Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 116: Chương Tĩnh Cầm và Mạnh Bố Ngạn (1)
“Nàng chỉ cần chạyđi,mộtphú sau chúng ta mới đuổi theo nàng, nếu chúng ta đuổi đượcthìnàngsẽmấtđimộtcơ hội, nếu chúng takhôngđuổi kịpthìnàng đương nhiên có thể tự do.”
“Vương gia, mọi người cực khổ lâu như vậy rồi, ngay cả chút ngon ngọt cũng chưa nếm được, lần sau làm sao có thể cam tâm tình nguyện xông pha chiến đấu.”
A,không, nàng còn có viên thuốc này nữa.
Tên thủ lĩnh còn muốn cãi lại nhưng roi trong tay tên Vương gia lần thứ hai hạ xuống,trênmặt thình lình có thêmmộtvết thương mới.
“Trước khi công thành tađãnóicái gì?”
“Về trạiđi, tìm Phó tướng lĩnh phạt, nếu để ta biết có bất kỳ ai dám vi phạm mệnh lệnh của ta, như vậyhắnsẽkhôngcó cơ hội để tiếp tục phạm sai lầm nữa.”
Tên thủ lĩnh cưỡitrênngười nàng, trong miệngkhôngsạchsẽ, dùng sức lôi kéo quần áotrênngười nàng.
“khôngcho cái gì?”
Chương Tĩnh Cầmmộtmình đứng giữa đườngđi, nghe tiếng vó ngựa phía sau, trong tay nắm viên thuốc có thể làm nàng mất mạng ngay tức khắc để đảm bảosựtrong sạch của nàng nhưng nàng cũngkhôngcam tâm cứ như vậy mà chếtđi.
“khôngcam lòng vậy sao?” Tên thủ lĩnh dừng động tác lại “Như vậy rất tốt, ta cho nàng ba cơ hội, nếu nàng có thể chạy thoátthìta thả nàngđi, thuộc hạ của ta cũng tuyệt đốikhôngchạm vào nàng.”
mộtâmthanh ‘Đùng’ vang lên.
“Sao lại chỉ cómộtmình nàng?”
“A, vậy bây giờ các ngươiđanglàm cái gì? Đừng cónóivới ta tân nương này là binh lính Đại Ân giảgái,mộtngườimộtngựa nửa đường mai phục tấn công, ngươi xé quần áo của nàng là để chứng minh sau đósẽtiếp tục xử lý.”
Tên thủ lĩnh cuối cùng vẫn là tên đầu gỗ, dựng lên chút can đảm, bắt đầu cãi cọ với Vương gia của bọn họ.
Lúc này Chương Tĩnh Cầm mới thấyrõtrênmá tên thủ lĩnh có thêmmộtvệt máu làm cho khuôn mặt dữ tợn củahắncàng thêm hung ác.
khôngphục nữathìsao, người Ngõa Lạtkhôngquy củ nghiêm minh như người Hán, tên thủ lĩnh có thể cùng cấptrêntranh luận nhưnghắndù sao cũng chỉ là thuộc hạ, cũngkhôngthể động thủ đánh trả lại hai roi, người chịu thiệt vẫn làhắn.
“Sau đókhôngbiết lấy gì báo đáp đúngkhông?” Nam nhân đột nhiên chen miệngnói“Ta có thểnóicho nàngmộtcách hay.”
Đây chẳng qua chỉ làmộttrò chơi, tên thủ lĩnh là mèo, nàng là con chuột bịhắnđùa giỡn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đôi mắt dàinhỏkhônghề che giấu chút d*c v*ng nào.hắncầm roi ngựa trong tay nâng hàm dưới của Chương Tĩnh Cầm lên, roi ngựa thô ráp ma sát tạo ramộtvết thương màu đỏtrênda thịt mềm mại.
Chương Tĩnh Cầm vốnđãkiệt sức lại bị tiếng vải bị xé k*ch th*ch, đột nhiên giãy dụa kịch liệt, kết quả là bị tên thủ lĩnh tàn bạo cho mấy bạt tai.
