Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 32

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32


Chương Tĩnh Cầm làmộtngười bao che khuyết điểm, bạn của nàng cho dù là như thế nào cũngkhôngcho phép người khácnóicác nàngmộtcâu, nghe xong câu này đương nhiên muốn cãi nhau với Phó Y Lan. Phùng Thanh Loan lớn lên với các nàng từnhỏ, biết rấtrõtính tình của nàng, lúc nàng vừa mở miệngđãkịp thời che miệng nàng lại.

Phó Y Lan được Cố Thiền dạy chơi, quả nhiên rất nhanhđãbiết quy tắc chơi, nhưng mà tâm tư của nàng chủ yếukhôngđặttrênnhững quân bài. Thỉnh thoảng nàng lại đánh giá Cố Thiền, bởi vậy mà thỉnh thoảng lạikhôngra bài kịp.

Kiếp trước Cố Thiềnkhôngcó cơ hội thấy phong thái của vị nữ Hầu gia duy nhất của Đại Ân, hôm nay nhìn thấy, chỉ cảm thấythậtlà khác nhau rất lớn với tưởng tưởng của mình.

Phó Y Lan trừng mắt nhìn Cố Thiền liếc mắtmộtcái, vội vàng đuổi theo.

Tiếp theo Giang Liên Nam bị đẩy ngã xuống đất, cái trán đụng vào nền gạch, trước mắt biến thành màu đen, trong tai lại nghe thấy có ngườinói“Phạm phụ* Trịnh thị, năm năm trước mưu sát chồng, nay nhân chứng vật chứngđãcó đủ, bắt về quy án. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương Tĩnh Cầm ở trong nhàđãbị nghẹn khó chịu nhiều ngày, bởi vì vẫnkhôngcó chỗ giải tỏa, lúc này lại cùng Phó Y Lanmộtlờikhônghợp, hoàn toàn phát tác mà đứng phắt dậy, cũngkhôngthèm quan tâm đến thân phận của đối phương, chuẩn bị cãi lại.

Ở hàng hiên phía cuối hành lang,mộttiểu nha hoàn sôi nổi chạy lại đây “Trịnh tỷ tỷ, huynh trưởng nhà tỷ tìm tỷ ở cửa sau.”

Cố Thiền cũngkhôngđể ý, có câu tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, nàng cườinói“Đúng vậy,thậtsựlà takhôngđúng, nhưng mà ngươi cũngnói, chính bản thân ngươi cũng có chỗkhôngđúng, chúng ta coi như là hòa nhau.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Takhôngbiết chơi.” Phó Y Lan lắc đầunói.

*

Sau đó, hônsựcủa Tĩnh vương quả nhiên bị gác lại.

Người nọđitheo sát lên “Mấy nămkhônggặp, vậy mà nhạc mẫu lạikhôngnhận ra tiểu tế (con rể) soa?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trịnh thị chạy chậm đứng vào dưới mái hiên hành lang, trong tay ômmộtđống quần áo mới lấy xuống từ dây phơi. Từ sau khi bị điều đến thôn trang, nàng liền bị ma ma quản lý công việc vặt phân côngđilàm mấy việc lặt vặt ở phòng giặt.

Ý nghĩ này chỉ xoay chuyển trăm ngàn lần trong đầu, chưa bao giờ tuyên bố ra khỏi miệng, càng chưa từng cho ngườiđiđiều ra.

“Phó nhịcônương.” Phùng Thanh Loan ngồi quay mặt vào cây cầu khảm đá dẫn vào đình, nhìn thấy Phó Y Lanđãđimà quay lại đầu tiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Câu này củahắnvừanóira, Phùng Thanh Loan kinh hãi, tay đăng che miệng Chương Tĩnh Cầm rơi xuống. Còn Chương Tĩnh Cầmthìnhư bị sét đánh, trợn mắt há hốc mồm.

Những người đó tìm được hộp gỗ, ngay cả mở ra xemmộtcái cũngkhôngcầnđãcó người hô lớn “Tìm được rồi!”

Hàn Thác đột nhiên honhẹmộtcái, mở miệngnói“Được rồi, Y Lan, chẳng qua chỉ làmộtviệcnhỏmà thôi. Cố nhịcônương tò mò về bổn vương,thậtsựcó thể thông cảm được,khôngnên so đo cùng nàng ấy.”

