.” Cố Thiền cười khúc khích gật đầu “Tốt nhưhiệntại vậy.”
hắnliếc mắtđãnhận ra đó là Cố Thiền, nàng còn rấtnhỏ, chỉ khoảng mười hai mười ba tuổi, có lẽ là bằng tuổi lúchắnnhặt được nàng từ trong tuyết.
Dần nhi ngừng bước, nó vẫnkhônghiểurõ, cũngkhôngbiết chút gì về nguy hiểm xung quanh mình.
Đối mặt với Hoàng đếđangmang khuôn mặtâmtrầm như đáy nồi, ba người căng thẳng,khôngkhí nàythậtsựlà mỗi bướcđiđều sợnóisai, huống hồ còn phải cứu Hoàng hậuđãngấtđivì trúng độc.
Hàn Thác cũngkhôngdỗ nàng, chỉ ôm lấy Bảo Bảođangbò tới bò luitrênđệm lông cáotrênxe, vừa hôn vừa trêu.khônglâu sau quả nhiên Cố Thiền quệt miệng quay đầu trở lại trừng mắt lên ánhắn, ý tứrõràng là: chàng chỉ quan tâm congáimà bỏ mặc thiếp?
“Bách tính vô tội, hy vọng Điện hạ sau khi vào thành có thể duy trì trật tự,khôngnên tổn hại đến người vô tội, bây giờđãkhôngcó người có thể ngăn trở Điện hạ, đại nghiệp hôm nayđãthành, bạo lực có thể chiếm được thiên hạ nhưng nhân đức mới có thể thắng được lòng người. Điện hạ tài trí mưu lược kiệt xuất, tất nhiên là có thể hiểu được đạo lý này,khôngcần Đồng Lâmnóinhiều.”
Chùa Hoàng gia chiếm diện tích cực lớn, có đủ phòng khách, cũngđãquen đón tiếp hoàng thân quốc thích, gia đình huân quý; mặc dù chuyện xảy ra quá đột ngột nhưng vẫn ngay ngắn có thứ tự,khôngloạn chút nào.
“Chuẩn tấu.”
“Đồng Lâm có việc muốn nhờ Điện hạ.”
Theo lý thuyết, Cố gia dựng linh đường, những người đến đâykhôngphú cũng quý tất nhiên phải có nhiều người quen biết Hàn Thác. Lại bỏ qua cái này, cho dùkhôngnhận rahắnnhưnghắnlàm lễ chủ nhà sao lại có thểkhôngđáp lễ.
“Tỷ tỷ của ta, mặc dùđãđược định là Hoàng hậu tương lai nhưng vì triền miêntrêngiường bệnh nhiều năm nên vẫn chưa thành hôn. Bây giờ mắt thấy nàng cũngkhôngcòn sống bao lâu nữa, mong rằng Điện hạ có thể cho nàngmộtcon đường sống, giữ lại mạng nàng, để cho nàng có thể bình an vượt qua tháng ngày còn lại.”
Đối với nàng mànóiHàn Khải là ngườiđãchết rồi.
A, dù sao đó là giấc mơ của nànghắncũngkhôngthể biết được, nàng tùy tiệnnóithế nào chả được, nàng kiên trìnói“Chính là Hoàng thượng ép thiếp gả cho người.”
Các ngự y quanh năm giao thiệp cùng các Nương Nương trong cung, những bản lĩnh khác có thểkhônggiỏi nhưng bản lĩnh dưỡng nhan sắc chính là hạng nhất, tùy tiện tìm trong hòm thuốc cũng có thể tìm được đủ các loại thuốc làm mờ sẹo, trong uống ngoài thoa, đầy đủ mọi thứ.
Đâykhôngphải là kịch bản hí khúc,khôngdừng lại ở những phần tốt đẹp nhất.
Tiểucônương vẫn rầu rĩkhôngvui, mỗi ngày Hàn Khải đều đến tìm nàng, tặng quà, kể chuyện cười nhưng đềukhôngcó tác dụng.
Bây giờ có thểnóilà thời điểm tốt nhất trong cả hai đời nàng,khôngnóivề thân phận của nnfg, chỉ nhìn bên cạnh nàngthìphụ mẫu ở bên, huynh đệ tiền đồ vô lượng, phu quânyêuthương, đầy đủ cả trai cảgái.
Quả nhiên làkhôngnhìn thấyhắn.
Cố Thiềnnóitừng chuyện từng chuyện “Sau đó nữa, Hoàng thượng lại giống như trong thực tế, buộc thiếp gả cho người.”
hắnrút bảo kiếm ra, đâm vào lồng ngực chính mình.
Sau đó cảnh tượng nhanh chóng chuyển đổi,hắnhoa mắt chóng mặt, pháthiệnmìnhđãvề đến Hoàng cung, may là vẫn có Cố Thiền bên cạnh.
khôngbao lâu sau Cố Thiền mắc bệnh lạ, trị mãikhôngkhỏi, Hàn Khải đăng cơ, nạp thêm phi tần, Hậu vị vẫn để trống.
“Còn chuyện gì nữakhông?”
Hàn Thác nghi ngờ,hắnkhôngnhớrõnăm ấy Cố gia có người c·h·ế·t.
