Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39-2
Ninh thị kéohắnđến xem hành trang trong xe ngựa “Nhìn xem còn cần cái gì, mẫu thân chuẩn bị thêm cho con rồi cho người đưa đến doanh trại.”
Cố Phong làmộtthiếu niên đầu óc tỉnh táo, đạo lý nàykhôngcầnnóihắncũng biết, mà từ sau khi tôn sùnganhrể,hắncàng tôn sùng chân lý này, mười tháng qua chưa từng lười biếng.
Cho đến lúc thân ảnh con trai cưỡi ngựa qua cuối phố, biến mất trong tầm mắt, Ninh thị mới để nữ nhi đỡ về phòng.
Ninh thị nhìn thấy phu quân, rốt cuộc cũng có người tâm phúc, lúc này mới ngăn chặn buồn bực trong lòng, ngồi xuống ăn được nửa bát cơm tẻ.
“Ngày mai ta phảiđirồi nên ta đến thăm nàng.” Hàn Thác chỉ trả lời câu hỏi trước, nhìn thấy bộ dáng kích động của Cố Thiền, nhịnkhôngđược cười hỏi “Nàng vẫn muốn đứng ở sau đấy nới chuyện với ta sao?”
Khi tỉnh lại bầu trờiđãsáng choang, ánh nắng chiếu xuyên qua cửa sổ chiếu vào bên trong phòng, Hàn Thác cũngkhôngở bên cạnh nữa, Cố Thiền liếc mắt xung quanh nhìn vào chiếc đồng hồ Tây dương đểtrênbàn,đãqua giờ Tỵ, nghĩ đến đại quânđãxuất phát từ sớm.
nóixong, sờ tay vào ngực, lấy ramộtcục vải màu lựu hồng.
Người làm cha làm mẹ luôn mong muốn con trưởng thành, hai vợ chồng Cố Cảnh Ngô nhìn thất con trainhỏcủa mình khắc khổ tiến bộ, đương nhiên là vui mừng.
Ngược lại Cố Thiền lo lắng cho Cố Phong nhiều, dù saohiệntại phẩm cấp củahắncũng thấp, cho dù làkhôngnghênh địch chính diện nhưng đao kiếm có mặt, kiếp trước Cố Phong lạikhôngtrải qua chuyện này, trong lòng nàngkhôngyên, mặc dùkhôngbối rối như Ninh thị nhưng trong lòng cũngkhôngtránh khỏi bồn chồn.
Cố Tùngđithư viện vẫn chưa về, Cố Thiền cùng Phùng Thanh Loanđitheo phía sau Ninh thị, khuyên cũngkhôngkhôngkhuyên được, bị mẫu thân đại nhân sai khiến liên tụckhôngnóicòn hơimộtchút là bị thầm oán.
Cái gì Cố Phong cũng đồng ý,thậtrathìquá nửa là vào tai trái ra tái phải.
Tình trạng như vậy vẫn kéo dài cho đến khi Cố Cảnh Ngô trở về từ nha môn.
Thân thủ củahắnlưu loát, lúcnóichuyệnđãgỡ khung thêu ra, cầm ở trong tay.
*与虎谋皮 [yǔhǔmóupí] (DỮ HỔ MƯU BÌ)- Bảo hổ lột da:khôngthể hy vọng đối phương đồng ý vì việc đó có liên quan đếnsựsống còn của đối phương.
thậtra, Cố Thiền mới chỉ thêu xongmộtcánh, nhưng chỉ thêu màu đen còn có vết phấn vẽ các bộ phận màu trắng, dễ dàng có thể nhận ra lúc làm xongsẽlà hình gì.
Hàn Thác ra tay ôm nàng ngồi xuốngtrênđùi mình, vừa vén tóc bên thái dương của nàng, vừanhẹgiọngnói“Ta vừađilần này nếu nhanhthìmấy tháng, chậmthìmộtnăm, nếu chiếnsựkéo dàikhôngcó kết quảthìthậm chí cả hônsựcũng bị hoãn lại, nàngsẽkhôngnhớkhônglo lắng cho ta sao?”
Cố Thiền ở trong phòng tắm tắm rửa, theo thói quen gọi Bích Lạc vào thu dọn, gọi vài câukhôngthâsy có người đáp lại, lại gọi Bích Linh cũngkhôngthấy trả lời.
“Mẫu thân, dưới trướng của tỷ phu sao có thể có chuyện vô liêm sỉ như vậy được, ngườikhôngcần lo lắng đâu. Hơn nữa, đường huynh của nhị tẩu là Phùng Kỳ cùng với đệ đệ Phùng Lân cũng đều mặc như vậy, mọi người đều giống nhau.” Cố Phongnóixongthìnhìn thấy Cố Thiền từ trong cửađira, lập tứcnóitốt về Hàn Thác “Hơn nữa bọn họ đêm nay cònkhôngđược về nhà, chỉ có con là được tỷ phu cố ý đưa về.”
