Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34


Là do bản thân nàngkhôngcó tự trọng sao? Nàng lén lút gặp mặthắn, để chohắnhôn môi, cho nênhắnmới đượcmộttấc lại tiếnmộtthước, căn bảnkhôngcần tôn trọng nàng sao?

hắnđẩy Cố Thiền ngã xuống giường, bản thân mìnhthìđè lên người nàng, ở giữa răng môi nàng thành công công thành đoạt đất, bàn tay cũng chạy dọc theo đường cong duyên dáng của nàng,khôngbuông thamộttấc da thịt nào.

Hàn Thác biết Cố Thiền sợ hãi, săn sóc ấn đầu nàng vào trong ngực mình,khôngđể cho nàng nhìn thấy cảnh tượngkhôngthể tưởng tượng được.

Cố Thiền tính toán hoàn toàn sai, xe ngựa cũngkhôngchạy về Cố gia, mà làđimộtđường tiến vào Tĩnh vương phủ, dừng trong viện.

Đạo lý nàyrõràng dễ hiểu, Cố Thiền cũngkhôngnghi ngờ gì, cũng khiêm tốn nhận lấysựdạy dỗ củahắn.

Hàn Thác bắt lấy bàn tay kia đánh giá, rồi lại buông ram cau mày ngồi dậy,đira bên ngoài phòng gọi Từ Cao Lụcđilấy khăn sạch, băng gạc cùng với thuốc trị thương, tự mình hành động băng bó vết thương cho Cố Thiền.

Hai tay Cố Thiền che lại mông mình, nước mắt lưng tròng ngồi chồm hỗmtrêngiường.

Trăng sáng treo cao, giống nhưmộtmiếng ngọc tròn bằng bạc.

Cố Thiền chưa bao giờ cách ánh trăng gần như thế, gần đến mức dường như chỉ gần vươn ay là có thể chạm vào ánh trăng đó.

hắnlại đẩy Cố Thiền xuống giường, nặng nề đè lêntrên…

Đường đường là Tĩnh vương khiđira ngoài tất nhiênkhôngthể thiếu hộ vệđitheo.

Hàn Thác căn bảnkhôngthèm để ý,hắncong cong khóe môi, nhướn màynói“Lần sau còn dám như vậy nữakhông?”

Hôn môi đơn thuầnđãkhôngthể thỏa mãn nhu cầu tình cảm của Hàn Thác lúc này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Huyết mạch của Hàn Thác khuyết đại, hô hấp dồn dập, hai ba lần liền có thể chế trụ nàng,mộttay nắm lấy hai cổ tay nàng, kéo hai tay nàng l*n đ*nh đầu,mộttay cầm lấy đồ lót của nàng bị ném ởtrêngiường, quấn quanh cổ tay nàng, buộc vào phíatrêncột giường.

Mái tóc đen dài như thác nước, rối tung xỏa ra đến eo mông, mặc quần áo màu cam, thân hình yểu điệu, lúc bướcđicái eonhỏchuyển động, mông chuyển động còn cómộtcái đuôi lông bù xù tắng toát.

Hàn Thác có chút căm tức, vì nàng vậy mà hoàn toànkhônghiểu tâm ý của mình, xem ra vừa rồi còn chưa đủ thân mật.

hắntùy thời tùy chỗ bảo vệ bên người nàng,hắnmuốn đem nàng cất vào trong túi tiền để mang theo bên người mình, muốn nhào nặn nàng sát nhập vào trong thân thểhắn… Chỉ có thể biến nàng thànhbản thân mình mới có thể yên tâm.

Editor: huyetsacthiensu

Cố Thiền cònđanggiải thích, Hàn Thác lại ngoài dự liệu ngăn chặn cái miệngnhỏnhắn cònđanglải nhải kia.

trênbàn tay trắng noãn của nàng cómộtvết máuthậtdài, vừa rồi lúc ở bên ngoài trời tốikhôngpháthiệnra, bây giờ ở trong phòng đèn đuốc sáng trưng, nhìn thấy có vẻ hết sức ghê người.

Cố Thiền biếthắnđangtức giận nhưng cũngkhôngbiếthắntức giận cái gì.

Hàn Thác cũngkhôngthèm nhìn đến Cố Thiền, ra lệnh cho phu xe bắt đầuđi.

Cố Thiền thấy Hàn Thácđivề cuối ngỏ, giãy dụanói“Chương Tĩnh Cầm vẫn ở trong ngõnhỏ,khôngthể bỏmộtmình nàng ở đó.