Hàn Thác bình tĩnhnói“Phụ hoàng tứ hôn, tất nhiên làthậtrồi.”

Nhưng mà, Phùng Thanh Loanđãxemnhẹtấm lòng muốn bảo vệ Tĩnh vương của Phó Y Lan.

Phó Y Lan cũngkhôngphục “Nhưng mà…”

Nàngkhônghề có ấn tượng với người đại cađãsớm hy sinhtrênchiến trường, trong lòng nàng, Tĩnh vương là người nàng tôn kính nhất, là đại ca ca nàng sùng bái nhất.

Chương 32

Phó Y Lan vụng trộm sinh ramộtý nghĩ lớn mật trong lòng, cáccônương kháckhôngdám gả, nàng dám, nàng muốn chăm sóchắn, làm bạn vớihắncả đời.

Nàng tưởng rằng nữ nhân có thể cầm quân đánh giặc, nhất địnhsẽlà nữ hán tử uy mãnh to lớn như nam nhân, hai đấm có thể chống lại người, hai tay có thể cưỡi ngựa. Nhưng,

Phó Y Lan chạy chậm ở phía sau, nhưng mà khoảng cách lại càng ngày càng xa.

Nàng đẩy Cố Thiền “Cố Xán Xán, ngươithậtlà có phúc!” sau đó,mộtnửa là cảm thán,mộtnửa lànóigiỡn “Nếu Vương phi tương lại củahắnkhôngphải là ngươi ta cũng muốn đâm vào xe ngựa củahắn…”

Hàn Thác ngừng bước chân, đứng tại chỗ.

Trịnh thị cất quần áo vào phòng giặt sau đó mớiđira cửa sau.

Phó Y Lankhôngkhóc, nàngđidọc theo đường cũ trở về bên hồ sen, nhìn cáccônương túm năm tụm ba đầy vườn, trong lòng càng thêm mê mang.

Phó Y Lan dần dần lớn lên, những chuyện biết được càng ngày càng nhiều, những lời đồnnóiTĩnh vương khắc thê cũng truyền vào trong tai nàng, bởi vậy càng ngày nàng càng cảm thấy ủy khuất thay chohắn.

Lý Đồng Bảonói“Nhạc mẫu, năm đókhôngphải chúng tađãnói, nếu ta ra hải ngoại mang hoa tu la về cho người, ngườisẽmang Thanh Thanh muội muội gả cho ta làm thiếp, chúng ta còn ký giấy làm bằng chứng. Sao nhạc mẫu lại có thể lật lọng, lợi dụng lúc ta ra ngoài chưa về liền mang Thanh Thanh muội muộiđi. Nhưng mà nhạc mẫu yên tâm, tamộtlòng say mê với Thanh Thanh muội muội, tất nhiên cũngsẽbảo vệ nhạc mẫu, mặc dù ở nhà mọi người đều truyền tai nhau nhạc mẫu hạ độc hại c·h·ế·t biểu thúc, ta cũng chưa từngnóigiao dịch của chúng tanóicho người khác biết.

Cho dù tỷ tỷđãsớmkhôngcòn, chưa thành thân, cho dù bị phụ mẫu nhiều lần ngăn cản khuyên bảo, nàng vẫn luônkhôngsửa miệng.

Trận mưa đầu tiên của tháng sáu đến rất đột ngột.

Khi đó phụ thân cònnói, nếukhôngphải lúc đó Tĩnh vươngđiU châu nhận phân phiên, bản thânđãgia binh quyề ra rồi, năm đó phụ thân cũng sợ nhà mình gặp phải bất trắc.

Trịnh thị biến sắcnói“Ngươi… Ngươi đừng có làm giả chứng từ, chẳng qua ta mới đồng ý bằng miệng với ngươi thôi…”

Trịnh thị lùi ra sau như nhìn thấy quỷ.

Giang Liên Namđangở trong phòng thêu túi tiền, mấy cây tùng xanh, xanh ngắt cao ngất, gửi gắm tình cảmkhôngcó chỗ thổ lộ của nàng.

Phó Y Lankhôngnhớrõlúc mình quen biết Tĩnh vương là như nào, từ khi nàng bắt đầu có trí nhớ,hắnđãlà khách quen trong nhà.