Chương 39-2
Kiếp trước cũng trong chiếnsựnày nàng nhớrõtháng giêng Hàn Thác khải hoàn,khôngnhững toàn thắng còn thu thêm được hai vạn kỵ binh Mông Cổ về dưới trướng, như hổ thêm cánh.
Nhưng cốt nhục tình thần, huyết mạch tương liên, Cố Phong mới lên chiến trường, người của Cố gia sao có thểkhônglo lắng chút nào chứ.
Mắt thấy bận rộn đến gần nửa đêm, mọi người đều mệt mỏi trở về phòng mình nghỉ ngơi.
Bích Lạc đem quần áo Cố Thiền chọn đặt ơtrêngiường, cất hai bộ quần lạiđi, bỗng nhiên lạinói“Lúc trướckhôngphải tiểu thư luônnóikhung thêu rất chặt ngườikhôngtháo ra được muốn đổi sang cái khác sao, tối hôm qua người lại có thể tự mình mở ra, xem ra làđitheo Hồng Hoa họcthậtlà hữu dụng, hôm nào nô tỳ cũng bái sư học nàng ấy hai chiêu.”
Nam nhân tính tình qua loa, vốn cũngkhôngcó quá nhiều tình cảm chia ly. Lần này có thể lên chiến trường, Cố Phongđãchờ đợi từ lâu,hắnnhận được quân lệnhđanghưng phấn, căn bản làkhôngkịp chờ đến sáng mai, hậnkhôngthể lập tức nhổ trại khởi hành. Nếukhôngphải là Hàn Thác sai người đưahắnra ngoài,hắncũngkhôngnhớ nổi có phải là phương pháp củaanhrể haykhông, trường hợp đặc biệt được về nhàmộtlần.
Ninh thị nghe tin đánh vỡ chén trà.
Sau đó ngồi hay nằm đều bất an.
Cố Thiền cũngkhôngphủ nhận “Vốn là muốn làm tặng áo choàng cho Vương gia, tiếc làkhôngkịp cho lần này.”
Quần áo của Cố Thiền đều có sổ ghi chép lại, hai người Bích Lạc và Bích Linh đều biếtrõ, vô duyên vô cớ bị mấtmộtbộ, nàng phải giải thích như thế nào đây.
Hàn Thác vẫn cúi đầu nhìn vào giá thêu phía trước, nghe thấy tiếng bước chân của nàng đến gần, thấp giọng hỏi “Con chim ưng này là thêu cho ta sao?”
“khôngnênkhôngnên.” Cố Thiềnkhôngcần nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
Hàn Thác nhíu màynói“Hà bao nàng đưa cho tađãmộtnăm rồi, bây giờ bổn vương muốnmộtmón quà mới.”
hắncũngkhôngđịnh chở xe đồ này về, đến lúc đó chắc chắnsẽbị đồng đội người nhạo,thậtsựrất tổn hại đến thanh danhmộtđời củahắn.
Cố Thiền nhận lấy quần áohắnđưa ra, vội vàng mặc vào liềnđira.
Thời giankhôngnhiều lắm, mớimộtkhắc Cố Phongđãmuốn trở về.
Nhưng dù sao vẫn chột dạ, giải thích “Ta thấyhắnxuất chinhmộtnăm rưỡi nữa cũng chưa chắcđãtrở về, thêu xong rồi cũngkhôngtặng được, để ở đó lại bụi nên cấtđiđặt dưới đày hòm chờhắntrở về rồi lạinóisauđi.”
Cố Thiềnnóiquanh comộtvòng, vẫnkhôngtrách cứ, quá nửa là do Hàn Thác động tay động chân, nếukhôngsao hai người bọn họ lại ham ngủ như vậy chứ.
Ninh thịkhôngchỉ lo lắng cho con trai mình mà còn lo lắng cho con rể tương lai, sợhắncó mệnh hệ gì lại ảnh hưởng đến nhân duyên của congáinhà mình.
Ánh nến trong phòng lay động chiếu rọi lênmộtthân ảnh cao to mặc cẩm bào màu đỏ tía ở trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhất là Cố Thiền.
Cố Thiềnđiqua chỗ Hàn Thác cướp quần áo về, đỏ mặt chạy về trong phòng tắm, cất quần áo lên giá. Lại chờmộtlúc, sờ sờ gò má của mình, đợt đến lúc hạ nhiệt mớiđira ngoài.
Hàn Thácđãngồi ở mép giường, vẫy vẫy tay gọi nàngđisang bên cạnh.
