Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 40

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40


“… Nhìn Xán Xán nhà chúng ta càng lớn càng xinh đẹp…” Tưởng lão thái thái có ba người cháu trai, lại chỉ có Cố Thiền là cháugái, vừa mới hai nămkhônggặp, đương nhiênyêuthíchkhôngbuông tay, ôm nàng đến trước người cao thấp đánh giámộtlúc “HÌnh như gầyđimộtchút.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Thácđirồi nhưng mỗi ngày đều cómộtphong thư được gửi đến tay Cố Thiền, trong thư ghi lại rất đầy đủ chi tiết, bao gồm những gìhắnmắt thấy tai nghetrênđường, sinh hoạt hàng ngày củahắn, những việc vặt trong quân, thậm chí thỉnh thoảng còn báo tin vui… quân đội giành được thắng lợi nào đó.

Đợi Phùng Thanh Loan khéo léo ngoan ngoan hành lễ tạ ơn, Tưởng lão thái thái kéo nàng ngồi xuống bên cạnh mình “Ta càng lớn tuổi càng vừa ý tiểucônương vừa nhã nhặn vừa dịu dàng, thê tử của lão Tam, ngươi lựa chọn đứanhỏnàythậtlà hợp lòng ta.”

Vốn là con của vợ kếđãkhó tìm được nhà tốt nhất, huống chi lại làmộtngười ănkhôngngồi rồi,mộtngười con thứkhôngcó tiền đồ.

Chỉ có nữ nhân quản lý trong nhà ổn thỏa, nam nhân mới yên tâm giành công danh, cho nên Tưởng lão thái thai cho rằng Cố Cảnh Ngô lên chức cùng việc Cố Phong lập công đều có quan hệ mật thiết với Ninh thị.

Tổ phụ cùng phụ thân của Tưởng lão thái thái từng là người đứng đầu trong Nội Các, cho đến bây giờ cũng chưa từng bạc đãi con vợ kế là Cố Cảnh Ngôn, từnhỏhai người con của mình có cái gìthìCố Cảnh Ngôn cũng có.

Vĩnh Chiêu hầu nhận được tin, mang cả nhà già trẻgáitrai đến trước cổng lớn nghênh đón.

Lễ có qua có lại, Tề thị khen ngợi Cố Phong, Ninh thị tất nhiên cũng muốn khích lệ Cố Dung “Đứanhỏnàythìtính là gì chứ, làm sao có thể so được với Dung nhi, từnhỏđãlà đứa có tiền đồ nhất trong đám huynh đệ, nay mưới hai mươiđãlà quan tứ phẩm, hơn nữa còn sắp được làm phụ thân,thậtsựlà phúc lộc song toàn.”

Sau khi gả vào đâythìlạikhônggiống vậy, bởi vì đối tượng so sánh của Tiết thị lại từ tỷ muội biến thành chị em dâu.

điđứng có vấn đề, đương nhiênkhôngthể ở lại trong quân. Vĩnh Chiêu hầu tìm cách tìm chohắnmộtchức quan văn, nhưng chuyện này lại phảinóiđến nguyên nhân lúc đầu, Cố Cảnh Ngônthậtsựlàkhôngđọc sách được, biểuhiệnbên ngoài làhắnkhôngtĩnh tâm được,khôngngồi yênmộtchỗ được, cho dù là chân bị thương nhưng mà tâm tínhsẽkhôngthay đổi.

“Con là vì nhớ tổ mẫu đó” Cố Thiền chỉ chui vào trong lòng Tưởng thi làm nũng “Con nhớ người đến mức ănkhôngngon ngủkhôngyên.”

Lúc đầu Tưởng lão thái thái vốn có tâmkhôngbạc đãi con vợ kế, chọn chohắncônương tốt nhất trong phạm vi, cuối cùng mới pháthiệnkhôngcó cái gì hgi là phjam vi, bởi vì những gia đình tương đương hoặc hơi kémmộtchút căn bản làkhôngmuốn gả congáichohắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

hắnđọc sáchkhôngthành nênđitheo phụ thân vào quân đội rèn luyện. Vốn cũng coi như là đường đời thênh thang, nhưng thời vậnkhôngđủ, lần đầu tiên cũng là lần duy nhất lên chiến trườngthìbị tên lạc, chân mang tật. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tưởng lão thái thái là người minh mẫn, là người thưởng phạt phân minh, con dâu làmkhôngtốt bàsẽdạy bảo, con dâu làm tốt bà chưa bao giờ keo kiệt lời tán thưởng.

Vì thế, mục tiêu của nàng trở thanh cho dù là loại người nào, gia đình ra sao, tóm lại là muốn tìmmộtcônương muốn gả cho Cố Cảnh Ngôn.