Quả nhật, Phó Y Lan hưởng thụ thành công khi rèn luyện đượcmộtchiêu thức mới, thích cưỡi ngựa chạy băng băngtrênđường hơn là tránh ở trong khuê phòng thêu hoa, những gì trong binh thư cũng thú vị hơn những thi từ ca phú bình thường, nhưng khi mục tiêu nàng cố gắng đạt được mấtđiý nghĩa,khôngbao giờ có khả năng đạt được nữa, nàng nên làm sao bây giờ?

Bốn bề vắng lặng, Phó Y Lannóichuyệnkhôngchút kiêng kị.

Bọn họ ra tay lục tung phòng lên,khôngai thèm để ý nàng.

Phó Y Lan luôn cho rằng mình còn phải ưu tú hơnmộtchút, kiếm pháp tinh xảo hơnmộtchút, cưỡi ngựa giỏi hơnmộtchút, binh thư cũng phải đọc tinh thông… Chờ nàng trở thànhmộtnữ nhân chân chính có thể xứng đôi cùng Tĩnh vươngsẽhặpnóichohắnbiết lòng mình.

Phó Y Lan vốnđangtức giận, lại bị Chương Tĩnh Cầm trách mócmộtphen, giống như đổ thêm dầu vào lửa, lửa giận càng tăng lên “Phẩm hạnh của ngươikhôngtốt, lạinóixấu sau lưng người khác, nhìnkhônghợp mắtthìcó quan hệ gì với thân phận chứ, cho dù chỉ là người qua đường bình thường cũng có thể đứng ra ngăn cản.”

Sau này mình vàhắncó thể cũng như vậykhông, cuối cùng cũngkhôngtránh được càngđicàng xa.

Phùng Thanh Loan túm lấy nàng, giành trước xin lỗi Phùng Thanh Loan “Là chúng takhôngđúng, chúng takhôngnênnóichuyện của người khác, xin Phó nhịcônương thứ lỗi.”

Giang Liên Nam tiến lên ngăn cản, bịmộtngười chặn ởmộtbên, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ từ trong hòm gỗ long nhân trong góc tường lấy ramộthộp gỗ sươn đỏ cũ nát. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì muốn nhanh chóng trở thành người có thể xứng đôi nhất với Tĩnh vương, nàng bỏ qua rất nhiều chuyện cáccônương phải làm.

Lúcnóinhững lời này bọn họkhôngđể nàng tránhđi, nghĩ rằng nàng cònnhỏnghekhônghiểu chuyện, nhưng nàngkhôngnhững nghe hiểu được còn ghi nhớ rấtrõtrong lòng.

A, nếukhôngphải tận mắt nhìn thấy, sợ là cho dù nghe người bên ngoàinóinàng cũngsẽkhôngtintrênđời nàythậtsựcònmộtngười như vậy.

*Nguyên văn là 绣花枕头大草包: mìnhkhôngbiết dịch như thế đúng chưa nữa. Nhưng mà câu này ý chỉ là ví với những người chỉ có hình dáng bên ngoàikhôngcó học thức tài năng.

Đó làmộtviệc vô cùng vấy vả, nhưng mà nàngkhôngsao cả, dù sao tiền lương hàng tháng vẫn nhiều như vậy, nàngkhôngbị tổn thất quá lớn.

Cũng chưa từng nghĩ đến, ngay từ đầu hai ngườiđãvô duyên, những lời này nàng càngkhôngthểnóira khỏi miệng.

Phó Y Lan nhếch miệng lên cười cười với các nàng, lập tứcđiđến trước mặt Cố Thiền “Cố nhịcônương, lần đầu chúng ta gặp mặt, vừa rồi takhôngnênnóicônhư vậy. Nhưng mà, ngươi làm như vậythậtsựlàkhôngđúng…”

Từ trước đến nay Hàn Thácnóigì Phó Y Lan nghe nấy, thấy lònghắnkiên quyết bảo vệ Cố Thiền, lại tự mình đưa rayêucầurõràng như vậy, mặc dù nhất thời cũngkhôngcam tâm tình nguyện nhưng cũng đồng ý.

Ánh mắt Phó Y Lan dừng lại trongmộtcăn đình tròn…

Dù sao cũngkhôngphải là chuyện gì to tát,mộtbên nhườngmộtbước cho yên chuyện là được.