Cố Thiền bỗng nhiên có chút suy sụp.
Nước tắm trong bồn cũng lạnh dần, nàng đành phải tự mìnhđira, vơ lấy khăn treotrêngiá lau khô người, mặc vào quần trong xanh nhạt thêu hoa hải đường cùng quần ngoài cùng bộ rồiđira ngoài.
Cố Thiền vẫnkhôngmuốn “Vương giađãcó hà bao rồi.”
Dọn dẹp đượcmộtnửa, đột nhiên nhớ đếnkhôngbiết chiếnsựkéo dài bao lâu, bây giờ tháng tư thời tiếtđangấm, nhưng nếu đến mùa thu chiến tranh vẫn chưa xong, lúc này lại căn dặn người hậu lôi quần áo mùa đông ra đóng gói lại…
Cố Thiền đương nhiênkhôngmuốn như vậy, nàng xấu hổmộtlúc, mới duỗi tay chỉ vào giá treo quần áo cạnh giường, ngập ngừngnói“Làm phiền Vương gia lấy hộ ta bộ quần áo đượckhông?”
Cố Phong nhìn thấymộtxe ngựa đầy đồ ăn rồi quần áothìngây ngườinói“Mẫu thân, trong quân doanh cái gì cũng có, đồ dùng ăn mặc tất cả mọi người đều cókhôngthiếu thứ gì cả.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Thiền vốnkhôngcó chuyện gì, lúc này bị Hàn Thác làm loạn, nhớ đến việchắnvừađilàđitận chín tháng, cũng có chút mềm lòng,nhỏgiọngnói“Vậy, vậy Vương gia chỉ có thể ngủ,khôngđược làm gì khác nữa.”
Cố Thiền thất sắc, liếc mắtmộtcái là nhận ra đó là đồ mình vừa thay ra, mặt đỏ tai hồngnói“Sao Vương gia lại hành động nhưmộttên ăn trộm vậy.”
Hàn Thác chạmnhẹtrênmôi Cố Thiềnmộtcái,nói“Được, ta đồng ý với nàng.”
Thấy Cố Thiền bĩu môikhôngđáp lại, lạinói“Nếukhôngcho bổn vương mang áo choàng của mìnhđi, vậythìđể bổn vương mang quần áo của nàngđi.”
Hàn Thác nghe theo.
“Vừa rồi Vương giađãđồng ý với ta chỉ ngủkhônglàm gì khác nữa.” Cố Thiền giơ tay đẩy Hàn Thác, trong lòng sinh ra cảm giác bảo hổ lột da*.
“Đêm tay ta muốn ngủ ở chỗ nàng.”hắnkhí định thần nhànnói.
Cố Thiềnđãquá quen thuộc hơi thở của Hàn Thác, tất nhiênsẽkhônggây trở ngại gì khi ngủ, cái ômđãlâukhônggặp làm cho nàn an tâm, lạiđikèm tiếng tim đập trầm ổn có lực, giấc ngủ có hương vị ngọt ngào hơn so với ngày thường.
“Vương gia,khôngđược, còn chưa thêu xong.” Cố Thiền vội vàng ngăn cản.
Ninh thị đương nhiênkhôngđồng ý “Đồ dùng trong quân sao có thể so với nhà mình được chứ, năm mới còn nghenóicó tham quan vô lại nuốt mất quân lương, làm cho quân đội phát xuống áo bông quá mỏng làm c·h·ế·t rất nhiều binh lính…”
Cố Thiền đỏ mặt cúi đầu, tùy tiện chỉ tay vàomộtbộ, né tránh “Hôm nay mặc bộ màu tím kiađi.”
Tiếng bước chân vang lên nhonhỏ, Bích Lạc ngáp vài cáiđira sau bình phòng “Tiểu thưđãtỉnh rồi, tối hôm qua nô tỳ sang phòng bên cạnh đợi tiểu thư gọi,khôngbiết tại sao lại ngủ quên mất, ngủ say giống như lợn c·h·ế·t. Bích Linh cũng vậy, đến giờ cũng chưa tỉnh lại, kêu cũngkhôngdậy.”
Cố Thiền cũngkhôngtrả lời, chỉ làm nhưkhôngnghe thấy, nhìnkhôngchớp mắt, toàn tâm toàn ý cởi bộ quần áo hôm qua ra, thay bộ mới.
Ninh thị nhìn thấy Cố Phong suýt nữa rơi lệ, lôi kéo trái phải củahắndặn dò.
Ninh thị vẫn có ba phần khách khí với con dâu, nhưng đối với nữ nhisẽkhôngnhư vậy, lúc này tâm tríđangloạn lên dùng hết sức mà quở trách.
Nhưng mà, ngoài miệng đương nhiênkhôngthểnóinhư vậy “Vương gia hãy cẩn thận, ta chờ người trở về.”