Quay người hướng về Ninh thịđangngồi bên tay tráinói“Mấy năm nay vất vả cho con rồi, ta thấy con chăm sóc lão Tam rất tốt, mấy đứa trẻ cũng dạy dỗ rất tốt, vài ngày trước Hầu gia còn nhắcđinhắc lại chuyện Phong ca nhi lập công nữa.”

Đương nhiê, việc này cũngkhônggây trở ngại đến việc Tiết thị gả chomộtngười chồng rất tốt, đáng tiếc nàng cómộtngười mẹ cảkhôngphúc hậu, càng đáng tiếc hơn là nàng kiến thức hạn hẹp, nhìn trúng gia thế của Hầu phủ.

Tưởng lão thái thái cườinói“Vậythìhôm nay con ăn nhiềumộtchút, ta dặn phòng bếp nấu canh gà con thích ăn nhất, ngọt ngào nóng hổi, hom nay con ăn phải ăn ba bát cơm.”

Tưởng lão thái thái chỉ chỉ trán nàngmộtchút “Nhìn đứanhỏkhôngcó lương tâm này xem, từnhỏđến lớn cháu theo ta còn thiếu đồ tốt gì sao? Tặng quà gặp mặt cho chị dâu cháu mà cháu cũng ghen tị sao? Muốn gìthìtự mình đến phòng ta mà lấy, nhưng mà cháu phải kiềm chếmộtchút cho ta, nếu cháu lấy hết, năm sau tasẽkhôngcho cháu thêm đồ cưới đâu.”

Chương 40

thậtrakhônggầyđichỉ là Cố Thiền vóc dáng cao, so với lúc rời kinhthìcao hơn hẳnmộtcái đầu nên nhìn thon thả mà thôi.

Lâu ngày trở thànhmộtchuyện khổ sai, từ trong thâm tâmkhôngmuốnđi, Cố Cảnh Ngô dựa vào cái chân đau hai ba ngày lại xin nghỉ, lúckhôngxin nghỉ lại làm ra chồng chất sai lầm, cuối cùng gây ra sai lầm đến mức mất việc, từ đó trở thành người nhàn rỗi ở nhà.

Hôm nay những câu đối thoại trong Vĩnh Hòa đường lại động đến nỗi đau của Tiết thị, nàngkhôngcon, tiền đồ công danh cùng con dâu cháu trai đời nàyđãcách biệt với nàng rồi, nàng có congái, Cố Thiền kém Cố San mười tám tháng năm sauđãgả cho người khác, còn là Hoàng tử, congáicủa nàng ngay cảmộtngười làm ứng cử viên vị hôn phu cũngkhôngcó.

Người vừanóilà con dâu thứ hai của Vĩnh Chiêu hầu, thê tử Tiết thị của thứ tử Cố Cảnh Ngôn.

Cố Thiền chẳng qua là muốn chọc cho tổ mẫu vui vẻ mà thôi, lúc này hiệu quả đả đạt được rồi liền cười “Khó mà như thế được, hòm đồ cưới đầu tiên của cháu nhất định là của người, ngườikhôngthểkhôngcho.”

Nguyên nhân trong chuyện nàynóirathìdài.

So về xuất thân, Tề thị là đích trưởng nữ của Bình Dương hầu phủ, Ninh thị là đích thứ nữ của Ninh Quốc Công phủ, đích tỷ lại là Hoàng hậu đương triều, Tiết thị so với hai người này kémmộtkhoảng xa.

Nhưng mà, trong cuộc đời có rất nhiều chuyệnkhôngphải cha mẹ có thể sắp xếp.

Ninh thị khiêm tốnnói“Mẫu thân khen lầm rồi, giúp chồng dạy con là bổn phận của con dâu.”

Trong nhà Tiết thị nhiều tỷ muội, từnhỏđãquen so sánh với người khác, trước khi xuất giá nàng vô cùng đắc ý, bởi vì các tỷ muội trong nhàkhôngai có nhà chồng có thể so sánh được với Vĩnh Chiêu hầu dòng dõi cao quý.

Editor: huyetsacthiensu

Hai người viết thư cho Chương Tĩnh Cầm, mục đích chủ yếu lànóicho nàng ấy biết sau này gửi tinthìgửi đến Vĩnh Chiêu hầu phủ ở kinh thành. Ba người tuy ở những nơi khác nhau nhưng tình cảmthìkhôngthay đổi, thư qua lại chưa từng bị gián đoạn.

Cố Thiền viết thư cho Hàn Thác,đãcầm bút lên, ngước mắt lên lại nhìn thấy Hồng Hoađangluyện quyền trong sân, lại thấy tất cả mọi chuyện tự có người báo chohắnbiết, cần gì nàng phảinóithêmmộtlần nữa, vì thế lại gác bút lại, chỉ huy Bích Lạc, Bích Linh chuẩn bị hành trang.