Người kia cũngđãtiến lên phía trước, từng bướcmộttới gần, dưới tán ô dầnhiệnramộtgương mặt tuấn tú, chỉ là bắp thịt lỏng lẻo, trước mắthiệnramộtmàu xanh đen, vừa nhìn liền biết là do túng d·ụ·c quá độ.

Nàng tiến lên từng bước, ôn nhunói“Phó nhịcônươngnóiđúng, hôm nay là ta suy nghĩkhôngchu đáo…”nóiđến đây, Cố Thiền dừng lạimộtchút, liếc mắt nhìn Hàn Thácđangđứng sau lưng Phó Y Lanmộtcái, tiếp tụcnói“Ta cũng chỉ là muốn biết thêm nhiều chuyện về Vương gia thôi, cũngkhôngcó ác ý.”

Chương Tĩnh Cầm bị phong độ của Tĩnh vương mê hoặc,đãđem việc Tĩnh vương khắc thê vứt ra sau đầu.

“Sao Tĩnh vương điện hạ lại cómộtbộ dáng đẹp như vậy chứ.” Chương Tĩnh Cầm đưa hai tay nâng gò má của mình “Hơn nữahắnlại còn dịu dàng rộng lượng, còn tuân thủ lễ nghi như vậy…”

Cố Thiền cũng biết đạo lý này, hơn nữa Phó Y Lan đem lửa giận trút lên đầu nàng, cho dù nàngkhôngmuốn lên tiếng cũngkhôngđược.

“Lý Đồng Bảo, ngươi đừng cónóibậy.” Trịnh thị quát.

Vài tiểucônươngnóichuyện phiếm vài câu cho dù là nguyên nhân gì cũngkhôngtính là chuyện lớn. Nhưngnóivề tin đồn của người khác lại bị người trong cuộc nghe được, tính chấtsẽkhác nhau, huống chi đối phương còn là Tĩnh vương điện hạ.

Trịnh thị phản bác “Bằng chứng gì, ta ký giấy với ngươi lúc nào chứ?”

Lúc Phó Thụy Lan được Hoàng đế tứ hôn làm Tĩnh vương phi, Phó Y Lan mới có sáu tuổi, mặc dù cònnhỏtuổi cũngđãbiết điều. Nàng hiểu được, tỷ phu danh chính ngôn thuận khác xa so với bí mật trong lòng,khôngthể kêu ra khỏi miệng tiếng đại ca ca.

Nam nhân đời này nàng gặp phải đều là những ngườikhôngra gì.

Trịnh thị do dự dừng lại.

điqua cổng tròn vào rừng trúc, cuối cùng nàng cũngkhôngchịu nổi mà kêu lên “Tỷ phu, huynh chờđã!”

Cũng may, ba người kia cũng rất hòa thuận kiên nhẫn, cũngkhôngvì vậy mà ghét bỏ hoặc chỉ trích nàng.

Hàn Thác thân cao chân dài, bướcđinhư bay.

Phó Y Lan bước nhanh đến trước mặthắn, thở gấpnói“tỷ phu, huynhthậtsựmuốn kết hôn với nàng ta sao?”

Mưa như trút nước, Trịnh thi xuyên thấu mà màn nước mưa mơ hồ nhìn thấymộtnam nhân che ô đứng ở phía ngoài cửa.

Nàngkhôngbiết trang điểm, cũngkhôngcó bạn tri kỷ…

Edior: huyetsacthiensu

Trượng phuthìsao, chỉ được vẻ bề ngoài, bên trong chính làmộtphế vật, cả người đều là thói hư tật xấukhôngtính, cònkhôngbiết xấu hổ, vĩnh viễnkhônghối cải,thậtgiốngmộtcâutrênsách “Bao cỏ thêu hoa”*.

Thời gian nhữngcônương khác học trang điểm, giao thiệp với những người khác, nàng lại toàn dùng để luyện võ, học binh pháp.

nóicách khác, An quốc công phủkhôngtrở thành uy h**p trong lòng Hoàng Hậu,sẽkhôngcó chuyện lại kết thành quan hệ thông gia với Tĩnh vương.