“Vương gianói, tiền bạc trang sức đều là của chúng thuộc hạ, gặp phải những tên nam nhân phản khángthìgiếtkhôngtha, nhưngkhôngcho…khôngcho…”
Mười mấy con ngựa bao quanh lấy nàng,trênngựa là đám người mặc quân phục cùng kiểu, thủ lĩnh đội mũ sắt có những sợi tua đỏ.
Chương Tĩnh Cầm ngẩng đầu lên nhìn.
Vị Vương gia kia chưa từng liếc mắt nhìnhắnnhiều hơnmộtcái, ngược lại hơi cúi đầu, ánh mắt cũng nhìn chằm chằm Chương Tĩnh Cầm.
âmthanh lạnh như băng truyền từtrêncao xuống.
Tên khốn này vậy mà lại tự động buông tha nàng.
Hai tay Chương Tĩnh Cầm dùng sức nắm thành nắm đấm, hàm răng cắn chặt, hai chânkhôngchịu thua kém mà run lên.
Lạimộtroi hạ xuống.
Nàng bị đánh cho choáng váng, nước mắtkhôngtự chủ được mà tràn ra.
“Nếu ngươi muốn nữ nhânthìtrong quân có quân kỹ, lấy cấp bậc của ngươithìkhôngcần đứng xếp hàng, hàng đêm đều có người vào trướng hầu hạ ngươi, thậm chíkhôngcần ra lệnh, làm saokhôngcó chút ngon ngọt nào, cần tìm nữ nhân người Hán phát tiếtnóichuyện?”
Sau nửa canh giờ, khi nàng bị tên thủ lĩnh cười gằn ngã nhào vào bụi cỏ ven đường mới biết bản thân ngây thơ cỡ nào.
Trước khi lên kiệu hoa, mợđangtrong lúc rối rennóivới nàng chuyện nam nữ bởi vậy nàng cũng biết đại khái, chuyện vừa rồi căn bản chưa đến mức nàng khó chấp nhận, nàng bị đàn ông khinh bạc nhưng vẫn chưa bị thiệt gì nhiều, cũngkhôngbuồn như vậy.
Lờinóicủahắncòn chưa dứt xung quanh liền vang lên mấy tiếng cườinóiphụ họa.
Huống chihiệntại đối mặt với nàng chính làmộttên binh sĩ Mông Cổ cao to cường tráng.
“khôngcho bắt nạt phụ nữ trẻ em!”
Chương Tĩnh Cầm nghiêng đầu né tránh.
Bọn họkhôngphải cứu tinh của nàng mà là quân địch.
“Tên hỗn đản nào dám…”
Nhưng những tên binh lính kia lạikhôngcười nổi, bọn họ ngay cảnóicũngkhôngdám.
“khôngbiết lấy gì báo đáp vậy lấy thân báo đáp, đâykhôngphải là câu chuyện người Hán các ngươi ca tụng sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương Tĩnh Cầm đáp lại chỉ có giãy dụa.
Sau khi mèo bắt được con mồisẽtrêu đùa vài lần, cố ý để con mồi chạyđi, chờ con mồi cho rằng nó sắp chạy thoát, dùng toàn bộ sức lực để chạy trốn mới bắt con mồi trở về.
Vải này chính là đồ vật cận thân nhất tất nhiên là mềm mỏng nhẵn nhụi…
Gặp xui xẻo đầu tiên chính là la quần.
mộtkhắc đó Chương Tĩnh Cầm cho rằng bản thânthậtsựcó thể bình an chạy thoát, cho dù chạykhôngđược xa cũng có thể tìmmộtchỗ để trốn.
hắntức giận lĩnh mệnh, trèo lên lưng ngựa, dẫnmộtđám thuộc hạ rờiđi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trước tiên tasẽkhai bao cho tân nương tử, tối hôm nay tất cả chúng ta đều làm tân lang… ha ha ha.”
Ánh mắt của nàng rơi vào cái roi trong tay vị Vương gia, nghĩ có lẽ đây là kiệt tác củahắn.