Sau đó chính là băng bó vết thương và bôi thuốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vốnđanga a akhôngbiếtđangnóicái gì thấy tình cảnh này cũng học muội muội ôm ấy đùi Phụ hoàng…
***
“Takhôngbiết.” Cố Phong thànhthậttrả lời “Được Điện hạ coi trọng Đồng Lâm vô cùng cảm kích, từ trước đến nay Đồng Lâm cũng kính phục tài năng của Điện hạ nhưng từnhỏĐồng Lâmđãđược dạymộtngườimộtđời chỉ trung vớimộtvua, kiếp này Đồng Lâmkhôngthể báo đáp Điện hạ, chỉ có thể lấy mạng của mình đổi lấy bình an của tỷ tỷ.”
Trừ khi bọn họkhôngbiếnhắnlàm lễ?
mộtHàn Thác khác cố gắng đối tốt với nàng nhưng nàng vẫnkhôngvui, thân thể ngày càng yếu ớt, cuối cùng hương tiêu ngọc vẫn.
Editor: huyetsacthiensu
Cuối cùng, Cố Thiền bị hỏithìtức giận, cố ý thểhiệnra mặt, ngồi cách Hàn Thác rất xa.
Vào lúckhônghề phòng bị lại đối mặt với người chếtthìdù là ai cũng bị sợ đến sững sờ trong chốc lát.
Cố Thiền cảm thấy mình tiến vàomộtgiấc mộng dài nhưng mang theomộtvòng ôm lạnh lẽo. Chóp mũi ngửi thấy hơi thở quen thuộc, nàng biết đó là Hàn Thác, cóhắnở đây nàngsẽkhôngsợ cái gì nữa liền an tâm nhắm mắt.
Nhưng mà đắc ý xong mới nhớ đến bây giờ Cố Thiền vốnkhôngnhìn thấyhắnlại khó tránh khỏi phiền muộn.
“nóicho ta nghe xem.”
Nhũ mẫu ôm lấy thái tử, thị vệ kiểm tra thi thể, cung nhân nâng Hoàng hậu.
Kiểm chứng được điều ấy Hàn Thác liềnkhôngsợ gì nữa, vô cùngkhôngtuân theo quy củ gì cả ngó đầu vào nhìn ngườiđangnằm trong quan tài, là nhạc mẫu củahắn– Ninh thị.
“A? Vậy ta làm thế nào với nàng?”thậtra trong lòng Hàn Thácđãcó đáp án, nhưng hai người đều mơmộtgiấc mơthậtsựcó chútkhôngthể tưởng tượng nổi mới thử tìm chứng cứmộtlần.
Cố Thiền mở miệng trước.
Cố Thiền cũngkhôngbiết, Hàn Thác cũngđangnằm mơ.
Hàn Thác giật giật người để Cố Thiền nằm trong lònghắnthoải mái hơn.
Trong mơ, kiếp này chẳng qua chỉ làmộtcảnh trong mơ huyền ảo. Tỉnh giấcthìtất cả đều trở về kiếp trước, trải qua mọi chuyện lạimộtlần nữa.
Trong lòng Hàn Thác buồn cười nhưng cũngkhôngtranh cãi với nàng, chỉ hỏi “Sau khi gả nàng cảm tháy thế nào? Có hài lòngkhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tâm Cố Thiền hoàn toàn đặttrênngười con trai bị kinh sợ, vẫn chưa chú ý đến vết thương của mình; lúc này nghe thấy Bích Linhnóimới cúi người nhìn vết thươngtrêntay.
Sợ chuyệnkhôngđâumộthồi.
Lúc ánh mặt trời đầu tiên xuyên qua tầng mây chiếu vào bên trongthìCố Thiền tỉnh lại, nàng vừa nằm mơmộtgiấc mơ dài, phức tạp làm cho nàng có chútkhôngphânrõđược bây giờ bản thânđangsống ở thời đại nào, ở đâu.
“Ác mộngthìvẫn giống như giấc mộng trước đâyđãnóicho chàng, mẫu thân trúng độc,khôngthể cứu sống, bản thân thần thiếp cũng c·h·ế·t.” Nàng qua loa “Sau đó, thần thiếp trở về khi còn bé lúc năm tuổi, hoàng thượngđãcứu thiếp, lạikhôngđuổi thiếp về nhà.”
Ngự y nội thị quỳmộtchỗ, Hàn Thác ôm Cố Thiền vẫn còn hơi ấmkhôngchịu thả.
Hàn Thác thầm nghĩ, đó là nữ nhân của ta đương nhiênkhôngthích bộ dáng của người, chỉ có ta mới có thể dỗ dành nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Thiềnthậtsựsợ hãi, vì con trai bị thươngmộtchút nàngkhôngsợ, bịmộtđaothìcùng lắm là bịmộtvết sẹo nhưng nàngkhôngmuốn c·h·ế·t…
Thời tiết dần nóng lên, Hàn KHải thỉnh thoảng dẫn Cố Thiềnđichơi trong vườn hoa, nhưng màhắnlắm thủ đoạn lại khó có thể gây đượcsựchú ý của Cố Thiền.
*** (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.