Mọi người hành lễ với nhau, các nam nhân tựđithư phòngnóichuyện với nhau, nhóm nữ quyến vây quanh Hầu phu nhân và Tưởng lão thái thái cùng trở lại bên trong.

Nhà chính treomộttấm da da Bạch hổ, hai bên là hai hàng ghế làm từ gỗ tử đàn, người ba phòng ngồi xuống theo thứ tự, Cố Thiềnthìtheo Tưởng thị ngồi vào giườngnhỏở giữa.

Cố Cảnh Ngônói“Nghenóilà Hộ bộ Thượng thư dâng tấu xin cáo lão hồi hương nên mới tạm thời xuấthiệnchỗ trống, giữa tháng bảysẽcó người đến nhậm chứ.

Tưởng lão thái thái khí định thần nhàn, mặtkhôngđổi sắc, trực tiếp xem thường nàng ta, vãy tay kêu Phùng Thanh Loan tiến lên, lại gọi người hầu mang lễ gặp mặt mìnhđãchuẩn bị từ sớm lên, đó lámộtbộ đồ trang sức ngọc lục bảo nạm vàng, giá trị tất nhiênkhôngcần phảinói.

Tóm lại, làm cho Cố Thiền đọc được mà thấy giống như là bản thânđitheohắnxuất chinh, hai người từ trước đến nay chưa từng xa nhau.

Tiết thị cũng nhìn tình hình mà thay đổi, phụ thân và trượng phu đấukhônglại còn có con cái, nàng ôm hy vọng hơn mười năm cũng chỉ sinh ramộtngười congáilà Cố San.

Tin tức tốt luôn truyềnđirất nhanh, còn chưa ăn cơm chiều, từtrênxuống dưới trong nhà đềuđãbiết việc này.

Cố Thiền cũngkhôngtrả lời thư, cất cẩn thận tất cả các phong thư trongmộtchiếc hộp gỗ điêu khắc tinh xảo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên tráiđanghòa hợp êm ấm, bên phải lại phát ramộttiếng cười nhạo “Ta thấy Phong ca nhi cũng làmộtđứa trẻ có tiền đồ từnhỏ. Đừngnóihai ngườikhôngnhớrõ, năm ấy nước trong thư phòng là kiệt tác của ai? Lúc trở vềtrênKim Loan điện, Thánh thượng hỏi: Làm sao ngươi có thể đánh bất ngờ thành công đốt được đại doanh lương thảo của địch? Phong ca nhi của chúng ta liền đáp như này: Bệ hạ, đềunóiba tuổi bình tĩnh giống tám mươi, lúc vi thần năm tuổi mượn tranh Phúc Thọ trăm tuổi của tổ phụ cùng tranh chữ của danh gia để rèn luyện. Ha ha ha…”

Như vậy mới xuấthiệnTiết thị.

Mấy ngườiđangngồi đấy nghe vậy đều nở nụ cười.

Cứ như vậy, Tiết thị đương nhiên gấp đến độ giơ chân, phàn nàn vài câuthìtính là gì, nàng hậnkhôngthể chờ đến tương lại lúc Cố Thiền lại mặt gọi Cố San trực tiếp nhào vào trong lòng Tĩnh vương, đến lúc đó được lên làm trắc phi, mặc dù phẩm cấpkhôngcao bằng Cố Thiền nhưng ít nhất là cùngmộtcôgia, ít nhất còn có thể liều mạng,khôngđến nỗi giống người chồng kia của mình – đến c·h·ế·t cũngkhôngcòn hy vọng gì nữa.

Phùng Thanh Loan lại có niềm vui bất ngờ, bởi vìkhôngcần xa cách phu quân. Nhưng nhà mẹ đẻ của nàng ở U châu, tất nhiênsẽcó nỗi buồn chia ly. (đọc tại Qidian-VP.com)

*

Trừ Phùng Thanh Loan là con dâu mới vào cửa, những người khác nghe đều hiểu được, lờinóicủa Tiết thị còn mang hàm ý khác, nàngđangthầm oán Tưởng lão thái thái.

sựphân biệt giữa ba huynh đệ Cố gia dần dầnhiệnra sau khi thành niên.

Cố Thiềnkhôngcảm thấy ngoài ý muốn chút nào, chuyện này hoàn toàn khớp với kiếp trước.