Còn có…
Tên thủ lĩnh vẫn chưa từng mở miệng, chậm rãi cưỡi ngựađiđến bên cạnh nàng, cúi người xuống nhìn nàng.
hắnquả nhiên thả nàng xuống ngựa.
Tên thủ lĩnh còn chưa dứt lời liền ngậm miệng lại.
Mà nàngkhôngcó chỗ nào để trốn.
Sau lại pháthiệnloại vải này dày mà mềm, dai, xé rất mất công sức, tốn thời gian,hắnđơn giản trực tiếp vén lên, lộ ramộtcái quần trắng bên trong.
Bàn tayhắntìm ở eomộtlúc cũngkhôngtìm được chỗ mởthìmất kiên nhẫn, lần thứ hai lôi kéo vải vóc.
Trongmộtngày ngắn ngủi mà những chuyệnđãxảy ra với nàng còn nhiều hơn những chuyện xảy ra với nàng mười sáu năm nay.
*** (đọc tại Qidian-VP.com)
Tân nương mặc nội y để đại biểu cho trinh tiết, khác với những nội y thông thường, thắt lưng cũngkhôngthắt ở trước eo mà là thắt ở sau lưng, vòng quanh bụng sau đó buộc nút ởmộtchỗ.
“Ai ui, hóa ra làmộttân nương!”
Chương 116: Chương Tĩnh Cầm và Mạnh Bố Ngạn (1)
Phụ thân của Chương Tĩnh Cầm khi còn sống là Đề hình án sát sử U châu, chút kiến thức này nàng vẫn biết.
Đó là tiếng roi da quất lên cánh cửa.
Chương Tĩnh Cầm ngẩn ra,khôngrõvì sao.
Trong tairõràng nghe được tiếng vải bị xé rách.
Editor: huyetsacthiensu
Nàng cũng chỉ có thể làm đến thế này mà thôi.
Nàng dù sao cũng chỉ làmộtngười thiếu nữ mười sáu tuổi bình thường. Cho dù chỉ làmộtthư sinh trói gàkhôngchặt cũng khỏe hơn nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại được tự domộtlần nữa, chuyện đầu tiên nàng làm là thả váy xuống, che lấy phần da thịt bị lộ ra bên ngoài. Chạythìkhôngcần, nàng là người, bọn họ có ngựa, hai chân làm sao chạy thắng được bốn chân.
Bọn họkhôngphải binh sĩ Đại Ân.
Nam nhân lập tức cười nhưkhôngcười, đùa giỡn roi ngựa trong tay, hờ hữngnóira ngôn từ ám muội.
Ánh trăng trong ngần chiếu rọi xuống, khuôn mặt thiếu nữ mới được cạo sạch lông tơ trắng nõn như đồ sứ hoàn mỹkhôngtỳ vết.
“Bố Hòa là cứng rắn, Cáp Đạt là nham thạch, ta là khối nham thạch cứng rắng, là chỗ dựa vững chắc, nàng cómộtthânmộtmình, phiêu bạtkhôngnơi nương tựakhôngbằng chọn ta làm nơi dựa vào, thế nào?”
Có người mở miệng trước tiên, mọi người lập tức mồm năm miệng mười hùa theo.
Bởi vìkhôngcó ai trả lời, người kia vung roi dài lên, đánh vào người tên thủ lĩnh cùngmộttên binh lính.
Chẳng biết từ lúc nào xung quanh có nhiều thêm ba kị binh Mông Cổ, dẫn đầu làmộttên mặc chiến bào còn hoa lệ hơn tên thủ lĩnh kia rất nhiều, mũ giáp còn mạ Ngọc thạch, chắc là cấp bậc cao hơn.
Lờinóikhôngsạchsẽđikèm cùng với tiếng cười, liên tiếp,khôngchịu ngừng lại.
“Hay là nàng muốn tất cả chúng ta làm tân nương của nàng?”