Phụ thân làmộttú tài phóng khoáng, vì để cho trưởng tử cưới vợ, h*m m**n sính lễ quá nhiều của Giang gia, ngay cả nhân phẩm của đối phương như thế nào cũngkhôngtìm hiểu kỹđãđần độn u mê gả congáira ngoài.

Hàn Thác trầm giọng đánh gãy lời nàng “Ngươinóigiới thiệu cho tamộtngười là Cố nhị tiểu thư sao? Vị hôn phu hôn thê trước khi cưới gặp mặt nhaukhônghợp quy củ, lần saukhôngcần như vậy.”

“Coi như là ngươi biết quy củ, biết điều hơn so với hai nàng” Phó Y Lan cũngkhôngtha người, chuyển sang Cố Thiền mànói“Nhất là ngươi, người bên ngoài lấy vị hôn phu của ngươi ra làm trò tiêu khiển ngươi chẳng nhữngkhôngngăn cản còn thông đồng cùng nàng ta làm bậy. Uổng công mẫu thân còn thổi phồng ngươi tốt đẹp như vậy, còn đặc biệt bảo ta đến kết bạn với ngươi, hóa ra cũng chỉ có như vậy,thậtlàm cho người ta thất vọng.”

Cho dù nàng dũng cảm, nhưng nàng vẫn chỉ làmộttiểucônương,sẽthẹn thùng,sẽrụt rè.

“Khụ khụ khụ…” Chương Tĩnh Cầm sợ đến mức bị sắc nước miếng, vừa rồiđãbị Phó Y Lan dạy dỗmộtlần,thậtkhônghiểu hôm nay gặp ái quỷ gì, vừanóiđến Tĩnh vương Phó nhịcônương liền đến… Vừa rồi nàng chưanóicái gìkhôngtốt, nàngđangkhen Tĩnh vương…sẽkhônghại Xán Xán bị Phó nhịcônương mắng nữa chứ…

Phó Y Lan trừ người hơi caomộtchút, dáng người hơi khỏe khoắnmộtchút, dù nhìn thế nào cũng thấy làmộtcôgáixinh đpje, cũngkhôngkhác biệt quá nhiều so với nhữngcônương cùng tuổi khác.

Nàng vừanóiđến đâythìcó mấy tên nha dịch áo xanh vọt vào từ ngoài cửa, hai người vơn tay ra chế trụ nàng, những người còn lại rất nhanh hướng về phòng nàng mà chạy.

Hàn Thác nghiêm túcnói“Y Lan, Hoàng Hậu là người ngươi có thể chê trách sao? Nhất là những lờikhôngcó căn cứ,khôngnghe những lời người khác truyền,khôngtruyền lại những lời ấy. Nếu ngươiđãbiết dạy dỗ người khácthìchắc ngươi cũng hiểu đạo lý này.”

Phó Y Lan nghe xong lại sinh ra nghi ngờ “Hai người… Trước kia hai ngườiđãquen biết nhau sao?”

rõràng Phó Y Lan có chút kinh ngạc, khé nhếch miệng, saumộtlúc lâu mớinói“Vậy… Vậy ngươi có đồng ý làm bạn với takhông?”

Người kia đứng thẳng người mặcmộtbộ quần áo màu xanh lam, chânđimộtđôi giày của nữ, bên hông còn đeomộtmiếng Dương Chi Bạch Ngọc, Trịnh Hoài Ân chưa bao giờ ăn mặc như vậy.

Hàn Thác cũngkhôngtrả lời câu hỏi này, chỉnói“Hai nhà chúng ta xưa nay giao tìnhkhôngphải là ít, sau này tất nhiên nàng ấy cũngsẽthường xuyênđilại Quốc công phủ, tasẽkhôngép ngươi trở thành bạn tốt cùng nàng ấy, nhưng hy vọng ngươi nể mặt ta,khôngnên nghi ngờ nàng, đượckhông?”

Lúc nàng nghĩ rằng tất cả nam nhântrênđời này đều vô dụngthìđãgặp được Cố Cảnh Ngô.

Lý Đồng Bảo cho tay vào ngực giống nhưđanglấy ra cái gì đó.

Tĩnh vương với An quốc côngđilại thân mật, Cố Thiền cùng Phó Y Lan cho dùkhônglàm được bạn bè cũngkhôngnên kết thù với nhau, hôm nay là các nàng đuối lý, dứt khoát luimộtbước mới là chính đạo.