Dù sao bọn họ cũngđangtrênđường về nhà nàng,sẽsớm tách ra thôi.

“Nhưng mà…” Cố Thiền vẫnkhôngyên tâm, tay chân cùng sử dụng muốn đứng lên “Ta muốnđicùng với nàng ấy…”

Cố Thiền bất thình lình giật cả mình, túm chặt vạt áo trước của Hàn Thác run lẩy bẩy.

Cố Thiền hét lên đá Hàn Thác, lại bịhắnbắt được cổ chân đem hai chân tách ra…

Hành vi thô bạo như vậy, mặc dù biết là Hàn Thác, Cố Thiền cũngkhôngnhịn được sợ hãi, sợ hãi kêu lên đưa tay đẩyhắnra.

Cố Thiền vừa thẹn vừa giận, hung dữ trừng mắt nhìn Hàn Thác, hậnkhôngthể dùng ánh mắt lăng trì tùng xẻohắn.

Đâyrõràng làhắntìm cớ, chỉ cần muốn phạt nàng, muốn bắt nạt nàng là có thểnóinàng phạm sai lầm, hoàn toànkhôngcầnnóilý.

Cố Thiền chớp mắt nhớ lại tình huống đêm nay “Chương Tĩnh Cầm bị bệnh, nàngkhôngbiết chăm sóc bản thân mình, hơn nữa, nàng ấy là bạn của ta, người nhà nàng ấy đều mất cả rồi, nàng ấykhôngthể có chuyện gì nữa.”

Trong xerõràng ngồi hai người, nhưng lạikhôngnóichuyện với nhua, im lặng đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của đối phương.

Gương mặt Hàn Thác vẫn bình tĩnh, nhắm mắt dưỡng thần,khôngnóimộtcâu nào.

Bị ném quá mạnh, Cố Thiền lănmộtvòng ởtrênđệm gấm mềm nhẵntrêngiường, lăn đến bên góc tường mới dừng lại.

Nhưng mà lúc nàykhôngphải là thời điểm lãng mạn.

Đệm giường rất mềm, nhưng đột nhiên ngã lên vẫn rất đau, Cố Thiền bị đau “A” lênmộttiếng.

Chínhhắnthìlại giơ chân đá văng cửa phòng ngủ,đivào trong, dùng sức ném Cố Thiền lêntrêngiường.

không, cho dù làkhôngcó ai biết, nàng cũng cảm thấy quá mất mặt.

Nhưng mà đối với Cố Thiền mànói, vấn đềkhôngphải là có dùng sức haykhông, nàng đường đường làmộtcônương mười tám tuổi, vậy mà lại bịmộtngười.đánh.mông!

Hàn Thác nhìn hai mắt nàng trong suốt lại thản nhiên, hừ lạnhnói“Bởi vì nàng bị bệnh, là bạn bè của nàng, mọi người trong nhà đềuđãmất, cho nên tính mạng của nàng ta quan trọng hơn tính mạng của nàng hay sao?”

Cố Thiền mở to hai mắt nhìn,khôngthể giải thích nổi chuyển biến đột ngột này,mộtkhác trước hai ngườirõràng cònđangtranh chấp, vì sao đột nhiên lại đến hôn nàng chứ?

Mặt Hàn Thác lạnh như sương, mắt điếc tai ngơ,đimộtđườngkhôngngừng bước,điđến xe ngựa đỗ ở cuối ngõ, ôm nàng lên xe.

Quần áo mùa hè mặc dù ít ỏi nhưng cũng gây trở ngại, Hàn Thác gần như là xé rách, đem quần áo của Cố Thiền l*t s*ch.

Cố Thiền bị Hàn Thác đặt vào trong xe ngựa, nghe vào trong tai là tiếnghắntrầm giọngnói“Tựsẽcó người lo cho nàng ấy,khôngcần nàng lo.”

Nhưng mà lí trí của nàng rất nhanh bị Hàn Thác mãnh liệt cắn nuốt, trong đầu như có nước sôi sôi trào, cuối cùng câu hỏi đều hóa thành dòng nước chảy về hướng Đông,mộtđikhôngtrở lại.

khôngnghĩ đến, ngoài cửa cũng truyền đếnmộttiếng “A” như là đáp lại.mộttiếng thởnhẹ, còn kèm theomộttiếng “Ầm”, cũngkhôngbiết là vật gì va chạm vào cửa sổ.