Vội vàng xuất giá, thành Đại Đồng bị tấn công, vội vàng chạy trốn, tổ mẫu nhà chồng cùng Tam tẩu c·h·ế·t trước mặt nàng, li tán với trượng phu mới thành thân, lạiđitìm tung tích nhà cậu.
Chương Tĩnh Cầm trải qua mấy lần đại nạn đúng làđãluyện ra mấy phần trấn tĩnh lâm nguykhôngloạn.
“Tân lang đâu rồi?”
Nàngđãnghe người tanói, những người phụ nữ người Hán ở trong mắt người Mông cổkhôngkhác gì những món hàng hóa, bị chà đạp đùa giỡn, qua tay nhiều người, đặc biệt là những quân sĩ hung tàn nhất, từ ba tuổi đến tám mươi tuổi nếu bị rơi vào tayhắnthìvận mệnh đềukhôngtránh được bị chà đạp.
“Ngươi đếnnóiđi.”
Chương Tĩnh Cầm còn chưarõcó chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấytrênngườinhẹđi.
“Có muốn chọnmộtngười trong số chúng ta đêm nay động phòng với nàngkhông?”
Trong lòng Chương Tĩnh Cầm chấn động, dồn dập thở hổn hển, giày thêu chẳng biết lúc nàođãmấtmộtchiếc, chân trái chỉ còn chiếc tất trắng dẫm lên đám cỏ dại, cảm giác dưới chân đau như bị kim châm lan tràn đến toàn thân.
Lời này có chút quanh co, nhưng cũngkhôngkhó giải thích, nếu chỉ có người c·h·ế·t mới có thể bảo vệ bí mậtthìcũng chỉ có người c·h·ế·t mớikhônglàm việc, mớikhôngtiếp tục phạm sai lầm.
“Tân nương, lão tửnóicho nàng biếtmộtđạo lýthậtsự, bâu giờ các huynh đệ chúng ta nhất địnhsẽluân phiên XXX ngươi, nàng hãy ngoan ngoãn mà thuận theo còn có thể bớt chút đau khổ về thân xác, nếukhôngthì…”
Nhiều lần như vậy, chờ con mồi cuối cùng cũng mệt mỏithìtinh thần cũngđãchịu đủ dằn vặt con mèo mớikhôngchút hoang mang bắt đầu hưởng dụng.
Nam nhânkhôngđợi Chương Tĩnh Cầm hoàn hồn, tự mìnhnóitự mình vui vẻ “Ta là Bố Hòa Cáp Đạt, Bố Hòa là cứng rắn, Cáp Đạt là nham thạch, ta là khối nham thạch cứng rắng, là chỗ dựa vững chắc, nàng cómộtthânmộtmình, phiêu bạtkhôngnơi nương tựakhôngbằng chọn ta làm nơi dựa vào, thế nào?”
Nàng bò lên,nhẹnhàng cúi đầumộtcái “Ân cứu giúp của Vương gia tiểu nữsẽghi nhớ trong lòng…”
Tay mới giơ lênđãbị roi ngựa cuốn lấy, tên thủ lĩnh vươn cánh tay dài ra bắt lấy nàng lên lưng ngựa, ôm vào trong ngực.
Chỉ do dựmộtchút như thế mà thiếu chút nữa nàngđãtự đẩy mình vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.
Vị Vương gia kia vẫn lãnh đạmnóichuyện, Chương Tĩnh Cầm nghe xong cũngkhôngnhịn được cười.
Tên thủ lĩnh dừng lạimộtchút rồinóitiếp “…Cho dù nàng có trở thànhmộtngười c·h·ế·t chúng ta cũngsẽkhôngtha cho nàng đâu!”
“Tân nương, nàng chỉ là chưa biết chuyện động phòng là chuyện đẹp đẽ cỡ nào, chờ nàng hưởng thụ chuyện cực lạc nhân gian này rồi, hiểu được mùi vị nam nhân rồi đảm bảo nàng vui mừng cònkhôngkịp, ha ha ha…”
Lúc này người có ý đồ xấuđãđirồi, chuyện đầu tiên Chương Tĩnh Cầm cần làm tất nhiên là cám ơn ân nhân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.