Cố Cảnh Thịnh cùng Cố Cảnh Ngô có lẽ là di truyền củasựnghiệp đèn sách của nhà ngoại, trước sau đều đề tên lên bảng vàng, lại kế tục hầu phủ hơn nữa lại còn khéo đưa đẩy cùng thủ đoạn, tóm lại vận làm quanmộtđường thuận lợi, hôn nhân cũng như ý.

Vui là vì tháng tám Cố Tùng tham gia thi Hương,đãsớm quyết định hồi kinh trướcmộttháng, bây giờ cả nhà cùng nhau lên đường, Ninh thịkhôngcần lo lắngkhôngcó ai chăm sóc cho con trai nữa rồi.

Phụ thân của Tiết thị là Công Bộ Viên Ngoại lang, quan ngũ phẩm, chức quankhônglớnkhôngnhỏ, nhưng hơi lớn tuổi, năm mươi tuổi,khôngcó khả năng tiếp tục thăng quan.

Còn Cố Cảnh Ngôn, cũngkhôngphải chỉ kémmộtchút.

Trong lòng Ninh thị vừa vui vừa buồn.

Buồn là vì sau này, vốn tưởng rằng sang năm sau khi Cố Thiền xuất giá, mình còn có thể ở U châu làm bạn với nàngmộtthời gian, bây giờthìkhôngthể nữa rồi,khôngkhỏi lo lắng congáisau khi xuất giá thân phận thay đổi nhiều vấn đề còn chưa hoàn toàn thích ứng.

Cố Thiền lắc lắc cánh tay của Tưởng lão thái tháinói“Tổ mẫu có cháu dâu hiềnthìquên luôn cháugáisao? Hôm nay cũngkhôngcó quà tặng cho cháu…”

So về trượng phu, Cố Cảnh Thịnh là thế tử, tương lại là người thừa kế tước vị, hon nữa năm ấyhắnmới chuyển từ quan văn sang quan võ, được điều về kinh nhậm chức Vệ Chỉ huy sứ chỉ huy Đồng Tri, chưa đến ba mươiđãlà quan tam phẩm, còn Cố Cảnh Ngô, làm học sĩ ở Hàn Lâm viện, chính phũ phẩm, cùngmộtphẩm cấp với phụ thân Tiết thị, nhưng mà lúc ấy Cố Cảnh Ngô còn chưa đến hai mươi tuổi… Tiết thị nhìn sang phu quân của mình, Cố Cảnh Ngônđangchơi chọi dế ở hành lang… Chênh lệch cũngkhôngphải lànhỏbình thường.

Bảy ngày sau, năm người Cố gia khởi hành, đội ngũ xe ngựa chậm rãi di chuyển,mộtngày nhiều lắm làđiđược trăm dặm, hành trình rất thong thả, mãi đến tận mùng hai tháng bảy mới đến kinh thành.

Cứ nha vậy cất được mười sáu lá thưthìCố Cảnh Ngô nhận được lệnh điềuđinơi khác.

Ninh thịkhôngbiết phu quân nhà mình có ý gì, nhưng thấy phong thưđãđược mở ra, nghĩ đến phu quân mìnhđãxem qua nội dung, cũngkhôngsợ mình đọc được, liền rút thư ra, đọc sơ qua sắc lặt lộ vẻ vui mừng “Trở về sao, sao lại đột ngột như vậy? Còn chưa đến thời gian khảo hạch quan viên mà.”

Ngày ấy Cố Cảnh Ngô về đến nhà cũngkhôngnóigì chỉ lấy từ trong ngực áo ramộtphong thư nhét vào tay Ninh thị.

Ngồi đầu bên tay trái là thê tử của Cố Cảnh Thịnh, con dâu trưởng phủ Vĩnh Chiêu hầu Tề thị, nàng nghe thấy vậythìnói“Tam đệ muội đừng khiêm tốn. Ta cũngđãnghe thế tửnóiqua,nóilà Phong ca nhi cònnhỏtuổi nhưng trí dũng song toàn, lần này lập côn lớn, khi trở về nhất định là được khen thưởng thăng cấp.”

Hộ bộ Thượng thư là chính nhị phẩm, Cố Cảnh Ngô thăngmộtcấp.

Cố Cảnh Ngôn thoải mái lại làm khó cho Tưởng lão thái thái, bời vì lúc này là lúc nên bàn đến chuyện hôn nhân đạisự.

Có chútkhôngthể tin được, quan viên được điều ra khỏi kinh tuy rằng cuối cùng cũngsẽđược gọi trở lại nhưng thời giankhôngxác định, có ngườithìhai ba năm, cũng có người năm bảy năm mới được gọi về. Cố Cảnh Ngô đến U châu còn chưa đến hai năm, nhìn thời gian tương đối ngắn này cũng đủ thấy Nguyên Hòa đế coi trọnghắnnhư thế nào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40