Cố Thiền hoảng sợ, hét lên trốn vào sau bình phog.
Hàn Thác vừa lòng ừmộttiếng, vẫn kiên trì như cũ “Ta muốn ngủ ở đây.”
Cuối cùngkhônglay chuyển được Ninh thị, Cố Phong vẫn mang theo hai bộ quần áo để tắm rửa.
Đáng tiếc congáiđầu óc chậm chạp, lạikhôngnghe lời, người cũng lười,mộtbộ quần áo làm nửa năm cũng chưa xong. Bây giờ cơ hội đến đồ vật lạikhôngcó, tâm ý của Ninh thị cứ thể như nước chảy về biển đông sao có thểkhôngtức giận chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Sáng sớmđãnóivới con Vương gia là chủ soái, kêu con thêu áo choàng tặng sinh nhật cho người, đợi khi người lên chiến trườngthìcó thể mặc rồi, con lạikhôngnhanhkhôngchậm, mắt thấy ngày mai phải xuất binh rồi, mà bây giờ vẫn chưa xong sao?thậtsựlàkhônglàm ta bớt lo được mà.”
Bích Lạc chịu khó mang hòm quần áo đến cho Cố Thiền chọn, lúcđiqua giá thêu nghi ngờ hỏi “A, áo choàng tiểu thưđangthêu cho Vương gia sao lạikhôngthấy nữa?”
Dứt lời, ôm lấy nàng đặt vào phía bên trong giường, bản thânthìrấtkhôngkhách khí cởi áo khoác ngoài, chỉ mặc trung y bò lêntrêngiường hương thơm ngào ngạt, duỗi dài cánh tay ra, ôm Cố Thiền vào trong ngực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúcthìđixuống phòng bếp nhắcđinhắc lại đầu bếp chuẩn bị điểm tâm, canh Cố Phong thích ăn đưa vào quân doanh, lúc lại chạy đến viện của Cố Phong chuẩn bị quần áo thayhắn.
Nàng còn có thể chọn nữa sao?
Sau khi Tĩnh vương tuần tra kiểm binh, vốn làkhôngcho binh lính ra khỏi doanh trại. Nhưng cả đời Hàn Thác cũng chỉ cómộtngười em vợ là Cố Phong, tranh giành công danhthìhắnkhônglàm được nhưng chút việc này cũngkhôngphải là việc khó. Dặn dò Phó tướng tìm lý do rồi đưa Cố Phong rời khỏi doanh trướng, trở về thành cùng Hàn Thác, gặp mặt người nhàmộtlần trước khiđi.
Bà làmộtngười mẹ hiền hậu, luôn tính toán nên làm sao để gia tăng tình cảm giữa congáivà con rể.
Đợi đến canh hai, Ninh thị tự mình giám sát gã sai vặt đặt hành trang chuẩn bị cho Cố Phong lên xe ngựa, chợt nghe thấy tiếng vó ngựa, trời tốikhôngthấyrõngười đến là ai, cho đến khi ngựa ephi đến gần hô lớnmộttiếng “Mẫu thân!” Ninh thị mới nhận ra là Cố Phong.
Hàn Tháckhôngchịu dừng tay, chỉnói“khôngsao, cứ để bổn vương cầmđitrước, lúc nhớ nàngthìcầm ra ngắm, chờ ta trở về nàng lại thêu tiếp cũngkhôngsao.”
“A?” Hàn Thác nghe vậy, khóe môi cong lên, nhưng lại giơ tay bỏ giá thêu ra.
“Là ta.” Hàn Thác cười xoay người lại, đặt ngón trỏ lên miệng ra hiệu nàng chớ lên tiếng.
mộttay Hàn Thác cầm áo,mộttay giơ áo choàng, cười mói “Nàng chọnđi, ta nghe lời nàng.”
Cố Thiền hé ra bên sườn của bình phong, lộ ra nửa cái đầu “Sao vương gia lại ở đây, nha hoàn của ta đâu?”
Hàn Thác làmộtngười con rể chu đáo, sau khi đưa ra quyết định nghênh chiến, liền phái người đến Cố gia báo tin.
Vốn nghĩ, congáitự mình làm áo khoác cho con rể, mỗi khi con rể mặc vàosẽnhờ đến congáimình. Hơn nữa hành quân đánh giặc vất vả, đem khuya vắng vẻ, thấy vật nhớ người, nhớ đến người vợ ở phương xađangchờhắntrở về, tất nhiên là tình cảm ngày càng sâu đậm.
Hàn Thác mặtkhôngđổi sắc cánh tay nhưmộtcái kìm sắt, cuối cùng chỉ có thể mặchắnôm lấy bản thân mình nắm xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.