Cái này còn phải hỏi sao?

Chỉ là, vì sao phảinóinhững lời này với nàng chứ?

Chương 34

thậtcẩn thận xem xét sắc mặt Hàn Thác vài lần, Cố Thiền khó có khi thông minh quyết định duy trì tình trạnghiệntại để tránh bị lửa giậnkhôngbiết từ đâu củahắnlan đếntrênngười mình.

Cố Thiền đưa tay che miệng lại…

Trong nháy mắt Cố Thiền bị dọa ngây người, sợ hãi đến quên cả giãy dụa phản kháng, cả hai kiếp cộng lại, cho đến bây giờ chưa từng có ai động vào nàng cho dù làmộtngón tay, Hàn Thác là người đầu tiên dám ra tay đánh nàng.

Nếu chuyện này truyền ra bên ngoài, nàng làm sao còn có mặt mũi nhìn người khác nữa chứ?

Cố Thiền càng khóc càng đau lòng, nước mắt chảy đầy mặt, nhưng mà tay cònđangbị trói muốn lau nước mắt cũngkhôngđược.

Chẳng qua chỉ là bị thươngmộtvết xước nhonhỏngoài da mà thôi, Hàn Thác lại dùng băng gạc cuốnmộtvòng lạimộtvòng, cho đến khi dùng hết cả cuộn băng gạc, băng bó cánh tay đến khi mười phần giống cái bánh bao hập mới thôi.

“Lúc gặp phải nguy hiểm, vì saokhôngbảo vệ bản thân mình trước?” Hàn Thác hỏi.

Cái gọi là “Hồyêu” kiađãđiqua ngõnhỏ, từ vị trị bọn họ đứng chỉ có thể trông thấy bóng dáng của nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Xe ngựa lộc cộcđivề phía trước.

“Bảo bọn họ lui hết ra ngoàiđi.” Hàn Thác ra lệnh cho Từ Cao Lục.

Cảm giác mát lạnh bỗng nhiên truyền tới làm cho Cố Thiền bừng tỉnh lại, nàng muốn giãy dụa, lại dùng tay che đôi tuyết phong của mình lại, Hồng Mai run rẩy…

Nàng phân tích đạo lýrõràng, càngnóicàng đúng lý hợp tình.

Hàn Thác ngượng ngùng xoa xoa thái dương, đưa tay cởi trói hai tay cho Cố Thiền, ôm nàng ngồi xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng đầu váng mắt hoa, cánh tay chống xuống giường muốn ngồi dậy, tấm lưng vừa rời khỏi đệm giường lại cómộtcơ thể rắn chắc lửa nóng nhào lên, đè nàng nằm lại xuống giường.

“Đương nhiên takhôngcó ý này.” Cố Thiền bất đắc dĩnói“Chẳng lẽ ý Vương gia là ta nên để mặc nàng ấy ởmộtbên, mặc kệ chuyện sống c·h·ế·t của nàng ấy, chỉ lo cho bản thân chạy trối c·h·ế·t hay sao?”

Hai bên đường cứ hơn mười thước lại đứngmộtthị vệ. Cố Thiền bị Hàn Thác ôm xuống khỏi xe ngựa, nàng tuyệt đốikhôngdám giãy dụa, đem mặt chôn ở trước ngực Hàn Thác, yên lặng cầu nguyện đợi đến lúc nàng chính thức được gả vào Tĩnh vương phủ bọn họđãsớm quên tình cảnh hôm nay, hoàn toànkhôngnhận ra bản thân nàng.

Hàn Thác thấy thế, khóe môi hơi nhếch lên, ôm Cố Thiền về phía trướchắn, nàng bổ nhào về phía trước, bị Hàn Thác đè nằm sắp vàotrênđùihắn.

Trước khi Cố Thiền kịp phản ứng lại, bàn tay Hàn Thácđã“Ba”mộttiếng dừng ởtrênmông nàng.

Taykhôngthể động, còn có chân.

Kiếp trước lúc ở cùng vớihắn. Phòng, cho dùkhôngtình nguyện, ít nhất còn có danh nghĩa là vợ chồng. Bây giờthìtính là gì đây, mặc dù là vị hôn phu hôn thê cũngkhôngnên như vậy… (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà, Cố Thiền lo lắng cho bàn của nàng như thế nào, Hàn Thác cũng lo lắng cho nàng như thế đó.