Ca ca bị lý luận “Tất cả chỉ là thứ phẩm, chỉ có đọc sách mới là thanh cao” của phụ thân ảnh hưởng, đến bây giờ chẳng qua cũng chỉ làmộtviên quan bé như hạt vừng hạt đậu. Miễn cưỡng nuôi cả nhà sống tạm, kết quả bị thê tử xem thường, mọi chuyện mặc cho nàng bắt bí, làm gì có nửa điểm tôn nghiêm của nam tử.

“Vì sao lạikhôngđồng ý chứ?” Cố Thiền chủ động kéo nàng ngồi xuống bên cạnh mình “Lại đây ngồi cùng nhau, chúng tađangchơi bài lá, đúng lúc nhiều người chơi càng vui, càng thú vị.”

“khôngsao, ta có thể dạy ngươi.” Cố Thiềnđãbắt đầu thu bài ởtrênbàn về, chuẩn bị trộn bài “trước kia ta cũngkhôngbiết chơi, vừa học vừa chơi, rất nhanh là học được thôi.”

hắnnóixongthìxoay người rờiđi.

Phó Y Lankhôngcó ác ý, chỉ là nàng muốn biết người làm cho Tĩnh vương chủ động xin được tứ hôn, lại kiên quyết bảo vệ làmộtcônương như thế nào. Bây giờ xem ra, hình nhưthậtsựkhônggiống người mà mình nghĩ làkhôngtốt trước đó.

Hàn Thác cườinói“Cố nhị tiểu thư cònnhỏhơn ngươi mấy tháng, chẳng qua vẫn làmộttiểucônương ngây thơ trong sáng, ngươikhôngcần lo lắng quá nhiều. Vầ phần Hoàng Hậu… Cuộc hôn nhân này là do ta cầu xin Phụ hoàng mà có được,khôngcó quan hệ gì với Hoàng hậu cả, tất nhiênsẽkhôngcóâmmưu gì cả.

Đột nhiên có nha dịch xông vào, nàng sợ hãi bị kim đâm vào tay “Các người làm gì vậy?”

Từ đó trơđi, Phó Y Lan chỉ bằng lòng gọi Tĩnh vương là tỷ phu.

“Là do muội lo lắng cho huynh, sợ huynh trúng kế của người khác.” Phó Y Lan giải thích.

“Nhưng mà… Cố tam phu nhân là muội muội của Hoàng Hậu nương nương, chuyện này mọi người đều biết, tỷ phukhôngsợ Cố giamộtlòng hướng về Hoàng Hậu nương nương,khôngsợ nàng làm cơ sở ngầm cho Hoàng Hậu nương nương sao?”

Nàng bật ô lênđiqua đó, đợi đến gần mới pháthiệncó điềukhôngổn.

Ngồi ở địa vị cao cũngkhôngkiêukhôngnóng nảy, đôi với người ngoàithìôn nhu có lễ, thương tiếc vợ con,khôngham nữ sắc,khôngnạp thiếp…

Cuộc trò chuyện đến đây là kết thúc, Hàn Thác cũngđiđến thư phòng của An quốc ông, Phó Y Lan đứng ở con đường lát đá cuội nhìn bóng dánghắncàngđicàng xa.

Ngoài miệng Trịnh thị trả lời cũngkhôngquênnóilời cảm ơn, trong lòng cũngkhôngcó cảm giác kinh sợ cũngkhôngcó cảm giác vui mừng.

Phó Y Lan từng nghe phụ thân cùng mẫu thânnóiđến, cuộc hôn nhân thứ hai của Tĩnh vương là do có người cố ý phá đám. Phụ thân cho rằng Vệ quốc công trung can nghĩa đảm,khôngthể nào thông đồng với địch p·h·ả·n· ·q·u·ố·c. Nghi ngờ Hoàng Hậu nương nương sợ Tĩnh vương bẳng tuổi Thái Tử nhưng xuất sắc hơn Thái Tử lại có gia đình nhà vợ hiển hách,âmthầm động tay động chân. Đồng thời cho những người trong triều điìnhmộtcảnh cáo, ai dám có quan hệ với Tĩnh vương nhà đósẽgặp tai ương.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32