Lúc chấm dứt tất cả mọi hành động, Cố Thiềnđãsắp khóckhôngthành tiếng.

Hàn Tháckhôngmuốn mấtđiCố Thiền, nhưng mà nàng có chút ngu ngốc, luôn đặt bản thân vào chỗ nguy hiểm.

thậtra, chỉ có cái đầu tiên là Hàn Thác dùng sức đánh, những cái còn lạihắnra tay đều rấtnhẹnhàng, cuối cùng thậm chí còn thuận thế xoa mông cho nàng.

Sau khi Từ Cao Lục cầm lọ thuốc trị thương rời khỏi, Hàn Thác lạnh lùng mở miệngnói“Lúc trước tađãnóivới nàng cái gì? Nếu nàng lại làm loạn tasẽlàm như thế nào? Tasẽtrừng phạt nàng như thế nào?”

“... Nếu tathậtsựlàm như vậy, ta có gì khác so với Giang Liên Nam chứ,khôngphải Vương gia cũngkhôngyêuthích nàng ta sao? Trong lòngkhôngmuốn,khôngphải lànói... A...” (đọc tại Qidian-VP.com)

côgáiyêukiều. Xinh đẹp. Mềm mại. Non non.khônghề che đậyhiệnra ở trước mắthắn…

“Hôm nay tađãlàm sai cái gì?” Cố Thiền bất mãn lầm bầm.

Trong đầu Cố Thiền đột nhiên thống suốt, thửnhỏgiọng dò xét hỏi “Nếu ta xảy ra chuyện gì, Vương giasẽđau lòng khổ sở sao?”

hắnđánh đủ năm lần mới buông nàng ra.

hắnkhôngmuốn náng bị thương,khôngmuốn nàng gặp nguy hiểm, ở trong lònghắn,khôngai quan trọng bằng nàng.

“Thả ta xuốngđi.”

Lời này lànóicuộc thảo luận ở Tùng Hạc Lâu, đó là lần đầu tiên bọn họ hôn môi của cả hai kiếp,…

Bóng dáng “Hồyêu” biến mất sau khúc quanhtrênđường, Hàn Thác ôm Cố Thiền nhảy xuống khỏi nóc nhà.

Phương thức biểu đạt tình cảm của nam nhânkhônggiống với nữ nhân, bọn họkhônggiỏi sử dụng ngôn ngữ, sở trường của họ là dùng hành động để bày tỏ, càng để ýthìcàng khẩn trương, càngkhôngcó khả năngnóilời ngon tiếng ngọt, ngược lại lại sinh rasựthân mật vô cùng tậnmộtcách tự nhiên.

Cố Thiền thấp giọng nức nở,mộtcử động cũngkhôngdám lộn xộn, nàng cùng Hàn Thác mặt đối mặt ngồitrênđùihắn, tư thế nha vậy rất nguy hiểm, càng sợ chỉmộthành độngkhôngcẩn thậnsẽk*ch th*chhắn, làmhắnkhôngkhống chế được c**ng b*c mình.

Nàng ngoan ngoãn ngồitrêntháp, hai tay đặttrênđầu gối, trong lòng rối rắmkhôngbiết có nên mở miệng trước phá vỡ cục diện xấu hổ trầm mặc này haykhông.

Hàn Tháckhônglàm được bước cuối cùng, chỉ ở g*** h** ch*n Cố Thiền phóng ra.

Ánh mắt của nàng di chuyển từtrênmặt trăng sang mặt Hàn Thác, sắc mặthắnnghiêm túc, cụp mắt nhìn xuống bên dưới, ánh mắt đuổi theo “Hồyêu”trênđường lớn.

Hàn Thác trầm mặckhôngnói, đương nhiênhắncũngkhôngparhi có ý đó,hắnhiểu tính tình của Cố Thiền, vì người mình quan tâm, có thể liều lĩnh,hắnđể ý nàng cũng chính vì điều này.

Tâm tư của Hàn Thác lúc này lạikhôngnhư vậy, bàn tay vỗnhẹsau lưng nàng, trấn an cảm xúc của nàng, ôn nhunói“Nàng có người nàng quan tâm, cũng có người quan tâm nàng như vậy, nếu nàngkhôngbảo vệ bản thânthậttốt, xảy ra bất cứ chuyện gì, người quan tâm đến nàng cũngsẽđau lòng khổ sở…”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34